Chương 1197 Mầm Họa
Ở trong mắt Diệp Chân, nữ nhân tuyệt đối là sinh vật kỳ quái nhất.
Ba ngày trước, Liêu Phi Bạch và Hồ Thanh Đồng hai người vì một chuyện ‘tỷ tỷ muội muội’ không ai nhường ai.
Nhưng xuất phát sau ba ngày, hai người đã thân như tỷ muội, hơn nữa, danh xưng này cũng đã định ra.
Hồ Thanh Đồng là tỷ tỷ, Liêu Phi Bạch là muội muội, hơn nữa, Liêu Phi Bạch gọi tỷ tỷ còn rất ngọt.
Điều này làm cho Diệp Chân có chút giật mình, Diệp Chân không thể nghĩ, dựa vào tính cách của Liêu Phi Bạch lại chịu thua?
Xem dáng dấp cam tâm tình nguyện kia còn rất thân thiết, để lần thứ hai Diệp Chân nhìn Hồ Thanh Đồng với cặp mắt khác xưa, cô nàng này, có thể làm cho Liêu Phi Bạch chịu thua, cũng thật là không đơn giản.
Tất cả sự vụ của Thiên Dực Đảo, Thiên Dực Tam Thánh cũng đã an bài xong.
Theo lời giải thích của Thiên Dực Tam Thánh, bọn họ đã chuẩn bị dự định tốt nhất, bình thường tồn tại nửa bước Nhập Đạo hoặc Nhập Đạo Cảnh, hậu duệ bọn họ ở lại Thiên Dực Đảo tự nhiên có thể ứng phó.
Nhưng nếu có địch nhân quá mạnh mẽ xuất hiện, con cháu của bọn họ, sẽ ngay lập tức từ bỏ Thiên Dực Đảo, trốn vào trong biển rộng.
Dựa vào số lượng hậu duệ con cháu của bọn họ, chỉ cần trốn vào trong biển sâu, ngay cả Long Minh và Vạn Tinh Lâu liên thủ công kích, sợ cũng phải cân nhắc một chút.
Một nhóm mười một người rời đi vô cùng thần bí, trực tiếp từ trung tâm Thiên Dực Đảo đi vào trong trung tâm biển, sau đó lặn hướng đến cần đi trong biển sâu.
Làm như thế, chính là vì ẩn giấu hành tung.
Thời điểm ngày sau Long Minh và Vạn Tinh Lâu thật muốn công kích, không điều tra rõ ràng hành tung vị trí của mấy người Thiên Dực Tam Thánh, Diệp Chân, sẽ không dám ra tay.
Trong biển sâu tiềm hành, như Diệp Chân, Thiên Dực Tam Thánh, Ngô Thuật, Liêu Phi Bạch đều là người tu luyện công pháp thủy thuộc tính, không chỉ có tốc độ cực nhanh, hơn nữa phi thường ung dung.
Chỉ có Bạch Tự Tại và bốn đại yêu của Yêu Thần Điện gặp phải khó khăn.
Bởi vì tiềm hành trong biển sâu, thuyền vượt biển dùng không được, như mấy người Bạch Tự Tại, Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng, dựa vào tu vi cường hãn, miễn cưỡng có thể đuổi tới.
Còn Hồ Thanh Đồng khá lao lực, dù cho sử dụng toàn lực, cũng không cách nào đuổi kịp tốc độ mấy người Diệp Chân, để Diệp Chân không thể không hãm lại tốc độ.
Nhưng thời điểm như vậy, tu vi của Hồ Thanh Đồng chỉ có Khai Phủ Cảnh tứ trọng vẫn hết sức vất vả, không nói những người khác, áp lực nước trong biển sâu để Hồ
Thanh Đồng phi thường khó chịu.
Suy nghĩ một hồi, thân hình của Diệp Chân đang dẫn đường phía trước ân loáng một cái, đã bơi tới cuối cùng bên người Hồ Thanh Đồng, đưa tay ra nói.
- Ta mang nàng đi một đoạn!
- Không cần!
Hồ Thanh Đồng mặt lạnh quật cường nghiêng đầu qua chỗ khác, nhưng Hồ Thanh Đồng chưa kịp nói xong, vòng eo đã bị kéo một cái, bị Diệp Chân ôm chặn ngang, một luồng sức mạnh không tên bao phủ lại Hồ Thanh Đồng, để Hồ Thanh Đồng cực kỳ khó chịu dưới áp lực của nước trong biển sâu giảm bớt rất nhiều.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đã mang theo Hồ Thanh Đồng như dòng xoáy bình thường vọt ra ngoài.
- Thả ra ta!
- Ngươi thả ra ta, ta không cần ngươi quan tâm!
Hồ Thanh Đồng kịch liệt giãy dụa lên.
Thế nhưng, Hồ Thanh Đồng giãy dụa ở trên đất bằng sẽ còn hữu hiệu, nhưng trong biển sâu, đặc biệt là Diệp Chân đã triệt để dung hợp với Hắc Long truyền thừa, trở lại biển sâu như trở lại quê nhà, giãy dụa không một chút nào có tác dụng.
Liêu Phi Bạch theo sát phía sau biểu hiện có chút lạ, bĩu môi, cuối cùng không nói gì.
Tính tình nữ nhân này, nhắc tới cũng kỳ.
Mấy tức sau, Hồ Thanh Đồng triệt để từ bỏ giãy dụa, không chỉ có từ bỏ giãy dụa, linh lực quanh thân cũng triệt để thu trở lại, không có triển khai chút sức mạnh nào, đưa bản thân mình triệt để giao cho Diệp Chân, nhắm mắt tu luyện.
Sau khi Diệp Chân cười khổ, chỉ có thể toàn lực mang theo Hồ Thanh Đồng đi nhanh xuống đáy biển. Lấy năng lực của Diệp Chân, dưới đáy biển mang theo một người, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với tốc độ của hắn.
Duy nhất khiến Diệp Chân rất ngạc nhiên, chính là dáng người bốc lửa của Hồ
Thanh Đồng.
Một đêm triền miên của hai người ở Vạn Thú điện, đều giữa trạng thái điên cuồng, cũng không có quá nhiều ký ức, còn hiện tại, dáng người Hồ Thanh Đồng bao quát hoàn toàn, đặc biệt là tình huống trong biển sâu.
Nắm chặt eo nhỏ dịu dàng, cùng sóng lớn trước ngực hình thành sự chênh lệch rõ ràng. Ánh mắt tình cờ đảo qua, khiến cho Diệp Chân có một loại kích động không nhịn được muốn trùm lên.
Chỗ chết người nhất chính là, thân thể mềm mại với búi tóc đen của Hồ Thanh Đồng, toả ra từng mùi thơm mê người, để tiếng lòng của Diệp Chân gợn sóng không ngớt.
May là Diệp Chân định lực cường hãn, bằng không, bây giờ đã có thể có hành động khinh bạc.
Bởi tốc độ mọi người rất chậm, khoảng cách hơn năm trăm ngàn dặm, lặn dưới đáy biển ba ngày, trên đường còn tìm một tiểu đảo không người nghỉ ngơi mấy canh giờ.
Không thể không nói, năm đó Diệp Chân tính thật sự rất chính xác.
Lần thứ hai đến vùng biển kia, chỉ dựa vào địa hình tham chiếu của đáy biển là không cách nào tìm được lối vào đóng kín, thời gian ba, bốn năm, mảnh địa hình đáy biển này đã hoàn toàn khác so với năm đó rời khỏi.
Cẩn thận cảm ứng khí tức dấu ấn thần hồn nơi bản thân chôn Bảo khí, sau khi Diệp Chân loại bỏ hết lượng lớn hải tảo và sinh vật đáy biển, tìm được miệng hang động lấp kin năm đó bị Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa đốt cháy.
- Có lẽ, Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa sẽ không canh giữ ở lối ra, Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa hải sẽ quay lại bên trong, đó mới là nơi hắn thích nhất, vì lẽ đó lối vào này, hẳn là an toàn.
- Ta đi vào trước, các ngươi sau đó tiến vào, nhớ kỹ thu lại sóng sức mạnh, đừng quấy rầy Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa.
Diệp Chân nói.
Sau đó, Diệp Chân chưởng một lực chấn động dung nham thạch bị hòa tan đọng lại sụp xuống, Hoàng Sa Kim hồn giáp hiện lên ngoài thân Diệp Chân, Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí tiến vào lối đi năm đó trở về từ cõi chết.
Như Diệp Chân dự liệu, Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa cũng không có thủ ở chỗ này, tình huống của nơi này với năm đó lúc rời khỏi gần như như nhau, tất cả bốn phương tám hướng đều có dấu vết bị nhiệt độ cao hòa tan, không gian đúng là mở rộng không ít.
Rất nhanh, Diệp Chân đã mang theo đoàn người đi đến ngã ba.
Phía trái ngã ba, sẽ dẫn thẳng tới thượng cổ na di trận kia, hướng về trước trực có thể, sẽ dẫn tới bãi bùn Lân Hỏa biển lửa mảnh súc tích của Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa.
Diệp Chân cũng không có trực tiếp đi tới bãi Lân Hỏa biển lửa kia, mà trước tiên mang theo đoàn người đi tới thượng cổ na di trận.
Đi qua dài tới mấy chục dặm đường nối, một nhóm mười một người đã nhìn thấy màn sáng bảo hộ ngoài thượng cổ na di trận, xuyên thấu qua màn sáng bảo hộ, đường nét từng đạo trận pháp huyền ảo của thượng cổ na di đại trận, trên mặt đất nằm dày đặc từng nét bùa chú, đều hiện ra trong mắt mọi người, thấy mọi người vô cùng kích động.
- Diệp tiểu tử, làm sao đi qua màn sáng bảo hộ?
Theo Bạch Tự Tại mở miệng, ánh mắt của mọi người đều nhìn về nét mặt vui mừng của Diệp Chân.
Ngay vừa nãy, khi lại gần màn sáng bảo hộ của thượng cổ na di trận phạm vi trong vòng mười dặm, trước đó Diệp Chân đã nắm trận bài Hắc Hoàng ở trong tay, khiến trong na di trần truyền đến gợn sóng không tên.
Chờ khi thần niệm của Diệp Chân chìm vào Hắc Hoàng, các loại đại trận trước mắt này làm sao khởi động, làm sao khống chế màn sáng bảo hộ, bao gồm các loại tin tức liên quan đến Hắc Hoàng na di trận, từng cái đều hiểu rõ trong đầu.
Lão tổ tông Yêu Thần Điện kia nói không sai, Hắc Hoàng na di trận này đúng là một toà na di trận song hướng.
Hơn nữa, toà Hắc Hoàng na di trận này chỉ có một tọa độ na di, nói cách khác, toà Hắc Hoàng na di trận này chính là na di tọa độ cực kỳ tư mật.
Chuyện Diệp Chân lo lắng nhất là toà thượng cổ na di bên kia có hoàn hảo hay không, trong Hắc Hoàng cũng có phương pháp kiểm tra.
Linh lực tràn vào Hắc Hoàng chớp mắt, một đạo linh quang từ Hắc Hoàng đã bắn ra, đánh vào màn sáng bảo hộ.
Trong nháy mắt tiếp theo, màn sáng bảo hộ nhúc nhích biến hóa một trận, lại mở ra một cánh cửa.
- Thanh Đồng, nàng đi vào trước!
Diệp Chân nói.
Thái độ của Hồ Thanh Đồng đối với Diệp Chân tuy rằng khá lạnh nhạt, nhưng vẫn cực kỳ sáng suốt, tuyệt đối sẽ không hồ đồ, ngoan ngoãn đi vào.
Bạch Tự Tại đi theo phía sau Hồ Thanh Đồng muốn đi vào, lại bị Diệp Chân ngăn cản.
- Lão Bạch, chờ chúng ta thủ tiêu Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa, lại đi vào không muộn! Thanh Đồng tu vi nàng không đủ, không thể tham gia đối phó Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa.
- Thanh Đồng, nàng ở trong đại trận này, chờ chúng ta thủ tiêu Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa, sẽ đến tìm nàng!
Diệp Chân nói.
Hồ Thanh Đồng do dự một chút, gật đầu.
Nhưng Bạch Tự Tại nhíu mày.
- Ta nói này Diệp tiểu tử, nếu chúng ta có thể trong tình huống không kinh động đến Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa, khởi động thượng cổ na di trận, tại sao không trực tiếp khởi động trận pháp, mà đi đối phó Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa kia?
Ánh mắt mấy người Ngô Thuật, Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ đều nhìn về Diệp Chân, trong mắt cũng có nghi hoặc như vậy.
Diệp Chân cũng không có chút kiêng kị nào, trực tiếp nói thật.
- Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa này là ta nhất định phải đối phó, Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa kia hữu ích đối với công pháp ta tu luyện, nếu có được Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa, trước hết phải đối phó Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa này, đây là một trong số đó.
- Thứ hai, Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa quá nguy hiểm, nếu như chúng ta tùy tiện khởi động thượng cổ na di trận này, nếu sóng linh lực thượng cổ na di trận đưa tới Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa.
- Mà một khi trận pháp khởi động, trước khi na di kết thúc, chúng ta không cách nào di động, đến khi đó, nếu Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa kia đánh tan màn sáng bảo hộ này, sẽ phá hoại một chút đối với thượng cổ na di đại trận.
Giọng nói của Diệp Chân đột nhiên ngừng lại, nhưng mồ hôi lạnh trên trán của mọi người đã chảy ròng ròng.
Nếu thật sự xuất hiện tình huống như Diệp Chân, đó mọi người ngoại trừ tuyệt vọng, vẫn là tuyệt vọng!
- Đi thôi, trước khi khởi động na di đại trận này, chúng ta nhất định phải thủ tiêu mầm họa này!
Tịnh Hải Đại Thánh xoay người đi đầu đến trước bước đi.
Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ, Phúc Hải, phá hải, Liêu Phi Bạch vừa xoay người đuổi tới.
Bạch Tự Tại có chút lộ ra người dối trá, lúng túng vẫy vẫy tay.
- Híc, xác thực.
Nhìn bóng lưng mấy người Diệp Chân rời khỏi, Hồ Thanh Đồng một thân một mình ở trong màn sáng bảo hộ, cắn môi, trong con ngươi tràn đầy phức tạp khó hiểu.
- Bắt đầu đi!
Đến một lối ngã ba khác, mọi người theo một tiếng Trấn Hải Đại Thánh ra lệnh, đều nhanh chóng hành động.
Tịnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải Tam huynh đệ còn có Bạch Tự Tại, dồn dập đem đã sớm chuẩn bị kỹ càng lấy ra đặc chế trận bàn, từng người tìm vị trí chôn xuống, lượng lớn thuộc tính linh tinh bỏ vào trận bàn.
Diệp Chân, Liêu Phi Bạch, Huyền Hổ, Ngô Thuật, mấy người bắt đầu khắc họa trận pháp đường bộ trên mặt đất, đồng thời, hàng triệu thuộc tính linh tinh, cũng bị chồng chất đến các góc hang động.
Đối phó với Hỏa linh Tiên Thiên Phụ Cốt Lân Hỏa mạnh mẽ gần như là tồn tại giết không chết, nhất định phải có chuẩn bị vẹn toàn!