Chương 1163 Việc Quan Trọng Đệ Nhất
Sau ngày thứ ba khi Bạch Tự Tại đến thăm, Diệp Chân đã tỉnh lại, nguyên nhân tỉnh lại chính là Giản Thiên Hùng cho Diệp Chân dùng ra một viên Cố Hồn đan khá quý giá, để trị liệu thương thế thần hồn.
Sau khi tỉnh lại, toàn thân Diệp Chân vẫn như cũ, tràn ngập cảm giác trướng đau khó có thể hình dung, cảm giác trong đan điền đã sưng to lên một vòng.
Đây là hậu quả Diệp Chân phải gáng chịu vì trong thời gian cực ngắn, tu vi tăng lên bão táp từ Khai Phủ Cảnh nhất trọng đến Khai Phủ Cảnh ngũ trọng.
Ở tình huống bình thường, tu vi của Diệp Chân tăng lên tới Khai Phủ Cảnh ngũ trọng, ít nhất cần khoảng mười tám năm.
Nhưng bây giờ, đoạn đường mười tám năm trong vòng mấy ngày đã đi xong, không bị gì mới là lạ.
Cẩn thận trải nghiệm một lần, Diệp Chân phát hiện, ngoại trừ tu vi hắn tăng lên điên cuồng, các nơi khác trong cơ thể toàn bộ đều bị tổn thương.
Đan điền, kinh mạch, Linh Phủ, đặc biệt là tiên thiên hồn quang tứ sắc trong Linh Phủ, quả thực như tơ nhện.
Sau khi tự thể nghiệm Kim Liên Hoàn Phủ Đan, Diệp Chân đã biết huyền bí của Kim Liên Hoàn Phủ Đan.
Kim Liên Hoàn Phủ Đan này cũng không giống đan dược trực tiếp tăng cao tu vi bình thường khác, mà là mở ra lối riêng.
Lợi dụng dược lực đến điên cuồng, thôi phát thần hồn sức mạnh, hơn nữa, dược lực bố trí cực kỳ xảo diệu, lợi dụng dược lực bố thành trận pháp thần hồn sức mạnh thu nạp thôn phệ thiên địa nguyên khí.
Dưới tình huống này, mới có lời giải thích là tu vi Thần Hồn càng cao, hiệu quả càng tốt.
Mà sở dĩ Diệp Chân hôn mê, chủ yếu do tu vi thần hồn của Diệp Chân quá mạnh mẽ, đặc biệt là tiên thiên hồn quang tứ sắc trên bản chất mạnh hơn so với tiên thiên hồn quang tam sắc.
Bị dược lực kích thích, bạo phát sức mạnh phi thường kinh người.
Giống như mượn công cụ nhảy lên, mà dược lực kỳ dị kia chính là công cụ.
Nhảy càng cao, lúc rơi xuống sẽ càng thảm.
Đối với võ giả bình thường, nhảy mười mét tám mét, rơi xuống tuy có phản phệ, nhưng cũng trong phạm vi chịu đựng.
Nhưng đổi thành tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân, nhảy một lần chính là trăm mét, rơi xuống không té ngất mới là lạ.
Đây chính là nguyên nhân Diệp Chân hôn mê.
Nhưng điều khiến Diệp Chân đáng tiếc, chính là Diệp Chân đánh giá thấp dược hiệu của Kim Liên Hoàn Phủ Đan này, chọn sai chỗ tu luyện.
Nếu Diệp Chân sớm biết một chút hoặc đã từng trải qua uy năng của Kim Liên Hoàn Phủ Đan, tuyệt đối sẽ không chọn Trúc Hải linh viện dùng đan dược.
Mà sẽ đi đến cực phẩm linh mạch trong Tiên Quang sơn tu luyện.
Như vậy, mới có thể sử dụng tốt nhất hiệu quả tăng lên của đan dược.
Có lẽ nếu lúc trước Diệp Chân hắn tu luyện trong cực phẩm linh mạch trong Tiên Quang sơn, bây giờ, tu vi của hắn không cách nào đột phá đến Khai Phủ Cảnh lục trọng, nhưng cũng sẽ không quá xa.
May mà Giản Thiên Hùng phản ứng đúng lúc, nhanh chóng hạ lệnh lệ cho hơn vạn võ giả Nhật Nguyệt Thần Giáo luyện hóa linh tinh bổ sung nồng độ thiên địa nguyên khí. Nếu không thì, tu vi của Diệp Chân sẽ tuyệt đối không cách nào đột phá đến Khai Phủ Cảnh ngũ trọng.
Đương nhiên, đánh đổi cũng cực kỳ to lớn. Chỉ một ngày rưỡi, hơn vạn võ giả Nhật
Nguyệt Thần Giáo luyện hóa gần tám trăm vạn viên Tinh Linh trung phẩm, tương đương với tám triệu viên Tinh Linh thượng phẩm.
Tiêu hao này, gần một phần năm tài sản hiện nay Diệp Chân có. Nhưng chi rất đáng giá.
Ở tình huống bình thường, đừng nói Diệp Chân tiêu hết tám triệu viên Tinh Linh thượng phẩm, dù tiêu hết hai ngàn vạn viên Tinh Linh thượng phẩm cũng không có thể trong vòng mười năm tăng tu vi lên tới đến Khai Phủ Cảnh ngũ trọng.
Sau khi tỉnh lại, bỏ ra thời gian ba ngày trọn vẹn, Diệp Chân mới khôi phục lại trạng thái đỉnh cao của thần hồn. Chuyện thứ nhất, chính là liên hệ với Bạch Tự
Tại, cũng chính là người có thân phận "Kiều lão". Đây là Kiều lão cố ý khai báo.
Đương nhiên. Diệp Chân cũng hiểu rõ dụng ý Bạch Tự Tại khai báo như vậy. Vì lẽ đó, ngay khi nhìn thấy Bạch Tự Tại, Diệp Chân đã vội vàng hỏi.
- Kiều lão, như thế nào, có cảm ứng được khí tức của Minh Đường hay không?
Hiện nay, truy sát Minh Đường chính là việc quan trọng nhất.
- Không có!
Bạch Tự Tại chậm rãi lắc lắc đầu.
- Lão phu đã dùng bí pháp bào chế Xích Diễm Ly Quang Kỳ kia xong xuôi, nhưng vẫn như cũ không cảm ứng được bất kỳ khí tức nào của Minh Đường, mà tình huống như thế, chỉ có một khả năng!
- Khả năng gì?
Diệp Chân hỏi.
- Minh Đường dựa vào bí pháp hoặc trận pháp nào đó, triệt để đóng kín hơi thở của bản thân! Theo trạng thái lúc Minh Đường đào tẩu, mười phần chắn chắc là ẩn núp tại nơi nào đó bí mật chữa thương. Vì đề phòng bại lộ, nên đó dùng bảo bối che đậy khí tức.
Bạch Tự Tại nói.
Nghe vậy, Diệp Chân hơi nhướng mày.
- Nói như vậy, trước khi Minh Đường khôi phục tốt thương thế, chúng ta không cách nào truy sát hắn?
- Không sai!
Bạch Tự Tại biểu hiện rất nghiêm nghị.
- Không phải truy sát, là sau khi thương thế hắn lành, chúng ta rất có thể đối mặt bị Minh Đường đánh giết!
Vừa nghĩ tới sức chiến đấu kinh người của Minh Đường kia, Diệp Chân đã không rét mà run!
- Thượng phẩm hồn giáp của Minh Đường bị ngươi phá huỷ, Xích Diễm Ly Quang Kỳ lại rơi vào trong tay của lão phu, nhưng hai món này đều chỉ là Hồn khí mang tính phòng ngự. Lão phu cực hoài nghi, trong tay Minh Đường chắc còn có ít nhất một Hồn khí có tính chất công kích cường lực. Hơn nữa, ngày đó giao chiến, Minh Đường rõ ràng là bất cẩn ăn thiệt thòi.
- Hắn cảm thấy dưới thần hồn công kích, ngươi hẳn phải chết, toàn bộ sự chú ý lại tập trung lại dồn trên Lôi Quang Châu của ngươi, lại không ngờ tới ngươi dĩ nhiên sẽ có sát chiêu khủng bố như vậy, từng bước tính sai, mới bị ngươi tính toán!
- Ngày ấy, khả năng năm phần mười sức chiến đấu chân thực của hắn cũng chưa phát huy ra. Nhưng, chờ thương thế hắn khôi phục lại, thời khắc trở lại, chúng ta sẽ thật sự đối mặt với một tồn tại vô cùng khủng bố!
Bạch Tự Tại nói.
Khóe miệng của Diệp Chân có chút cay đắng.
Bạch Tự Tại nói hoàn toàn không sai, ngày đó Minh Đường trọng thương, vẫn là chiếm mấy phần vận may.
Hơn nữa, Diệp Chân cảm ứng được Minh Đường phát động công kích Thần Hồn, không chỉ có gợn sóng thần hồn phi thường cường hãn, hơn nữa Minh Đường biểu hiện cực kỳ tự tin, quả thực tự tin cực điểm. Lúc đó, trong lòng Diệp Chân đột nhiên hơi động, cảm thấy đây là một cơ hội tốt. Nhân cơ hội ngụy trang thành dáng vẻ bị đánh trúng công kích Thần Hồn, nhân cơ hội phát động một đòn trí mạng.
Trong chớp mắt, bản thể Tử Linh trong cơ thể Diệp Chân mạnh mẽ tỉnh lại, cũng xúc động công kích linh lực. Bởi vì vào lúc này, Diệp Chân phát hiện, trong mọi thủ đoạn của hắn, có thể trọng thương Minh Đường cũng chỉ có Tử Linh. Diệp Chân mưu tính thành công, đương nhiên, trả giá là mỗi ngày phải cung cấp năng lượng mười viên cực phẩm linh tinh cho Tử Linh, giúp Tử Linh bổ sung tiêu hao sức mạnh của bản thể. Nhưng trong tình huống kia đều không thể giết chết Minh Đường. Nếu Minh Đường quay trở lại, phải ứng đối ra sao?
- Chúng ta có thể có bao nhiêu thời gian?
Diệp Chân khàn giọng hỏi.
- Nói không chừng, nếu lão phu chịu trình độ trọng thương cấp độ kia, cần hai ba đến năm thậm chí bốn, năm năm điều dưỡng, nhưng Minh Đường đến từ Thượng giới, nắm giữ tài nguyên không giống với chúng ta. Có lẽ, theo lão phu nhanh nhất khoảng nửa năm, nhiều nhất, cũng cần một năm!
Nói tới chỗ này, Bạch Tự Tại lại thở dài một tiếng.
- Trong một năm này, muốn phương diện thực lực có thể tăng lên, cũng là chuyện vô ích, vì lẽ đó, chỉ có thể chuẩn bị từ phương diện khác.
- Lão phu phải chuẩn bị nhiều bảo bối hộ thân hơn một chút, lại chuẩn bị một hai bảo bối kiểu nham hiểm tới đối phó người này! Ngươi cũng phải như thế, bảo bối bùa chú bảo mệnh nhất định phải chuẩn bị càng nhiều, càng nhiều càng tốt. Lão phu không hi vọng vừa mới có một chút hi vọng đã mất đi!
Nói xong, thân hình Bạch Tự Tại biến mất trong không trung.
Diệp Chân suy ngẫm lại. Phân tích của Bạch Tự Tại trên cơ bản chính xác, nhưng cũng không trọn vẹn chính xác, chí ít cũng không trọn vẹn thích hợp với Diệp Chân, chỉ thích hợp với võ giả bình thường.
Diệp Chân lại nắm chắc trong vòng nửa năm tăng lên sức chiến đấu của mình trên diện rộng. Là sức chiến đấu, không phải tu vi!
Trước đây, trong khi Diệp Chân đang chiến đấu với Minh Đường, bắt được lượng lớn Thanh Diễm Thiên hỏa nguy hiểm được thả ra.
Dựa vào Vô Thường Huyền Hỏa Kinh huyền ảo, Diệp Chân chắc chắn trong vòng một tháng luyện thành một hạt giống Thanh Diễm Thiên hỏa, giúp Địa Mạch Thiên Hỏa Thiên giai hạ phẩm tăng lên thành Thanh Diễm Thiên hỏa Thiên giai thượng phẩm.
Đến khi đó, Diệp Chân không chỉ sẽ không sợ Thanh Diễm Thiên hỏa của Minh Đường, hơn nữa, vì phẩm chất hỏa diễm tăng lên trên diện rộng, Huyền Hỏa Toản của hắn, cũng có thể phát huy ra uy lực càng kinh khủng. Còn bảo bối bảo mệnh, trong giây lát, Diệp Chân cũng nghĩ đến rất nhiều. Hơn nữa, Diệp Chân cảm thấy, thời gian hai năm rất nhanh, Dương Nhất Quan Ngự Thú Môn, mới có thể mang đến cho Diệp Chân một niềm vui bất ngờ nhỉ?