Chương 1217 Đại Sát Khí
Từng cây cổ thụ hóa thành người khổng lồ, nhanh chân hội tụ hướng bên người Diệp Chân, một đường đấu đá lung tung, trong lâm viên dày đặc binh lính, lập tức bị va người ngã ngựa đổ, đứt gân gãy xương, tiếng kêu rên liên hồi.
Trong thời gian ngắn, toàn bộ lâm viên đại loạn, Tây Điền Bá, Giải Ưu Công chúa, Hoa Châu, Cáp Bảo, La Nhâm mỗi người quan sát đến trợn mắt ngoác mồm.
Nhưng sau kinh ngạc, mấy vị này phản ứng cũng không phải để trưng.
- Vẫn còn có bản lãnh này, đúng là ngoài dự liệu của lão phu!
Tây Điền Bá một mặt âm trầm.
- Nhưng một Khai Phủ Cảnh nho nhỏ mà thôi, Hoa Châu, ba người các ngươi sẽ không ngay cả một Khai Phủ Cảnh đều không bắt được chứ?
- Quốc chủ yên tâm!
Còn không chờ âm thanh của Tây Điền Bá rơi xuống đất, một cây trường thương trong tay La Nhâm đã vút nhanh như hỏa đâm hướng về phía Diệp Chân.
La Nhâm này vừa có huân vị còn có chức vị, đều lập được trên Nhân Ma chiến trường.
Đừng xem thường Hoa Châu, hai người Cáp Bảo tu vi cao hơn La Nhâm, nhưng luận sức chiến đấu chân thực, La Nhâm lại chắc chắn mạnh hơn.
Không nói những thứ khác, chỉ xem phản ứng lúc đó là có thể nhìn ra.
Vừa rồi khi cổ thụ bất ngờ biến thành yêu, sau đó Hoa Châu, Cáp Bảo hai người khiếp sợ, đều kinh ngạc đứng ở tại chỗ, thậm chí lẩn tránh nguy hiểm theo bản năng.
Nhưng La Nhâm không giống, thân hình La Nhâm chỉ hơi chậm lại, sau đó đã nhằm về phía Diệp Chân, sát khí như dòng lũ nhằm phía Diệp Chân.
Mệnh lệnh này để con mắt Diệp Chân hơi híp lại.
La Nhâm này, phải nói là từ khi Diệp Chân đặt chân đến Hồng Hoang đại lục, một vị võ giả có sức chiến đấu mạnh nhất.
Rõ ràng là một người một ngựa, nhưng dựa vào trường thương như hỏa một trên dưới tung bay vút nhanh, dĩ nhiên tạo thành một loại cảm giác đối mặt với vạn người xung kích với Diệp Chân.
Giống như La Nhâm xông đến không phải một người, mà là một quân đoàn vạn người.
Hít sâu một hơi, Diệp Chân chợt đón trường thương của La Nhâm đấm ra một quyền, quyền ấn thanh diễm khổng lồ mạnh mẽ đánh vào mũi thương trên trường thương của La Nhâm.
Sau đó ầm ầm nổ tung!
Trong ầm ầm nổ vang, La Nhâm rên lên một tiếng, cuồn cuộn bay ngược trở lại so với lúc bay tới càng nhanh hơn.
Trước ngực La Nhâm đã cháy đen thành một mảnh, y phục bị nát vụn, lộ ra hồn giáp hộ thân lấp loé ánh sáng, thở dài một cái. La Nhâm phun ra một ngụm khói đen, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân trở nên cực kỳ cẩn thận.
Diệp Chân một mặt ngạo nghễ.
Vừa rồi cú đấm kia, Diệp Chân chỉ dung nhập lợi khí Huyền Hỏa Toản trước đây giết địch thu được vào trong quyền ấn, Huyền Hỏa Toản đã biến thành Huyền Hỏa quyền.
Vừa rồi đạo quyền ấn thuần túy do Thanh Diễm Thiên hỏa kia ngưng tụ thành. Diệp Chân tùy ý ngưng tụ ra hai tầng trận pháp, cường độ chỉ tương đương với nhị trận Huyền Hỏa Toản.
Diệp Chân muốn từ trên người La Nhâm thử xem sức chiến đấu chân thực của hắn, thử xem võ giả trên Hồng Hoang đại lục đến cùng nằm ở mức độ nào.
Thuần túy Thanh Diễm Thiên hỏa ngưng tụ thành hai trận Huyền Hỏa quyền, uy lực so với hai trận Huyền Hỏa Toản trước đó đâu chỉ tăng mấy lần, một quyền đã có thể phá thế của La Nhâm, đẩy lùi La Nhâm.
Có lẽ, trước mắt Diệp Chân hắn mạnh nhất chính là tứ trận Huyền Hỏa quyền có thể trọng thương thậm chí đánh giết La Nhâm.
Thời khắc La Nhâm lùi lại, Hoa Châu và Cáp Bảo cũng vọt tới bên cạnh hắn, ánh mắt đồng thời nhìn về phía La Nhâm.
- Tiểu tử này, quả thật có chút môn đạo, rất mạnh! Ta chặn đánh hắn dễ dàng, nhưng muốn chém giết hắn, khả năng cần phí chút tay chân!
La Nhâm nhìn chằm chằm Diệp Chân nói.
- Nhưng ba người chúng ta cùng tiến lên, một chiêu, sẽ có thể dễ dàng chém giết hắn!
- Hắn mạnh hơn, cũng chỉ là Khai Phủ Cảnh ngũ trọng mà thôi!
- Kỳ thực, ta thích nhất chơi với loại người này liều, nhiều thủ đoạn!
Diệp Chân đột nhiên tự tin nở nụ cười!
- Chỉ bằng những thụ yêu phía sau ngươi sao?
La Nhâm cười nhạo một tiếng, dùng một loại ánh mắt xem thường nhìn thụ yêu tập trung bên người Diệp Chân.
- Chúng nó, sợ là ta dùng chưa đến mấy chưởng đã có thể đánh giết!
Diệp Chân lợi dụng Ất Mộc linh thông quyết trong Thông Linh bí thuật thức tỉnh thụ nhân, nhân tố ảnh hưởng đến khí tức tu vi của hắn chủ yếu có hai điểm, một là tu vi tự thân của Diệp Chân mạnh hay yếu, thứ hai chính là tư chất bản thể của những thụ yêu này.
Một cây linh thụ mười năm, bị Diệp Chân kêu gọi thức tỉnh lại hóa thành thụ nhân, lúc chiến đấu, tu vi có thể thấp hơn so với Diệp Chân một cảnh giới lớn, nhưng linh lão thụ trăm năm, khi thức tỉnh, tu vi khí tức cũng chỉ thấp hơn so với Diệp Chân một cảnh giới nhỏ.
Hoa cỏ cây cối sống ngàn năm vạn năm, một khi bị Ất Mộc Thông Linh Quyết kêu thức tỉnh, tu vi khí tức thậm chí sẽ cường hãn hơn Diệp Chân, nếu có tư chất huyết mạch mạnh, sức chiến đấu sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Vì lẽ đó, lúc này, bên người Diệp Chân tập trung thụ yêu. Mạnh mẽ nhất chính là hơn ba mươi thụ yêu Khai Phủ Cảnh sơ kỳ, ngoài ra, tất cả thụ yêu khác đều là Chú Mạch Cảnh, Hồn Hải cảnh thậm chí còn có mấy thụ yêu Hóa Linh cảnh yếu đến đáng thương.
Nghe được La Nhâm cười nhạo, Tiểu Yêu trong cơ thể Diệp Chân lập tức liền rít gào.
- Cho ta tới, phụ thân, cho ta tới, cho ta tới triển khai Ất Mộc Thông Linh Quyết, lại thêm Chư Linh Hô Hoán bí thuật viễn cổ của bộ tộc ta, ta tuyệt đối có thể chuẩn bị cho ngươi hai mươi thụ yêu nắm giữ sức chiến đấu Nhập Đạo Cảnh sơ kỳ!
Tu vi của Tiểu Yêu đã cao tới Nhập Đạo Cảnh nhị trọng hậu kỳ, lại thêm hắn vốn là bộ tộc thụ yêu, triển khai Ất Mộc thông linh thuật hiệu quả phải mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Diệp Chân.
Ở tình huống bình thường, Tiểu Yêu tuyệt đối là người được chọn tốt nhất để triển khai Ất Mộc linh thông quyết này.
Nhưng ứng phó tình huống trước mắt, Diệp Chân thức tỉnh lại những thụ yêu này, đã đủ.
Quan trọng nhất chính là, trong trạng thái của Kiếm Tâm Thông Minh, Diệp Chân luôn có một loại cảm giác bị nhòm ngó.
Cảm giác bị người từ giữa bầu trời quan sát, vì lẽ đó, Diệp Chân cũng không muốn bạo lộ ra toàn bộ lá bài tẩy.
- Thật sao?
Khóe miệng của Diệp Chân lộ ra nụ cười quái dị, đột nhiên giương tay lên một, hai mươi Viêm Linh Bạo Ma nỗ và lượng lớn cung tên bay ra từ trong Xích Nguyệt Hồn Giới của Diệp Chân.
Dưới sự dẫn đường, sức mạnh thần hồn của Diệp Chân chuẩn bị cực kỳ tinh chuẩn rơi xuống trong hai mươi vị thụ yêu phía sau Diệp Chân có tu vi khí tức mạnh mẽ nhất.
Nhìn thấy Viêm Linh Bạo Ma nỗ chớp mắt, La Nhâm, Hoa Châu, Cáp Bảo ánh mắt ba người càng khó coi hơn mấy phần so với thấy quỷ, La Nhâm càng kinh sợ đến mức suýt chút nữa đã nhảy cẳng lên.
- Quái đản, trong tay một ngươi người bình thường, tại sao có thể có loại đại sát này.....
Tây Điền Bá càng xem mắt càng choáng váng, hai mươi Viêm Linh Bạo Ma nỗ, món đồ chơi này, hắn cũng có!
Không chỉ có, hơn nữa còn là lợi khí trấn quốc của hắn!
Do tổ tiên hắn trên chiến trường Nhân Ma chém giết thu được phong quốc công huân, dùng lượng lớn chiến công đổi lấy một trăm Viêm Linh Bạo Ma nỗ.
Chính là một trăm Viêm Linh Bạo Ma nỗ này, trong ba trăm năm, thành công đánh bại ba làn sóng xâm lấn, trấn áp hai lần phản loạn! Chính là trấn quốc đại sát khí của Tây Điền quốc bọn họ, chưa bao giờ tuỳ tiện vận dụng.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân lại lập tức lấy ra hai mươi cái, còn nhắm ngay bọn họ!
Tây Điền Bá biết rõ uy lực của Viêm Linh Bạo Ma nỗ, lập tức bị dọa sợ!
Theo La Nhâm kinh ngạc thốt lên, khóe miệng của Diệp Chân chỉ lóe ra một chữ!
- Bắn!
Trong nháy mắt tiếp theo. Hai trăm Viêm Linh Bạo Ma tiễn bỗng rơi ra hào quang chói mắt, như hai trăm đạo Hỏa Lưu Tinh, trực tiếp hướng về ba người Hoa Châu, Cáp Bảo, La Nhâm bao trùm xạ kích qua.
Trong Xích Nguyệt Hồn Giới, hai mươi Viêm Linh Ma Bạo nỗ này Diệp Chân đã lắp đặt tiễn hộp, vì lẽ đó, những thụ nhân kia vừa rồi tiếp nhận, Diệp Chân mệnh lệnh một hồi, là có thể xạ kích.
Ánh sáng xích viêm chiếu xuống, La Nhâm, Hoa Châu, Cáp Bảo sắc mặt ba người trở nên so với trắng còn muốn trắng hơn.
Chỉ một lúc, ba người đã bị ánh sáng của Viêm Linh Bạo Ma tiễn nổ tung triệt để bao trùm.
Nơi hai trăm Viêm Linh Bạo Ma tiễn bao trùm oanh kích, chợt dựng lên một đoàn đám mây hình nấm cỡ mấy trăm mét, trong phút chốc, bụi bặm bay lên ngập trời.
Khi bụi mù lần thứ hai tản ra, thời khắc mấu chốt, Tây Điền Bá lôi kéo Giải Ưu Công chúa nhanh chóng lui ra phạm vi oanh kích, môi đều đã run cầm cập.
Vừa rồi Diệp Chân đã làm cho hai phần ba Thừa Hoa điện hoàn toàn biến mất.
Đồng thời biến mất, còn có ba người La Nhâm, Hoa Châu, Cáp Bảo, với trọng trang đột kích đoàn bảo hộ xung quanh bọn họ!
Trọng trang đột kích đoàn, chính là quân đội tinh nhuệ nhất của Tây Điền Quận Quốc.
Toàn bộ trọng trang đột kích đoàn của Tây Điền Quận Quốc chỉ có một vạn người mà thôi, này đã là lực lượng lớn nhất Tây Điền Quận Quốc.
Nhưng hiện tại, toàn bộ biến mất, trực tiếp biến mất một phần mười!
Không chỉ có như vậy, Đại thống lĩnh cấm quân Hoa Châu, Cáp Bảo tuyệt đối trung thành đối với Tây Điền Bá cũng biến mất.
Cho tới La Nhâm, kỳ thực chính là nguyên soái năm đó Tây Điền Bá bồi dưỡng cho quân đội đời tiếp theo, dù sao La Nhâm cũng là tinh anh sống sót trở về từ trên Nhân Ma chiến trường, tiềm lực phi phàm!
Nhưng hiện tại, toàn bộ đều biến mất!
- Dĩ nhiên dùng lại là Viêm Linh Bạo Ma tiễn đặc chế.....
Ngón tay của Tây Điền Bá run lập cập chỉ vào Diệp Chân, phẫn nộ và đau lòng đã làm cho hắn nói không ra lời.
Giải Ưu Công chúa lại trực tiếp há hốc mồm.
Nàng nằm mơ đều không ngờ, Diệp Chân lại có thể mạnh như vậy!
Sau khi biết được tin tức bốn người Tưởng Hào đã tử vong, Giải Ưu Công chúa và Tây Điền Bá thương nghị qua, cảm thấy Diệp Chân có thể vô thanh vô tức thủ tiêu Tưởng Hào là Nhập Đạo Cảnh, tu vi sợ không đơn giản.
Mới có sắp xếp như thế trên Thụ Huân nghi thức ngày hôm nay. Hơn nữa, ý muốn lặng yên không một tiếng động thủ tiêu Diệp Chân.
Nhưng bọn họ nằm mơ cũng muốn không ngờ tới, Diệp Chân lại lợi hại như vậy!
Quả thực nghịch thiên!
Ngay khi hai người cực kỳ khiếp sợ, Diệp Chân đã lần thứ hai hung hãn hạ lệnh.
- Lên cho ta, giết chết hết toàn bộ quân đội xung quanh. Ta muốn bắt giữ Tây Điền Quốc chủ!
Một tiếng cười gằn, Diệp Chân đã nhằm phía Tây Điền Quốc chủ và Giải Ưu Công chúa đã trúng Ngọc Chỉ Hạt Độc không cách nào điều động linh lực.
Tây Điền Bá sợ hãi đến sắc mặt đều giật liên hồi, cũng không quan tâm bảo mật gì, trực tiếp tiếng gào thét lên.
- Xin quốc sư cung phụng, mau mời quốc sư cung phụng! Cấm quân, nhanh triệu tập mọi cấm quân hộ giá! Nhận được mệnh lệnh bọn thái giám nhanh chóng phát ra một đạo lại một đạo phù tấn, trong phút chốc, phía ngoài trong cung thành đã có động tĩnh. Thế nhưng, cái gọi là nước xa không thể cứu lửa gần.
Tây Điền Bá không cách nào điều động linh lực, chạy nhanh hơn nữa, cũng không chạy nổi thân hình như điện của Diệp Chân.
Thân hình chỉ lóe lên, Diệp Chân đã phi thân rơi xuống trước mặt Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa, một mặt cười gằn.
Tây Điền Bá và Giải Ưu Công chúa đồng thời tuyệt vọng hô to, nhưng giọng bọn họ kêu rào, cũng không có người đến đây cứu giá.
Bất kỳ binh sĩ dám xông lại, đều được lĩnh hội Viêm Linh Bạo Ma nỗ mà thụ nhân cầm trong tay, trực tiếp bị đánh giết!
Giữa lúc Diệp Chân ý muốn ra tay bắt giữ Tây Điền Quốc chủ, tiếng cười ngạo mạn nhạo đột nhiên từ giữa bầu trời vang.
Lục Đạo đồng thời bay lên, còn có khí tức cực kỳ cường tuyệt!
Con ngươi của Diệp Chân bỗng co rụt lại.
- Tồn tại Thông Thần cảnh!