Chương 1237 Có Mắt Không Tròng
----
Trước mặt một tia sấm sét bản nguyên đạo văn trong Lôi Quang Châu, tầng Lôi Đình Thủ Hộ ngoài thân Lôi Đình Thánh Vệ giống như giấy, về phần thân thể bọn hắn, ngoài thân bọn hiện ra ánh chớp Hồn khí, cường độ kia so với nắm đấm trung phẩm Trấn khí của Diệp Chân, thậm chí còn không bằng giấy.
Tất cả những thứ này, mới là nguyên nhân thực sự Diệp Chân có thể dễ dàng chém giết Lôi Đình Thánh Vệ.
Càng huyền diệu chính là, khi Diệp Chân chém giết Lôi Đình Thánh Vệ, đạo đạo lôi đình phù văn dày đặc ngoài thân Lôi Đình Thánh Vệ, trong cơ thể của bọn họ ẩn chứa từng đạo lực lượng sấm sét cực kỳ tinh khiết như dòng lũ vọt vào trong Lôi Quang Châu.
Liên tục chém giết chín Lôi Đình Thánh Vệ, Lôi Quang Châu trong Linh Phủ Diệp Chân đã thu được chín đạo lực lượng bổ sung, khí tức Lôi Quang Châu hầu như lấy một loại tốc độ trước nay chưa từng có đang nhanh chóng tăng lên.
Đặc biệt là từng đạo lực lượng sấm sét cực kỳ tinh khiết của Lôi Đình Thánh Vệ, ẩn chứa vô số lực lượng đạo văn không hiện ra.
Những lực lượng đạo văn này hẳn là nguyên nhân giúp Lôi Đình Thánh Vệ mạnh mẽ hơn người, hơn nữa, Diệp Chân rõ ràng có thể cảm ứng được, những lực lượng đạo văn cũng không phải lực lượng của chính Lôi Đình Thánh Vệ, vì lẽ đó ẩn mà không hiện ra.
Nhưng đối với Lôi Quang Châu, lại có thể thoả thích biến thành của bản thân.
Diệp Chân so sánh, hấp thu lực lượng sấm sét trên người một Lôi Đình Thánh Vệ tương đương với gần trăm đạo lực lượng sấm sét trên người Lôi Bạng.
Chỉ chém giết chín tên Lôi Đình Thánh Vệ, cấp bậc Lôi Quang Châu đã nhanh chóng bị đẩy mạnh đến trình độ thượng phẩm Hồn khí đỉnh phong, cách Trấn khí chỉ thiếu chút!
Chín tên Lôi Đình Thánh Vệ tử vong để cho Lôi Đình Thánh Vệ cảnh giác, có hơn ba mươi Lôi Đình Thánh Vệ gầm thét, thân hình biến hóa ánh chớp nhằm về phía Diệp Chân, ý muốn đi đầu chém giết Diệp Chân!
Thế nhưng còn không chờ bọn họ vọt tới trước người Diệp Chân, trên trăm thụ yêu đã dựng tiếp dùng thân thể khổng lồ chúng nó chặn ở trước mặt bọn họ, trong thời gian ngắn, ba mươi Lôi Đình Thánh Vệ đã bị hơn trăm thụ yêu phân cách thành mấy bộ phận.
Những thụ yêu này dưới sự khống chế của Tiểu Yêu, đều lại không sợ chết, dù cho thân thể bị oanh thành than cốc, cũng vẫn như cũ gắt gao dùng thân thể ngăn cản Lôi Đình Thánh Vệ, giống như tử sĩ.
Càng chết người chính là, dù cho thân thể những thụ yêu này bị oanh thành than cốc. Được Ất Mộc linh lực mạnh mẽ chống đỡ một hồi, thời gian một hơi thở, thân thể mới sẽ một lần nữa mọc ra từ trong than cốc, lần thứ hai gắt gao ngăn cản Lôi Đình Thánh Vệ.
Lôi Đình Thánh Vệ bị phân cách ra, chỉ có một kết cục, chính là tử vong!
Không chỉ tử vong, trong cơ thể của bọn họ ẩn chứa lực lượng thần diệu, còn có thể hóa thành vật đại bổ cho Lôi Quang Châu.
Trong một hô hấp, Diệp Chân có thể giải quyết ba đến năm Lôi Đình Thánh Vệ. Nếu cũng trong lúc đó đối mặt hơn mười Lôi Đình Thánh Vệ, tốc độ chém giết của Diệp Chân sẽ giảm bớt mức độ lớn.
Nếu đối mặt với hai mươi tên Lôi Đình Thánh Vệ vây công, Diệp Chân cũng chỉ có thể nắm giữ lực tự bảo vệ thân mình, nếu có hơn trăm Lôi Đình Thánh Vệ vây công, tuyệt đối có thể ung dung chém giết Diệp Chân!
Vì lẽ đó, Diệp Chân ra mệnh lệnh, bất kể Đại Địa Hùng Kỵ hay thụ yêu, đều phải tận lực phân cách Lôi Đình Thánh Vệ.
Phân cách vây nhốt mười người một đội Lôi Đình Thánh Vệ, sau đó sẽ do Diệp Chân nhanh chóng chém giết!
Sau khi đã được chứng kiến tốc độ Diệp Chân chém giết Lôi Đình Thánh Vệ, Đại Địa Hùng Kỳ cực kỳ uất ức, triệt để điên cuồng. Từng tên không muốn sống cố gắng nhốt Lôi Đình Thánh Vệ lại, tiếng gầm gừ chỉ dẫn phương hướng cho Diệp Chân, chớp mắt chỉ qua một thoáng, ba, năm Lôi Đình Thánh Vệ đã bị oanh thành mảnh vỡ.
Trong thời gian trăm hơi thở ngắn ngủi, Lôi Đình Thánh Vệ chiến tổn đã có hơn trăm người, trực tiếp để chiến đấu tiến vào hồi gay cấn!
Tất cả Lôi Đình Thánh Vệ, bao gồm hơn hai ngàn tinh nhuệ khác còn sót lại của đại quân An Linh Hầu cũng giống như bị điên, khởi xướng xung phong hướng về vị trí của Diệp Chân.
Đáng tiếc chính là, thời gian bọn họ phản ứng lại quá chậm.
Tốc độ của chính Diệp Chân gần như Lôi Đình Thánh Vệ, không phải bọn họ dễ dàng có thể bao vây.
Hơn nữa, khi trăm hơi thở trôi qua, Tiểu Yêu điều động, ít nhất hai vạn thụ yêu đã gầm thét tiến đến tiền tuyến.
Bất kỳ một đội Lôi Đình Thánh Vệ dám xông tới, sẽ bị những thụ yêu không muốn sống này vây công, phân cách, sau đó bị Diệp Chân nhanh như tia chớp chạy tới đánh giết một quyền!
Dương Đô Thống cầm đầu Đại Địa Hùng Kỳ đã khởi xướng phản công hướng về Lôi Đình Thánh Vệ, từng tên hô to tên Diệp Chân, kết bè kết lũ nhằm về phía Lôi Đình Thánh Vệ.
Từng tên phun ra tinh huyết triển khai linh lực lao tù nhốt lại Lôi Đình Thánh Vệ, sau đó Diệp Chân xông lại, trực tiếp thủ tiêu Lôi Đình Thánh Vệ bị nhốt lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, những Lôi Đình Thánh Vệ này bị trọng thương, Đại Địa Hùng Kỳ chảy máu như điên, rồi dùng một đan dược chữa thương, lại gầm thét lên nhằm về phía làn sóng Lôi Đình Thánh Vệ tiếp theo.
Ở tình huống bình thường, nếu như đổi lại những quân lính khác, e sợ đã sớm tan vỡ.
Nhưng Lôi Đình Thánh Vệ không giống vậy, những Lôi Đình Thánh Vệ này xuất từ
Thiên Miếu, từ nhỏ trong đầu đều đã bị tưới rót vinh dự và bảo vệ!
Mệnh lệnh Thần sứ của bọn họ chính là tất cả, chính là vinh dự!
Vì lẽ đó, đối mặt với Đại Địa Hùng Kỳ đang phản đòn công kích, những Lôi Đình Thánh Vệ này từng tên gầm thét, gào thét đón nhận, sau đó, bị Diệp Chân oanh thành mảnh vỡ!
Sau đó, làn sóng tiếp theo lại tiến lên nhanh chóng!
Chiến thế khốc liệt như vậy để những vương công quý tộc xem chiến há hốc mồm.
Chiến trường khốc liệt gấp mười lần so với trận chiến này, bọn họ đã gặp.
Nhưng bọn họ lại lần đầu tiên thấy Lôi Đình Thánh Vệ bị đánh thảm như vậy!
Một ngàn Lôi Đình Thánh Vệ, xưa nay có thể ung dung thủ tiêu một vạn quân đội bình thường có tu vi ngang nhau. Dưới Lôi Đình Chi Nhãn gợi ra Lôi Đình Thủ Hộ, một ngàn Lôi Đình Thánh Vệ Khai Phủ Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tuyệt đối có thể trở thành trụ cột vững vàng ảnh hưởng thắng bại trên chiến trường.
Có thể gắng gượng chống đỡ thậm chí có thể tiêu diệt hết một ngàn tinh anh đại đội do các võ giả Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ tạo thành, mà tự thân chiến tổn tuyệt đối sẽ không hơn ba phần mười!
Đây chính là Lôi Đình Thánh Vệ khủng bố đến từ thiên Thiên Miếu!
Nhưng hiện tại lại bị một mình Diệp Chân, nhìn qua chỉ là võ giả Khai Phủ Cảnh cửu trọng rất bình thường, chém giết như bổ dưa thái rau!
- Có lẽ, đây là một vị võ giả nắm giữ huyết mạch thần kỳ thao túng một số lôi đình, hơn nữa còn tinh thông Ất Mộc Thông Linh Thần quyết thất truyền?
- Không thể không nói, vận may của Hưng Khánh Hầu thật quá tốt, lại có thể nhặt được tên tiểu tử này, một bảo bối như vậy!
- Nếu Diệp Chân này trưởng thành, tuyệt đối là đại tướng tài năng có thể tọa trấn một phương!
- Chỉ là không biết Hưng Khánh Hầu có thể bỏ đi yêu thích hay không?
Con ngươi của Tả Tông Lệnh Cơ Thương chuyển loạn.
- Năng lực khống chế thụ yêu của tên họ Diệp này cũng rất xuất thần nhập hóa!
Một bên chém giết Lôi Đình Thánh Vệ, còn có thể một bên chỉ huy thụ yêu tinh diệu, Ất Mộc Thông Linh Thần quyết thật sự cường đại như vậy sao?
Trong màn ánh sáng màu xanh, phía dưới chỉ huy quân trướng hai phía. Nhìn phản ứng rải rác trên Vạn Tượng Sa Bàn, biểu hiện của Hưng Khánh Hầu giao ra quyền chỉ huy dần dần trở nên ung dung.
Ngược lại, sắc mặt An Linh Hầu vốn nắm chắc tất thắng lại trở nên tái nhợt, sau khi nhận được quân báo Lôi Đình Thánh Vệ đã bị chém giết một nửa, hô hấp của An Linh Hầu đều đã trở nên gấp gáp.
Bại lộ nhiều lá bài tẩy như vậy, thậm chí bại lộ thân phận hắn trong Thiên Miếu.
Nếu còn thua một ván này, hắn thực sự sẽ thổ huyết!
- Đào nhi, lần này ngươi làm không tệ!
Cực kỳ đột ngột, một đạo thần hồn truyền âm vang lên trong Linh Phủ Hưng Khánh Hầu.
Biểu hiện của Hưng Khánh Hầu bất động, nhưng âm thầm cả kinh.
- Phụ vương, người đã đến rồi?
- Hỗn trướng, ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, vi phụ không đến sao? Nếu vi phụ không đến không được, tặc đạo Thiên Miếu kia, sợ là đã sớm lặng lẽ gia trì thần chú!
Âm thanh của Dương Lăng Vương - Cơ Lưu vang lên.
- Nhưng lần này, ngươi làm không tệ, tốt hơn nhiều so trong tưởng tượng của vi phụ! Tìm được Diệp Chân tinh thông Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, đúng là tài năng có thể bồi dưỡng, cũng do ngươi lúc ấy tinh mắt.
- Cố gắng tôi luyện ngươi này dưới tay, tuyệt đối là đại tướng tài năng. Ngày sau tuyệt đối có thể trở thành phụ tá đắc lực cho ngươi, vì ngươi xông pha chiến đấu!
Thần hồn truyền âm của Cơ Lưu để sắc mặt Hưng Khánh Hầu bỗng trở nên hơi quái lạ và cay đắng.
- Phụ thân, nửa tháng trước, Diệp Chân này bị Trường Nhạc Công chúa lấy đi rồi!
Khi nói một câu nói này, Hưng Khánh Hầu nói có bao nhiêu phiền muộn thì có bấy nhiều phiền muộn.
Nhìn một nửa quân diễn một hồi, hắn cảm thấy Diệp Chân quá mức do dự thiếu quyết đoán, không có bao nhiêu giá trị bồi dưỡng. Vì lẽ đó, Trường Nhạc Công chúa mở miệng, sẽ theo miệng thả người.
Không ngờ, trên trận quân diễn này, Diệp Chân bùng nổ ra thực lực và năng lực kinh khủng như thế, gần như là Diệp Chân trở mình cho hắn. Thời điểm Dương Lăng Vương không đề cập tới, Hưng Khánh Hầu cũng đã hối hận.
Đáp án này để Dương Lăng Vương ẩn giấu ở trong hư không ngẩn người một chút.
- Trường Nhạc nha đầu kia muốn bắt hắn đi? Không sao, ngươi tùy ý tìm cớ từ chối, sau đó tìm nhiều bảo bối tinh xảo lừa dối Trường Nhạc nha đầu một hồi vẫn có thể!
Vừa dứt lời, khóe miệng của Hưng Khánh Hầu lại càng cực kỳ cay đắng, trực tiếp có một loại kích động muốn giết người.
- Phụ vương, cùng ngày đáp ứng, nội thị tổng quản Hà Cẩn dưới tay Trường Nhạc đã làm thỏa đáng, điều động công văn tất cả quân chức của Diệp Chân, quân bộ và bên Đại Ty tông điều động công văn đã truyền đạt toàn bộ!
- Ngươi...
Hưng Khánh Hầu có thể nghe ra trong lời nói của Dương Lăng Vương có sự bất mãn, lập tức cúi đầu, một mặt lo sợ bất an.
- Hừ, làm sao nói với ngươi, có mắt không tròng! Thành viên nòng cốt tới tay, đại tướng tài năng tới tay lại bị ngươi tặng người khác! Ngươi lại dùng tâm tư trên người nữ tử, dùng ít đi một phần, cũng không đến nỗi như vậy. Lười nói với ngươi.
Âm thanh của Cơ Lưu cứ thế biến mất, biểu hiện của Hưng Khánh Hầu lại càng ngày càng bất an, hắn cũng không ngờ, chuyện này dĩ nhiên lại làm cho Dương Lăng Vương tức giận.
Trên Lôi Trạch lĩnh, tiếng la giết rung trời.
Khắp nơi là tiếng gầm gừ và tiếng rống giận dữ cuồng loạn của Lôi Đình Thánh Vệ và Đại Địa Hùng Kỳ phát ra từ trong xương.
Thời gian một khắc đồng hồ, Lôi Đình Thánh Vệ đã bị giết chết hơn hai phần ba!
Một ngàn Lôi Đình Thánh Vệ, tàn dư trên chiến trường đã không đủ hai trăm người!
Từ hình thức mà nói, chi Lôi Đình Thánh Vệ này đã bị đánh cho tàn phế.
Nhưng vinh dự và sứ mệnh của Lôi Đình Thánh Vệ cao hơn tất cả, vẫn như cũ đang gầm thét, gào thét chiến đấu, không một người lùi bước!
- Lại giết mười tên, lại giết mười tên, uy năng của Lôi Quang Châu sẽ được tăng lên tới uy năng trung phẩm Trấn khí!
Diệp Chân âm thầm tính toán, ánh chớp biến thành càng nhanh hơn!
Theo uy năng của Lôi Quang Châu tăng lên, tốc độ Lôi Xà Thiểm của Diệp Chân càng lúc càng nhanh, đã hơn tốc độ những Lôi Đình Thánh Vệ đó.
Từ trên trình độ nào đó mà nói, lúc này, Diệp Chân đã là một phương tàn sát đối với những Lôi Đình Thánh Vệ!
Đột nhiên, một tiếng sét đánh từ giữa bầu trời nổ hiện.
Lôi Đình Chi Nhãn trực tiếp bao phủ trên đỉnh đầu mọi người chợt tản đi, lộ ra trời xanh mây trắng, cùng một giây, sau khi hai trăm Lôi Đình Thánh Vệ còn sót lại cũng chưa bắt đầu đã lùi như nước thủy triều!
Diệp Chân ngẩn ra, nhanh chóng tính toán một hồi, sau đó chỉ vào Lôi Đình Thánh Vệ lui bước gào thét lên.
- Các huynh đệ, bọn họ không chịu được nữa, muốn chạy trốn, giết cho ta!
Lời còn chưa dứt, trước tiên, Diệp Chân đã hóa thành sấm sét vọt tới!