← Quay lại trang sách

Chương 1105 Thiên Đạo Trói Buộc

Tứ đệ, ngươi cảm thấy, hoặc là nói trong cảm nhận của ngươi, ta, nhị ca, tam ca ngươi, còn có Âu Đột, Giải Thiên Hà, Hắc Thiên, Dương Bôn, Âm Dật, Thủy Lệ

Đan Vương, tu vi của tất cả mọi người đều ở cảnh giới gì?

Tịnh Hải Đại Thánh hỏi một cách rất trịnh trọng.

- Cảnh giới tu vi? Không phải tất cả đều là Nhập Đạo Cảnh sao?

Diệp Chân nghi ngờ hỏi lại.

- Nhập Đạo Cảnh chỉ là một cảnh giới, trong Nhập Đạo Cảnh lại chia thành nhất trọng đến cửu trọng, ngươi cho rằng tu vi của chúng ta nằm ở tầng thứ mấy?

Tịnh Hải Đại Thánh lại hỏi lần nữa.

- Cái này à?

Diệp Chân nhíu mày, câu hỏi của Tịnh Hải Đại Thánh hơi có chút quái lạ, nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ thì câu hỏi này đúng là một vấn đề.

Diệp Chân hình như cũng không có cảm ứng được sự chênh lệch tu vi giữa mấy vị cường giả Nhập Đạo cảnh này, hiện tại cẩn thận hồi tưởng lại, hình như tu vi của những người này đều không khác nhau là mấy.

Đặc biệt là Dương Bôn đã có vài lần giao thủ với Diệp Chân, còn có ba người Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh mà Diệp Chân thân cận nhất.

Mới nhìn thì trong bốn người này, Tịnh Hải Đại Thánh mạnh nhất, Phúc Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh xấp xỉ nhau, Dương Bôn yếu nhất.

Nhưng mà đó chỉ là cảm giác của Diệp Chân về thứ tự mạnh yếu về sức chiến đấu của bốn người, cũng không phải so sánh về tu vi.

Bây giờ cẩn thận suy nghĩ, hình như khí tức tu vi mà Dương Bôn toả ra cũng không có chênh lệch gì mấy so với ba huynh đệ Tịnh Hải Đại Thánh.

Nhớ tới chuyện này, trong phút chốc, Diệp Chân nhanh chóng tiến vào cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, thần niệm xuất ra khỏi cơ thể rồi vây quanh kiểm tra ba người Tịnh Hải Đại Thánh, hoàn toàn không có chút kiêng dè nào.

Vừa mới điều tra xong, biểu cảm của Diệp Chân hơi khựng lại.

- Cảnh giới tu vi của ba vị ca ca đều giống nhau? Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong hoặc nhị trọng đỉnh phong?

Diệp Chân hỏi.

- Là Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong!

Tịnh Hải Đại Thánh đáp.

- Vậy những người khác thì sao?

- Đại ca, trước đây ta không lưu ý, nhưng vừa rồi được ngươi đề điểm, lúc này ta mới hồi ức lại, trong cảm giác của ta, ba người các ngươi, còn có Âu Đột, Hắc Thiên, Dương Bôn, Âm Dật, tất cả đều có tu vi Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong!

- Trong những người này, chỉ có tu vi của Giải Thiên Hà và Thủy Lệ Đan Vương cao hơn một bậc, hẳn là Nhập Đạo Cảnh nhị trọng sơ kỳ hoặc trung kỳ! Cái này hình như không quá bình thường.

Diệp Chân do dự nói suy nghĩ của mình.

Nghe vậy, Phúc Hải Đại Thánh giơ ngón cái về phía Diệp Chân.

- Thần hồn của tứ đệ quả nhiên bất phàm, quan sát tỉ mỉ, nhưng mà tứ đệ này, ngươi có biết, ta, đại ca, tam ca còn có đám người Giải Thiên Hà, Hắc Thiên là khi nào tăng tu vi lên Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong không?

- Lúc nào?

- Đại ca là tại hai trăm bảy mươi năm trước, ta là hai trăm sáu mươi năm, mà tam đệ thì là hai trăm năm mươi tám năm, chỉ sau ta hai năm mà thôi!

- Trong đó, Giải Thiên Hà đã tăng tu vi lên tới Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong vào ba trăm năm trước, Hắc Thiên chậm một chút, một trăm tám mươi năm trước mới đạt đến Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong…...

Không chờ Phúc Hải Đại Thánh nói xong, đôi mắt của Diệp Chân đã trừng lớn.

- Đại ca, nhị ca, tam ca, đã qua hơn hai trăm năm mà tu vi của các ngươi đều dậm chân tại chỗ, không có chút tiến bộ nào à? Sao lại có chuyện này được?

Nghe vậy, ba huynh đệ Tịnh Hải đồng thời gật đầu.

- Không sai, đây chính là mấu chốt của vấn đề! Tứ đệ, không bàn về việc xuất thân ba huynh đệ chúng ta là yêu tộc, ngay cả Giải Thiên Hà và Hắc Thiên đều là võ giả thiên tài, là kỳ tài xuất chúng chân chính trong Nhân tộc cũng gặp vấn đề giống như vậy. Lúc trước Giải Thiên Hà từ Nhập Đạo Cảnh nhất trọng sơ kỳ tăng lên tới Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong chỉ mất có sáu năm mà thôi!

- Thế nhưng từ Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong đột phá đến Nhập Đạo Cảnh nhị trọng sơ kỳ thì hắn lại phải mất hai trăm mười năm, hơn nữa suốt chín mươi năm sau, tu vi của hắn trên căn bản là không có bất kỳ tiến bộ gì!

- Ngươi cảm thấy cái này bình thường sao?

Diệp Chân lắc đầu hệt như một cái trống bỏi.

- Không bình thường, tuyệt đối không bình thường!

- Vậy ngươi cảm thấy nguyên nhân là vì cái gì? Là do bản thân chúng ta hay là…. vùng trời này có vấn đề?

Dứt lời, Tịnh Hải Đại Thánh giơ ngón tay chỉ lên bầu trời.

Diệp Chân có chút ngơ ngẩn, nếu những võ giả này có thể tự mình tăng tu vi lên tới Nhập Đạo Cảnh nhất trọng, vậy có nghĩa là bọn họ bình thường.

Nói cách khác, nguyên nhân căn bản xuất hiện tình huống này rất có thể là do vùng trời này.

Thoáng chốc, Diệp Chân lộ ra vẻ mặt cả kinh, hắn đột nhiên ý thức được, rất có thể mình đã tiếp xúc tới một bí mật lớn, một cái bí mật kinh thiên động địa!

- Đại ca, ý của ngươi là, vùng thế giới này có vấn đề? Ngươi đừng có úp úp mở mở nữa, mau nói thẳng đi!

Diệp Chân thử hỏi.

Tịnh Hải Đại Thánh cười cợt.

- Không vội, dù sao thì cũng phải để cho ngươi biết căn nguyên của chuyện này mới được chứ!

- Đương nhiên, chúng ta cũng chỉ có thể để cho ngươi biết căn nguyên, bởi vì đến bây giờ chúng ta cũng không hoàn toàn xác định rốt cuộc là nguyên nhân nào khiến tu vi của mọi người không thể tăng tiến thêm được nữa!

- Ba trăm năm! Chúng ta đã tìm kiếm suốt ba trăm năm qua, ba người chúng ta từng âm thầm giao lưu với các vị võ giả Nhập Đạo Cảnh có quan hệ tốt, cuối cùng thì cũng có một phát hiện kinh người!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Phát hiện gì?

- Thiên Đạo! Tất cả chúng ta hoàn toàn không cách nào cảm ứng được bất kì một đạo nào trong hàng ngàn tỉ Thiên Đạo, chớ nói chi tìm được đạo văn mà Thiên Đạo ngưng tụ để tăng cao tu vi cảnh giới!

- Đây chính là nguyên nhân căn bản khiến cho tu vi của mọi người bị nhốt ở Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong, không cách nào đột phá được!

Tịnh Hải Đại Thánh giải thích.

Bước tới Nhập Đạo Cảnh, trước tiên phải cảm ứng và tìm hiểu Thiên Đạo, giống như thủy chi đạo, hỏa chi đạo, thổ chi đạo, sau đó kết hợp với tu vi tích lũy của mình, từ đó ngưng tụ ra đạo văn tương ứng.

Như thủy chi đạo văn, hỏa chi đạo văn, vân vân…

Nhưng đạo văn mỗi người ngưng tụ sẽ không hoàn toàn giống nhau, mà sẽ có một chút khác biệt, cái này có quan hệ tới công pháp tu luyện và sự tích lũy từng trải của mỗi người.

Diệp Chân lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

- Đại ca, không đúng! Nếu như các ngươi không cách nào cảm ứng được Thiên Đạo, không cách nào tìm hiểu ngưng tụ đạo văn của Thiên Đạo, như vậy thì tu vi cũng không thể nào đột phá từ Khai Phủ Cảnh lên tới Nhập Đạo Cảnh chứ?

- Tứ đệ, ngươi cho rằng chúng ta đột phá đến Nhập Đạo Cảnh là dựa vào tìm hiểu Thiên Đạo sao?

Phá Hải Đại Thánh tiến tới gần.

- Vậy các ngươi đã làm thế nào?

Diệp Chân không rõ.

- Ba huynh đệ chúng ta chính là yêu tộc, lại là yêu tộc ở trong biển, trời sinh ngự thủy, lại có truyền thừa huyết thống, trong truyền thừa huyết thống lại có năng lực thiên phú của từng người, mà năng lực thiên phú này cần phải có đạo văn chống đỡ.

- Vì lẽ đó, trong truyền thừa huyết thống của chúng ta đã có sẵn đạo văn rồi!

- Cho nên ba huynh đệ chúng ta dựa vào sức mạnh truyền thừa huyết thống để đột phá đến Nhập Đạo Cảnh một cách thuận lợi. Sau đó ba người diễn biến và bổ sung đạo văn lẫn nhau, tu vi rất nhanh đã đạt đến Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong, thế nhưng mà từ đây lại không có bất kỳ đột phá nào!

Phá Hải Đại Thánh nói.

- Còn những người khác như Dương Bôn, Âm Dật, Hắc Thiên và Giải Thiên Hà đều là những người có cơ duyên và vận may nghịch thiên, bọn họ có được truyền thừa và bảo vật, sau đó chậm rãi ngộ ra một tia đạo văn không trọn vẹn, cuối cùng ngưng tụ ra đạo văn hoàn chỉnh trong quá trình tu luyện dài lâu của mình.

- Vận may mạnh nhất cũng như nghịch thiên nhất chính là Giải Thiên Hà và Thủy Lệ

Đan Vương. Giải Thiên Hà có truyền thừa Hắc Long, tìm hiểu ra hắc thủy đạo văn, tu vi thuận lợi tăng lên tới Nhập Đạo Cảnh nhất trọng đỉnh phong.

- Mà ta nghe nói Long đảo của Long Minh chính là nguồn gốc long khí của thiên hạ, ẩn chứa một tia bản nguyên Thiên Đạo. Sau khi miệt mài tìm hiểu mấy trăm năm, rốt cuộc thì tu vi của Giải Thiên Hà đã đột phá đến Nhập Đạo Cảnh nhị trọng, nhưng mà tiến cảnh cũng phi thường chậm chạp.

- Có điều Giải Thiên Hà chỉ có được một nửa truyền thừa Hắc Long mà thôi, có người nói, nếu như có được truyền thừa Hắc Long hoàn chỉnh thì sẽ có thể kích hoạt hắc thủy bản nguyên đạo văn, từ đó tìm hiểu và tiến quân tới vô thượng đại đạo!

- Đây cũng là nguyên nhân thật sự mà Giải Thiên Hà truy lùng muốn giết chết ngươi!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Hắc thủy bản nguyên đạo văn?

Trong lòng Diệp Chân khẽ nhúc nhích, hắn lấy ra Hắc Long thuẫn rách nát, thuận miệng giải thích hai câu rồi hỏi.

- Đại ca, khắc họa trên này có phải là hắc thủy bản nguyên đạo văn không?

Trước đó Diệp Chân còn tưởng thứ này là Hắc Long bản nguyên đạo văn!

- Hẳn là vậy, nhưng mà nó là vật chết, trên căn bản là không thể diễn biến hay tìm hiểu được, bằng không lấy tu vi của Giải Thiên Hà, hắn ta đã sớm đột phá.

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Thì ra như vậy.

Trong lúc lầm bầm, trong lòng Diệp Chân đột nhiên lại dâng lên một nghi vấn khác.

- Đại ca, nếu như ba trăm năm trước Giải Thiên Hà đã có được một nửa truyền thừa Hắc Long, như vậy hắn ta hẳn là đã biết được vấn đề này từ lâu rồi phải không?

- Nhưng mà tại sao trong ba trăm năm này hắn ta lại không tự mình đi thu truyền thừa Hắc Long mà phải khổ sở chờ đợi ba trăm năm sau, chờ ta thu được rồi mới tiến tới cướp giật?

Diệp Chân hỏi.

Vấn đề này khiến cho ba huynh đệ Tịnh Hải đồng thời lắc đầu.

- Cái này quả thật quái lạ, nhưng chúng ta thật sự không biết nguyên nhân!

Chuyện có quan hệ tới truyền thừa thượng cổ quá nhiều, hơn nữa lại huyền ảo và mơ hồ, có lẽ chờ tới khi ngươi giết chết Giải Thiên Hà, thu được truyền thừa Hắc Long hoàn chỉnh thì sẽ giải đáp được sự nghi ngờ này.

- Ta thật sự có thể giết chết Giải Thiên Hà sao?

Diệp Chân buột miệng hỏi một câu, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Tịnh Hải Đại Thánh đột nhiên đứng lên, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Chân.

- Tứ đệ, ngươi phải nhớ kỹ, trên đời này không có gì không làm được, có chí thì nên, người có kiên trì thì sẽ thành công!

Nghe vậy, Diệp Chân gật đầu lia lịa.

- Được rồi, chúng ta trở lại chuyện chính! Từ khi phát hiện không cách nào cảm ứng được ngàn tỉ Thiên Đạo cũng như tìm hiểu, chúng ta vẫn luôn tìm kiếm nguyên nhân!

- Vì thế, chúng ta miệt mài tìm tòi gần ba trăm năm, sau đó còn giao lưu và nghiên cứu cùng với một ít các cường giả Nhập Đạo Cảnh trên mảnh đại lục này, cuối cùng thì chúng ta đã cho ra một kết luận!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Kết luận gì?

Diệp Chân nôn nóng hỏi.

- Không cách nào cảm ứng cũng như tìm hiểu Thiên Đạo không phải do bản thân chúng ta, tám, chín phần là do vùng thế giới này xảy ra vấn đề! Bởi vì trong truyền thừa huyết mạch của chúng ta, cảm ứng và tìm hiểu Thiên Đạo cũng không phải chuyện gì quá khó khăn!

- Mà trên đời này xuất hiện võ giả Nhập Đạo Cảnh, hoặc bởi vì truyền thừa thiên phú, hoặc vì thu được một chút dị bảo, giống như Hậu Thiên Linh Bảo, hay hoặc thu được một ít kỳ ngộ hiếm thấy, nhưng mà không có bất kỳ một người nào dựa vào tìm hiểu Thiên Đạo để đột phá đến Nhập Đạo Cảnh.

- Vì thế chúng ta bắt đầu đặt chân ở khắp bốn phương tám hướng, ba người chúng ta gần như đã đi khắp cửu vực Chân Huyền đại lục, thậm chí mỗi một hải vực ngoại vực tử hải, nhưng mà cuối cùng vẫn không thể tìm được bất kỳ biện pháp nào để giải quyết vấn đề khó khăn này.

- Ngươi cũng biết, đối với võ giả một lòng hướng đạo thì tu vi không cách nào tiến thêm là một chuyện thống khổ đến cỡ nào!

- Chúng ta đã nghiên cứu kỹ sách cổ, thăm dò các loại di phủ bí ẩn thượng cổ, kết quả là sau gần trăm năm, chúng ta cuối cùng cũng cho ra một cái kết luận khác, một kết luận duy nhất để giải quyết vấn đề khó khăn này!

Tịnh Hải Đại Thánh nói.

- Đó là kết luận gì?

Diệp Chân hỏi, trên mặt có chút khẩn trương.