← Quay lại trang sách

Chương 1136 Uy Năng Của Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ

Sau một canh giờ, năm người Cái Quân, Hoàng Đàn, Âu Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch tập hợp ở không trung trên Tinh Đảo, chuẩn bị xuất phát.

Năm người này cũng không lập tức xuất phát, mà đợi Cái Quân mở ra một túi linh thú, sau đó, Hoàng Đàn, Âu Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch nối đuôi nhau chui vào.

Trong nháy mắt tiếp theo, trên người Cái Quân bất chợt bùng nổ ra linh quang chói mắt, trong thời gian ngắn tăng tốc đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt, cả đám đã biến mất ở đường chân trời mênh mông.

Diệp Chân ấn giấu ở mạch nước ngầm dưới nền đất của Tinh Đảo thấy vậy thì khẽ mỉm cười, dựa theo sóng linh lực mà lúc nãy Cái Quân rời khỏi tạo ra, Cái Quân đã không màng tiêu hao linh lực mà toàn lực phi hành, tốc độ bộc phát ra trong nháy mắt đó, Diệp Chân đoán có lẽ đã ngay cả Tiểu Miêu cũng không đuổi kịp.

Loại trạng thái phi hành này, tuy rằng tốc độ cực nhanh, thế nhưng tiêu hao rất nhiều, căn bản không thể kéo dài.

Chỉ dựa vào điểm này, Diệp Chân cũng đã rõ ràng phương thức chạy đi của mấy người Cái Quân, có thể hiểu được, năm người này dù phải liều mạng, cũng sẽ cố hết sức mà chạy tới nơi trước thời gian Diệp Chân quy định.

Chẳng qua, Diệp Chân lại không lập tức rời khỏi, mà tiếp tục ẩn núp ở phía dưới Tinh Đảo, thần niệm lan ra giám thị những vương giả Khai Phủ cảnh đó của Tinh Đảo.

Diệp Chân từ lâu đã không phải là chim non mới ra đời, suy tính tới thật nhiều khả năng, đặc biệt là trước đây khi năm vị đại lão của Vạn Tinh Lâu âm thầm bàn bạc, Diệp Chân không thu được bất cứ tin tức gì.

Nếu Diệp Chân bên này sớm xuất phát, Vạn Tinh Lâu bên kia rồi lại âm thầm có hành động gì, lần thứ hai mưu đồ Hắc Long vực, vậy thì Diệp Chân phải tức giận đến nôn ra máu.

Tuy rằng bên Hắc Long vực đã có bố trí, nhưng nếu có rất nhiều vương giả Khai Phủ cảnh tới tấn công, thì bọn họ vẫn không thể ngăn được.

Đồng thời, Diệp Chân án binh bất động ở đây còn có một nguyên nhân nữa, chính là nếu lúc này Diệp Chân tùy tiện đi ra ngoài, vừa rời khỏi lại bị năm vị đại lão của Vạn Tinh Lâu bất ngờ quay lại đánh lén thì sao?

Vì vậy, Diệp Chân vẫn đàng hoàng tiềm tu ở mạch nước ngầm trên bờ sông.

Còn về thời gian tới Phượng Vĩ đảo, có liên quan gì với Diệp Chân?

Hạn chế thời gian là để kiềm chế đám người Vạn Tinh Lâu, không có chút nào quan hệ với Diệp Chân hắn, hắn muốn lúc nào đi, nên đi lúc nào, tính chủ động hoàn toàn nắm giữ trong tay mình.

Nếu đám người Vạn Tinh Lâu các ngươi dám có ý kiến, rất tốt, đưa mấy chân của con cháu các ngươi cho ngươi thì như thế nào?

Trong tay nắm giữ nhược điểm của kẻ địch, Diệp Chân có thể hống hách như thế.

Hiện nay xem ra, võ giả canh giữ trên Tinh Đảo vẫn là thành thật, đều đang ngoan ngoãn tiến hành công việc xây dựng lại Tinh Đảo.

Việc Đại trưởng lão Cái Tri Thế dẫn theo một đám trận pháp cao thủ lại làm cho Diệp Chân kinh sợ trừng mắt.

Đám người này đang không tiếc tiêu hao lượng lớn linh tinh có thuộc tính để bố trí Ngũ hành trận pháp cho các trạch viện quan trọng trong Ngũ phủ trên Tinh Đảo.

Rất rõ ràng, trận pháp Ngũ hành này chính là nhằm vào thần thông độn thổ của Diệp Chân.

Một khi hoàn thành trận pháp ngũ hành này, thần thông độn thổ của Diệp Chân cũng đừng hòng lui tới tự nhiên trên Tinh Đảo.

Đây là hậu chiêu của Vạn Tinh Lâu để ứng đối với uy hiếp từ Diệp Chân.

Suy nghĩ một chút, Diệp Chân vẫn từ bỏ ý định giết chết mấy tên trận pháp cao thủ này.

Dựa vào tài nguyên của Vạn Tinh Lâu, cho dù Diệp Chân giết chết đám trận pháp cao thủ này, bọn hắn vẫn có thể lập tức triệu tập tới một nhóm khác, cuối cùng Ngũ hành trận pháp then chốt này, vẫn sẽ được bố trí thành công.

Hơn nữa, nếu như lúc này Diệp Chân ra tay, chính là đang phá hoại quy củ.

Tuy rằng hiện tại Diệp Chân nắm trong tay điểm yếu của Vạn Tinh Lâu, cho dù hắn phá quy củ, Vạn Tinh Lâu cũng không dám nói một chữ ‘không’.

Nhưng vào lúc này, Diệp Chân cũng không muốn gây sự.

Cho nên lần này Diệp Chân không ra tay đại khai sát giới, không giết chết toàn bộ thiếu lâu khôi và người kế nhiệm tiếp theo của thiếu lâu khôi của Vạn Tinh Lâu, mà là bắt làm con tin.

Điểm quan trọng nhất chính là Diệp Chân muốn tranh thủ thời gian.

Chỉ cần Diệp Chân tranh thủ được lượng thời gian nhất định, chờ cho tu vi của Diệp Chân đạt tới mức mong muốn, đến lúc đó lại trở về triệt để tiêu diệt Vạn Tinh Lâu.

Hiện tại ấy mà, không cần thiết gây sự quá tuyệt đối!

Hiện tại Diệp Chân đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ kém tu vi, chỉ cần tu vi tới, vậy thì sức chiến đấu sẽ thẳng tắp tăng vọt.

Hơn nữa, đối với những võ giả khác mà nói, Khai Phủ cảnh là một cửa ải sống còn, một khi Khai Phủ thất bại, khả năng tích lũy thêm bảy, tám năm nữa, thậm chí mấy chục năm, mới có thể tích lũy Khai Phủ lần thứ hai.

Thế nhưng trong tay Diệp Chân có Đại Tàng Khai Phủ Đan.

Hơn nửa năm này Diệp Chân vẫn ở trên biển bôn ba, thế nhưng một ngày cũng không thả lỏng việc tu luyện, tu vi của Diệp Chân đã sớm từ Chú Mạch Cảnh thất trọng hậu kỳ tăng lên tới Chú Mạch Cảnh thất trọng hậu kỳ đỉnh phong.

Mà Diệp Chân lại đã sớm kế hoạch Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ bảy đại võ mạch, cho tới lúc này đã toàn bộ tập hợp, chỉ cần Diệp Chân có thời gian, bất cứ lúc nào cũng có thể Khai Phủ.

Một khi nhớ tới điều này, trong lòng Diệp Chân không khỏi dao động, vì sao không nhân dịp này Khai Phủ chứ?

Dựa theo kế hoạch của Diệp Chân, hắn phải âm thầm giám thị động tĩnh trên Tinh Đảo ít nhất ba ngày, mà nhiệm vụ giám thị này hoàn toàn có thể giao cho Tiểu Yêu.

So với việc lãng phí thời gian, không bằng hắn mượn cơ hội này đột phá Khai Phủ

Cảnh.

Còn về phương diện an toàn, mạch sông ngầm dưới lòng đất này, không phải người bình thường có thể đi đến, bên người Diệp Chân lại có hai đại cường viện Tiểu Yêu, Tiểu Miêu hộ pháp, phương diện an toàn hẳn là không thành vấn đề.

Cho dù như vậy, xuất phát từ cẩn thận, Diệp Chân vẫn đặt vài đạo phù trận cấp thấp xung quanh mạch nước ngầm như cảnh giới phù trận, lạc đường phù trận, vân vân.

Sau khi xong xuôi mọi việc, Diệp Chân căn dặn Tiểu Yêu giám thị động tĩnh trên Tinh Đảo động, sau đó bắt đầu ngồi xuống điều tức.

Điều tức một hồi, chính là một ngày một đêm.

Trước khi đột phá Khai Phủ Cảnh, Diệp Chân nhất định phải khôi phục trạng thái trong ngoài tới mức tốt nhất, để cho một lần đột phá là thành công.

Bởi vì dựa theo nhắc nhở của Thủy Lệ Đan Vương, tuy rằng Đại Tàng Khai Phủ Đan này quả thật có thể giúp cho võ giả Khai Phủ, thế nhưng cũng có trường hợp đã thất bại.

Vì vậy, chuẩn bị càng đầy đủ càng tốt.

Sau một ngày, Diệp Chân chầm chậm mở mắt ra, một tia xích mang bỗng nhiên lóe lên từ trong hai mắt.

Mắt là nơi thần hồn biểu lộ, đáy mắt rực rỡ, đây là biểu hiện của thần hồn lực lượng của Diệp Chân đã khôi phục tới đỉnh phong.

Diệp Chân chưa vội vã nuốt vào Đại Tàng Khai Phủ Đan, mà trước tiên cẩn thận ôn tập mấy lần công pháp đột phá Khai Phủ Cảnh trong Vô Thường Huyền Hỏa Kinh, lại nghiền ngẫm đọc một phen chuyện cần chú ý được ghi trong bản tu luyện chép tay mà Địa Tâm Hỏa Soái lưu lại.

- Nên có thể một lần thì thành công đi...

Nỉ non một tiếng, Diệp Chân nuốt vào Đại Tàng Khai Phủ Đan màu nâu to cỡ quả trứng gà.

Dược lực chầm chậm tan ra, đồng thời, Diệp Chân hơi động thần niệm, bắt đầu vận chuyển Khai Phủ công pháp ghi chép trong Vô Thường Huyền Hỏa Kinh trong cơ thể.

Cái gọi là Khai Phủ, chính là ở trong hồn hải lần thứ hai mở ra một chỗ đan điền hoàn toàn mới, dung hợp với đan điền trước đó, là có thể hiện ra ngưng trụ võ mạch của võ giả thành Linh Phủ.

Bởi vì là mở ra tân Linh Phủ đan điền ở trong hồn hải, bản thân quá trình phi thường hung hiểm, có yêu cầu rất cao đối với việc khống chế lực lượng thần hồn.

Nhưng quan trọng nhất chính là cần lượng lớn thần hồn lực lượng và linh lực làm chống đỡ mới có thể Khai Phủ thành công.

Diệp Chân dựa theo Phương pháp ghi lại trong Vô Thường Huyền Hỏa Kinh, đầu tiên là ở trong hồn hải sử dụng thần hồn lực lượng mạnh mẽ mở ra một hạt không gian to bằng mũi kim.

Điều này đối với Diệp Chân có thần hồn lực lượng to lớn mà nói, vô cùng dễ dàng, thế nhưng bước kế tiếp, yêu cầu Diệp Chân thôi thúc linh lực đi lấp đầy không gian to chừng mũi kim, sắc mặt Diệp Chân đột nhiên trở nên hơi khó coi.

Linh lực tiến vào trong chớp mắt lập tức phát ra tiếng đè ép cọt kẹt cọt kẹt, Diệp Chân vừa rồi chuyển đi một tia lực lượng tinh khiết trong chớp mắt đã bị thần hồn lực lượng khủng bố tiêu diệt.

Diệp Chân liên tục đưa vào, linh lực liên tục bị tiêu diệt.

Diệp Chân lập tức ý thức được vấn đề.

Thần hồn lực lượng!

Hắn là ‘thành cũng thần hồn lực lượng bại cũng thần hồn lực lượng’.

Bởi vì phải ở trong hồn hải mở ra Linh Phủ đan điền, mà hồn hải của Diệp Chân lại thuần túy do tiên thiên hồn quang tứ sắc cường hãn tạo thành.

Tiên thiên hồn quang tứ sắc trước đây thành tựu uy danh của Diệp Chân, nhưng lúc này, độ khó của việc Diệp Chân Khai Phủ, cũng bỗng dưng nhân lên mấy lần thậm chí gấp mười lần.

Điều này làm cho sắc mặt của Diệp Chân có chút khó coi.

Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, Đại Tàng Khai Phủ Đan vừa bị nuốt vào trong bụng bất chợt rơi ra một luồng thuần linh lực cực kỳ hoàn mỹ, trực tiếp xông tới thần hồn đường nối mà Diệp Chân vừa mở ra.

Lập tức giống như lũ cuốn, trong thời gian ngắn luồng linh lực tuôn trào khiến cho kinh mạch của Diệp Chân có một loại cảm giác cọ xát đau nhói.

Thế nhưng, hiệu quả cũng cực kỳ lộ rõ.

Luồng linh lực thuần khiết giống như lũ cuốn này lung tung vọt vào trong hồn hải của Diệp Chân, không ngờ trong thời gian ngắn mở rộng không gian to bằng mũi kim đang bị tiên thiên hồn quang tứ sắc đè ép rộng mấy lần có thừa.

Bắt lấy cơ hội, Diệp Chân điên cuồng thôi thúc linh lực, đồng thời cũng điên cuồng thôi thúc thần hồn lực lượng đi mở rộng Linh Phủ đan điền trong hồn hải.

Một hồi đánh giằng co cứ như vậy triển khai.

Chẳng qua, tùy theo Linh Phủ đan điền mở ra càng lúc càng lớn, gặp phải lực lượng phản phệ của tiên thiên hồn quang tứ sắc cũng là càng ngày càng khủng bố.

Sau một ngày, trên trán Diệp Chân nổi gân xanh thình thịch, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu không ngừng từ trên trán lăn xuống, Linh Phủ đan điền vừa mở ra không được một nửa, lại có dấu hiệu sắp tan vỡ.

Thời khắc nguy cơ, Diệp Chân quan sát hồn hải trong thân thể mình, nhìn hai trụ trời sừng sững giữa hồn hải, trong lòng đột nhiên hơi động.

Trong tình huống bình thường, đột phá đến Khai Phủ Cảnh võ mạch mới có thể hóa thành linh trụ, thế nhưng nhờ số trời run rủi, Kiếm Tâm Thông Minh kiếm mạch và Hắc Long võ mạch của Diệp Chân đã rất sớm hóa thành linh trụ.

Mà dựa theo ghi chép trong Vô Thường Huyền Hỏa Kinh, linh trụ chính là căn bản để trấn áp và ổn định Linh Phủ.

Nếu Diệp Chân đã có linh trụ, vì sao không sử dụng chứ?

Thoáng suy nghĩ một lát, Diệp Chân kéo hai linh trụ trong hồn hải bay lên trời, trực tiếp rơi vào trong Linh Phủ đan điền vừa mở ra chưa tới một nửa.

Trong chớp mắt rơi vào, trên hai đạo linh trụ có một ánh kiếm màu vàng óng lượn lờ, một bóng mờ mơ hồ có hình dáng Hắc Long xoay tròn bay ra, hình như có vô tận uy năng lan tràn.

Trong phút chốc, Linh Phủ đan điền đang run rẩy dữ dội lập tức trở nên ổn định lại, áp lực truyền tới từ bốn phương tám hướng hồn hải cũng lập tức tiêu giảm với mức độ lớn.

Được linh lực trong cơ thể Diệp Chân kết hợp với linh lực thuần túy cuồn cuộn không dứt do Đại Tàng Khai Phủ Đan tỏa ra, Linh Phủ đan điền trong hồn hải của Diệp Chân bắt đầu nhanh chóng mở rộng.

Đến đây, Diệp Chân xem như là đã thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần qua cửa ải này, hắn cũng đã Khai Phủ thành công hơn nửa.

Chẳng qua, Diệp Chân ngẫm lại nghĩ mà sợ, hắn không ngờ, cường hãn tiên thiên hồn quang tứ sắc lại cho việc hắn đột phá cửa ải này tạo thành vấn đề khó lợi hại như vậy.

Nếu như không nhờ có trước kia nhờ số trời run rủi mà sớm ngưng tụ thành hai linh trụ, ngày hôm nay sợ là dù có Đại Tàng Khai Phủ Đan giúp đỡ, Diệp Chân cũng không có cách nào dễ dàng mở ra Linh Phủ.

Đối với võ giả bình thường thì đột phá đến Linh Phủ có hai đại cửa ải khó, cửa thứ nhất là dùng linh lực ở trong hồn hải mở Linh Phủ, cửa ải thứ hai là dùng thần hồn lực lượng ép buộc võ mạch ngưng tụ thành linh trụ trấn áp Linh Phủ.

Cửa thứ nhất Diệp Chân đã qua, hung hiểm vạn phần.

Thế nhưng cửa ải thứ hai, đối võ giả bình thường mà nói là càng thêm hung hiểm so với cửa thứ nhất, thế nhưng đối với tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân mà nói, lại là vô cùng dễ dàng, đơn giản tựa như ăn cơm uống nước vậy.

Duy nhất xảy ra một điểm bất ngờ chính là trong lúc Ất Mộc linh mạch hóa thành linh trụ trấn áp Linh Phủ, Tiểu Yêu thoáng ra một chút việc nhỏ.

Không hiểu vì sao, Tiểu Yêu bỗng nhiên điên cuồng thu hút thần hồn lực lượng tinh khiết của Diệp Chân, suýt chút nữa làm Diệp Chân sợ đến hồn phi phách tán.

Này nếu như suýt thành lại bại, hắn tới chỗ nào đi tìm một viên Đại Tàng Khai Phủ Đan.

Hơn nữa, một khi đột phá thất bại, chịu phản phệ, nhẹ thì trọng thương nặng thì bỏ mình.

May là Diệp Chân phản ứng nhanh, sau ba giờ, một linh trụ màu bích lục sừng sững dựng đứng trong Linh Phủ của Diệp Chân.

Khiến cho Diệp Chân có chút dở khóc dở cười chính là trong linh trụ màu bích lục này lại mơ hồ có bóng cây nghiêng ngả dáo dác, thỉnh thoảng ngó nghiêng nhìn ra ngoài.

Thế nhưng, đạo văn trên người Tiểu Yêu hỗn tạp với linh trụ màu bích lục tạo thành một thể đủ loại không trọn vẹn, Diệp Chân thấy mà mừng rỡ không ngớt.

Có mấy đạo văn mà bản thân Tiểu Yêu mang theo, ngày sau Diệp Chân đạt tới tu vi, tìm hiểu đạo văn sẽ ‘làm ít mà công to’.

Khai Phủ là cực kỳ tiêu hao thời gian, Diệp Chân đã ngồi bốn ngày bốn đêm.

Sáng sớm ngày thứ tư, đúng lúc Diệp Chân ngưng tụ một đạo lôi mạch cuối cùng trong đan điền thành lôi trụ trấn vào Linh Phủ, trong chớp mắt áp lực đến từ bốn phương tám hướng Linh Phủ chợt biến mất.

Vô số tiên thiên hồn quang tứ sắc bắt đầu giống như đi thăm người thân mà bay vào trong Linh Phủ của Diệp Chân, hòa làm một thể với bảy linh trụ trong cơ thể

Diệp Chân, đồng thời một loại cảm giác khó có thể dùng lời diễn tả nổi lên trong lòng Diệp Chân.

Khai Phủ thành công!

Đột phá đến Khai Phủ Cảnh!

Diệp Chân chìm thần niệm vào trong hồn hải, ý muốn tìm hiểu một chút biến hóa trong ngoài sau khi đột phá đến Khai Phủ Cảnh, trong lòng Diệp Chân chợt động, thần niệm rơi vào bảy linh trụ trấn áp trong đan điền.

Bảy linh trụ giống như trụ trời, mà Linh Phủ đan điền như là nền đất chôn sâu trụ trời vậy, lúc này, một loại cảm giác huyền ảo khó có thể hình dung chảy xuôi xung quanh bảy trấn phủ linh trụ này.

Mới nhìn, bảy trấn phủ linh trụ giống như giống như một thể thống nhất không ngừng lưu chuyển linh lực, khí tức câu thông.

Nhưng nếu cẩn thận quan sát Linh Phủ đan điền, sẽ phát hiện huyền ảo của Ngũ

Hành Âm Dương Linh Phủ.

Trong đan điền, bảy trấn phủ linh trụ Ngũ hành câu thông, âm dương hỗ tồn, một tia linh lực từ trong đệ nhất kiếm mạch chảy ra, trực tiếp chui về phía Hắc Long linh mạch, một tia linh lực chảy ra từ trong Hắc Long linh mạch này bất chợt lớn mạnh gấp đôi.

Một tia linh lực mảnh chừng cọng tóc, sau khi xoay chuyển trong năm trấn phủ linh trụ một vòng, bỗng nhiên lớn mạnh mấy lần không thôi.

Đây chính là một trong những uy năng của Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ —— Ngũ hành tương sinh, linh lực không ngừng!

Bởi vậy, chưa tới một canh giờ này, Linh Phủ đan điền vừa bị Diệp Chân tiêu hao linh lực sạch sành sanh khi Khai Phủ, không ngờ đã khôi phục linh lực chừng nửa thành.

Chú ý, là tự động khôi phục nửa thành!

Trong tình huống bình thường, nếu Diệp Chân tiêu hao sạch sành sanh linh lực trong cơ thể, nếu không hấp thu thiên địa nguyên khí lại không dùng đan dược hay luyện hóa linh tinh, linh lực đã bị tiêu hao là không có cách nào khôi phục chút nào.

Mà trong Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ, Ngũ hành tương sinh âm dương bổ sung, chỉ cần có một tia linh lực còn sót lại, là có thể chầm chậm khôi phục lại linh lực.

Lại nói, một canh giờ khôi phục gần nửa thành linh lực, tốc độ này cũng không chậm.

Sau đó, Diệp Chân có thể ngự không nhanh chóng phi hành, không cần phải tiếp tục vừa phi hành vừa tay cầm Tinh Linh thượng phẩm luyện hóa.

Mà cái này, chỉ là uy năng cơ bản nhất của Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ!

Thoáng chốc, nghĩ đến những uy năng khác của Ngũ Hành Âm Dương Linh Phủ, Diệp Chân không khỏi rục rà rục rịch!