Chương 1120 Tiểu Miêu Đột Phá
Trong một đại sảnh trên Tinh Đảo, hai chấp sự chính cung kính đứng thẳng trước mặt tam lâu khôi Âu Đột, làm rõ ràng mười mươi tập hợp tình báo những ngày qua.
Nghe tập hợp tới tình báo, Âu Đột nhăn thành một chữ xuyên.
- Mãi đến tận bây giờ, Hắc Long vực vẫn loạn tung lên như cũ, võ giả trong Hắc Long đế quốc gần như dốc toàn bộ lực lượng, thậm chí còn một lần diệt Kiếm Nguyên Đế Quốc, dưới sự bất đắc dĩ, ngay cả huyễn Thần đế quốc cũng phối hợp với Hắc Long đế quốc tìm kiếm tung tích của phụ mẫu Diệp Chân?
- Hồi lâu khôi, đúng là như thế, không chỉ như vậy, ngay cả người của chúng ta xếp vào trên Trường Phong đảo cũng đã mất liên hệ. Chúng ta khẩn cấp sắp xếp người bước lên Trường Phong đảo, phát hiện Trường Phong đảo đã trong khống chế của Diệp Chân kia, không chỉ có như vậy, hơn nữa.....
Một chấp sự nói chuyện đột nhiên trở nên ấp a ấp úng.
- Hơn nữa cái gì?
Ánh mắt Âu Đột trở nên lăng lệ.
- Hoa Ngũ, Hoa Thất còn có trước đây chiêu mộ đi tới Hắc Long vực, cùng với phân lâu lâu chủ của Vạn Tinh Lâu chúng ta ở Hắc Long vực, hai vị phó lâu chủ, đà chủ chấp sự phân đà các nơi cùng với một trăm bảy mươi ba đầu người, toàn bộ bị treo ở trên tấm bia đá mới lập trên Trường Phong đảo.
- Trên mỗi tấm bia đá, còn có khắc thân phận, chức vụ, tu vi....
- Diệp Chân đang thị uy sao?
Cười gằn, Âu Đột đi tới đi lui trong đại sảnh.
- Thế nhưng, như vậy cũng nói rõ Chương Di bọn họ đã đắc thủ, nhưng vì sao đã qua hai tháng mà Chương Di vẫn không truyền đến bất cứ tin tức gì?
- Hồi lâu chủ, thuộc hạ cũng phái rất nhiều nhân thủ đi tới Trường Phong đảo tìm hiểu tung tích của Chương Di, phần lớn người không phải bị giết chính là không có bất luận phát hiện gì...
- Báo! Tin tức khẩn!
Trong tiếng la hét thật dài, một bóng người phía chân trời hạ xuống, định trực tiếp xông vào phòng khách.
- Lớn mật!
Quát to một tiếng, bốn đạo ánh sáng từ trong đại viện bay lên, định bắt kẻ xâm nhập.
Chỉ liếc mắt nhìn kẻ xâm nhập không để ý quy củ, ánh mắt Âu Đột động một cái, đột nhiên chặn lại nói.
- Thả hắn đi vào!
Kẻ xâm nhập đó chính là võ giả lúc trước trông coi trận bàn tiểu na di, sau khi tiến vào phòng khách lập tức quỳ một gói, cầm thẻ ngọc vừa thu được cao cao đưa lên.
- Hừm, đây là?
- Hồi lâu khôi, đây là từ trận bàn ngươi muốn thuộc hạ cố ý nhìn chằm chằm trả lại!
- Ừm. Có tin tức?
Năm ngón tay hơi động, thẻ ngọc bay lơ lửng lên trời, rơi vào trong tay Âu Đột, thần niệm quét qua, biểu hiện của Âu Đột biến đổi, sau đó lập tức hóa thành một nụ cười khó có thể ức chế.
- Ha ha ha ha, Chương Di này không hổ là theo lão phu hơn một trăm năm, cuối cùng cũng học được một chút thủ đoạn, dưới tình huống này cũng có thể thành!
Trong tiếng cười lớn, Âu Đột liếc mắt nhìn võ giả quỳ ở đó, vung tay lên nói.
- Chờ đợi có công, tăng một cấp. Chưởng quản tiểu na di điện, thưởng năm vạn Tinh Linh thượng phẩm!
- Người đâu, đi cho mời lão nhị và lão ngũ tới đây, nói là ta có đại sự muốn thương lượng!
Sau khi sắp xếp một phen, Âu Đột lần thứ hai nhìn thẻ ngọc một lần, một mặt tự đắc.
- Cái tên Chương Di này có chút đầu óc, không ngờ đã rời khỏi Trường Phong đảo, được, vô cùng tốt!
Thần niệm hơi động, Âu Đột lập tức ghi chép lên một thẻ ngọc.
- Lập tức dùng tiểu na di trận truyền tống đi qua!
Trong một thuyền vượt biển đang nhanh chóng tiềm hành dưới đáy biển, khi thấy tiểu na di trận bàn có thẻ ngọc hiện lên, Hoa quản gia lập tức không tiếc lần thứ hai tiêu hao một chút lực lượng thần hồn, nhấc thẻ ngọc này lên quan sát.
Mấy hơi thở sau sau, tiếng cười buồn vui giao nhau của Hoa quản gia vang lên.
- Thành, ha ha, cuối cùng cũng đã thành công!
- Hoa quản gia, ngươi không sao chứ?
Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
- Cái gì mà không sao. Có chuyện vui, là đại hỉ sự! Ha ha, Khoát Hải, chúng ta sắp tới rồi, sắp tới rồi! Ừm, tiếp tục đi thẳng, kiên trì nữa ba ngày, nhiều nhất ba ngày!
Không cần hỏi, Diệp Chân cũng biết đây là Hoa quản gia liên lạc với nhân thủ tiếp ứng.
Trong lúc thuyền đang tiến lên, Hoa quản gia thái độ khác thường cùng Diệp Chân bắt chuyện.
- Khoát Hải, chuyện đến nước này, mọi việc ta phải cho ngươi hiểu rõ.
- Vạn Tinh Lâu, thế lực lão phu cống hiến chính là Vạn Tinh Lâu!
Hoa quản gia nói.
- Vạn Tinh Lâu? Thế lực trải rộng chín vực của Chân Huyền Đại Lục?
Diệp Chân giả bộ khiếp sợ.
- Không sai, chính là Vạn Tinh Lâu! Công lao của ngươi, lão phu cũng có báo, đến lúc đó, chỗ tốt cho ngươi cũng sẽ không thiếu!
- Thế nhưng, hiện tại ngươi có hai lựa chọn!
Hoa quản gia chủ động nói.
- Là hai lựa chọn nào?
Diệp Chân hỏi.
- Lựa chọn thứ nhất là cho phép gia nhập nội lâu của Vạn Tinh Lâu, lấy công lao lần này và tu vi của ngươi có thể an bài cho ngươi một chức vụ phó Thống lĩnh.
- Có thể ở trong tổng lâu làm phó Thống lĩnh hộ vệ, cũng có thể đi một phân lâu nào đó làm phó Thống lĩnh hộ vệ, thậm chí lão phu đứng ra, có thể giúp ngươi ngồi lên vị trí đà chủ phân đà của một phân lâu nào đó!
Hoa quản gia nói.
- Như vậy, còn lựa chọn thứ hai thì sao?
Diệp Chân có chút khó khăn nói.
Hoa quản gia có thâm ý khác nhìn Diệp Chân một chút.
- Lựa chọn thứ hai càng đơn giản, chính là làm gia thần của lão phu, hiệu lực dưới tay lão phu, địa vị không phong quang như chức phó Thống lĩnh hộ vệ kia.
- Lão phu có thể cho ngươi tùy ý chọn một chức vụ trong ám lâu, tuy chức vị trong ám lâu sẽ không thấy được ánh sáng, thế nhưng ám trong lầu tùy tiện đi ra ngoài một người, thì cho dù lâu chủ phân lâu cũng không dám thở mạnh!
Nói xong, Hoa quản gia dừng lại nhìn về phía Diệp Chân.
- Ngươi chọn cái nào?
Trong lòng Diệp Chân đã cười thầm, sự lựa chọn của hắn không cần phải nói, khẳng định là đi theo bên cạnh Hoa quản gia. Thật ra cho dù Hoa quản gia không nói, đợi chênh lệch thời gian không nhiều, Diệp Chân cũng sẽ chủ động mở miệng cầu vị
Hoa quản gia này mang hắn ở bên cạnh.
Nếu không có vị Hoa quản gia này trợ giúp, Diệp Chân sao có thể lẫn vào Tinh Đảo trong truyền thuyết chưa từng có người nhìn thấy đây?
- Ha ha ha, được, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! Yên tâm, theo lão phu, tuy rằng danh tiếng không hiện ra, thế nhưng chỗ tốt sẽ gấp mười gấp trăm lần so với phó Thống lĩnh thậm chí thống lĩnh, yên tâm, lão phu sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi!
Hoa quản gia lại tán dương một trận.
Sau ba ngày, trong lúc đang tiến lên trong thuyền lượt biển, trong lúc bất chợt bị một đạo cự lực bỗng dưng hấp lên, Diệp Chân kinh hãi đến biến sắc, đang muốn phản kích lại bị Hoa quản gia ngăn cản.
- Đừng lo lắng, là người của mình!
Đội hình đến đây tiếp ứng để Diệp Chân có chút giật mình, mười vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng.
Bước ra khỏi thuyền vượt biển, Hoa quản gia cũng không nói lời nào, sau khi đánh ra một đạo phù khiến, tên võ giả Khai Phủ Cảnh cửu trọng đầu lĩnh cũng lấy ra một đạo phù khiến khác.
Sau đó, mở ra một túi áo bằng tơ tằm chỉ to bằng bàn tay, phi thường tinh xảo.
- Mục tiêu đâu, ném vào đây!
- Đây là?
Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
Đầu lĩnh vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng không có bất kỳ muốn ý giải thích, Hoa quản gia thì lại vội vàng giải thích.
- Đây là túi Linh Thú do luyện khí đại sư của Vạn Tinh Lâu chúng ta mô phỏng lại thượng cổ đại năng đi ra ngoài mang theo Linh Thú bên người.
- Trong túi này có Càn Khôn, không chỉ có thể chứa linh thú mà cũng có thể chứa người sống, chính là thượng giai bảo bối. Nhưng luyện chế cực kỳ hà khắc, dù Vạn Tinh Lâu chúng ta cũng không có nhiều.
Lời này, Diệp Chân nghe thấy khá giật mình.
Túi Linh Thú trong Huyền Thiên Luyện Khí Quyết cũng có ghi chép, nhưng mà độ khó luyện chế còn hơn hạ phẩm Hồn khí, quan trọng nhất chính là vật liệu cần để luyện chế cực kỳ khó tìm.
Trước đây, Diệp Chân cũng nghĩ tới chờ sau này tu vi mạnh mẽ sẽ luyện chế một hai, không ngờ Vạn Tinh Lâu này đã có.
Ngay sau đó, Diệp Chân lập tức ném " vợ chồng Diệp Thiên Thành" vào trong túi Linh Thú, không ngờ, võ giả đầu lĩnh kia lại quay về Diệp Chân và Hoa quản gia quát lên.
- Hai người các ngươi cũng tiến vào!
- Hả?
Biểu hiện của Diệp Chân biến đổi, võ giả đầu lĩnh kia giải thích cho Hoa quản gia.
- Lâu khôi nói muốn lấy tốc độ nhanh nhất mang bọn ngươi về Tinh Đảo, các ngươi một trọng thương một tu vi không đủ, vẫn là túi Linh Thú thuận tiện chút!
- Hơn nữa. Ngươi rõ ràng, con đường đi tới tinh đảo....
Nói rồi nhìn Diệp Chân một chút.
Diệp Chân lập tức rõ ràng có ý gì, bảo mật nên mang theo Hoa quản gia tiến vào trong túi Linh Thú.
Đừng xem túi Linh Thú này chỉ to bằng bàn tay, nhưng không gian trong đó khá lớn, có chu vi tới ngàn mét, dù Linh giai yêu thú cũng chứa đủ.
Túi áo căng thẳng, trong túi trở nên cực kỳ đen kịt, mơ hồ nghe được gió rít gào bên ngoài, hẳn là đang nhanh chóng phi hành.
Hiển nhiên, hai vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng này cũng có pháp môn trấn nhiếp yêu thú, tùy ý hoạt động trên biển rộng, phi hành thẳng tắp, tốc độ cực nhanh.
Nhưng mà dù ai cũng không nghĩ đến, trên bầu trời ở phía sau bọn họ trăm dặm có một con Vân Dực Hổ Vương mọc ra cánh đang nhìn chằm chằm, phía dưới gáy mang theo một chiếc trữ vật giới chỉ, đặc biệt dễ thấy.
Trong đó tất cả đều là yêu đan Thiên giai, Linh giai Diệp Chân chuẩn bị cho Tiểu Miêu, còn có lượng lớn Tinh Linh thượng phẩm.
Linh trí của Tiểu Miêu khá cao. Từ trong chiếc trữ vật giới chỉ lấy tồn vật liệu đã cực kỳ thông thạo.
Mỗi khi linh lực trong cơ thể tiêu hao hơi lớn sẽ lấy ra một đống Tinh Linh thượng phẩm, trực tiếp nuốt xuống.
Từ khi Diệp Chân rời khỏi Thiên Dực Đảo, hơn nửa năm Tiểu Miêu mỗi ngày đều làm như vậy, linh lực nhanh chóng tiêu hao, lại nhanh chóng bổ sung.
Vận chuyển linh lực kịch liệt như thế, linh lực trong cơ thể Tiểu Miêu cũng càng ngày càng ngưng tụ, hình thể cũng vô hình trung lớn hơn một vòng.
Hơn nửa tháng trước, Diệp Chân còn ở ngoại vực Tử Hải che chở Hoa quản gia chạy trốn, tu vi của Tiểu Miêu đã vô thanh vô tức đột phá đến Linh giai hậu kỳ.
Theo tu vi luận, đã có thể sánh vai vương giả Khai Phủ cảnh hậu kỳ.
Thế nhưng, tốc độ khủng khiếp của Tiểu Miêu còn có từ một chút thiên phú kinh khủng của Hắc Long trong huyết mạch, một khi tập kích, đừng nói vương giả Khai Phủ cảnh hậu kỳ, vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng đỉnh phong có thể chống đỡ được hay không cũng chưa biết.
Tu vi lần thứ hai sau khi đột phá, lấy tốc độ của Tiểu Miêu, ung dung đuổi theo mấy vương giả Khai Phủ cảnh cửu trọng này không có bất cứ vấn đề gì.
Huống chi, lỡ như bị mất dấu, Tiểu Miêu cũng có thể dựa vào thần hồn liên hệ giữa nó và Diệp Chân, một lần nữa đuổi theo.
Một đường đuổi theo, Tiểu Miêu hổ mắt trợn trừng lên, không ngừng mà ở giữa trời cao nhìn xuống hoàn cảnh bốn phương tám hướng trên mặt biển, nỗ lực phân biệt ký ức một đường đường biển này.
Theo sát khí tức của Diệp Chân, cũng ghi nhớ đường biển, đây là nhiệm vụ duy nhất chủ nhân Diệp Chân giao cho nó!
Ở trong túi Linh Thú gần một tháng, Diệp Chân đột nhiên cảm giác vị trí trong không gian linh lực chấn động một cái, thân hình không tự do chủ bị đưa ra khỏi túi Linh Thú.
Theo bản năng, Diệp Chân dùng tay che khuất con mắt, một tháng không thấy mặt trời, tia sáng cực kỳ chói mắt.
Thanh âm trầm thấp có chút quen thuộc cũng vào lúc này truyền vào trong tai Diệp Chân.
- Chương Di, đây chính là hãn mã ngươi nói lập xuống công lao chuyến này, là đại công thần của chúng ta?
Âu Đột!
Thanh âm này có đánh chết Diệp Chân cũng nghe được ra, đây là âm thanh của Tam lâu khôi Vạn Tinh Lâu - Âu Đột!
Chớp mắt nghe được thanh âm này, trong đầu Diệp Chân hơi buông lỏng, thiên tân vạn khổ, mục tiêu thứ nhất cuối cùng cũng đã đạt thành!
Tạo Hóa Chi Vương -