← Quay lại trang sách

Chương 1228 Chân Chính Dũng Sĩ

Rác rưởi do dự thiếu quyết đoán!

Trên tướng đài, Hưng Khánh Hầu đang tràn đầy phấn khởi quan sát đại chiến, biểu hiện đột nhiên chuyển lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã tràn đầy thất vọng, thậm chí có mấy phần xem thường!

Nghe được một tiếng quát mắng ấy của Hưng Khánh Hầu, thống quân đại tướng Huyết Sư quân phía sau Hưng Khánh Hầu, Huyết Hồ Tử Lệ Lương có chút bất ngờ mở hai mắt ra.

Trước mắt một màn, đã quét sạch sành sanh vẻ thống khổ trên mặt của Huyết Hồ Tử

Lệ Lương, hưng phấn cả người đều run rẩy lên, trong con ngươi tràn đầy vẻ cảm kích.

Triệu Trung hầu hạ ở một bên nhìn quân lính nhảy vào trong trận thiếp thân chém giết Diệp Chân, nhưng ánh mắt như nhìn quái vật.

Ai cũng không ngờ, cuối cùng Diệp Chân sẽ làm như vậy.

Nguyên bản, bằng tình thế trước mặt, trong trăm hơi thở, Diệp Chân đã có thể diệt sạch Huyết Sư quân, nhưng ở ngay bước ngoặt này, Diệp Chân lại từ bỏ cơ hội diệt sạch Huyết Sư quân.

Tầng tầng đại quân thụ yêu bảo vệ rời khỏi hắn, đoàn thân va chạm, cánh quân bên trái của Huyết Sư quân đã vọt vào trong trận, cùng với cánh bên phải của Huyết Sư quân thiếp thân chạy lên.

Sự lựa chọn này, để Hưng Khánh Hầu lập tức cho là Diệp Chân do dự thiếu quyết đoán không có tác dụng lớn, nhưng đối với các tướng lĩnh Huyết Sư quân mà nói, cảm kích kia quả thực không cách nào hình dung.

Địa vị của Hưng Khánh Hầu ở nơi đó, quân lệnh như núi, bọn họ không cách nào vi phạm.

Nhưng trơ mắt nhìn huynh đệ thân thiết chết ở trước mặt, chết gần như không hề có giá trị ở chỗ này, thống khổ trong lòng của các tướng lĩnh Huyết Sư quân đặc biệt là thống quân đại tướng Tử Lệ Lương, quả thực không cách nào hình dung.

Thế nhưng Diệp Chân lại lựa chọn, lại cho Huyết Sư quân cơ hội thoát khỏi toàn quân bị diệt.

Ba vị chỉ huy Huyết Sư quân tỉnh táo lại, lập tức giận dữ hét lên.

- Cận chiến, bắt giữ!

- Cận chiến, bắt giữ!

Cao thủ trong Huyết Sư quân, từng tên không muốn sống, nhào tới hướng về Diệp Chân.

Bọn họ rất rõ ràng, Diệp Chân hạ thủ lưu tình, thả bọn họ một con ngựa, nhưng quân lệnh như núi, thời gian chưa tới, bọn họ còn phải chiến đấu.

Bằng không, hậu quả cãi lời quân lệnh so với chết trận càng nghiêm trọng.

Vì lẽ đó, từng tên phi thường ra sức nhào tới, bọn họ những chỉ huy này và cao thủ toàn bộ nhào tới vây công Diệp Chân, như vậy các binh sĩ ngoại vi đương nhiên sẽ không dùng cung tên bao trùm xạ kích.

Dưới tình huống này, chỉ cần bọn họ không hạ tử thủ, tính mạng của Diệp Chân không đáng ngại!

Nhưng làm lính, cũng đều có cực kỳ ngạo khí.

Vừa rồi Diệp Chân dựa vào thụ yêu đại quân đánh bọn họ không nhấc đầu lên nổi, nhưng hiện tại, bọn họ muốn thiếp thân đấu thân với Diệp Chân thể, bắt giữ hắn, đến cọ rửa sỉ nhục của bọn họ.

Vì lẽ đó, đừng xem hai bên đều có lưu thủ, nhưng loại đấu thân cận chiến này một khi bắt đầu, so với bao trùm xạ kích vừa rồi còn khốc liệt hơn mấy phần.

Đặc biệt là những cao thủ trong quân này, cực thiện phối hợp.

Vài tên tiểu tướng Khai Phủ Cảnh không muốn sống, định dùng thương đổi thương đấu pháp gắt gao nhốt lại Diệp Chân, sau đó là có thể thuận lý thành chương bắt giữ Diệp Chân.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, mỗi người đều phun ra máu, bắn tung toé.

Diệp Chân lại như là một đầu yêu thú đấu đá lung tung, trên quyền cước lập loè dày đặc linh quang màu đen, hai tay hai chân hóa thành huyễn ảnh, tiện tay đẩy, đá, chém, phách!

Mỗi một lần phất tay, đều có một đội quan Khai Phủ Cảnh kêu thảm thiết, thổ huyết bay ra.

Đặc biệt là hai chân của tiểu tướng vị trí đầu đánh về phía Diệp Chân, hai người mỗi tên bị trúng một chân của Diệp Chân, không chỉ có phá nát hồn giáp chế tạo trên người, ngay cả thân thể cũng bị đá chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại Tiên Thiên thần hồn thoát ra.

Tình cảnh này, đừng nói là quan chiến, ngay cả bản thân Diệp Chân cũng sợ hết hồn.

Lần đầu tiên vận dụng Hắc Long Bá thể xung trận, không biết uy lực, không khống chế lực, không ngờ võ giả Khai Phủ Cảnh trung kỳ, lại không tiếp nổi một chân của hắn.

Nhưng từ đó sau đó, Diệp Chân cũng hơi có thu lực, những nơi quyền cước đi qua, những chiến sĩ dũng cảm kia không sợ nhào lên, đều chỉ là thổ huyết trọng thương, mất đi sức chiến đấu mà thôi!

Cười ha ha, Diệp Chân xông khắp trái phải trong quân trận, dưới tay không mất quá một hiệp, mỗi một tên chắn phía trước hắn, đều bị hắn một chiêu trọng thương.

Trong loại hỗn chiến này, là dễ dàng bị thương nhất, nhưng Diệp Chân tận lực khống chế xuống, Hoàng Sa Kim hồn giáp cũng không có thôi thúc, những tiểu tướng Khai Phủ Cảnh đó thôi thúc Hồn khí chế tạo đánh vào trên người Diệp Chân, một đạo vệt rách đều không để lại.

Hắc Long Bá thể thật sự đáng giá, chỉ cần có Long tộc tinh huyết sung túc, Hắc Long Bá thể sơ thành, thân thể đã có thể đạt đến trình độ Trấn khí.

Diệp Chân tính toán một hồi, quyền cước của hắn chỉ cần có linh lực gia trì, chắc là có thể đạt đến uy năng của trung phẩm Trấn khí.

Bằng không, những hạ phẩm Hồn khí chế tạo kia cũng không thể bị một quyền của Diệp Chân oanh thành mảnh vỡ!

Đột nhiên, phía sau lưng Diệp Chân mang đến cảm giác nguy hiểm!

Một thanh trường thương sâm bạch quang hoa lập loè, hình thù kỳ lạ như một con mãnh hổ sặc sỡ, đang cao tốc xoay tròn bắn về phía sau trái tim của Diệp Chân.

Chuôi trường thương hình thù kỳ lạ này phát tán uy lực thượng phẩm Hồn khí, mơ hồ mang đến cho Diệp Chân một loại cảm giác cực nguy hiểm.

Diệp Chân rõ ràng, nếu như gắng đón đỡ, hắn nhất định phải bị thương!

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân cười dài một tiếng, một cung phía sau lưng, trái lại dùng gia tốc phía sau lưng va về trường thương có hình thù kỳ lạ kia.

Sắc mặt của chỉ huy cánh quân bên trái của Huyết Sư quân giết hướng Diệp Chân bỗng trở nên hơi không dễ chịu, hắn cũng không đoán được Diệp Chân lại mạnh như vậy.

Từ trong hắn nói, hắn nhất định phải bắt giữ Diệp Chân, nhưng Diệp Chân thả một ngựa đối với toàn quân bọn họ, cũng sẽ không hạ tử thủ!

Có lẽ, một thương này của hắn, có thể làm Diệp Chân trọng thương!

Nhưng trong chớp mắt này, một thương này của hắn, chỉ có thể đánh xuống đi.

Khi trường thương hình thù kỳ lạ kai oanh trên phía sau lưng Diệp Chân, một tầng vảy giáp màu đen tỉ mỉ to bằng móng tay đột nhiên bao trùm ở phần lưng Diệp Chân!

Ầm!

Tia lửa văng khắp nơi!

Trường thương có hình thù kỳ lạ cao cao bắn lên, vảy giáp màu đen phần lưng của Diệp Chân bỗng trở nên nát tan, yếu hại phía sau tim, ngoại trừ có một vệt trắng nhợt nhạt, lại không có bất kỳ thương thế nào.

Long Lân Linh giáp và Hắc Long Bá thể quả thực là tuyệt phối!

Sau khi, tu thành Hắc Long Bá thể, năng lực phòng ngự của Long Lân Linh giáp trực tiếp tăng lên hơn hai lần!

Thân hình quỷ mị trực tiếp xong tới tiến vào trong lồng ngực chỉ huy bên cánh trái của Huyết Sư quân.

Âm thanh xương vỡ vụn vang lên khủng bố.

Chỉ huy bên cánh trái của Huyết Sư quân bị va bay vút lên trời, máu tươi phun mạnh ra từ trong miệng.

Nhưng trong lòng chỉ huy bên cánh trái của Huyết Sư quân, cũng vô cùng phiền muộn muốn phun máu.

Hắn vừa rồi còn đang lo lắng sẽ làm Diệp Chân bị thương nặng, ai biết trong nháy mắt, tên gia hỏa này đã đánh trọng thương hắn.

Chỉ va chạm, xương trước ngực hắn đã vỡ nát!

Binh khí hình người!

Lúc này, trong lòng chỉ huy bên cánh trái của Huyết Sư quân cũng chỉ có một ý nghĩ như vậy!

Ỷ vào Hắc Long Bá thể, Diệp Chân lao vào trong quân trận như vào chỗ không người, đối với công kích phía sau lưng, trái phải hai bên không nhìn thẳng, chỉ nửa khắc đồng hồ, vì lẽ đó, vương giả Khai Phủ cảnh vọt tới gần Diệp Chân đều đã thổ huyết trọng thương, mất đi sức chiến đấu.

Trải qua nửa khắc đồng hồ, sức chiến đấu chủ yếu của Huyết Sư quân, những đội quan Khai Phủ Cảnh kia đã tổn hại hơn một nửa.

Nhưng dù cho biết rõ xông lên sẽ đứt gân gãy xương, trọng thương tại chỗ.

Vẫn có sĩ tốt cuồn cuộn không ngừng gào thét xông lên, hơn nữa còn là tập thể phối hợp xung phong lên.

Cũng may Diệp Chân tu thành Hắc Long Bá thể, nếu trước đó, Diệp Chân dám nhảy vào trong quân trận, hiện tại sợ là đã chết sớm mấy chục lần.

Thiết quân!

Trước mắt Diệp Chân, chi Huyết Sư quân này chính là thiết quân chân chính!

Cho Dù biết rõ hẳn phải chết, cũng sẽ không có chút uý kỵ tí nào tiến lên!

Quân đội như vậy, trên Chân Huyền đại lục, tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, vương bài trong vương bài.

Thế nhưng trên Hồng Hoang đại lục, lại bị Hưng Khánh Hầu dùng làm công cụ để kiểm tra thực lực của Diệp Chân.

Trong chớp mắt này, Diệp Chân cảm thấy, quyết định vừa rồi của hắn là đúng.

Thời gian một khắc đồng hồ, nào chỉ có chút thời gian, cũng chính là gảy ngón tay một cái, nhưng đối với quân đội liều mạng trên chiến trường mà nói, lại như một thế kỷ, rất dài.

Diệp Chân quá biến thái!

Một khắc đồng hồ, hai ngàn vị vương giả Khai Phủ cảnh của Huyết Sư quân đã liều hết, đến cuối cùng, nhào tới liều mạng, tất cả đều là tiểu binh Chú Mạch Cảnh.

Tiểu binh Chú Mạch Cảnh, hiện nay đối kháng với Diệp Chân mà nói, quá yếu đuối.

Sức mạnh của Diệp Chân hơi mạnh, sẽ bị một quyền nổ đến chia năm xẻ bảy.

Ngay khi một khắc đồng hồ đã đến, thân hình Diệp Chân bỗng phóng lên trời, nhằm về phía tướng đài, nói.

- Hầu gia, một khắc đồng hồ, đã đến!

Khi rơi xuống trên tướng đài, Diệp Chân lại ngẩn người.

Chẳng biết lúc nào Hưng Khánh Hầu đã rời khỏi, chỉ để lại một đám tướng lĩnh

Huyết Sư quân còn có Triệu Trung ở đây.

- Truyền quân lệnh của Hầu gia, Huyết Sư quân từ trên xuống dưới, từ trong tới ngoài, bị cấm đoán quân pháp một tháng, không được có bất cứ liên hệ gì với ngoại giới! Người trái lệnh, chém!

Tiếng nói vịt đực của Triệu Trung vang lên.

Nghe vậy, biểu hiện một đám tướng lĩnh của Huyết Sư quân không có bất kỳ biến hóa nào, ngược lại Diệp Chân hơi kinh ngạc nhìn về phía Triệu Trung.

- Triệu tổng quản, tại sao muốn quan cấm đoán bọn họ?

Thần hồn của Triệu Trung truyền âm vang lên tại trong Linh Phủ của Diệp Chân.

- Diệp Kỵ úy Ất Mộc Thông Linh Thần quyết của ngươi, hiện nay là tuyệt mật, trước khi chiến cược chân chính bắt đầu, Hầu gia không hy vọng có bất kỳ tin tức nào bị tiết lộ!

- Diệp Kỵ úy, phụng mệnh lệnh Hầu gia, trong vòng một tháng, ngươi chỉ có thể hoạt động trong Hầu phủ, không được có bất cứ liên hệ gì với ngoại giới, theo mệnh lệnh của Hầu gia, lão nô sẽ thiếp thân hầu hạ Diệp Kỵ úy!

Triệu Trung lần thứ hai nói.

Điểm này, Diệp Chân cũng không phải bất ngờ, mười ngàn đại quân đều bị quân pháp cấm đoán, thậm chí hạn chế Diệp Chân để Triệu Trung thiếp thân giám thị, ngược lại cũng hợp tình hợp lí.

Nhưng Diệp Chân có một chút rất tò mò, đến cùng là một trận đánh cuộc ra sao, lại làm cho Hưng Khánh Hầu đáng giá coi trọng như vậy?

Vì nghiệm chứng thực lực của hắn, không tiếc hủy diệt một nhánh bách chiến hùng binh toàn quân Huyết Sư quân như vậy, hơn nữa chiến hậu còn muốn giam bế lại tập thể hơn một tháng?

Nhưng ngay trước lúc Diệp Chân rời khỏi, Lệ Lương thống quân đại tướng Huyết Sư quân chắn ở trước mặt Diệp Chân, chắp tay nói.

- Bản tướng muốn biết, hôm nay vì sao Diệp Kỵ úy lại hạ thủ lưu tình? Là...

Diệp Chân liếc mắt nhìn hướng Huyết Sư quân phía sau.

- Bọn họ là dũng sĩ, không cần chết ở chỗ này! Bọn họ là chiến sĩ chân chính, nơi trở về của bọn họ, là chiến trường!

Nói xong, Diệp Chân đã nhanh chân rời khỏi!

Lưu quang né qua, một huyết sắc phù bài không nhìn ra làm bằng vật liệu gì từ trong tay Lệ Lương bay ra, rơi vào trong lồng ngực Diệp Chân.

- Diệp Kỵ úy, nhân tình này, bản tướng nhớ rõ!

- Đại ân không lời nào cám ơn hết được, nếu trong quân đội hệ thống gặp phải phiền phức, cứ báo tên bản tướng, tên bản tướng, vẫn có mấy phần mặt mũi!

Thần hồn của Huyết Hồ Tử Lệ Lương truyền âm vang lên trong Linh Phủ của Diệp Chân.