Chương 1191 Hắc Long Truyền Thừa Hoàn Chỉnh
Vèo!
Huyết phách trường đao màu đỏ đậm do ma khí tinh khiết ngưng tụ ra tựa như một ánh chớp đỏ ngòm lóe lên, vụt ngang qua bầu trời.
Giống như khai thiên phách địa, linh lực màn trời ở bốn phương tám hướng do Thiên Cương Trấn Hải đại trận mà Giải Thiên Hà cho là niềm kiêu ngạo dựng lên trực tiếp bị ánh đao huyết phách dài hơn ngàn mét này chém vỡ thành hai nửa.
Trong phút chốc, trận bàn ẩn trong mặt biển của Thiên Cương Trấn Hải đại trận chợt hiện lên, tùy theo âm thanh răng rắc vang lên mà vỡ thành từng mảnh.
Cùng lúc Thiên Cương Trấn Hải đại trận bị chém thành hai nửa, còn có minh chủ
Long Minh - Giải Thiên Hà.
Linh giáp màu đen ngưng tụ ở ngoài thân thể Giải Thiên Hà bị ma khí màu máu ăn mòn, nhanh chóng tan ra, sức mạnh phòng ngự suy giảm còn chưa tới năm phần mười.
Điều khiến cho Diệp Chân bất ngờ là lần này Giải Thiên Hà lại mặc một kiện hạ phẩm hồn giáp, hào quang bắn ra bốn phía có chút chói mắt.
Thế nhưng tất cả những thứ này ở trước thực lực tuyệt đối thì không có một chút tác dụng nào.
Thân thể Giải Thiên Hà cùng với hạ phẩm hồn giáp ngoài thân thể tỏa hào quang ra bốn phía đều bị Diệp Chân dùng một đao chém thành hai nửa.
Dư uy của huyết phách trường đao không giảm, áo choàng hồn khí cấp bậc trung phẩm sau lưng Giải Thiên Hà cũng bị một đao này đánh nát.
Trong giây phút thân thể bị chia làm hai nửa từ giữa trán, đôi mắt Giải Thiên Hà còn trợn trừng lên, hình như đang tỏ vẻ khiếp sợ Diệp Chân từ đâu tới thực lực khủng bố như thế!
Bị một đao chém trúng, thân thể của Giải Thiên Hà hoàn toàn bị hủy, chỉ còn lại Linh Phủ che chở Tiên Thiên thần hồn chạy thoát.
Tiên thiên thần hồn của Giải Thiên Hà biến hóa ra khuôn mặt, biểu lộ kinh sợ như là gặp quỷ, kinh hãi rít gào, thôi thúc năng lực cuối cùng bay về phía nhẫn trữ vật trên ngón tay của một nửa thi thể kia của hắn.
Trong chiếc nhẫn trữ vật có bảo bối có thể giúp hắn thoát thân.
Nhưng ở trước khi mọi việc xảy ra, Giải Thiên Hà nằm mơ cũng không ngờ hắn ở trước mặt Diệp Chân lại không chịu nổi một chiêu!
Chẳng qua, ý tưởng của Giải Thiên Hà là tốt, thế nhưng Diệp Chân cũng tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn hắn lấy được nhẫn trữ vật.
Nếu để cho Giải Thiên Hà chạy thoát, vậy thì Diệp Chân tốn công tốn sức chẳng phải uổng phí.
Sau khi rời khỏi Ma Thần Thượng cổ Điện gặp phải Giải Thiên Hà, trong chớp mắt đầu tiên, trong đầu Diệp Chân xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.
Tuy tu vi Nhập Đạo Cảnh nhị trọng của Giải Thiên Hà cũng khá mạnh, nhưng Diệp Chân dựa vào tu vi Khai Phủ Cảnh ngũ trọng cộng thêm tiên thiên hồn quang tứ sắc và uy lực của Thanh Diễm Thiên Hỏa thì vẫn có khả năng ám sát thậm chí là trực tiếp đánh chết Giải Thiên Hà.
Dựa vào những thứ đó, khi chiến đấu với Giải Thiên Hà có thể thử thách thực lực của Diệp Chân ở trình độ lớn nhất.
Thế nhưng Giải Thiên Hà không giống nhau.
Giải Thiên Hà chính là số mệnh chi địch của Diệp Chân. Trên người hắn lại có một nửa còn lại của Hắc Long truyền thừa mà Diệp Chân cần, Diệp Chân không chỉ cần đánh bại Giải Thiên Hà, còn phải đánh chết hoặc bắt sống hắn mới có thể cướp lấy một nửa Hắc Long truyền thừa kia.
Quan trọng nhất chính là cơ hội lần này là cơ hội ngàn năm một thuở.
Bình thường Giải Thiên Hà rất ít khi xuất hiện. Phần lớn thời gian hắn đều tu luyện ở trên Long đảo, mà trên Long đảo lại còn có ít nhất ba vị võ giả mạnh mẽ khác có tu vi Nhập Đạo Cảnh, không thể nghi ngờ là nơi đầm rồng hang hổ.
Một khi xuất hiện thì tất nhiên Giải Thiên Hà sẽ được người trước người sau ủng hộ, bên người có rất nhiều võ giả bảo vệ, nhưng lần này Giải Thiên Hà rời khỏi Ma Thần Thượng cổ Điện lại là một thân một mình.
Cơ hội quá hiếm thấy.
Vì vậy suy nghĩ một hồi, Diệp Chân quyết định dù cho tiêu hao nhiều hơn nữa, cũng phải nhân cơ hội này mà bắt lấy Giải Thiên Hà.
Đầu ngón tay lóe sáng, một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi nổ ra. Tiên thiên thần hồn của Giải Thiên Hà theo tiếng nổ mà run rẩy kêu thảm thiết, đằng sau Tiên thiên thần hồn thò ra một bàn tay lớn, tóm chặt Linh Phủ của Giải Thiên Hà trong tay.
Tuy rằng mất đi thân thể, thế nhưng Giải Thiên Hà chưa mất đi Linh Phủ, chí ít hắn còn giữ lại gần một nửa thực lực.
Mà hắn đơn giản dễ dàng như thế bị Diệp Chân bắt lấy trong tay, chủ yếu là do đột ngột bị giết chết mà bối rối không kịp phản ứng.
Huyễn thân của Diệp Chân triển lộ ra khí thế quá kinh khủng, còn có uy lực của một đao kia do huyễn thân bổ ra cũng quá khủng bố.
Giải Thiên Hà thậm chí chưa hề nghĩ tới, sẽ có một ngày hắn lại bị người khác dùng một đao trực tiếp giết chết!
Phải biết, dựa vào tu vi của Giải Thiên Hà, hắn chính là một trong những võ giả đứng đầu trong toàn bộ Chân Huyền đại lục, tính trong toàn bộ Chân Huyền đại lực, số lượng võ giả có tu vi có hơn hoặc tương đương với Giải Thiên Hà tuyệt đối sẽ không có hơn số ngón tay trên bàn tay.
Hơn nữa, cho dù võ giả có tu vi mạnh hơn Giải Thiên Hà cũng chỉ mạnh hơn một chút.
Đây là do bản thân Chân Huyền đại lục không phát triển mà chất lượng võ giả có hạn chế.
Thế nhưng, Giải Thiên Hà bị Diệp Chân giết chết trong chớp mắt.
Kết quả này lật đổ sự nhận thức bình thường, đến nỗi làm cho Giải Thiên Hà trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, bị Diệp Chân bắt giữ trong tay.
Bị Diệp Chân bắt trong tay, lúc này Giải Thiên Hà mới phản ứng lại, hắn lập tức kịch liệt giãy dụa. Hắc Thủy linh lực vô cùng bàng bạc và sức mạnh thần hồn điên cuồng trùng kích, ý muốn chạy thoát.
Đáng tiếc chính là đã quá chậm.
Một tia Thanh Diễm Thiên Hỏa từ đầu ngón tay Diệp Chân bay ra, quấn quanh Linh Phủ của Giải Thiên Hà, sau đó, nhanh chóng nung đốt.
Trong tiếng vang đùng đùng, Linh Phủ của Giải Thiên Hà nhanh chóng tan rã. Giải Thiên Hà cuồng loạn kêu thảm thiết, ánh mắt hoảng sợ điên cuồng.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, một tia tiên thiên hồn quang tứ sắc trực tiếp đánh trúng Linh Phủ của Giải Thiên Hà, khiến cho Linh Phủ của Giải Thiên Hà kịch liệt chấn động.
Ánh mắt điên cuồng của Giải Thiên Hà trong thời gian ngắn trở nên cực kỳ tuyệt vọng.
Giải Thiên Hà cũng là kẻ liều mạng, sau khi nhận ra không thể chạy thoát, hắn quyết định thiêu đốt thần hồn; nếu hắn đã thua, phải chết, vậy thì hắn cũng sẽ tuyệt đối không để lại Hắc Long truyền thừa hoàn chỉnh cho Diệp Chân được.
Nhưng Diệp Chân hình như đã sớm nghĩ tới điều này, Diệp Chân trực tiếp dùng hành động thực tế để ngăn cản khả năng này xảy ra.
- Diệp Chân, nói cho ta! Nói cho ta, ngươi làm thế nào mà nắm giữ tu vi có hơn Nhập Đạo Cảnh, nói cho ta?
Sau khi tuyệt vọng, Giải Thiên Hà cuồng loạn gầm rú.
Diệp Chân sững người một lát, lập tức lắc đầu.
- Xin lỗi, dùng dăm ba câu không thể nói rõ ràng được việc này, mà con người ta luôn không thích lưu lại quá nhiều thời gian cho người sắp chết.
- Chỉ có triệt để giết chết đối thủ mới có thể chân chính bảo đảm kết quả cuộc chiến!
Trong nháy mắt tiếp theo, Linh Phủ của Giải Thiên Hà bị Thanh Diễm Thiên Hỏa đốt cháy mà bắt đầu đổ nát, cùng lúc một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi trực tiếp đánh vào trong Linh Phủ, triệt để đánh tan Tiên thiên thần hồn của Giải Thiên Hà.
Tiên Thiên thần hồn tiêu tan, tám cái linh trụ trong Linh Phủ cũng đổ nát, trong thời gian ngắn Linh Phủ của Giải Thiên Hà tan vỡ thành năng lượng nguyên thủy tinh khiết nhất.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, Hắc Long võ mạch của Diệp Chân bỗng nhiên run lên, trong năng lượng tinh khiết nhất mà khi tám linh trụ của Giải Thiên Hà tan vỡ tỏa ra, hình như ẩn chứa một loại sóng sức mạnh xa lạ mà lại quen thuộc.
Theo bản năng, Diệp Chân toàn lực thôi thúc Hắc Long thủy linh lực bao phủ lấy nguồn năng lượng tinh khiết ấy.
Sóng sức mạnh xa lạ lại quen thuộc trong nguồn năng lượng nguyên thủy nhất tinh khiết nhất kia ở trước mặt Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân tựa như đồ sắt gặp phải nam châm, nhanh chóng bị thu hút bám vào nhau.
Từng đạo sóng sức mạnh khó có thể hình dung bắt đầu kết hợp với Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân, mỗi một đạo sức mạnh kết hợp đều tạo ra một lốc xoáy nhỏ tại chỗ.
Nói cho đúng, là bão táp linh lực do linh lực khuấy động thiên địa nguyên khí mà hình thành ra.
Sức mạnh tinh khiết lượng lớn ẩn chứa Hắc Long khí tức kết hợp với Hắc Thủy linh lực của Diệp Chân, trong phút chốc quấy lên một lốc xoáy màu đen ở trong thiên địa.
Lốc xoáy màu đen này hình như ẩn chứa một sức hấp dẫn kỳ dị, trong lúc xoay tròn, vô số điểm sáng màu đen hiện lên từ nơi sâu xa trong ngoại vực Tử Hải, sau đó dùng một tốc độ trước nay chưa từng có vọt vào trung tâm của lốc xoáy màu đen.
Tùy theo điểm sáng màu đen càng tụ càng nhiều, dần dần, lốc xoáy màu đen kia ngưng tụ thành một bóng mờ Hắc Long.
Bóng hình Hắc Long giương nanh múa vuốt ngẩng đầu hí dài.
Trong chớp mắt bóng hình Hắc Long xuất hiện, tốc độ điểm sáng màu đen từ bốn phương tám hướng tụ tập đến bất chợt tăng lên mấy lần.
Phạm vi ngưng tụ ra điểm sáng màu đen cũng càng ngày càng lớn.
Thậm chí ở Hải Nhãn xa xôi trên Thiên Dực Đảo cũng bay ra hơn trăm đạo điểm sáng màu đen, sau đó bay tới theo thủy linh lực ở khắp mọi nơi trên mặt biển, dùng một tốc độ không thể nào hiểu được tụ tập hướng về phía bóng mờ Hắc Long, lấy Diệp Chân làm trung tâm.
Tịnh Hải Đại Thánh ở lại Thiên Dực Đảo giữ nhà mà không đi tới Ma Thần Thượng cổ
Điện, đột nhiên mở mắt ra, phát hiện tình huống dị thường này, lập tức hóa thân thành lưu quang đuổi tới nơi.
Thế nhưng, Tịnh Hải Đại Thánh còn chưa đi xa hơn mười dặm thì điểm sáng màu đen ẩn chứa năng lượng cực kỳ tinh khiết đã triệt để biến mất trong thần niệm cảm ứng rồi, khiến cho Tịnh Hải Đại Thánh sững sờ tại chỗ.
Một màn giống như vậy cũng xảy ra ở Tinh Đảo, Long đảo và rất nhiều hòn đảo có cường giả nửa bước Nhập Đạo hoặc cường giả Nhập Đạo Cảnh.
Bọn họ đều bị kinh động bởi điểm sáng màu đen đột nhiên ngưng tụ này, nhưng bọn họ chưa kịp đuổi theo điểm sáng màu đen này ra bao xa thì điểm sáng màu đen đã hoàn toàn biến mất.
Người nào người nấy đều tỏ vẻ khiếp sợ không hiểu.
Không chỉ là bọn họ, mỗi một nơi hải vực trong ngoại vực Tử Hải đều xảy ra tình huống tương tự.
Một số ít võ giả đang phi hành trên ngoại vực Tử Hải nhìn điểm sáng màu đen lóe sáng ở phía dưới, ai cũng xoa mắt, người nào người nấy đều có cảm giác tựa như gặp phải ảo cảnh.
Dựa theo tu vi và võ đạo của bọn họ, đã không có cách nào có thể hiểu được tình hình trước mắt.
Thực tế, kể cả Diệp Chân cũng không thể lý giải tình huống trước mắt là xảy ra chuyện gì.
Phạm vi mấy triệu dặm ở ngoài hải vực đều chịu ảnh hưởng của bóng hình Hắc Long này, hơn nữa điểm sáng màu đen ngưng tụ ra Hắc Long bóng mờ, không ngờ lại có thể trong thời gian cực ngắn, lướt qua mấy triệu dặm mà tới gần Diệp Chân.
Tùy theo vô số điểm sáng màu đen khó có thể đếm được đến bên người Diệp Chân, hội tụ vào hình bóng Hắc Long ở quanh thân Diệp Chân, làm cho hình bóng Hắc Long kia trở nên càng chân thực.
Dần dần, từ xa xa nhìn vào, hình bóng ấy tựa như một con Thái cổ Hắc Long chân chính chiếm giữ ở nơi đó.
Tới khi hình bóng Hắc Long ở quanh thân Diệp Chân ngưng tụ thành thực thể, bốn phương tám hướng lại không có bất kỳ điểm sáng màu đem nào tụ tập tới nữa, Diệp Chân vẫn đang nhắm mắt lĩnh hội chậm rãi mở mắt ra.
Thần niệm hơi động, hình bóng Hắc Long ngưng tụ sau lưng Diệp Chân bất chợt phát ra một tiếng rồng ngâm chấn động tâm hồn, ngẩng đầu vẫy đuôi mà bay một mạch, đâm đầu vào trong linh trụ mà Hắc Long võ mạch biến thành ở trong Linh Phủ của Diệp Chân.
Trong phút chốc, Hắc Long linh trụ của Diệp Chân nguyên bản âm u đầy tử khí, lập tức trở nên hào quang vạn trượng, tựa như là một con Hắc Long sống lại, ở trong Linh Phủ của Diệp Chân ngẩng đầu hí dài!
Cùng một giây, từng đạo tin tức không tên như thủy triều tràn vào trong đầu Diệp Chân, trong ghi chép vô cùng huyền diệu, khiến cho Diệp Chân không tự chủ được mà vui vẻ ra mặt.
Trong lòng Diệp Chân chợt hiện lên một tia hiểu ra, đây chính là Hắc Long truyền thừa hoàn chỉnh.