Chương 1135 Lý Luận Suông
Khóe miệng co giật mấy lần, Cái Quân hơi có chút gian nan mở miệng.
- Đương nhiên là muốn sống!
Bởi vì hắn rõ ràng, một khi mở miệng sẽ đối mặt với Diệp Chân giở công phu sư tử ngoạm, bọn họ vẫn luôn không có bất kỳ sức phản kháng.
- Được, nếu muốn sống, năm người các ngươi, trong vòng nửa tháng, trước buổi trưa ngày hai mươi bảy tháng tư, nhất định phải chạy tới Phượng Vĩ đảo cách nơi này bốn trăm năm mươi vạn dặm, ừm, nhớ lúc tới mang tới toàn bộ của cải của Vạn Tinh Lâu các ngươi.
- Bằng không, ta sợ tài sản của các ngươi không đủ chuộc người!
Diệp Chân cười lạnh nói.
- Hôm nay đã là ngày mười hai tháng tư, mười lăm ngày đi bốn trăm năm mươi vạn dặm, cho dù chúng ta chắp cánh cũng sẽ không thể tới kịp!
Nhị lâu khôi Hoàng Đàn cau mày.
- Hừ, các ngươi có thể chạy tới hay không, ta mặc kệ!
- Thế nhưng, nếu như các ngươi chậm một canh giờ ta sẽ giết một vị thiếu lâu khôi dự bị!
- Nếu như dám đến chậm nửa ngày, ta sẽ giết một vị thiếu lâu khôi, các ngươi muốn lúc nào đến, các ngươi cứ nhìn theo đó mà làm!
Diệp Chân cười gằn.
Nghe vậy, khóe miệng ba người Hoàng Đàn, Âu Đột, Diêm Vô Địch trở nên cực kỳ cay đắng, chuyện này quả thật là báo ứng Thiên Đạo Luân Hồi xác đáng.
Bởi vì mấy ngày trước, bọn họ phái người đi Trường Phong đảo truyền tin, cũng là uy hiếp Diệp Chân như vậy, chỉ là bọn hắn không ngờ, báo ứng lại đến nhanh như vậy!
- Diệp Chân, nếu không thì cứ giao dịch ngay ở đây, chúng ta có thể bảo đảm
Hoàng Đàn đột nhiên mở miệng.
Không chờ Hoàng Đàn nói xong, Diệp Chân trước hết cười nhạo.
- Ta tin tưởng các ngươi, vậy còn không bằng tin tưởng lợn mẹ biết trèo cây! Ở đây giao dịch, ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc!
Diệp Chân sở dĩ đem địa điểm giao dịch định ở Phượng Vĩ đảo cách mấy triệu dặm, đó là có sắp xếp.
Đến nơi đó, Diệp Chân mới có niềm tin giao dịch với bọn hắn.
Giao dịch trên Tinh Đảo này, trừ phi đầu Diệp Chân bị nước chảy vào mới sẽ làm như vậy!
- Xem ra các ngươi có ý kiến, có muốn ta lại đưa mấy cỗ thi thể cho các ngươi hay không?
Âm thanh của Diệp Chân trở nên lãnh lệ.
- Việc này, lão phu đáp ứng, buổi trưa ngày hai mươi bảy tháng tư,, chúng ta sẽ tới đúng lúc, nhưng mà hi vọng ngươi cũng có thể đúng giờ!
Cái Quân nói.
- Ngươi quản ta? Tốt nhất không cần phải ra vẻ, bằng không ta nhất định sẽ làm cho các ngươi hối hận cả đời!
Âm thanh Diệp Chân lần thứ hai cất lên.
Cái Quân lần thứ hai nở nụ cười khổ, hắn phát hiện. Trước đây cả đời hắn làm ra vẻ nhượng bộ, gộp lại cũng không có nhiều như sáng sớm hôm nay.
- Không phải, đã như vậy, lão phu chuẩn bị một chút cũng phải lập tức xuất phát, gặp ở Phượng Vĩ đảo!
- Rất tốt!
Lưu lại hai chữ bốn phương tám hướng cứ như vậy mà rơi vào vắng lặng, Diệp Chân như giống như đã biến mất rồi.
Cái Quân suy nghĩ một hồi, đánh một thủ thế, lập tức mang theo bốn người khác biến mất ở trong một gian tĩnh thất.
Trong chớp mắt tiến vào, bốn phía lập tức có ánh sáng trận pháp bay lên.
Không chỉ có như vậy, từng đạo cảnh giới phù quang đánh ra đồng thời, Cái Quân hơi giậm chân, nước gợn sóng linh lực tràn ngập vào toàn bộ mặt đất, lập tức phong tỏa tĩnh thất gắt gao.
Sức mạnh thần hồn càng như thủy triều không ngừng càn quét, ngăn chặn tất cả phương thức nghe trộm.
Chủ yếu là dưới lòng đất có tồn tại đến vô ảnh đi vô tung như thế làm cho bọn họ sợ, không thể không vạn phần cẩn thận.
- Lão tổ tông, chúng ta sẽ không thật sự lấy tiền chuộc đi chuộc người đấy chứ?
- Nếu thật làm theo công phu sư tử ngoạm của tiểu tử này sợ là sẽ phải để Vạn Tinh Lâu chúng ta táng gia bại sản?
Trong chớp mắt làm xong các loại biện pháp cảnh giới đệ nhất, Diêm Vô Địch đã vội vã mở miệng.
Cái Quân lạnh lùng liếc mắt nhìn Diêm Vô Địch.
- Vậy ngươi cảm thấy, như thế nào mới có thể cứu người trở về?
- Ngươi sẽ không cho rằng người ta định nơi giao dịch ở Phượng Vĩ đảo là sẽ không hề chuẩn bị gì chứ?
Một câu nói đã làm cho Diêm Vô Địch có chuyện mà không có thể nói, trầm tư nửa ngày, Âu Đột đột nhiên một mặt âm u tiến tới gần.
- Lão tổ tông, không bằng bốn người các ngươi đi vào, ta dẫn người đêm tối chạy tới Hắc Long vực, bắt giữ trên dưới sư môn tên Diệp Chân kia tới để trao đổi?
Cái Quân không nói gì chỉ yên tĩnh nhìn Âu Đột, nhìn đến bản thân Âu Đột đều có chút không dễ chịu, mới chậm rãi mở miệng.
- Âu Đột, ta tới hỏi ngươi, năm vị thiếu lâu khôi Vạn Tinh Lâu chúng ta, mười mấy người thiếu lâu khôi dự bị với chúng ta có giá trị lớn, hay là trên dưới sư môn của Diệp Chân đối với Diệp Chân có giá trị lớn?
Một câu nói đã làm cho Âu Đột á khẩu không trả lời được.
- Không có giá trị!
- Trên dưới sư môn Diệp Chân đối với Diệp Chân mà nói ngoại trừ một ít tình thân hữu nghị ra thì còn lại không có bất kỳ giá trị!
-Một khi Diệp Chân quyết tâm, con tin trong tay chúng ta đối với Diệp Chân không có bất kỳ tác dụng gì.
-Thế nhưng con tin trong tay Diệp Chân, nhưng có thể để ta bó tay bó chân, một khi triệt để làm Diệp Chân tức giận, Vạn Tinh Lâu chúng ta sẽ có khả năng đoạn truyền thừa!
-Thậm chí, bằng thân bản lĩnh hiện nay của Diệp Chân này, chỉ cần cẩn thận làm, chúng ta ai có thể đối phó?
-Thật sự muốn như vậy, từ nay về sau, các ngươi ai dám nhắm mắt ngủ?
Mấy câu nói đã nói đến mức Âu Đột mồ hôi lạnh chảy ròng ròng rơi xuống.
- Âu Đột, uổng bản thân ngươi có danh hào hồ tinh, lần này, ngươi đã thật sự sai rồi, sai thái quá!
- Nếu không phải do ngươi trước tiên phá hoại quy củ, tại sao Tinh Đảo ta lại xảy ra thảm hoạ cỡ này!
Cái Quân thở dài một tiếng, một mặt đầy vẻ thống khổ.
Xem dáng dấp Cái Quân, Âu Đột nghĩ lên chuyện nào đó, biểu hiện đột nhiên trở nên trắng bệch không ngớt, vội vã lên tiếng biện minh.
- Lão tổ tông, thắng làm vua thua làm giặc mà thôi, cũng không phải ta trước tiên phá hoại quy củ.
Thấy Âu Đột còn dám chống chế, mặt Cái Quân đều đã chìm xuống.
- Không sai, thắng làm vua thua làm giặc, quy củ đúng là do cường giả quyết định.
- Người yếu là không có tư cách nói quy củ cũng không tư cách hưởng thụ quy củ.
- Thế nhưng, chỉ cần thực lực của đối phương không phải chúng ta có thể triệt để diệt, rồi hướng chúng ta có uy hiếp nhất định, vậy thì phải theo quy củ mà làm việc.
- Trừ phi có một ngày thực lực của chúng ta có thể đối với bọn họ hình thành sự nghiền ép, mới có thể không giảng quy củ!
- Thế nhưng dưới tình huống thực lực chúng ta kém không nhiều, nếu như phá hoại quy củ thì chính là muốn chết!
- Mưu tính lần này của ngươi cho dù thành công, ngươi có suy nghĩ ba vị Nhập Đạo Cảnh của Thiên Dực Đảo hay không?
- Ngươi không sợ hắn trốn ở trong bóng tối đối phó chúng ta sao?
Cái Quân quát lên.
- Lão tổ tông, nếu như thành công, chúng ta sẽ lấy tên Hoa gia ra mặt báo thù, bọn họ không tìm được trên đầu chúng ta, khi hoài nghi đến trên đầu chúng ta, làm tay chân sạch sẽ, bọn họ cũng không có chứng cứ.
- Đùng!
Cái Quân hơi vung tay, chính là một bạt tai vang dội, trực tiếp đánh Âu Đột cho bối rối.
Mấy trăm năm, hắn lúc nào đã chịu cảnh bị đánh thế này?
Thế nhưng hiện tại, vẫn một mực không dám có bất kỳ phản kháng, không cho hắn có bất luận ý nghĩ gì, Cái Quân đã chỉ vào Âu Đột mũi tức giận mắng lên.
- Chứng cứ?
- Ngươi ngốc à!
- Đến chúng ta loại tầng thứ này làm việc còn cần chứng cứ?
- Một ý nghĩ, một suy đoán đã có thể làm cho chúng ta tàn nhẫn ra tay!
- Lão phu hận!
- Không ngờ ngàn chọn vạn tuyển, lấy ra đến tên hồ tinh này, thế mà lại là một hạng người lý luận suông!
Cái Quân tức giận tay đều đã bắt đầu run rẩy.
Nghe vậy, nét mặt già nua Âu Đột lập tức đỏ lên.
- Lão tổ tông, ngươi nói ta cái gì cũng có thể, nhưng chính là không thể nói ta lý luận suông.
- Đã mấy trăm năm qua, mưu tính của ta không có một ngàn cũng có tám trăm, cọc cọc kiện kiện có chuyện nào mà chưa thành công, làm sao có thể là lý luận suông?
- Hừ, chính là ngươi vuốt lương tâm hỏi một chút, lấy tài nguyên tình báo của Vạn Tinh Lâu, lấy thực lực của Vạn Tinh Lâu, ngươi những năm này mưu tính chuyện này, chính là giao cho một con lợn cũng có thể làm thuận lý thành chương!
- Một khi đụng tới đối thủ khó dây dưa chân chính, lập tức sẽ phát hiện nguyên hình, ngươi đây không phải lý luận suông thì là cái gì?
Một trận tức giận mà mắng, để lẽ thẳng khí hùng Âu Đột biểu hiện dần trở nên bi thảm, cả người đột nhiên lại như già đi mấy chục tuổi giống, không còn tinh khí thần.
Ba chữ ‘lý luận suông’ đã đánh nát nửa đời kiêu ngạo của Âu Đột.
- Chờ sau khi cứu được Âu gia thiếu lâu khôi Âu Du trở về, ngươi hay thoái vị thanh tu đi, để Âu Du bắt đầu nắm quyền, đồng thời toàn lực giúp hắn đột phá đến Nhập Đạo Cảnh!
Nói xong, Cái Quân đưa mắt nhìn về phía ba người khác.
- Việc ta xử trí thế này, các ngươi không có ý kiến chứ?
Sắc mặt bi thảm của Âu Đột lại trắng ba phần, ba người Hoàng Đàn, Diêm Vô Địch, Ninh Sĩ Dị nhìn bộ dạng của Âu Đột, dù có chút không đành lòng cũng vẫn gật đầu một cái.
Không có gì khác, kế hoạch lần này của Âu Đột đã sai lầm, mang cho Vạn Tinh Lâu đả kích quá trí mạng, quả thực là Vạn Tinh Lâu xây dựng từ lâu tới nay đả kích to lớn nhất, gần như năm họ đoạn tuyệt.
Đột nhiên Âu Đột khà khà cười thảm lên, đã sớm nghe nói qua trong lâu từng có sự tích bức một vị lâu khôi sớm thanh tu, chỉ là không ngờ chuyện như vậy lại đến phiên trên người hắn!
- Âu Đột, ngươi có phục không?
Cái Quân cuối cùng hỏi dò Âu Đột một câu.
Âu Đột biểu hiện ngẩn ra, ánh mắt chầm chậm nhìn ra phía ngoài, tuy rằng không nhìn thấy, trong đầu hiện lên, thế nhưng giống như tình cảnh khắp nơi Tinh Đảo tàn tạ như đất khô cằn.
Đã từng, Tinh Đảo nơi này có thể sánh ngang với tiên cảnh.
Còn có từng bộ từng bộ thi thể tộc nhân năm họ kia, trước mắt, hình như tràn đầy máu tươi.
Máu tươi đầy mắt kia, lập tức đã làm cho Âu Đột run rẩy rùng mình một cái, biểu hiện của Âu Đột lại càng thêm bi thảm.
- Phục, ta phục!
- Ai, ngươi cũng không cần quá khổ sở, tuy rằng ngươi không còn trực tiếp nắm quyền, nhưng Âu gia vẫn là ngươi ảnh hưởng, nên có đều sẽ không thiếu!
Nhìn bộ dạng của Âu Đột, Cái Quân an ủi một câu, thế nhưng câu chuyện lập tức thay đổi.
- Thế nhưng hiện tại, ngươi còn cần phải nhanh chóng tỉnh lại! Cùng chúng ta cứu ra năm vị thiếu lâu khôi còn có những thiếu lâu khôi dự bị nữa.
- Nếu như không cứu lại được, bất luận ngươi và ta đều sẽ là tội nhân thiên cổ của Vạn Tinh Lâu!
Một câu nói này lập tức đã để Âu Đột bỗng cảm thấy phấn chấn, một lần nữa có tinh thần.
- Lão đại, lần này cứu viện cụ thể làm sao? Ngươi sắp xếp đi!
Ninh gia lão tổ tông Ninh Sĩ Dị đột nhiên mở miệng.
Nghe vậy, Cái Quân biểu hiện ngẩn ra, sau đó lại thở dài một tiếng.
- Đều đi chuẩn bị đi, đem những thiên tài địa bảo mà những năm này Tinh Đảo tích góp lại đến, linh tinh, bảo bối toàn bộ đều mang tới đi!
Vừa nghe lời này, Hoàng Đàn và Diêm Vô Địch lập tức cuống lên.
- Lão tổ tông, thật sự muốn phải tới toàn bộ sao? Tiền hàng trên Tinh Đảo cũng là gần tám phần mười của cải Vạn Tinh Lâu chúng ta!
- Tiền không còn có thể kiếm lại, nhưng người không còn thì thật sự cái gì cũng sẽ đều không rồi!
Cái Quân nói một câu nói đã làm hai người lập tức ngậm miệng lại.
Thật ra đạo lý này hai người cũng rõ ràng, chỉ là số lượng tiền hàng trên Tinh Đảo thực sự là quá kinh người.
- Đều đi chuẩn bị đi, toàn bộ mang tới, đến lúc đó chúng ta tùy cơ ứng biến! Ừm, một canh giờ sau sẽ xuất phát!
Cái Quân phân phó nói.