Chương 1195 Ứng Cử Viên Mới Gia Nhập?
Khinh Nguyệt, Diệp Chân ta, chưa từng để cho nữ nhân của mình có thói quen mạo hiểm! Yên tâm, chờ ta, thượng cổ na di trận này là song hướng, ta sẽ trở lại gặp nàng. Chờ ta có đầy đủ năng lực tự bảo vệ mình trên Hồng Hoang đại lục, hoặc có được một mảnh đại cơ nghiệp, ta nhất định sẽ đón nàng qua! Nói đi là đi, không thể, đó là người không hề bị ràng trói mới có thể làm được.
Bên Hắc Long vực, còn có Tề Vân tông, phụ mẫu, Diệp Chân không dự định nói cho bọn họ biết chuyện hắn muốn đi tới Hồng Hoang đại lục.
Chỉ là dùng một tiểu na di trận đưa qua mười hai trung phẩm Hồn khí và lượng lớn đan dược tu luyện.
Chuyện Diệp Chân muốn đi tới Hồng Hoang đại lục, hiện nay mà nói, chính là tuyệt mật.
Đồng dạng, chuyện này đối với Nhật Nguyệt Thần Giáo mà nói, cũng là tuyệt mật.
Trong Nhật Nguyệt Thần Giáo, biết chuyện này, cũng chỉ có hai người Giản Thiên Hùng và Phong Khinh Nguyệt mà thôi.
Theo ý nghĩ của Phong Khinh Nguyệt, muốn cùng Diệp Chân đi lang bạt thì mới có mấy câu nói kia.
- Khinh Nguyệt, con phải hiểu được một chuyện, hiện tại con đi qua, không chỉ không giúp được Diệp Chân, ngược lại sẽ trở thành liên lụy của Diệp Chân. Tu vi của con quá thấp, mà lần này võ giả Diệp Chân mang theo tới Hồng Hoang đại lục, trên căn bản tất cả đều là Nhập Đạo Cảnh.
Giản Thiên Hùng nói.
Nghe được lời này, Diệp Chân dựng lên ngón tay cái, không hổ là đứng đầu một giáo, câu nói đầu tiên đã nói trúng vấn đề.
Giản Thiên Hùng nói không sai, tu vi của Phong Khinh Nguyệt quá thấp, dựa vào những gì Diệp Chân biết về Hồng Hoang đại lục, lấy sức chiến đấu của hắn, thực sự không có bảo vệ năng lực Phong Khinh Nguyệt.
Nếu Phong Khinh Nguyệt có chuyện, Diệp Chân tuyệt đối không cách nào tha thứ cho mình, vì lẽ đó vẫn không đi mới tốt.
Phong Khinh Nguyệt cắn cắn môi, cuối cùng, gật đầu mạnh một cái, tiến lên nhẹ nhàng ôm Diệp Chân.
- Nhớ tới, bất kỳ tình huống gì, nhất định phải sống sót, gặp phải bất kỳ nguy hiểm gì, cũng không thể từ bỏ hi vọng!
- Nhớ kỹ, nếu như chàng chết rồi, hoặc thời gian dài không trở lại, ta nhất định sẽ cắm sừng trên đỉnh đầu của chàng!
Câu nói này trực tiếp để Giản Thiên Hùng đứng phía sau cách hai người không xa, mặt đều đổi xanh, tuy rằng biết rõ đây là phép kích tướng của Phong Khinh Nguyệt, nhưng nghe đến trong tai Giản Thiên Hùng vẫn cứ là lạ.
Hôn từng cái lên trán Phong Khinh Nguyệt, Diệp Chân nhìn chằm chằm Phong Khinh Nguyệt, cười nói.
- Yên tâm đi, vì không muốn mang cái sừng này, phu quân ta nhất định sẽ khỏe mạnh sống sót trở về!
- Nhạc phụ đại nhân, sau khi ta rời khỏi, Nhật Nguyệt Thần Giáo vẫn không thích hợp mở rộng quá nhanh, hiện nay cần phát triển vững chắc là quan trọng nhất.
Trong danh sách người ta đưa cho ngươi, cũng có thể tuyệt đối tín nhiệm.
Diệp Chân lần thứ hai căn dặn một câu.
- Tiểu tử thúi, lão phu cần ngươi dạy?
Giản Thiên Hùng cười mắng.
- Còn có, tượng thần Nhật Nguyệt Thần Quân, trước khi ta chưa có trở về. Nhất định không thể cúi chào lần thứ hai, còn có Nhật Nguyệt Thần Đàn, cũng phải phong cấm, không thể vận dụng!
Diệp Chân dặn dò.
Lần này, biểu hiện của Giản Thiên Hùng trở nên hơi nghiêm nghị, gật đầu lia lịa.
- Tạm biệt, ta đi rồi!
- Lão Bạch, đi thôi!
Hơn một năm trải qua nhiều chuyện, để xưng hô của Diệp Chân đối với Bạch Tự Tại từ ‘Bạch lão’ đã biến thành ‘lão Bạch’.
Trong hư không, Bạch Tự Tại hiện thân bất mãn ‘hừ’ lạnh một tiếng. Mặt lạnh sải bước đến Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân, cùng biến mất với Diệp Chân ở phương xa.
Phong Khinh Nguyệt một thân bích lục y phục giống như thủy liên, tiếu mục vẫn liên tục nhìn chằm chằm vào phương hướng Vân Dực Hổ Vương biến mất, mãi đến tận khi cái bóng đều không nhìn thấy, mới mở miệng yếu ớt.
- Phụ thân, lẽ nào theo đuổi võ đạo, nam nhân hùng tâm tráng chí, thật sự quan trọng như vậy? Nếu lời chàng ý thiếp, vì sao không muốn lưu lại song túc song phi?
Ánh mắt Giản Thiên Hùng nhìn chăm chú phương xa không nhúc nhích, chỉ là nhìn phương xa, than nhẹ một tiếng.
- Con sẽ đồng ý song túc song phi với một nông phu chỉ biết ấm no sao?
- Nếu Diệp Chân không có tâm theo đuổi võ đạo, nếu không có hùng tâm tráng chí, không có tâm bất khuất kiên cường phấn đấu, lấy ánh mắt của con, sẽ thích hắn sao? Sẽ yêu hắn sao?
Phong Khinh Nguyệt ngẩn ra, hai hàng châu lệ không hề có một tiếng động chảy xuống, lặng yên không một tiếng động xoay người rời khỏi.
- Phụ thân, ta rõ ràng.... Nếu đã lựa chọn, sẽ không hối hận.....
Phong Khinh Nguyệt đi rồi, nhưng Giản Thiên Hùng vẫn như cũ đứng ở tại chỗ, một lúc lâu, mới thở dài một tiếng.
- Nữ nhân đều yêu thích trượng phu vĩ đại, đều yêu thích nam tử hán hào khí ngất trời, đều yêu thích đại anh hùng. Nhưng, yêu các nàng nhiều nhất, cũng chính là những người này!
- Hà Y, Khinh Nguyệt có biết bao giống nàng năm đó! Hi vọng tiểu tử Diệp Chân này càng thêm không chịu thua kém so với ta năm đó, sớm ngày có thành tựu, Aiz.....
Trong tiếng thở dài, hai mắt Giản Thiên Hùng cứ như vậy hiện ra một tia ưu tư nhìn về phương xa, không nhúc nhích.....
- Cái gì, lão nhân gia ngươi không đi?
Trong Tiên Quang sơn, lần thứ hai nhìn thấy lão tổ tông Yêu Thần Điện vị nắm giữ
Đằng Xà huyết thống dực xà, chuẩn bị mang bốn người theo ước định đồng thời đi tới, nhưng đáp án lại làm cho Diệp Chân có chút giật mình.
Diệp Chân vốn tưởng rằng, vị lão tổ tông này muốn bốn cái danh ngạch, là Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ còn có bản thân của hắn, nhưng không ngờ bốn người là Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ còn có Hồ Thanh Đồng, còn lão tổ tông Yêu Thần Điện không đi.
- Lão phu già rồi, một đời này của lão phu, ly kỳ khúc chiết, ầm ầm sóng dậy, đã trải nghiệm đủ, tuổi thọ của lão phu đã hết, cũng không thể sống thêm mấy năm, phút cuối cùng, lão phu cũng không muốn tiếp tục dằn vặt.
Lão tổ tông Yêu Thần Điện than thở.
- Như vậy! Mang Thanh Đồng đi cũng không thành vấn đề, nhưng ta lo lắng tu vi của Thanh Đồng....
- Việc của ta, ta sẽ an toàn, không cần ngươi bận tâm!
Hồ Thanh Đồng nói một câu để Diệp Chân có chút lúng túng vò cái trán.
Từ khi bất ngờ kết hợp với Hồ Thanh Đồng ở Vạn Thú điện, rồi lại vì Phong Khinh Nguyệt xông vào ném Hồ Thanh Đồng rời khỏi, thái độ Hồ Thanh Đồng đối với Diệp Chân lại cực kỳ lạnh nhạt.
Nhưng trong suy nghĩ của Diệp Chân, mặc kệ đối phương nghĩ như thế nào, chỉ cần là hắn ngủ qua, chính là nữ nhân của Diệp Chân hắn, thời điểm Hồ Thanh Đồng không tiếp nhận, trong xương, bản năng làm một người đàn ông, Hồ Thanh Đồng là của Diệp Chân hắn, Diệp Chân vẫn đang cân nhắc cho Hồ Thanh Đồng.
- Diệp tiểu tử, ngươi cứ yên tâm đi, tuy rằng tu vi Thanh Đồng chỉ có Khai Phủ
Cảnh trung kỳ, nhưng luận năng lực sinh tồn, vẫn mạnh hơn ngươi gấp mười lần!
- Còn nữa, chỉ cần Thanh Đồng đến Hồng Hoang đại lục, tu vi của nàng sẽ tăng lên với một loại tốc độ trước nay chưa từng có, ngươi chỉ cần.....
Hồ Thanh Đồng đột nhiên nhìn chăm chú lão tổ tông Yêu Thần Điện một chút, để Lão tổ tông Yêu Thần Điện ngậm miệng lại.
- Nói chung, chỉ cần ngươi mang nàng đi là được, nàng an toàn, không cần ngươi bận tâm! Huống hồ, sau khi đến Hồng Hoang đại lục, bốn người bọn họ sẽ mỗi người đi một ngả với ngươi, con đường bốn người bọn họ, không giống với ngươi!
Lão tổ tông Yêu Thần Điện nói.
- Nếu như không có vấn đề gì, các ngươi lên đường đi! Hi vọng trước khi bộ xương già này của lão phu nhắm mắt, có thể nghe được tin tức tốt của các ngươi!
Vừa dứt lời, ba người Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ còn không có gì, nhưng ánh mắt Hồ Thanh Đồng lại trước tiên đỏ lên.
- Lão tổ tông.....
- Khóc cái gì khóc, lão phu còn chưa chết đâu! Lão phu kỳ vọng, các ngươi rõ ràng, đi thôi, đi thôi!
Lão tổ tông Yêu Thần Điện phất lên tay.
- Tiền bối, có chuyện, còn muốn phiền phức thỉnh giáo lão tiền bối một hồi!
Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi.
- Nói!
- Nếu Nhật Nguyệt Thần Giáo không có cách nào chịu đựng được đại nạn, đến khi đó, kính xin tiền bối ra tay cứu viện!
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, con mắt của lão tổ tông Yêu Thần Điện cũng híp lại.
- Đây là không thành vấn đề, như vậy, đến Hồng Hoang đại lục, nếu bốn bọn họ gặp nạn, ngươi vậy.....
- Lão tổ tông, đây không cần ngươi lo lắng, chúng ta là huynh đệ, nhất định sẽ trợ giúp lẫn nhau!
Tôn Bá mạnh mẽ ôm chầm Diệp Chân lớn tiếng nói.
Chu Hồng bụng lớn cũng tiến đến một bên khác của Diệp Chân, cợt nhả nói.
- Ta với hầu ca là huynh đệ, đương nhiên cũng là huynh đệ với Diệp Chân này, lão tổ tông ngươi vẫn cứ yên tâm, chúng ta không có chuyện gì!
Nói xong, còn xông lên Huyền Hổ vẫy vẫy tay, nói.
- Lão Hổ, ngươi nói đúng không?
Huyền Hổ tức giận ‘hừ’ lạnh một tiếng, nhưng đứng ở phía sau ba người Tôn Bá, Diệp Chân, Chu Hồng.
- Vậy thì tốt, lão phu yên tâm! Mấy người các ngươi tuy rằng có mấy phần lực tự bảo vệ, nhưng đầu này.....
Lão tổ tông Yêu Thần Điện bất đắc dĩ gõ gõ sọ não.
- Gặp phải vấn đề khó, nhất định cần tìm Diệp Chân thương lượng, tình huống tìm không được Diệp Chân, vậy thì nhất định phải thương lượng với Thanh Đồng!
Vừa dứt lời, sắc mặt Hồ Thanh Đồng lập tức thay đổi.
- Lão tổ tông, người.....
- Được rồi được rồi, đều đi thôi!
Mấy tức sau, thân hình một nhóm sáu người Diệp Chân hóa thành lưu quang rời khỏi Tiên Quang sơn, nhằm về hướng Thiên Dực Đảo ngoại vực Tử Hải bay đi.
Rời khỏi thời gian, Diệp Chân biểu hiện có chút bất đắc dĩ.
Vừa rồi hắn bớt thì giờ hỏi vấn đề có quan hệ đến Tiểu Miêu làm sao đột phá với lão tổ tông Yêu Thần Điện, lão tổ tông Yêu Thần Điện trả lời để Diệp Chân rất thất vọng.
Lão nói, yêu thú lên cấp, nếu không có huyết thống hạn chế, cũng chỉ có thể có hai phương phép là tích lũy lâu dài sử dụng một lần và kỳ ngộ thiên tài địa bảo.
Tình huống Vân Dực Hổ Vương tiểu miêu, hắn bình sinh ít thấy, là yêu thú có huyết mạch địa giai cấp thấp nhất, nhưng một lần, hai lần rồi ba lần đột phá.
Càng quái lạ chính là, trong cơ thể có dung hợp một tia Hắc Long huyết thống cực kỳ đạm bạc, vì lẽ đó trước mắt lão cũng không rõ hiện nay Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu đến cùng có huyết thống hạn chế hay không?
Hắn kiến nghị Diệp Chân trước hết để cho Tiểu Miêu từ từ tích lũy, chờ đến Hồng Hoang đại lục, nơi đó có nhiều cao nhân như mây, điển tịch bí pháp như biển, nếu không thể đột phá, có thể chậm rãi tìm kiếm, chung quy sẽ tìm được phương pháp.
So với lần trước Diệp Chân đi tới Thiên Dực Đảo dùng hơn ba tháng thời gian, lần này mọi người đi qua, thời gian chỉ cần một tháng đều chưa tới.
Bởi vì bản lĩnh của sáu người bọn họ, căn bản chính là đấu đá lung tung.
Những Tật Phong Phi Nghĩ địa giai thượng phẩm số lượng hơn trăm vạn, cũng trực tiếp bị nghiền ép.
Chủ yếu là Chu Hồng có Phúc Nội Càn Khôn thần thông quá cường hãn, một cái miệng rộng, hơn nửa Tật Phong Phi Nghĩ đã biến mất, sau đó đánh một tiếng ợ, thả một đường hối thí.
Dù cho là khi đến Thiên Dực Đảo, vẫn còn đang thả liên tục, theo Chu Hồng nói, một lần thôn quá nhiều, có chút không dễ tiêu hóa.
Bởi đã sớm nhận được tin tức của Diệp Chân, vì lẽ đó Thiên Dực Tam Thánh đối với mấy vị bên người Diệp Chân, không có chút nào xa lạ.
Toàn bộ lặng yên không một tiếng động nghênh tiến vào trong cung điện Thiên Dực trên Thiên Dực Đảo.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Diệp Chân đang muốn thương nghị mấy hạn định thời gian rời khỏi cuối cùng, Phá Hải Đại Thánh đột nhiên ngăn lại Diệp Chân, hướng về phía Diệp Chân tề mi lộng nhãn nói.
- Tứ đệ, trước khi nghị sự, mới có một ứng cử viên gia nhập, vẫn phải là để ngươi biết đến!
Nghe vậy, Diệp Chân thất thần.
- Ứng cử viên mới gia nhập?