← Quay lại trang sách

Chương 1138 Các ngươi hiểu quy củ

Có ý gì? Các ngươi ngu à?

Con mắt của Phá Hải Đại Thánh đảo một vòng, dáng vẻ rất khó chịu:

- Ngươi cho rằng các ngươi là ai? Tứ đệ nhà ta các ngươi muốn gặp là sẽ được gặp?

- Muốn gặp tứ đệ nhà ta, các ngươi làm sao cũng..... phải có chút ý tứ chứ?

Phá Hải Đại Thánh không ngừng xoa ngón tay, một mặt cười bỉ ổi.

Cái Quân, Hoàng Đàn, u Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch sắc mặt năm người đồng thời tối sầm lại, dáng vẻ vừa rồi của Thiên Dực Tam Thánh, bọn họ nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng không ngờ nhất chính là yêu cầu không ly đầu này.

Theo lý thuyết, lấy thân phận của Thiên Dực Tam Thánh, hẳn là sẽ không nhắc tới loại yêu cầu hơi có chút tự hạ thân phận này.

- Ai, vẻ mặt các ngươi là sao?

- Tam huynh đệ lão tử ở đây ăn gió uống sương mười mấy ngày, mạnh mẽ không cam lòng ăn mấy chục ngươi Vạn Tinh Lâu sống sờ sờ, tinh huyết dồi dào, nếu các ngươi không cho, rất tốt, vừa hay chúng ta sẽ được ăn một bữa ngon!

Phá Hải Đại Thánh bất mãn nói.

Vừa dứt lời, Cái Quân, Hoàng Đàn, u Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch biểu hiện của năm người đột nhiên biến hóa, lời nói của Phá Hải Đại Thánh làm cho bọn họ nhớ tới ba vị trước mắt này là xuất thân từ Yêu tộc.

Võ giả có tinh huyết dồi dào, chính là điểm tâm thượng giai của bọn họ.

Một nhớ tới này, trong lòng lập tức run rẩy mấy cái.

Đương nhiên, những thứ này đều là thứ yếu, quan trọng chính là lúc này mạng sống của Vạn Tinh Lâu bọn họ đang bị đối phương bóp lấy, nên điều kiện có chút vô lý, chỉ có thể tiếp nhận rồi.

Cái Quân suy nghĩ một hồi, hơi liếc mắt ra hiệu cho Hoàng Đàn, sau đó hắn lập tức tiến lên cười nói:

- Nếu ba vị Đại Thánh đã mở miệng, vậy chúng ta không thể thiếu một chút thành ý đó.

Ba vị Đại Thánh mỗi vị mười vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, làm sao?

Hoàng Đàn lật tay lại, dâng một trữ vật giới chỉ.

- Mười vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, các ngươi cho ăn mày à?

Phá Hải Đại Thánh nổi giận, lôi kéo Tịnh Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh:

- Đại ca, nhị ca, chúng ta đi, để bọn họ đi khắp thế giới tìm lão tứ, nhìn xem ai sẽ sốt ruột!

Năm người Vạn Tinh Lâu lập tức đã cuống lên, Hoàng Đàn vội vã lên tiếng ngăn cản.

- Ba vị Đại Thánh, đừng nóng vội, là lão phu không phóng khoáng, hai mươi vạn, hai mươi vạn viên Tinh Linh thượng phẩm!

Hai mươi vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, cũng hơn 20 triệu viên Tinh Linh trung phẩm, ba người chính là hơn 60 triệu viên Tinh Linh trung phẩm.

Hơn 60 triệu viên Tinh Linh trung phẩm mua một tin tức, theo Hoàng Đàn, đã là giá trên trời.

Không ngờ, Tịnh Hải Đại Thánh vẫn chưa từng mở miệng đột nhiên duỗi ra một ngón tay:

- Một trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, chúng ta cho các ngươi tăm tích của lão tứ!

Cái định giá này, để khóe miệng của Hoàng Đàn vừa kéo, quay đầu nhìn về phía Cái Quân, Ninh Sĩ Dị mấy người, ánh mắt như đang xin chỉ thị tâm ý.

Thời khắc Cái Quân khẽ gật đầu, Hoàng Đàn đã cắn răng một cái:

- Nếu ba vị Đại Thánh đã mở miệng, khuôn mặt này nhất định phải cho!

Khi nói chuyện, Hoàng Đàn đã dâng một trữ vật giới chỉ khác, dùng linh lực đưa qua từ xa.

Năm ngón tay của Phúc Hải Đại Thánh khẽ nhếch, tiếp nhận trữ vật giới chỉ chỉ liếc mắt nhìn, đột nhiên vung một, trữ vật giới chỉ vừa tới tay đã phát ra tiếng rít phá không chói tai, bay trên đỉnh đầu mặt đập về phía Hoàng Đàn.

- Thảo, các ngươi đang cho ăn mày à, có ý gây xích mích quan hệ của ba huynh đệ chúng ta? Mới một trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, làm sao phân?

Phúc Hải Đại Thánh quát.

Hoàng Đàn lăng:

- Không phải, không phải Tịnh Hải Đại Thánh đưa ra cái giá này sao?

- Nơi này của ngươi sẽ không có vấn đề chứ?

Phúc Hải Đại Thánh chỉ chỉ sọ não.

- Đại ca ta nói chính là mỗi người một trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, ngươi cho chúng ta ba người tổng cộng một trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, như vậy là sao?

Vừa dứt lời, không chỉ có mặt của Hoàng Đàn đã tức giận đỏ bừng. Cái Quân, u Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch bốn người biểu cảm cũng biến thành cực kỳ khó coi.

Giao dịch này còn chưa bắt đầu, chỉ là mua một tin tức, đã phải tiêu hơn ba trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, đây còn muốn cao đến bao nhiêu.

Ba trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm, dù cho võ giả Nhập Đạo Cảnh cố gắng cả đời này, sợ cũng tích lũy không tới nhiều của cải như vậy.

Nhưng đối với Vạn Tinh Lâu bọn họ mà nói. Ba trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm cũng là một con số trong vô số tổng thu vào một năm ở ngoài ở ngoài của Vạn Tinh Lâu bọn họ.

- Mỗi người một trăm vạn? Các ngươi thật sự cho rằng Vạn Tinh Lâu chúng ta là bãi bùn?

Diêm Vô Địch có hỏa khí to nhất xoay mình cả giận hừ một tiếng.

Nghe vậy, Phá Hải Đại Thánh còn muốn nói cái gì nữa, nhưng Tịnh Hải Đại Thánh đã cản lại Phá Hải Đại Thánh, lôi kéo hai huynh đệ, không nói một lời đã bay đi về phương xa.

Một chiêu này, lập tức để năm người Vạn Tinh Lâu có chút hoảng.

Nếu Thiên Dực Tam Thánh lý luận với bọn hắn, nháo với bọn hắn, bọn họ còn có kế khả thi, nhưng đã xoay người rời khỏi, trực tiếp không điểm chết bọn họ.

Bọn họ vội vã muốn chuộc đồ của năm vị thiếu lâu khôi Vạn Tinh Lâu, nếu ba vị này rời đi, bọn họ sẽ đi đâu tìm Diệp Chân đi?

Cái Quân và Ninh Sĩ Dị hơi nhìn nhau một chút, xoay mình cắn răng một cái, từ trong hàm răng nứt ra hai chữ:

- Đưa họ!

Lúc này do người khác là dao, ta là thớt bị hiếp đáp, bọn họ chỉ có thể chấp nhận xuất của cải!

Trên mặt nhị lâu khôi Hoàng Đàn chợt đỏ bừng xoay mình hiện ra một vệt khó có thể thấy rất khuất nhục, nhưng vẫn mạnh mẽ nặn ra bức ra một nụ cười cực kỳ khó coi.

- Dừng chân, ba vị Đại Thánh dừng chân, chúng ta cho, chúng ta cho!

Nói xong, Hoàng Đàn đã đưa qua ba trữ vật giới chỉ từ xa.

Năm ngón tay kích trương, lúc này, Phúc Hải Đại Thánh đã bắt được trữ vật giới chỉ, mới thoả mãn gật đầu:

- Sớm nên làm như vậy, đâu cần phải dông dài như thế! Lão tam, đưa vật đó cho bọn họ!

Theo tiếng nói, Phá Hải Đại Thánh đưa ra một thẻ ngọc.

Xem xong thẻ ngọc, Cái Quân ngẩn người:

- Đây là ý gì?

- Mắt bị mù? Các người không đọc được à?

Phá Hải Đại Thánh xuất ra một cái đinh nhuyễn.

Nghe vậy, Cái Quân phiền muộn muốn thổ huyết, xoay mình ngửa mặt lên trời phẫn nộ thét dài một tiếng, bên hông túi Linh Thú vừa thu lại, đã ra hiệu bốn người khác chui vào.

Hoàng Đàn, u Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch bốn người chui vào chớp mắt, quanh thân Cái Quân bất ngờ bùng nổ ra linh quang cực kỳ chói mắt, trong thời gian ngắn đã biến mất ở phía nam chân trời.

Trên thẻ ngọc Phá Hải Đại Thánh đưa ra chỉ có một câu nói:

- Buổi trưa sáu ngày sau, chờ các ngươi ở phía nam La Dương đảo, nếu chậm, các ngươi tự hiểu quy củ.

Một câu "Các ngươi tự hiểu quy củ’, đã để cho mấy người Cái Quân bi phẫn không thể nói, có một loại cảm giác sinh mạng bị người nắm lấy, phiền muộn đến muốn thổ huyết.

Quy củ chính là quy củ lúc trước của Diệp Chân, muộn một canh giờ sẽ chặt một bắp đùi của một thiếu lâu khôi, muộn nửa ngày sẽ chọn trong một vị hạ đại lâu khôi hầu mà giết.

Mà khoảng cách từ La Dương đảo đến Phượng Vĩ đảo một con đường thẳng 170 vạn dặm, thời gian sáu ngày, bình quân mỗi ngày phải đi hơn ba mươi dặm đường.

Quan trọng hơn chính là, dựa vào trạng thái lúc này của năm người bọn họ, sáu ngày 170 vạn dặm đường, cũng hơi quá sức.

Thế nhưng, bọn họ không có lựa chọn nào khác!

- Ninh tứ thúc, ta cảm thấy, để chúng ta đi La Dương đảo, nói không chắc khả năng có trò lừa!

Trong túi Linh Thú, u Đột chợt mở miệng.

- Diệp Chân kia thời điểm chúng ta rời khỏi Tinh đảo cùng chúng ta xuất phát một lúc, cũng tuyệt đối không thể đến Phượng Vĩ đảo trước chúng ta!

Để chúng ta đi La Dương đảo, nói không chừng đang lừa chúng ta! u Đột phân tích nói.

Ninh Sĩ Dị vẫn im lặng, im lặng hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng:

- Chúng ta có lựa chọn sao? Ngươi dám đánh cược sao?

Trong nháy mắt, u Đột đã không hé miệng.

Đúng đấy, mặc dù biết rõ lúc này khả năng có thể bị lừa, nhưng bọn họ dám đánh cược sao?

Đây mới là nguyên nhân để tiền nhậm đại lâu khôi Cái Quân không nói một lời chạy đi.

Trên bầu trời Phượng Vĩ đảo, nhìn năm vị lâu khôi Vạn Tinh Lâu rời khỏi, khóe miệng Tịnh Hải Đại Thánh lộ ra một tia cười nhạo:

- Đi, chúng ta đi uống rượu!

Ba vị Đại Thánh quay về khách điểm trên đảo nghỉ ngơi, toàn bộ Phượng Vĩ đảo vẫn đang sôi trào.

Năm vị lâu khôi Vạn Tinh Lâu và Thiên Dực Tam Thánh tụ hội trên Phượng Vĩ đảo, nhìn dáng vẻ, năm vị lâu khôi Vạn Tinh Lâu còn bị Thiên Dực Tam Thánh bắt bí gắt gao.

Trong thời gian ngắn, đủ loại suy đoán và tin tức ngầm đã truyền ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, phù tấn bay đầy trời, tình cờ có mấy đạo tiểu na di trận pháp gợn sóng từ trên đảo bay lên tứ phương.

Thời gian quá nhanh chóng, trong nháy mắt thời gian sáu ngày đã trôi qua.

Từ trong sóng biển mênh mông La Dương đảo đã xuất hiện trong tầm mắt, tiền nhậm đại lâu khôi Cái Quân vừa thay phiên đi ra khỏi túi Linh Thú chưa tới một canh giờ, trước tiên sắc mặt trắng bệch, sau đó đã trở nên đỏ sẫm như máu.

Phốc!

Một ngụm máu không kìm nén được, phun mạnh ra ngoài, khí sắc Cái Quân, lập tức đã trở nên hôi bại không ngớt.

Máu tươi nơi khóe miệng biến mất, Cái Quân quan sát La Dương đảo trong tầm mắt một chút, nhưng không có lên tiếng, yên lặng dùng một viên đan dược, tiếp tục chạy tới La Dương đảo.

Nhưng tốc độ so với trước, rõ ràng đã chậm hơn một đoạn dài.

Hơn nửa canh giờ sau, đến đất liền, Cái Quân thả ra bốn người khác trong túi Linh Thú.

Bốn người đi ra chớp mắt, vừa nhìn dáng vẻ Cái Quân, sắc mặt đã thảm biến bi thiết vang lên:

- Đại bá (đại ca)!

Hoàng Đàn, u Đột, Ninh Sĩ Dị, Diêm Vô Địch bốn người đều là cao thủ, chỉ liếc mắt nhìn, đã hiểu rõ xảy ra chuyện gì, đây là lần thứ hai bản nguyên Cái Quân bị hao tổn.

Bản nguyên lần thứ hai bị hao tổn, mang ý nghĩa số lượng tuổi thọ của Cái Quân bị tổn hại lần thứ hai đã không còn nhiều.

Cái Quân phất phất tay, khóe miệng nứt ra một chữ:

- Tìm!

Bốn người lập tức cẩn thận từng li từng tí tạo thành hình quạt hướng về phía La Dương đảo, đồng thời, Hoàng Đàn hô to lên:

- Diệp Chân, chúng ta đã đúng hẹn chạy tới, nhanh chóng xuất hiện!

Nhưng làm cho năm người hoảng hốt chính là, hơn nửa canh giờ trôi qua, dù cho bọn họ hống phá yết hầu, đừng nói là bóng người, ngay cả hình bóng của yêu thú đều không nhìn thấy một con.

La Dương đảo này, chính là một hòn đảo không người tràn đầy độc chướng.

- Khốn nạn, thứ kia không đáng tin! Cầm ba trăm vạn viên Tinh Linh thượng phẩm của chúng ta, còn chơi chúng ta! Chờ cứu được mấy tên nghiệp chướng kia, ta sẽ lẻn vào Thiên Dực Đảo giết hắn máu chảy thành sông!

Diêm Vô Địch căm hận nói.

- Các ngươi tìm một chút xem, trong tay Diệp Chân nắm bắt con tin nếu không tìm chúng ta giao dịch, chính là một đống rác rưởi, không có bất kỳ giá trị gì, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta.

Cái Quân nói.

- Chắc là như vậy, tất cả phải cẩn thận độc chướng, ở trên đảo tìm kiếm, nhưng phải cẩn thận mai phục!

Ninh Sĩ Dị bổ sung một câu, năm người đã kết thành trận, vọt vào La Dương đảo tìm kiếm.

Mấy tức sau, u Đột kinh ngạc thốt lên lên:

- Đại bá, nơi này có một con yêu thú phần lưng bị khắc ký tự lạ!

Năm người cùng nhau bay qua chớp mắt, đã nhìn thấy trên mai của một hải quy to lớn có khắc tám chữ, ‘Muốn biết tăm tích, thẻ ngọc trong bụng!’

Mấy tức sau, Hoàng Đàn từ trong bụng hải quy lấy ra một thẻ ngọc tràn đầy chất bẩn, đưa cho tiền nhậm đại lâu khôi Cái Quân.

Chỉ liếc mắt nhìn, khuôn mặt của Cái Quân đã chập trùng kịch liệt lên, cuối cùng, kịch liệt chập trùng hóa thành một ngụm máu lớn phun mạnh ra và đồng thời gào thét lên.

- A.... Diệp tặc, lão phu nhất định phải băm thi thể người thành thịt vụn vạn đoạn!