← Quay lại trang sách

Chương 1236 Lôi Quang Châu Hưng Phấn

----

- Lôi Đình Chi Nhãn! Lôi Đình Thủ Hộ! Tả Tông Lệnh, An Linh Hầu đã vận dụng sức mạnh ngoài chiến trường để ảnh hưởng chiến cuộc, theo quy tắc quân diễn, hắn phải trực tiếp bị phán thất bại!

Sắc mặt Hưng Khánh Hầu Cơ Đào tái xanh nhảy ra quân trướng chỉ huy, hướng về Tả

Tông Lệnh Cơ Thương phía trong màn sáng phẫn nộ rít gào.

- Lôi Đình Chi Nhãn làm sao?

Dáng vẻ An Linh Hầu giả vờ không sao cả.

- Lôi Đình Chi Nhãn chính là sức mạnh của chính thống soái của ta, quy tắc quân diễn không nói rõ thống soái một quân không thể dùng sức mạnh của mình để thay đổi chiến cuộc nhỉ?

Câu nói sau cùng, An Linh Hầu hướng về Tả Tông Lệnh Cơ Thương.

- Hình như trong quy tắc quân diễn không có nhắc đến! Nếu không có quy định, như vậy cũng không tính là làm trái quy tắc!

Tả Tông Lệnh do dự một chút nói.

Hưng Khánh Hầu lập tức nổi giận,

- Thế nhưng, thế nhưng Lôi Đình Chi Nhãn này, cũng không phải sức mạnh của bản thân An Linh Hầu! Lôi Đình Chi Nhãn, nhất định phải là Đại Linh sư thậm chí Thần sư trong Thiên Miếu mới có thể gia trì.

- Có bản lĩnh, ngươi cũng có thể mời người đến gia trì sức mạnh! Ngược lại bản Hầu không có làm trái quy tắc, không có sử dụng Hồn khí sức mạnh, cũng không có sử dụng ngoài sức mạnh bản thân!

An Linh Hầu rất vô tội mở ra hai tay, lập tức nghênh đón tầng tầng tiếng ủng hộ trận doanh một phương của hắn!

- Ngươi.

Hưng Khánh Hầu gắt gao nhìn chăm chú An Linh Hầu một chút.

- Vì thu được Lôi Đình Chi Nhãn, ngươi không tiếc trở thành Thần sứ Thiên Miếu, lẽ nào ngươi đã quên mình họ gì sao? Lẽ nào ngươi đã quên trong cơ thể mình chảy xuôi huyết mạch gì sao?

Lời nói tru tâm này, Hưng Khánh Hầu dụng thần hồn truyền âm.

Nghe vậy, An Linh Hầu vẫn cười ha ha, ở trước mặt mọi người lớn tiếng nói.

- Bây giờ ta trở thành Thần sứ Thiên Miếu vậy thì như thế nào? Ta vẫn như cũ là thần tử trung thành nhất của Đại Chu, trong cơ thể ta vẫn như cũ chảy xuôi huyết mạch Cơ gia vô cùng tôn quý!

- Khi đối mặt với bão táp, ta sẽ không chút do dự vì Đại Chu hi sinh sinh mệnh, tung nhiệt huyết!

- Hừ!

‘Hừ’ lạnh một tiếng, Hưng Khánh Hầu không chút do dự di chuyển vào trong lều chỉ huy, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Vạn Tượng Sa Bàn, nhìn từng đạo công sự bày xuống trước đó bị Lôi Đình Thánh Vệ đạt được Lôi Đình Chi Nhãn gia trì đánh tan, đồng thời tay phải nắm chặt thành quyền. Lòng bàn tay chảy ra máu tươi đều không cảm thấy gì.

Trên Lôi Trạch lĩnh, lôi đình giữa bầu trời vẫn như cũ dày đặc như trút mưa, kéo dài không ngừng gia trì trên người Lôi Đình Thánh Vệ, bổ sung Lôi Đình Thủ Hộ trên người bọn họ không ngừng tiêu hao.

Những Lôi Đình Thánh Vệ này hầu như là dùng sức mạnh thô bạo cực hạn dựa vào Lôi Đình Thủ Hộ trực tiếp va vào từng đạo công sự kiên cố dày đặc của Đại Địa Hùng Kỵ, vì mở đường cho đoàn tinh nhuệ phía sau.

Những nơi Lôi Đình Thánh Vệ đi qua. Trong lúc phất tay thì có mấy chục đạo điện xà nổ ra, những thụ yêu kia cháy đen, bị phân thành nhiều mảnh.

Càng quan trọng chính là, bởi vì có những Lôi Đình Thủ Hộ này, vốn dĩ Lôi Đình Thánh Vệ bị thương do những Hỏa Liên Nỗ bao trùm xạ kích, lại không có bất kỳ tác dụng gì.

Phong Hỏa Liên tiễn không chạm đến thân thể, đã bị biến thành than cốc khi bắn ra như ánh chớp đến trên người Lôi Đình Thủ Hộ bọn họ.

Trong phút chốc, hơn năm trăm Đại Địa Hùng Kỵ đã gào thét đón lấy Lôi Đình Thánh Vệ, lao vào chém giết cùng với những Lôi Đình Thánh Vệ đó.

Những sức mạnh của những Đại Địa Hùng Kỵ này cũng cực kỳ mạnh mẽ, mỗi người đều có sức mạnh Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong, hơn nữa sau khi kích phát sức mạnh huyết thống, mỗi một người bọn hắn đều có được sức mạnh chống đỡ với cường giả Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.

Đạo văn ngoài thân trên da lít nha lít nhít đã nói lên tất cả.

Nhưng dựa vào ánh mắt đông chinh thống soái của Diệp Chân quan sát, Đại Địa Hùng Kỵ này không hoàn chỉnh, bọn họ thiếu hụt vật cưỡi.

Những Đại Địa Hùng Kỵ này, nếu phối hợp một đầu vật cưỡi cực kỳ cường hãn, triển khai xung phong, vậy tuyệt đối không người nào có thể ngăn cản, năm trăm kỵ một khi xung phong lên, chính là quân trận vạn người cũng có thể đục xuyên qua.

Ngoại trừ xung phong, Đại Địa Hùng Kỵ mất đi vật cưỡi, có thể mượn địa lợi phòng thủ, giống như trước đó xây dựng công sự, có công sự thích hợp, năm trăm Đại Địa Hùng Kỵ thậm chí có thể phát huy ra năng lực phòng ngự của năm ngàn người.

Nhưng công sự bị Lôi Đình Thánh Vệ gia trì Lôi Đình Thủ Hộ phá tan.

Lập tức đã biến thành cận chiến với Lôi Đình Thánh Vệ!

Tình huống cận chiến, nỗi khổ lớn nhất của người đi con đường uy mãnh là tốc độ, mà thân hình Lôi Đình Thánh Vệ biến hóa chỉ trong chớp mắt, tốc độ nhanh như thiểm điện, cực kỳ nhanh.

Đại Địa Hùng Kỵ lập tức rơi vào trong thế yếu.

Chỉ mười hơi thở thì có bốn Đại Địa Hùng Kỵ bị vài tên Lôi Đình Thánh Vệ hợp lực đánh giết, điều này làm cho sắc mặt Diệp Chân trở nên cực kỳ khó coi.

Lôi Đình Chi Nhãn giữa bầu trời cũng không có tản đi, nói cách khác, chỉ cần Lôi Đình Chi Nhãn còn, những Lôi Đình Thủ Hộ trên người Lôi Đình Thánh Vệ sẽ kéo dài. Chỉ cần Lôi Đình Thủ Hộ kéo dài tồn tại, mấy vạn thụ nhân dưới trướng Diệp Chân sẽ không cách tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Lôi Đình Thánh Vệ.

Cuối cùng, Diệp Chân sẽ bị Lôi Đình Thánh Vệ chém giết.

Một hai Lôi Đình Thánh Vệ Diệp Chân không sợ, nhưng bị hơn một trăm tên Lôi Đình Thánh Vệ vây, Diệp Chân chắc chắn phải chết!

Càng chết người chính là, lúc này, Lôi Quang Châu trong Linh Phủ Diệp Chân nóng lòng muốn thử, Diệp Chân rõ ràng hiểu ý của Lôi Quang Châu, đây là nhìn thấy thứ tốt hữu ích đối với bản nguyên của nó, nhưng Diệp Chân vẫn phải áp chế Lôi Quang Châu lại.

Bởi vì một khi Lôi Quang Châu xuất hiện, lấy cấp bậc của Lôi Quang Châu, trận quân diễn này, sẽ lập tức bị phán thất bại.

Trên chiến trường, ròng rã hai mươi hơi thở không có tiếp thu được quân lệnh của Hưng Khánh Hầu.

Nhưng đến giờ này, Hưng Khánh Hầu cảm thấy, ngoại trừ để bọn họ tử chiến, chỉ huy phương hướng, cũng không có phương hướng xoay chuyển chiến cuộc gì.

Suy nghĩ một hồi, Diệp Chân chủ động lấy ra bàn kỳ liên hệ, nói.

- Hầu gia, ta cần ngươi trao quyền!

Trong quân trướng chỉ huy, Hưng Khánh Hầu một mặt tái nhợt, ngẩn người một chút, theo bản năng hỏi.

- Trao quyền, có ý gì?

- Ta muốn Hầu gia trao quyền chỉ huy năm trăm Đại Địa Hùng Kỵ cho ta, nếu nói như thế, có lẽ, ta có khả năng đạt được thắng lợi cuối cùng!

Diệp Chân nói.

- Hả?

Ngẩn người một chút, tiếng gào của Hưng Khánh Hầu đã vang đến.

- Mấy phần mười, ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?

- Không biết!

Diệp Chân đáp rất thẳng thắn.

- Nhưng cứ theo đà này, là thua không thể nghi ngờ, nếu ta chỉ huy năm trăm Đại

Địa Hùng Kỵ ở hiện trường, có lẽ thì có khả năng thắng.

Hưng Khánh Hầu là người thông minh, là một người thông minh, Hưng Khánh Hầu lập tức đã đưa ra quyết định chính xác nhất.

Hưng Khánh Hầu đưa ra mệnh lệnh như hống vang dội trong bàn kỳ.

- Tất cả mọi người trên chiến trường Lôi Trạch lĩnh, tất cả tàn quân, toàn bộ nghe theo Diệp Kỵ úy chỉ huy, người dám trái lệnh, trưu di cửu tộc!

Vì để Đại Địa Hùng Kỵ, những người khá hung hăng khiếp sợ, thậm chí Hưng Khánh Hầu còn thêm vào tuyệt sát lệnh "Trưu di cửu tộc" cực kỳ khủng bố!

Dương Đô Thống nhận được quân lệnh ngẩn người một chút, sau đó gào thét.

- Hiện tại quyền chỉ huy trên chiến trường chuyển giao Diệp Kỵ úy, quân lệnh của Hầu gia, người trái lệnh, trưu di cửu tộc!

Ba chữ "Trưu di cửu tộc" này làm cho tất cả Đại Địa Hùng Kỵ run lên cả người!

Đại Chu, cụm từ ‘trưu di cửu tộc’ này không phải nói chơi, ai dám kháng lệnh, vậy cũng thực sự là đầu người cuồn cuộn, về điểm này, Đại Chu chưa bao giờ nương tay.

Vì lẽ đó, quân lệnh đưa ra, tất cả Đại Địa Hùng Kỵ lại hung hăng cũng theo bản năng đưa mắt nhìn về phía Diệp Chân.

Diệp Chân cũng không có trực tiếp hạ lệnh, ngược lại lợi dụng thần hồn truyền âm đưa ra một đạo quân lệnh cho Dương Đô Thống Đại Địa Hùng Kỵ rời khỏi cực kỳ quỷ dị.

- Này.

- Chấp hành đi!

Hầu như là đồng thời, Diệp Chân cũng cho Tiểu Yêu trong Ất Mộc linh mạch, ra lệnh.

- Tiểu Yêu, từ giờ trở đi, hơn bốn vạn thụ yêu, sẽ do ngươi đến chỉ huy, chỉ cần bao vây ngăn cản là được!

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh sáng của Lôi Quang Châu trong Linh Phủ của Diệp Chân lóe lên, một tầng ánh chớp đã bao trùm lên ngoài thân Diệp Chân.

Ầm ầm ầm!

Thân hình Diệp Chân biến hóa thành ánh chớp trực tiếp vọt vào đạo phòng ngự công sự thứ sáu Lôi Đình Thánh Vệ vừa xông đến, nơi đó, có mười Lôi Đình Thánh Vệ và sáu tên Đại Địa Hùng Kỵ đang dây dưa, gần đó, còn có trên trăm thụ yêu toàn thân bị nổ đến cháy đen đang thoi thóp.

Ai cũng không có chú ý tới, khi Diệp Chân xông tới, từng đạo Ất Mộc linh lực cực kỳ tinh khiết tràn vào những trong cơ thể những thụ yêu đang thoi thóp kia.

Hầu như trong một hơi thở, những thụ yêu thoi thóp kia đã khôi phục lại sức sống.

Khôi phục lại hơi thở, hai tay mười mấy thụ yêu dâng mạnh, gắt gao nhốt lại một vị Lôi Đình Thánh Vệ vừa rồi né qua bên cạnh bọn họ, gắt gao cố định tại chỗ.

Lôi Đình Thủ Hộ quanh thân Lôi Đình Thánh Vệ trong thời gian ngắn đã bị cánh tay kia của thụ yêu biến thành than cốc, nhưng thời điểm như vậy, mười mấy vị thụ yêu đồng thời ra tay, chỉ có thể ngăn cản một Lôi Đình Thánh Vệ.

Trong tiếng vang ầm ầm ầm, Diệp Chân biến thành ánh chớp trực tiếp oanh vào trong cơ thể Lôi Đình Thánh Vệ.

Một đám Vương Hầu quan chiến thấy rõ tình cảnh này!

Ánh chớp ngoài thân Diệp Chân gắt gao ngăn cản oanh kích Lôi Đình Thủ Hộ quanh thân Lôi Đình Thánh Vệ, nắm đấm thép của Diệp Chân lập loè lôi đình, không trở ngại chút nào xuyên qua ánh chớp Lôi Đình Thủ Hộ ngưng dày quanh thân những Lôi Đình Thánh Vệ, đánh tung ở ngực của Lôi Đình Thánh Vệ!

Một quyền đánh xuống, thân thể của Lôi Đình Thánh Vệ có tu vi cao tới Khai Phủ

Cảnh hậu kỳ chợt biến thành vô số mảnh vỡ!

-Con mắt của Tả Tông Lệnh Cơ Thương đột nhiên trừng lớn, nhìn tình cảnh này, một mặt khó có thể tin.

Khí tức tu vi của Diệp Chân cũng chỉ là Khai Phủ Cảnh cửu trọng, nhưng lại một quyền đánh giết một Lôi Đình Thánh Vệ, đây tuyệt đối là chuyện không thể, lại cực kỳ thẳng thừng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Bởi vì ở tình huống bình thường, dù là tồn tại Nhập Đạo Cảnh cửu trọng cũng không cách nào một chiêu đánh giết một Lôi Đình Thánh Vệ thu được Lôi Đình Thủ

Hộ!

Còn không chờ Cơ Thương hiểu rõ, một bên khác, năm Đại Địa Hùng Kỵ khổng lồ đột nhiên vứt bỏ Đại Địa Hùng chùy có lực sát thương cực kỳ kinh người trong tay, năm người đồng thời từ bỏ phòng ngự, giữa song chưởng của năm người ấn nhẹ, vô số lưu quang màu vàng đất từ mặt đất bay lên.

Một toà lao tù giống như lao tù linh lực bỗng bay lên, vây khốn lại tám tên Lôi

Đình Thánh Vệ gần bọn họ vào trong linh lực lao tù.

Chỉ là chớp mắt khi tám tên Lôi Đình Thánh Vệ bị vây lại vào, mặt ngoài toà linh lực lao tù này đã hiện lên vô số vết rạn nứt, có thể thấy sắp bị phá tan.

Nhưng cũng trong nháy mắt này, Diệp Chân biến thành ánh chớp cực kỳ đột ngột tiến vào năm Đại Địa Hùng Kỵ, liều mạng bay đến trong linh lực lao tù.

Tiếng nổ vang ầm ầm ầm ầm bay lên chớp mắt, năm người khổ sở duy trì linh lực lao tù đột nhiên bị phá nát.

Nhưng linh lực lao tù bị phá tan chớp mắt, tám tên Lôi Đình Thánh Vệ bị vây ở trong cũng theo đó biến mất, còn lại, tràn đầy khối huyết nhục to nhỏ không đều!

Đồng nhất chớp mắt, tám đạo đạo văn thuần từ sấm sét tạo thành dòng lũ đạo văn, trực tiếp vọt vào trong Lôi Quang Châu trong Linh Phủ của Diệp Chân, để Lôi Quang Châu hưng phấn hoan hô!