← Quay lại trang sách

Chương 1206 Đại Chu Chiến Hạm?

Dựa theo lời giải thích của Phá Hải Đại Thánh, khi diễn kịch, Diệp Chân cũng phải diễn như thật.

Diệp Chân cũng cho là như vậy, bởi vì tất cả những thứ này, đều liên quan đến lai lịch thân phận quan trọng nhất của hắn.

Nếu có dây dưa với yêu tộc, Diệp Chân cũng không sợ, trước đó hắn sưu hồn Bùi Vị, sau đó đạt được tin tức, chỉ cần là võ giả, đặc biệt là võ giả có tu vi mạnh, sẽ không thể tránh khỏi phải thông báo với yêu tộc.

Trên thực tế, trên Hồng Hoang đại lục, yêu tộc cũng ở khắp mọi nơi, rất nhiều vật cưỡi, đều là yêu tộc, đương nhiên, là yêu tộc bị khống chế.

Diệp Chân lo lắng lai lịch của hắn.

Một khi có người phát hiện Diệp Chân đến từ một đại lục không rõ nào đó, Diệp Chân có thể tưởng tượng được kết cục, trên Hồng Hoang đại lục, những gia hỏa kia muốn quân công sắp điên rồi, nhất định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp đối phó Diệp Chân, tìm tới cái đại lục không biết đó.

Vì lẽ đó, Diệp Chân mới không thể không diễn tuồng vui với Giải Ưu Công chúa này.

Một khi triển khai chuyện này, Diệp Chân vẫn rất chuyên nghiệp, đưa ra kế hoạch của hắn.

Lúc Giải Ưu Công chúa mời Diệp Chân dùng cơm, Diệp Chân dẫn theo một thủy yêu vóc người tinh tế đi cùng, sau khi hưởng thụ một bàn mỹ thực, để thủy yêu kia triệt để hôn mê.

Sau đó, Diệp Chân triển khai diệu thủ, dịch dung Giải Ưu Công chúa thành dáng vẻ thủy yêu, sau đó nghênh ngang mang theo Giải Ưu Công chúa dịch dung rời khỏi nơi giam lỏng.

Dựa vào cái gọi là phù triệu của Hiển Thánh Thủy Quân, Diệp Chân một đường thông hành không trở ngại, mang theo Giải Ưu Công chúa nghênh ngang rời khỏi Thủy phủ.

Quá trình này rất dễ dàng, nhưng diễn thực sự là kinh động tâm phách.

Sau đó, tự nhiên là đại lưu vong, theo dự tính của Diệp Chân và Giải Ưu Công chúa, để phát hiện tình hình trong Hiển Thánh Thủy Phủ, nhanh nhất cũng đến một ngày sau, thậm chí lâu hơn.

Bản thân Giải Ưu Công chúa là Chú Mạch Cảnh thất trọng, theo cách nói của nàng, nếu không bị bắt, nàng đã sớm là Khai Phủ cảnh.

Dưới tình huống này, Diệp Chân mang theo Giải Ưu Công chúa chạy trốn cũng không phải quá lao lực.

Hai ngày trước vẫn tính ung dung. Trong biển rộng tao ngộ một số thủy yêu, nhưng mà vẫn còn trong phạm Hiển Thánh Thủy Phủ vi, dựa vào phù lệnh của Hiển Thánh Thủy Quân, ung dung qua ải.

Như vậy liên tục ứng phó mấy nhóm thủy yêu, sau đó Giải Ưu Công chúa mở miệng.

- Nếu trốn ra được, tại sao không trực tiếp rời khỏi biển rộng, bay lên trên trời? Như vậy chẳng phải càng nhanh hơn?

- Cô cảm thấy trên bầu trời biển rộng cao chạy xa bay mục tiêu rõ ràng hơn. Hay trong biển rộng di động theo vô số Thủy tộc mục tiêu rõ ràng hơn?

- Còn nữa, tốc độ trong nước của ta, cũng không tính là bơi không chậm!

Diệp Chân nói.

- Vậy thì nghe lời ngươi!

Từ khi bỏ trốn đến nay, Giải Ưu Công chúa luôn thuận theo.

Thời khắc gật đầu, Diệp Chân choàng tay qua cái eo nhỏ nhắn của Giải Ưu Công chúa, chia sẻ áp lực của nước dưới đáy biển sâu cho nàng, đồng thời nhanh chóng xẹt qua từ đáy biển.

Ánh mắt Giải Ưu Công chúa nhìn về phía cái tay đặt trên eo nhỏ của mình, lại ẩn chứa một tia căm ghét không cách nào hình dung.

Loại cảm giác căm ghét này, như quý tộc nhìn thấy bình dân, cao quý nhìn thấy đê tiện phát ra từ trong xương.

Khi khoảng cách cách Hồng Hoang đại lục càng ngày càng gần, loại cảm giác căm ghét này trong mắt Giải Ưu Công chúa lại càng ngày càng đậm.

- Cẩn thận, phía trước hình như có thủy yêu.

Đột nhiên Giải Ưu Công chúa kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Ánh mắt Diệp Chân lạnh lùng thoáng nhìn, thân hình giống như cá lội xẹt qua một hốt tuyến kinh người, sóng nước đẩy ra, Diệp Chân và Giải Ưu Công chúa đã nhằm phía một hướng khác.

Tiếng rít chói tai dưới đáy biển chợt mãnh liệt, các loại khẩu âm kêu khóc tiếng vang vang lên, một thủy yêu cầm trong tay tù và ốc trống kỳ dị ra sức nhai lên trong quai hàm.

Trong phút chốc, bốn phương tám hướng nước biển đồng thời sôi trào lên, hàng trăm hàng ngàn thủy yêu từ bốn phương tám hướng tập trung lại đây.

Tình cảnh này có chút doạ người, nhưng Diệp Chân và Giải Ưu Công chúa cũng không sợ, đối với lũ yêu tập trung lại đây, Diệp Chân cười hì hì, lần thứ hai giống như trước, đưa ra phù chiếu của Hiển Thánh Thủy Quân.

Đầu lĩnh kia triệt để hóa thành hình người, quanh thân thủy yêu áo lam toả ra khí tức Nhập Đạo Cảnh khủng bố. Cẩn thận nghiệm nhìn phù chiếu Diệp Chân đưa tới một lần, đột nhiên khà khà cười to đứng dậy.

- Phù chiếu Hiển Thánh Thủy Quân? Ha ha ha, thật đúng là thứ tốt! Nghe nói Hiển Thánh Thủy Phủ xảy ra chút biến cố, chúng ta đang lo làm sao tìm được người tìm hiểu tin tức đây.

Trong tiếng cười, phù chiếu của Hiển Thánh Thủy Quân trực tiếp hóa thành bột phấn, sau đó thủy yêu áo lam vung tay hô to.

- Các huynh đệ, phát hiện gian tế của Hiển Thánh Thủy Phủ, bắt lại, đại vương sẽ có ban trọng thưởng!

Trong tiếng hô, thủy yêu áo lam bỗng cuốn lên sóng nước ngập trời, đi đầu nhằm phía Diệp Chân.

Sắc mặt của Diệp Chân và Giải Ưu Công chúa hai người đồng thời trở nên cực kỳ khó coi, Diệp Chân biểu hiện bị làm khó dễ nhìn, đặc biệt là bốn phương tám hướng bơi lên ít nhất có hơn bốn đạo khí tức Nhập Đạo Cảnh.

Mà trong mấy ngàn thủy yêu vây tụ tới này, có hơn một nửa, đều toả ra khí tức Khai Phủ Cảnh.

Trước mắt nhiều thủy yêu như vậy, nếu như Diệp Chân hơi bất cẩn một chút, sẽ bị đám thủy yêu này thôn phệ không còn một mống.

Không chút do dự, Diệp Chân mang theo Giải Ưu Công chúa sợ hãi rít gào trực tiếp nhằm về phía mặt biển, thần niệm cuồng thúc, một đạo ám lưu đột nhiên bị dẫn dắt lại đây, đánh tung lòng bàn chân của Diệp Chân.

Trong phút chốc, Diệp Chân ôm lấy Giải Ưu Công chúa đang rít gào, thân hình như đạn pháo phóng lên trời.

Tính cả thủy yêu áo lam kia, tổng cộng năm vị Nhập Đạo Cảnh đại yêu, lập tức đã vồ hụt.

Lao ra mặt biển chớp mắt, Thiên Ưng Phá Phong Dực sau lưng Diệp Chân chợt xuất hiện, cánh chim giương ra, lập tức xuất hiện hơn vạn mét.

- Khốn nạn! Hồn khí, trên người tên này có trung phẩm Hồn khí, khẳng định là nhân vật quan trọng dưới trướng Hiển Thánh Thủy Quân, không thể bỏ qua, nhất định không thể bỏ qua!

Thủy yêu áo lam gọi to mang theo bốn tên Nhập Đạo Cảnh đại yêu khác nhanh chóng xông lên trời, truy sát hướng về phía Diệp Chân.

Mấy ngàn thủy yêu dưới trướng bọn họ đồng thời lộ ra trên mặt biển, những thủy yêu có năng lực bay lên trời có thể đuổi tới, lập tức xông lên giữa không trung theo sát năm vị Nhập Đạo Cảnh đại yêu truy sát hướng về phía Diệp Chân.

Còn lại những thủy yêu kia, ở trong nước tăng nhanh tốc độ, điên cuồng đuổi theo phương hướng Diệp Chân phi hành.

Trong phút chốc, ở giữa bầu trời và mặt biển đã hình thành một màn kỳ cảnh.

Tốc độ thủy tộc phi hành trên bầu trời, căn bản không sánh được tốc độ lặn dưới đáy biển.

Tuy rằng thủy yêu áo lam kia toả ra khí tức cao tới Nhập Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng Diệp Chân dựa vào Thiên Ưng Phá Phong Dực, cũng miễn cưỡng kéo dài khoảng cách với hắn.

Nhưng, theo thủy yêu áo lam ra sức truy đuổi, khoảng cách lại càng ngày càng gần.

Một khi bị dây dưa, sẽ rất phiền phức.

Điều này làm cho Diệp Chân nhíu mày, nếu một mình hắn, chỉ cần nhảy vào biển rộng, hắn có phương pháp thoát thân, thế nhưng mang theo Giải Ưu Công chúa.

- Ha ha. Khốn kiếp, ngươi chạy không thoát! Đàng hoàng nói rõ từng chi tiết biến cố của Hiển Thánh Thủy Phủ, chúng ta có thể cân nhắc tha cho các ngươi một mạng!

Thủy yêu áo lam hung hăng hét lớn lên.

Giải Ưu Công chúa lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi, nghe vậy cũng tin.

- Có thật không, nếu chúng ta nói, các ngươi sẽ thật sự thả chúng ta?

- Cô ngốc à! Nếu thật đã rơi vào trong tay bọn họ, bọn họ làm sao có khả năng thả chúng ta rời khỏi? Sẽ sưu hồn chúng ta, đó đều rất đơn giản!

Diệp Chân hướng về phía Giải Ưu Công chúa rống lên.

- Ha ha. Có tiểu mỹ nhân! Tiểu mỹ nhân yên tâm, đại vương chúng ta thích nhất tiểu mỹ nhân, nhất định sẽ không giết ngươi!

- Các ngươi nhanh lên đưa ra quyết định, chờ bị lão tử bắt giữ, các ngươi sẽ không có tư cách, oa ha ha.

Thủy yêu áo lam cười lớn lên, Giải Ưu Công chúa đã sợ hãi trở nên cực kỳ trắng bệch.

Đột nhiên, Giải Ưu Công chúa đột nhiên cảm ứng tốc độ của Diệp Chân lại chậm lại.

Sự phát hiện này, để Giải Ưu Công chúa kinh ngạc thốt lên.

- Ngươi, vì sao ngươi hãm lại tốc độ, ngươi, ngươi không muốn sống à?

- Câm miệng, cô quả thật ngu xuẩn!

Diệp Chân bị Giải Ưu Công chúa chọc cho tức giận, hai mắt tỏa ra Kim tinh, không chút do dự dời đi cái cằm của Giải Ưu Công chúa.

- Ha ha, tiểu mỹ nhân, còn có thể như thế nào, là tiểu tử này không chạy nổi, ngươi lập tức sẽ rơi vào trong tay ta! Yên tâm, chờ lão tử dùng xong ngươi, nhất định sẽ đưa ngươi tặng cho đại vương.

Ngay khi thần sắc của Giải Ưu công chúa trở nên cực kỳ sợ hãi, đồng thời một đạo ánh lửa nóng rực bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay của Diệp Chân, oanh ra đuổi sát theo trên người thủy yêu áo lam, ầm ầm nổ tung!

Linh diễm màu xanh chói mắt như mặt trời nhỏ, kịch liệt lấp loé ra. Nương theo bay lên, còn có tiếng hét thảm của thủy yêu áo lam.

Có thể nhìn thấy một đoàn thanh diễm bao vây thủy yêu áo lam, kịch liệt giẫy giụa.

Cùng một giây, Thiên Ưng Phá Phong Dực sau lưng Diệp Chân rung lên, tốc độ bỗng tăng nhanh, trong thời gian ngắn đã kéo xa khoảng cách với thủy yêu áo lam. Xem như là tạm thời thoát khỏi uy hiếp của thủy yêu áo lam.

Thế nhưng, giữa không trung, còn có bầy yêu dưới mặt biển, vẫn như cũ theo sát không nghỉ!

Hơn nữa, theo động tĩnh này càng ngày càng lớn, phía dưới tập trung đến hải yêu càng ngày càng nhiều.

Đột nhiên, Giải Ưu Công chúa bị Diệp Chân ôm, kịch liệt giãy dụa, đồng thời dùng thần hồn truyền âm vang lên trong đầu Diệp Chân.

- Khốn kiếp, mau đưa Bổn cung trở lại vị trí cũ!

- Nhanh, lập tức, lại không trở lại vị trí cũ, ngươi sẽ hối hận! Khốn kiếp, ta biết cơ hội duy nhất để chúng ta bỏ trốn!

Giải Ưu Công chúa gào thét lên.

Nguyên bản, Diệp Chân không định để ý tới Giải Ưu Công chúa, nhưng nửa câu nói cuối cùng lại làm cho trong lòng Diệp Chân hơi động, tiện tay đem cằm của Giải Ưu Công chúa trở lại vị trí cũ.

- Nhanh, hướng đông nam, nhìn thấy điểm đen kim quang lấp loé kia không, bay một mạch đến nơi đó, nhanh bay đến đó, đến nơi đó, chúng ta sẽ được sống!

Giải Ưu Công chúa chỉ vào phương hướng hét rầm lêm.

- Nơi đó có cái gì?

Diệp Chân cũng không có bất kỳ ý tứ di động.

- Chiến hạm!

- Đại Chu chiến hạm! Khốn kiếp, nhanh lên!

Giải Ưu Công chúa tức giận nói.

Hai chữ "Chiến hạm" này để phương hướng Diệp Chân phi hành bỗng thay đổi, nhanh tốc phi hành đến ngàn dặm điểm sáng kim quang lấp loé ở ngoài.

Sau mấy trăm hơi thở, một chiếc tàu thuỷ khổng lồ hơn năm trăm mét xuất hiện trong tầm mắt Diệp Chân, trên cột buồm, treo lơ lửng một lá cờ lớn màu đen thêu chữ vàng.

Một chữ "Chu" màu vàng cực kỳ phiền phức như hoa, chim, cá, sâu cổ tạo thành triện tự, xuất hiện ở giữa lá cờ, kim quang kia, chính là do phát ra từ chữ

"Chu".

Chỉ liếc mắt nhìn, Diệp Chân đã hít vào một ngụm khí lạnh.

Không phải vì nó khổng lồ, mà vì tốc độ di chuyển của chiếc cự hạm này trên mặt biển, chỉ nhanh hơn chứ không chậm so với hắn.

Ngưng thần liếc mắt nhìn, ánh mắt của Diệp Chân nhìn về phía Giải Ưu Công chúa.

- Đây là chiến hạm sao?

- Không phải chiến hạm, là thương thuyền! Nhưng thương thuyền, cũng có thể cứu chúng ta!

- Hơn nữa, Bổn cung càng yêu thích thương thuyền!

Vừa nói xong, Giải Ưu Công chúa một bên chuẩn bị lại dung nhan, lấy ra vài món trang sức hoa lệ mang theo, còn phủ thêm tinh hồng áo choàng, khí chất cả người đã trở nên cực kỳ cao quý.

Quý khí phả vào mặt!