Chương 1235 Dị Động
----
-Diệp Chân, một ngàn đối sáu ngàn, tiếp đó liền xem bản lãnh của ngươi, ngươi có một khắc đồng hồ thời gian chuẩn bị!
Âm thanh Hưng Khánh Hầu từ bàn kỳ trong lòng Diệp Chân truyền đến.
Đồng thời, âm thanh kích động rất có sức cuốn hút của Hưng Khánh Hầu thông qua một loại phương thức đặc thù nào đó vang dội đến chi đội quân ngàn người của Diệp Chân.
-Thời khắc quyết chiến đã đến, trận chiến này nếu như thắng, hết thảy người tham chiến, người có đất phong, quan tăng ba cấp, người không quan thưởng linh thạch mười vạn, tất cả mọi người, người không công lao sẽ thụ huân, người có huân vị tăng lên huân vị một cấp.
-Nếu các ngươi chết trận, hết thảy phong thưởng sẽ đến thân tộc các ngươi, tiền trợ gấp tăng gấp mười lần.
Âm thanh Hưng Khánh Hầu để hết thảy sĩ tốt hưng phấn rống to, phong thưởng như vậy, đặc biệt là huân vị, người bình thường chắc cả đời đều không kiếm được, nhưng ngày hôm nay lại có thể.
Dù cho chết trận, chỉ cần thắng, cũng có thể được huân vị.
Trong nháy mắt, con ngươi hết thảy sĩ tốt đều đỏ.
-Giết! Giết! Giết!.
Ba tiếng xông thẳng Vân Tiêu, Dương Đô Thống ra lệnh.
- Đại Địa Hùng Kỵ lập tức xây dựng công sự phòng ngự.
Trong khi ra lệnh, Dương Đô Thống có thâm ý khác nhìn Diệp Chân một chút, hiển nhiên đã đạt được thụ ý.
Hống! Hống! Hống!.
Hơn năm trăm võ giả thân cao đều hơn hai mét phía sau Dương Đô Thống đột nhiên từng người vỗ ngực rít gào, trong tiếng gầm gừ, bắp thịt cả người những võ giả này gồ lên từng khối từng khối, quanh thân vang lên âm thanh răng rắc răng rắc đáng sợ.
Ánh sáng màu vàng đất không hề có một tiếng động bắt đầu từ mặt đất bay lên, quanh quẩn quanh thân bọn hắn.
Không tới ba tức thời gian, những Đại Địa Hùng Kỵ thân cao từ hai mét mạnh mẽ tăng đến ba mét, nhìn qua lại như từng ngọn núi nhỏ, cánh tay mỗi người đều lớn hơn eo Diệp Chân.
Mỗi người cầm trong tay một thanh búa lớn dài đến năm mét, ánh sáng màu vàng đất lấp loé ba mặt, ba mặt búa lớn vung vẩy, tựa hồ có thể phá hủy tất cả ngăn cản trước mặt.
Trong tiếng gầm gừ, những Đại Địa Hùng Kỵ dồn dập thu hồi ba mặt búa lớn, song chưởng đặt lên mặt đất. Trong tiếng gào, từng công sự cực kỳ kiên cố liền vụt lên từ mặt đất.
Trong tiếng gầm gừ liên tiếp, những Đại Địa Hùng Kỵ đang thoả thích nâng cao độ cao của công sự, thoả thích gia cố cường độ công sự, xây dựng công sự phòng ngự có lợi đối với bọn họ.
Tình cảnh này để Diệp Chân âm thầm kinh hãi.
Những Đại Địa Hùng Kỵ này, cơ thể bọn họ, toàn bộ đều là Thổ Linh Chiến thể cực kỳ thuần túy, thần hồn của Diệp Chân quét qua phát hiện, những trong thân thể những Đại Địa Hùng Kỵ này, ngay cả ngũ tạng lục phủ tựa hồ cũng tràn ngập thổ linh lực.
Lấy quan sát của Diệp Chân, những Đại Địa Hùng Kỵ này chỉ thiếu chút nữa đã có thể rèn đúc thân thể thành Tiên Thiên Thổ Linh Chiến thể, nhưng cũng chỉ kém bước đi này, để tu vi của bọn họ đều vây ở Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Chỉ cần một khi thân thể đột phá, tu vi của bọn họ sẽ thuận lý thành chương đột phá đến Nhập Đạo Cảnh.
-Diệp Đô vệ, quân địch. Mau tới!
Dương Đô Thống thiện ý nhắc nhở.
Diệp Chân gật gật đầu, hai con mắt khép hờ, một chân hơi bước ra. Một vòng gợn sóng màu xanh lục lại như nước lan ra.
Trong phút chốc, trong thân cây của những đại thụ che trời sinh trưởng không biết bao nhiêu năm trên Lôi Trạch lĩnh phóng lên trời một đạo ánh sáng màu xanh lục.
Ánh sáng màu xanh lục bao phủ xuống, những đại thụ che trời kia lung lay thân thể, chầm chậm mở mắt, vỏ cây, cành lá quanh thân hóa thành một tầng lại một tầng khôi giáp kiên cố, rễ cây dưới nền đất hóa thành hai tay của bọn họ, một thụ yêu cứ như vậy thành hình.
Thân hình Diệp Chân bắt đầu nhảy lên trên Lôi Trạch lĩnh, Hưng Khánh Hầu sớm đưa tới linh dịch khôi phục linh lực, không ngừng mà cuồng nuốt vào miệng. Một lại một thụ yêu tỉnh lại.
Không tới nửa khắc đồng hồ, trên toàn bộ Lôi Trạch lĩnh đã đứng đầy thụ yêu to nhỏ không đều.
Được thần hồn của Diệp Chân dẫn dắt, những thụ yêu này, mỗi người cầm trong tay Phong Hỏa Liên Nỗ. Đem thân hình to lớn ẩn giấu vào một tầng lại một tầng công sự.
-Trời ạ, đây là.
Nhìn tình cảnh trên Lôi Trạch lĩnh, đông đảo vương công quý tộc quan chiến qua Thủy Kính đồng thời ngây người.
Ngay cả Cơ Thương cũng mở lớn miệng, Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, tiểu tử này từ nơi nào tìm tới truyền nhân Ất Mộc Thông Linh Thần quyết đã thất truyền?
Mấy người Bách Sơn Hầu, Huyết Sa Hầu phe An Linh Hầu, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhìn về phía trước quân trướng An Linh Hầu cách đó không xa, từng tên gấp như con kiến bò trên chảo nóng giống, hận không thể lập tức lao ra đem tin tức này nói cho An Linh Hầu.
Đáng tiếc, trong Đại Chu Đế Quốc, không ai dám phá hoại quy củ đánh cược.
Từng người chỉ có thể trơ mắt nhìn sáu ngàn đại quân còn lại dưới trướng An Linh Hầu sau khi diệt sạch chín ngàn nhân mã của Hưng Khánh Hầu nhanh chóng hướng về
Lôi Trạch lĩnh.
- Đại Địa Hùng Kỵ, Đại Địa Hùng Kỵ thiện đánh phòng ngự chiến?
- Cơ Đào, đây chính là hậu chiêu của ngươi sao? Nếu ngươi chỉ có chút ấy hậu chiêu, vậy ngươi thua chắc rồi!
Khi phát ra tiếng cười trêu chọc, Cơ Già hung hãn truyền đạt mệnh lệnh tiến công.
Kỳ thực, đến tầng thứ này của bọn họ, đặc biệt là thời điểm đánh cuộc dính đến rất nhiều của cải, nghệ thuật chỉ huy đã thành một chuyện cười.
Càng nhiều thời điểm, kỳ thực liều chính là tài nguyên mỗi người bọn họ, thực lực ẩn giấu của riêng gia tộc mình.
Chỉ huy?
Trước thực lực tuyệt đối, chỉ huy tinh diệu hơn nữa cũng không thể ra sức.
Mà hiện tại, Cơ Già cảm nhận được loại không thể ra sức này.
Chớp mắt khi phong hỏa liên tiễn che ngợp bầu trời từ trên núi bao trùm xuống, khoảnh khắc quân báo truyền tới quân trướng Cơ Già chỉ huy kia, Cơ Già liền triệt để bạo phát.
-Tả Tông Lệnh, dối trá!.
-Hưng Khánh Hầu tuyệt đối chơi trò dối trá.
-Ít nhất hai mươi vạn phong hỏa liên tiễn bao trùm xuống, ít nhất cần hai vạn nhân mã bao trùm xạ kích!
Cơ Già nhảy ra quân trướng phẫn nộ vung vẩy nắm đấm.
Chỉ một vòng bao trùm xạ kích liền mã thủ tiêu một nửa sáu ngàn nhân mã của hắn.
Còn lại, mỗi người mang thương, dù những Lôi Đình Thánh Vệ cũng mỗi người mang thương.
Có thể tưởng tượng, dù có phòng bị, làm thêm hai lần, có thể là tam lần, tứ lần, đã có thể diệt sạch đại quân An Linh Hầu.
-Vậy đã không chịu được?
Ta có dối trá hay không, ngươi nói không tính, ngươi phải hỏi Tả Tông Lệnh!
Hưng Khánh Hầu ngẩng lên đầu cười to.
Ánh mắt Cơ Già nhìn về phía Tả Tông Lệnh trong màn ánh sáng màu xanh, người sau ngăn cách màn ánh sáng cười khổ nhìn hắn.
Cơ Già lập tức ngạc nhiên.
Chuyện như vậy, Tả Tông Lệnh tuyệt đối sẽ không tuẫn tư, nếu Tả Tông Lệnh nói không dối trá, vậy thì tuyệt đối không có.
Sắc mặt Cơ Già trở nên cực kỳ khó coi.
-An Linh Hầu, nếu ngươi như thức thời, sớm nhận thua đi! Bằng không, nếu như một ngàn Lôi Đình Thánh Vệ ngươi mượn toàn quân bị diệt, ngươi làm sao khai báo với Thiên Miếu!
Hưng Khánh Hầu cười to lên.
-Chịu thua?.
An Linh Hầu nghiến răng nghiến lợi rít gào.
- Muốn cho bản Hầu chịu thua, ngươi không bản lãnh kia!
- Bản Hầu không biết ngươi vận dụng cấm thuật gì, nhưng ngươi làm sơ nhất, bản Hầu dám làm mười lăm.
- Lôi Đình Thánh Vệ, vinh dự các ngươi, cần dùng huyết mạch các ngươi mới có thể bảo vệ! Vận dụng sức mạnh huyết mạch các ngươi, hủy diệt hết thảy kẻ địch trước mặt các ngươi.
- Lôi Đình Thủ Hộ!
Trong tiếng gào, y phục trên người An Linh Hầu đều vỡ vụn, trong lòng An Linh Hầu liền hiện ra một viên phù văn cực kỳ huyền ảo hệ sét, lôi phù kia giống như một lôi đình chi nhãn, trong tựa hồ ẩn chứa lôi đình đếm mãi không hết.
Theo An Linh Hầu gào thét, trong lôi đình chi nhãn bắn ra một đạo ánh chớp có độ lớn bằng vại nước xông thẳng lên bầu trời.
Lôi đình xông lên trời giống như có vô tận từ lực, trong phút chốc tụ đến mây đen đầy trời, giống như lôi đình đầy trời đều bị tia chớp này hấp thu tới, vô số lôi đình liền dày đặc như mưa bổ xuống Lôi Trạch lĩnh.
Lôi Đình Thánh Vệ phía dưới Lôi Trạch lĩnh bị Phong Hỏa Liên Nỗ ép tới không ngốc đầu lên được nhìn thấy những lôi quang này, từng người hai mắt tỏa ánh sáng điên cuồng gầm thét nhằm phía lôi đình dày đặc đánh xuống từ giữa bầu trời.
Từng đạo phù văn giống như lôi đình bắt đầu hiện lên trên da Lôi Đình Thánh Vệ, khắp toàn thân bọn họ, thậm chí con ngươi, trong chớp mắt này tựa hồ cũng ẩn chứa vô tận sấm sét!
Lôi đình dày đặc như mưa oanh kích trên người Lôi Đình Thánh Vệ, không chỉ không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho bọn họ, trái lại làm lôi văn trên da bọn họ càng thêm lóng lánh, lực lượng sấm sét trực tiếp hấp thụ ở quanh người bọn hắn, quanh người bọn hắn ngưng tụ thành một lôi đình linh giáp cực kỳ bàng bạc, khí tức khủng bố không cách nào hình dung.
Trong nháy mắt tiếp theo, một ngàn Lôi Đình Thánh Vệ liền đón lấy lôi đình linh giáp, gầm thét đấu đá lung tung phòng ngự do Đại Địa Hùng Kỵ bày xuống.
Giữa bầu trời, mũi tên Phong Hỏa Liên Nỗ như mưa, nhưng mũi tên cách bọn họ còn chưa tới một mét liền bị tầng lôi đình linh giáp kia tràn ra điện xà oanh thành tro bụi.
Vương công quý tộc trong màn ánh sáng màu xanh cũng ở trong nháy mắt này kinh ngạc thốt lên to, vẻ mặt của tất cả mọi người bao gồm Tả Tông Lệnh đều trở nên phức tạp, đặc biệt là nhân mã một phương Hưng Khánh Hầu.
-Lôi Đình Thủ Hộ, chỉ có Thiên Miếu Lôi Đình Thần Sứ mới có thể dẫn động Lôi Đình Thủ Hộ! Cũng chỉ có Lôi Đình Thần Sứ mới có thể dễ dàng vận dụng Lôi Đình Thánh Vệ tương ứng của Thiên Miếu.
-An Linh Hầu dự định triệt để công khai thân phận của hắn trong Thiên Miếu sao?
Cùng một giây, Lôi Quang Châu trong linh phủ Diệp Chân đột nhiên nhảy một cái!