Chương 1104 Chia Của
Trên bầu trời ở ngoài hải vực cách phía tây Thiên Dực Đảo một triệu dặm, Giải Thiên Hà cưỡi song giác Giao Long và Âu Đột đứng đối diện nhau, thật lâu không nói gì!
Duy nhất không giống chính là Âu Đột thì một mặt căm tức, mà biểu hiện của Giải Thiên Hà thì mang theo vài phần lúng túng.
- Giải minh chủ, sao ngươi có thể ngay cả một chiêu của tên Tịnh Hải kia đều không tiếp nổi đã quay đầu bỏ chạy? Lần này thì hay rồi, Âm Dương đảo triệt để bị diệt, hai thánh của Âm Dương đảo cũng sống chết không rõ!
Âu Đột một mặt oán giận.
- Ai...
Giải Thiên Hà đầu tiên thở dài một tiếng.
- Lão phu chỉ nói ngươi tính toán không một chỗ sai sót, vì vậy chỉ là theo kế hoạch của ngươi làm việc, không ngờ tình hình lại đảo ngược hoàn toàn, trực tiếp động thủ! Trước đây, lão phu ở trong Hồi Xuân Phúc Địa bị trọng thương vẫn chưa hồi phục, tiếp một chiêu kia của Tịnh Hải đã động đến vết thương cũ, ta chỉ có thể đi đầu thoát đi!
- Giải minh chủ đang trách ta?
Biểu hiện của Âu Đột trở nên lạnh lẽo.
- Làm sao có thể!
- Dù sao chúng ta ai cũng không ngờ tới Tịnh Hải kia lại ẩn giấu như vậy một lá bài tẩy thần bí như vậy, có thể khiến Hắc Thiên tại chỗ lập xuống lời thề thần hồn phản bội!
- Ngươi nói, Tịnh Hải đến cùng đồng ý cho bọn họ cái gì mà có thể làm bọn họ phải ra mạo hiểm phản bội, dồn chúng ta vào chỗ chết?
Giải Thiên Hà hỏi.
- Ta cũng đang buồn bực đây! Nhưng cho dù như vậy, ta cũng đã truyền đạt mệnh lệnh bắt buộc đối với Vạn Tinh Lâu, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất làm rõ lá bài tẩy của Tịnh Hải Đại Thánh.
- Cho dù không nói đến Ngô Thuật của An Ninh Đảo và Dương Dân của Bạch Tung Đảo, nhưng có thể làm cho Hắc Thiên tại chỗ phản bội thì tuyệt đối không đơn giản!
Âu Đột nói.
Sau khi trầm ngâm một chút, Giải Thiên Hà lại hỏi.
- Lần này tuy rằng thất lợi nhưng cũng không phải Âu huynh tính sai, từ trước đến giờ Âu huynh trí kế vô song, sau này phải đối phó Diệp Chân thế nào. Âu huynh có dự định gì không?
Vấn đề này làm cho hai hàng lông mày của Âu Đột nhăn thành chữ ‘xuyên’.
- Sau trận chiến này, bất kể là Diệp Chân hay là Thiên Dực Đảo cũng đã triệt để hình thành lòng đề phòng.
- Quan trọng nhất chính là sau khi trải qua trận chiến này, chúng ta phát hiện tình cảm của Thiên Dực Tam Thánh và lão tứ Diệp Chân này không phải bỏ không!
Nếu chỉ giết Diệp Chân. Những ngày sau ngươi và ta ngủ đều phải mở ra nửa con mắt.
- Vì vậy, từ nay về sau, muốn đối phó Diệp Chân thì cùng sang bằng Thiên Dực Đảo, không chưa một ai, như vậy mới có thể nhổ cỏ tận gốc! Đúng rồi, Giải minh chủ, thương thế trên người ngươi khoảng bao lâu nữa mới có thể triệt để khôi phục?
Âu Đột hỏi.
- Thương thế trên người lão phu nhanh nhất cũng phải một năm sau mới có thể khôi phục, muốn triệt để khôi phục, có thể cần một năm rưỡi trở lên.
Giải Thiên Hà đáp.
- Một năm rưỡi sau, vậy cũng trùng hợp là lúc sáu mươi mốt giáp Ma Thần Thượng cổ cung hiển thế, vậy thì chờ sau khi Ma Thần Thượng cổ cung hiển thế, chúng ta lại dùng toàn lực đến tru diệt Thiên Dực Đảo?
Âu Đột trưng cầu ý kiến nói.
- Một lời đã định!
"Đùng" một tiếng vang lên, hai người Âu Đột và Giải Thiên Hà tại chỗ vỗ tay lập lời thề.
- Ừ đúng rồi, Giải minh chủ, ngươi ở ngoại vực Tử Hải nên làm việc cũng thuận tiện, nhất định phải nghĩ biện pháp liên lạc với hai người Âm Dật và Dương Bôn!
- Đến khi đối phó Thiên Dực Đảo, hai người này không chỉ có thực lực cao cường còn là Nhập Đạo Cảnh, hơn nữa có mối hận hủy diệt cơ nghiệp với Thiên Dực Đảo, tuyệt đối sẽ ra tận lực.
Âu Đột nói.
- Âu lâu khôi yên tâm, chỉ cần hai người này còn ở ngoài vực Tử Hải. Lão phu nhất định có thể liên lạc đến....
Khi Giải Thiên Hà nói chuyện, một đạo phù quang rơi vào trong tay Giải Thiên Hà, thần niệm hơi động, trên khuôn mặt già nua của Giải Thiên Hà mới có một chút hồng hào đã chớp mắt rút đi, ngay cả thân hình cũng không tự chủ được lung lay mấy lần.
Động tĩnh này làm cho Âu Đột đại biến, có thể làm cho người có thân phận cao như
Giải Thiên Hà có biểu hiện như thế, vậy nội dung đạo phù tấn này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.
- Giải minh chủ, xảy ra chuyện lớn gì?
Âu Đột vội vàng hỏi.
Giải Thiên Hà không trả lời ngay, dưới ánh mắt mong đợi của Âu Đột, run lên thật lâu, mới chậm rãi đáp.
- Vừa được tình báo chuẩn xác, Âm Dương nhị thánh Âm Dật và Dương Bôn.... cùng nhau ngã xuống!
- Cái gì? Cùng nhau ngã xuống?
- Cường giả Nhập Đạo Cảnh ngã xuống, còn liên tiếp hai vị? Cái này không thể nào?
Âu Đột đột nhiên kêu to lên.
- Vạn phần xác thực!
Bọn người Tịnh Hải vì nhanh chóng tiếp thu Âm Dương Đảo đã trực tiếp giơ thi thể hai người Âm Dật và Dương Bôn... đi vòng quanh Âm Dương Đảo, còn có lấy ra vài món đồ từ trong nhẫn trữ vật của bọn họ... Lúc này mới dẫn đến mấy vạn võ giả Âm Dương đảo chớp mắt đầu hàng....
Lúc nói lời này, Giải Thiên Hà đều có chút hồn bay phách lạc.
Nghe vậy, vẻ mặt của Âu Đột cũng trắng bệch.
- Bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi chưa từng có Nhập Đạo Cảnh ngã xuống, ngày hôm nay lại bị Thiên Dực Tam Thánh một lần giết chết hai....
- Thiên Dực Tam Thánh, thêm vào Hắc Thiên còn có Ngô Thuật, Bạch Tung, lại tính cả Diệp Chân quả thật có khả năng làm hai vị Nhập Đạo Cảnh ngã xuống...
Giải Thiên Hà nói.
Vừa nói xong câu này, Âu Đột đến nửa ngày đều không nói gì, run lên một hồi lâu mới xem như phục hồi tinh thần lại.
- Xem ra, phải tiêu diệt triệt để Thiên Dực Đảo, bằng không ngày sau chính là ngươi và ta, cũng có khả năng ngã xuống...
Âu Đột nói.
- Âu lâu khôi yên tâm, chờ sau khi lão phu chữa khỏi vết thương, đến lúc đó chúng ta toàn lực vây công Thiên Dực Đảo, Long Minh ta nhất định sẽ xuất toàn lực, không chỉ có lão phu, ba vị trưởng lão của Long Minh chúng ta cũng có thể xuống núi một hai vị!
Giải Thiên Hà nói.
- Được, Long Minh các ngươi ra mấy Nhập Đạo Cảnh thì Vạn Tinh Lâu chúng ta cũng sẽ ra mấy vị, nhất định phải toàn công về phía chiến dịch!
- Toàn công về phía chiến dịch, sau này còn gặp lại!
Vừa chắp tay, song giác Giao Long dưới chân gầm lên một tiếng, Giải Thiên Hà chớp mắt đi xa.
Sau khi Giải Thiên Hà đi xa, lục trưởng lão Âu gia - Âu Xương Bá và Diêm gia Diêm Vô Lạc vừa rồi cảnh giới ở phía xa đồng thời xông tới.
- Tam lâu khôi, lẽ nào trong thời gian một năm rưỡi này, chúng ta sẽ bỏ mặc không quan tâm Diệp Chân, tùy ý cho Diệp Chân trưởng thành, tốc độ trưởng thành của tên kia rất là...
Âu Đột lấy tay ra hiệu hai người bọn họ dừng lại.
- Điểm này, lão phu càng rõ ràng hơn các ngươi! Bây giờ tu vi của Diệp Chân đã là Chú Mạch Cảnh thất trọng hậu kỳ, trong tay lại có Khai Phủ Đan, chỉ cách một bước nữa là có thể bước vào Khai Phủ Cảnh!
- Tên Diệp Chân kia lấy tu vi Chú Mạch Cảnh thất trọng hậu kỳ đã có thực lực chống lại vương giả Khai Phủ cảnh hậu kỳ, nếu để cho hắn bước vào Khai Phủ Cảnh, lấy tốc độ trưởng thành của kẻ này, một năm rưỡi sau còn đến mức nào?
- Vậy ý của lâu khôi là, tiếp tục đối phó Diệp Chân?
Diêm Vô Lạc vui vẻ nói.
- Đương nhiên phải tiếp tục đối phó, hơn nữa, bản tọa đã đại thể lên kế hoạch!
Âu Đột nói.
Vừa nghe lời ấy, Diêm Vô Lạc lập tức cuống lên, đột nhiên tiến lên chắp tay nói.
- Diệp Chân giết nhiều người Diêm gia như vậy, nếu thật đối phó Diệp Chân, con cháu Diêm gia ta mặc cho lâu khôi sai khiến, chỉ cần có thể lấy được đầu của tặc tử Diệp Chân kia!
- Vô Lạc, tâm tình của ngươi, ta có thể lý giải! Thế nhưng, nếu chỉ giết một Diệp Chân thì tuyệt đối không thể là Vạn Tinh Lâu chúng ta!
Âu Đột nói.
- Tại sao?
Diêm Vô Lạc một mặt ngạc nhiên.
- Thiên Dực Tam Thánh, nếu Thiên Dực Tam Thánh bởi vì cái chết của Diệp Chân bất kể tất cả điên cuồng trả thù, ai có thể chống đỡ được, ai có thể chịu đựng được tổn thất đó?
Dừng một chút, Âu Đột mới nói.
- Diệp Chân nhất định phải chết, thế nhưng, tuyệt không thể chết ở trong tay Vạn Tinh Lâu chúng ta, các ngươi hiểu chưa?
Ngẩn ra, Diêm Vô Lạc một mặt không rõ đột nhiên gật đầu, trong con ngươi, hung quang lộ ra!
....
Đang nhanh chóng tiếp thu Âm Dương đảo, Diệp Chân lại một lần nữa kiến thức Tịnh Hải Đại Thánh sát phạt quả tuyệt.
Trực tiếp mang theo thi thể hai người Âm Dật và Dương Bôn đi dạo quanh Âm Dương đảo, ngoại trừ một số ít người phản kháng ra thì đa phần võ giả trên Âm Dương đảo đã lập tức đầu hàng tại chỗ.
Sau đó, chính là máu tanh thanh tẩy, khống chế.
Chí ít có hơn ba ngàn võ giả bị tàn sát, cái đó là dòng dõi huyết mạch Âm Dật và Dương Bôn sinh ra.
Tiếp theo, vương thất Âm Dương hoàng triều trên Âm Dương đảo bị tru diệt toàn bộ, trong khoảng thời gian ngắn, trên Âm Dương đảo khí huyết trùng thiên, chim không dám gần.
Dù cho Diệp Chân từng làm thống soái đông chinh, dưới tay cũng là giết người như ngóe, thế nhưng loại tình cảnh thuần túy tàn sát này vẫn làm cho Diệp Chân có chút hoảng sợ, dù cho hắn rõ ràng đây là cần thiết.
Nếu đổi lại là Thiên Dực Đảo bị công phá, Âm Dật, Dương Bôn, Giải Thiên Hà, Âu Đột những người đó làm tuyệt đối sẽ làm càng tuyệt hơn thế này.
Sau khi thanh tẩy một phen, xử lý các cao thủ trên đảo, đại quân vương triều Thiên Dực Đế quốc trên Thiên Dực Đảo đã bắt đầu tiến Âm Dương đảo, bắt đầu toàn diện tiếp quản Âm Dương đảo.
Sau đó, chính là đại hội chia của.
Âm Dương đảo chính là một trong chín đại phúc địa, tài nguyên cực kỳ phong phú, đông đảo cao thủ đương nhiên phải chia cắt một phen, như vậy, mới có thể càng thêm đoàn kết.
Bởi Âm Dật chết ở trong tay Tịnh Hải Đại Thánh, Dương Bôn chết ở trong tay Diệp Chân, vì vậy, công to sẽ quy về Diệp Chân và Tịnh Hải Đại Thánh, cũng chính là Thiên Dực Đảo.
Không nghi ngờ chút nào, Diệp Chân và Tịnh Hải Đại Thánh sẽ phân biệt chọn hai phúc địa căn bản trên Âm Dương đảo là hỏa quật và hàn đàm.
Hai nơi này, không chỉ có tăng lên tu luyện công pháp hệ “Hỏa” và công pháp hệ
“băng” đến làm ít công to, hơn nữa bản thân có thể cực kỳ thần kỳ ngưng tụ ra Linh Tinh thuộc tính thượng phẩm, tình cờ còn có thể sẽ ngưng tụ ra mấy viên Linh Tinh thuộc tính cực phẩm.
Một năm hạ xuống, cũng là một bút thu nhập ghê gớm, càng quan trọng hơn chính là bút thu nhập này bình thường cho dù có linh tinh cũng không mua được.
Cuối cùng, thu hoạch trên Âm Dương đảo, bao gồm các loại mỏ quặng, vườn thuốc, trực tiếp bị mạnh mẽ coi như tiền lời, Thiên Dực Đảo độc chiếm bảy phần mười, Hắc Thiên độc chiếm hai phần mười, hai người Ngô Thuật và Bạch Tung cộng chiếm một phần mười.
Tính ra, Thiên Dực Đảo độc chiếm bảy phần mười còn hơi có chút chịu thiệt, dù sao Thiên Dực Đảo nhiều người, có tới bốn người.
Nhưng nếu tính cả hỏa quật và hàn đàm thì không thiệt thòi chút nào.
Cùng Hắc Thiên, Ngô Thuật, Bạch Tung ước định các loại phương pháp cùng nhau ngăn địch, nhiều loại phương pháp liên lạc khẩn cấp, ước định sau này phải tương hỗ trợ giúp lẫn nhau, lúc này mới đưa ba người đi.
Sau đó, bốn huynh đệ Thiên Dực Tứ Thánh Tứ lại một trận chia của, đây là quy củ
Tịnh Hải Đại Thánh định ra —— huynh đệ ruột cũng phải tính toán rõ ràng!
Theo ý của Thiên Dực Tam Thánh, Diệp Chân sẽ chiếm đầu to, nhưng Diệp Chân kiên quyết không nhận.
Diệp Chân rất rõ ràng, nếu không có Thiên Dực Tam Thánh, đừng nói đạt được chiến công lớn như vậy, có thể sống sót hay không đều là vấn đề.
Cuối cùng, quyết định lấy tiền lời thu hoạch trong tương lai chia đều thành bốn phần, lúc này mới xem như thôi.
Chia của xong xuôi, Diệp Chân tha thiết mong chờ nhìn về phía Tịnh Hải Đại Thánh, ý đó không thể rõ hơn.
Vừa nhìn dáng dấp kia của Diệp Chân, Tịnh Hải Đại Thánh nở nụ cười.
- Ha ha ha ha, xem ra tứ đệ vì chuyện đó thật cuống lên! Như vậy, thì để đại ca giải thích với ngươi một phen, nhưng việc này nói ra rất dài dòng.
- Trước khi giải thích, ta có một vấn đề muốn tứ đệ trả lời trước!
- Đại ca mời nói!