Chương 1229 Tàng Thư Lâu Bất Ngờ
Ta nói này Diệp Kỵ úy, đầu của ngươi thiếu chất xám? Hay muốn bỏ qua tiền đồ của mình?
- Cố gắng một hồi lại bỏ qua cơ hội mang tính áp đảo trận chiến, cứ bị ngươi biến thành cận chiến, Hầu gia tức giận đều không nhìn nổi trước thời hạn rời thương trường, ai, trong thời gian ngắn, Hầu gia sợ là không ưa nổi ngươi!
Triệu Trung nói.
Trên đường trở về, dọc theo đường đi, Triệu Trung đều lải nhải bên cạnh, Diệp Chân nghe đến nỗi rất phiền.
Nói thật, nếu để Diệp Chân tới thêm một lần, Diệp Chân cũng sẽ không ở trường hợp này diệt sạch một vạn Huyết Sư quân.
- Ta nói này Triệu tổng quản, phải ngốc trong Hầu phủ một tháng, có phải cũng quá vô vị? Trong Hầu phủ có nơi gì giải trí không?
Diệp Chân hỏi.
Nghe vậy, Triệu Trung liếc mắt nhìn Diệp Chân, sau đó âm hiểm cười hắc hắc lên.
- Đối với võ giả mà nói, một tháng chính là vấn đề tu luyện mấy ngày mà thôi, tiểu tử ngươi còn dám chơi tâm nhãn với ta, nói, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Diệp Chân giơ ngón tay cái lên với Triệu Trung.
- Quả nhiên Triệu tổng quản có hỏa nhãn kim tinh! Ta muốn nghe ngóng một vài thứ, muốn đến trong Tàng Thư lâu của Hầu phủ nhìn qua, không biết có thể hay không?
- Ha ha, Hầu gia yêu thư, thích đọc sách, càng ưa thích thu thập, vì lẽ đó, Tàng Thư lâu trong phủ, luận thư tịch, trong toàn bộ Đại Chu ta, cũng có mấy phần tiếng tăm, thường có vương công quý tộc đến đây mượn đọc kiểm tra, nhưng Diệp Kỵ úy muốn vào mà nói...
Nói được một nửa, Triệu Trung không nói đã cười híp mắt nhìn Diệp Chân.
Biểu hiện này, Diệp Chân vừa nhìn đã hiểu, tên thái giám chết bầm này đang muốn có một ích chỗ tốt.
Ngay sau đó, Diệp Chân rất thức thời đưa lên mười hòm châu ngọc bảo thạch sáng lấp lánh, mặt mày của Triệu Trung đã lập tức trở nên hớn hở.
- Hầu gia không có dặn dò, Diệp Kỵ úy có thể tiến vào! Nhưng một mình Diệp Kỵ úy không vào được, có lão nô bồi tiếp, trước tầng tám Tàng Thư lâu của Hầu gia, Diệp Kỵ úy cũng có thể tiến vào.
- Chỉ là, có một chút, Diệp Kỵ úy phải ghi khắc, những sách cổ kia xem có thể, nhưng tuyệt đối không thể hư hao hoặc mang đi!
- Điểm này, Diệp mỗ vẫn biết!
Chính như trước đó đã nói, đại chiến qua đi, Triệu Trung sẽ như hình với bóng sau lưng Diệp Chân, ngay cả việc đại tiểu tiện của Diệp Chân, Triệu Trung đều phải đi theo phía sau, làm Diệp Chân cực kỳ tức giận.
Nhưng Triệu Trung cũng nói giữ lời. Ngày thứ hai, đã mang theo Diệp Chân tiến vào Tàng Thư lâu Hưng Khánh Hầu phủ.
Tàng Thư lâu Hưng Khánh Hầu phủ chiếm diện tích cực lớn, là một toà lầu cao dài chừng mấy trăm mét cao chín tầng, ngoài cao lầu khắc vô số phù văn trận pháp, lúc nào cũng lập loè thanh quang, bảo vệ toà Tàng Thư lâu này.
Bước vào tầng thứ nhất, một luồng mùi hương khá nồng nặc nhưng cực kỳ nhã trí đã vọt vào xoang mũi của Diệp Chân, lập tức làm người khác bỗng cảm thấy phấn chấn.
- Đây chính huân hương do ngàn năm Tử Chương mộc chế tác, có hiệu quả diệt côn trùng giúp tinh thần sảng khoái, khu trùng đề thần, một cân đáng giá một viên hạ phẩm Niệm Linh Đan. Nơi này, mỗi ngày phải tiêu hao mười cân!
Triệu Trung một mặt tự hào giới thiệu cho Diệp Chân.
Ngoại trừ "Xa xỉ", Diệp Chân còn có thể nói cái gì.
Phần lớn võ giả còn đang vì một hai viên Niệm Linh Đan tính toán, chỉ một toà thư lâu, một ngày phải tiêu hao mất giá trị mười viên hạ phẩm Niệm Linh Đan.
- Diệp Kỵ úy, ngươi muốn xem sách cổ phương diện nào, ngươi đừng nghĩ chín tầng Tàng Thư lâu không lớn. Nhưng bên trong còn có Càn Khôn khác, lúc trước Hầu gia đã mời trận pháp đại sư cực kỳ cao minh điệp gia gấp ba không gian trong Tàng Thư lâu!
- Trên căn bản, mỗi một tầng tàng thư đều có hơn trăm vạn bản, tàng thư nơi này, đừng nói là xem xong, chính là tìm một lần theo toàn bộ thư mục, đều cần một hai năm rất dài.
Ngươi muốn xem sách cổ phương diện nào, để lão nô trực tiếp mang ngươi tới, như vậy có thể tiết kiệm không ít thời gian của ngươi!
Triệu Trung thu được chỗ tốt, làm việc vẫn phi thường tận tâm.
Điều này làm cho Diệp Chân có một ý nghĩ, ngày sau nếu gặp phải một thái giám tương tự như Triệu Trung, phải bỏ ra nhiều tiền hàng hối lộ mới có thể dùng tốt.
- Triệu tổng quản, lần trước nghe được tin tức chính là từ một gia hỏa bị giết trong Thượng cổ Ma Thần Điện, vì lẽ đó ta muốn tìm một điển tịch có quan hệ đến Thượng cổ Ma Thần Điện này.
- Mặt khác ta muốn tìm thư tịch ghi chép có quan hệ đến huyết mạch thiên phú tiên thiên hồn quang?
Diệp Chân hỏi.
Diệp Chân tìm tin tức về Thượng cổ Ma Thần Điện, tất nhiên là không cần phải nói, Diệp Chân muốn biết đến chu thiên tinh thần ẩn nấp trong Thượng cổ Ma Thần Điện, tại sao Diệp Chân có thể thông qua Chiến Hồn Huyết Kỳ đi vào lại không thể đi ra?
Mà ghi chép có quan hệ đến huyết mạch thiên phú tiên thiên hồn quang, chính là tìm kiếm tăm tích của Thải Y.
Triệu Trung không có trả lời, mà không biết từ lúc nào, đã triệu lại đây đầy người hầu phong độ có trí thức.
- Nghe rõ lời vị đại nhân này, nghe rõ ràng không, nghe rõ ràng thì trả lời lại!
- Hồi Triệu tổng quản, nghe rõ ràng!
- Có sách cổ quan hệ đến Thượng cổ Ma Thần Điện lưu ở Huyền Tự khu tầng thứ sáu, tổng cộng có hơn bốn mươi sáu ngàn ba trăm bản! Ngoài ra, còn có một chút thư tịch nhắc tới Thượng cổ Ma Thần Điện, phân biệt phân bố ở Địa Tự khu tầng thứ năm, Hoàng Tự khu tầng thứ tư, Hồng Tự khu tầng thứ tư, tính toán có hơn trăm ngàn bản!
- Kiểu ghi chép về huyết mạch thiên phú tiên thiên hồn quang, chủ yếu lưu ở Địa
Tự khu tầng thứ bảy và Hoàng Tự khu tầng thứ bảy, tính toán có khoảng chín mươi ngàn bản. Vị đại nhân này, trước tiên xem ở đâu trước?
Người hầu hỏi.
Mấy chữ này, trước hết để cho Diệp Chân hít vào một ngụm khí lạnh.
- Trước tiên xem ghi chép Thượng cổ Ma Thần Điện đi!
Suy nghĩ một chút, Diệp Chân dự định trước tiên tìm hiểu một ít về Thượng cổ Ma Thần Điện.
Rất nhanh, đã có người mang Diệp Chân và Triệu Trung tới Huyền Tự khu tầng thứ sáu, một có hơn một nghìn giá sách lớn xếp hàng trong không gian vô cùng, tàng thư đã không thể dùng lượng lớn để hình dung.
Hít sâu một hơi, Diệp Chân cầm lên quyển sách thứ nhất trên giá sách, tên là Nhân Ma Sơ Chiến Đại Sự Kỷ!
Chỉ dùng thời gian hai mươi hơi thở, Diệp Chân đã lật hết toàn bộ quyển sách này, nội dung cũng nhớ rõ toàn bộ.
Đây chính là chỗ tốt to lớn của thần hồn sức mạnh, không cần nhìn kỹ, chỉ cần nhìn toàn diện một lần, ánh mắt đảo qua, thần hồn sức mạnh vô cùng mạnh mẽ đã có thể thu hết nội dung thư tịch vào trong đầu.
Đến khi cần dùng, sẽ từ trong đầu hiện lên.
Nhưng chỗ tốt thần hồn sức mạnh này tuy nhiều, nhưng cũng chỉ có thể tăng mạnh trí nhớ đã gặp qua là không quên được mà thôi, đối với một người có trí tuệ lại không có chút ảnh hưởng nào.
Dưới sự giúp đỡ của thần hồn sức mạnh, tốc độ lật sách của Diệp Chân rất nhanh, một canh giờ ít nhất có thể xem hai, ba trăm bản, nhưng tốc độ này đối với con số thư tịch mênh mông như biển khói mà nói, vẫn chưa đủ.
Diệp Chân tính toán một chốc, thời gian một tháng, khả năng hắn đều lật không xong những quyển sách về Thượng cổ Ma Thần Điện này, chớ nói chi là tìm kiếm Thải Y manh mối.
Đáng tiếc chính là, mục đích thực sự Diệp Chân tìm đọc thư tịch có quan hệ
Thượng cổ Ma Thần Điện lại không thể nói cho Triệu Trung, cũng không cách nào gọi Triệu Trung hỗ trợ.
Suy nghĩ khổ não, Diệp Chân bỗng nhớ tới Tiểu Miêu, ngược lại Tiểu Miêu linh trí rất cao, Diệp Chân chỉ cần ra lệnh cho Tiểu Miêu, vừa phát hiện nơi có chữ
"Thượng cổ Ma Thần Điện", sẽ nhắc nhở Diệp Chân.
Như vậy, tốc độ Diệp Chân tra tìm ít nhất gia tăng lên một phần ba, nếu Tiểu Miêu có thể sử dụng, như vậy Tiểu Yêu trong cơ thể Diệp Chân cũng có thể sử dụng.
Ngược lại Ất Mộc Thông Linh Thần quyết trước mặt Triệu Trung không phải bí mật gì.
Kết quả là, trong Tàng Thư lâu, lại xuất hiện một màn để Triệu Trung trố mắt ngoác mồm.
Một con mèo trắng to bằng bàn tay có hoa văn màu đen, giống như người, đang dùng hai trảo linh xảo không ngừng lật sách.
Điều này cũng thôi, tuy rằng ngạc nhiên, ngược lại cũng có thể tiếp thu.
Mà bả vai Diệp Chân duỗi ra một cành màu xanh lục, dĩ nhiên cũng đang nhanh chóng lật sách, nếu có người nhìn thấy, còn tưởng rằng tiến vào tổ yêu quái.
Có Tiểu Yêu và Tiểu Miêu hỗ trợ, tốc độ tìm đọc của Diệp Chân tăng lên rất nhiều.
Chưa tới nửa tháng, đã tìm đọc hơn nửa điển tịch có quan hệ đến Thượng cổ Ma Thần Điện, nhưng vẫn không có thu hoạch quá lớn.
Ngày hôm nay, đang trầm thần nhanh chóng tìm đọc sách cổ, trong Linh Phủ Diệp Chân truyền đến một đạo thần hồn gợn sóng quen thuộc, cái đó là thần hồn gợn sóng của Tiểu Miêu, đại diện cho Tiểu Miêu lại tìm được những chữ then chốt
"Thượng cổ Ma Thần Điện".
Thần niệm hơi động, trong đôi mắt Tiểu Miêu đã lướt qua một tia kỳ dị, chữ trong thư tịch dưới trảo của Tiểu Miêu đã rơi vào trong con ngươi Diệp Chân.
- Thượng cổ Ma Thần Điện, chính là Thái Cổ Ma Thần không cam lòng ngã xuống biến thành, trong quý tộc Ma tộc thường dùng làm nơi thí luyện, tổng cộng có năm loại ra vào.
Khi thấy chỗ mấu chốt, thân hình Tiểu Miêu đột nhiên loáng lên một cái, thư tịch trước mắt biến mất, đập vào mắt thay đổi từ thư tịch đã biến thành một đám lớn da thịt cao vót trắng mịn như mặt nước!
Diệp Chân vẫn không có phản ứng lại, đồng thời một bên khác của Tàng Thư lâu, đã vang lên tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn của Tiểu Miêu, còn có tiếng nữ nhân kinh hô, âm thanh quát mắng của người hầu!
Trong nháy mắt, toàn bộ Tàng Thư lâu đã loạn tung tùng phèo!
Tạo Hóa Chi Vương -