Chương 1254 Đại Chuyện Tốt Của Tiểu Miêu.
----
Bao gồm cả Diệp Chân, ai cũng không dự liệu được, Điền Giang Hầu va chạm với phủ
Trường Lạc công chúa, bản án cuối cùng lại ủ thành một kinh thiên đại án.
Chẳng ai ngờ rằng, nguyên bản một việc nhỏ không đáng chú ý, thậm chí nguyên nhân chân chính gây ra chuyện này là bởi vì hộp cơm của Điền Giang Hầu bị Diệp Chân động tay chân nên Điền Giang Hầu muốn lấy lại danh dự.
Chỉ có điều trong quá trình lấy lại danh dự, Điền Giang Hầu hơi phách lối một chút, đô thống Diệp Chân này gan lớn một chút.
Nhưng chuyện như vậy, mỗi ngày đều diễn ra ở Lạc Ấp, con em quyền quý tranh phong dấm đánh đầu rơi máu chảy, thậm chí chết mấy tên hộ vệ thì cũng chẳng qua là việc nhỏ bình thường.
Nhưng lần này, một chuyện nhỏ như vậy lại tấu lên trên lại để Thánh Thiên tử tức giận!
Chỉ ba ngày, chuyện liên quan đến Điền Giang Hầu đã có thánh quyết ban xuống.
Điền Giang Hầu Điền Giảo xung kích phủ Trường Lạc công chúa, cả gan làm loạn, đoạt đi Tước vị, sung quân trước hiệu lực, để xem biểu hiện sau này!
Điền Châu Công Điền Gia Vũ không biết dạy con, phế tước vị một cấp, manh phong tam đẳng Điền quận công, đóng cửa hối lỗi một năm!
Phần xử trí này, đối với Điền Giang Hầu Điền Giảo nên tính là cực kỳ nghiêm trọng, theo luật của Đại Chu, Vương tước có thể manh phong tam tử, Công Tước có thể manh phong nhị tử, hầu tước trở xuống, chỉ có thể manh phong một tử. (*) (DG: manh phong: ý chỉ có thể cho con cái kế thừa tước vị.) Dưới tình huống bình thường, đều là tử đệ đích hệ ưu tú nhất trong gia tộc manh phong, Điền Châu Công manh phong nhị tử, một số năm sau, Tước vị của Điền Châu Công cũng để cho manh phong kế thừa này từ hai thành một.
Mà bây giờ Điền Giang Hầu bị đoạt tước, vậy mang ý nghĩa hắn triệt để đánh mất đi thân phận người thừa kế Tước vị.
Hơn nữa, nguyên nhân bởi vì hắn làm gia tộc hổ thẹn, địa vị của Điền Giang Hầu trong gia tộc cũng ngã xuống ngàn trượng!
Nhưng thảm nhất không phải Điền Giang Hầu, mà là Điền gia!
Theo luật của Đại Chu, mỗi kế tục Tước vị một lần, phế tước vị một cấp!
Nhóm Vương công Quý Châu coi Tước vị như tính mạng.
Đại đa số vương công quý tộc đỉnh thiên ngàn năm mới bị phế tước vị một lần.
Điền gia lập gia hơn vạn năm, hơn vạn này đến thu hoạch được số quân công phu, mặc dù Tước vị truyền thừa mấy chục lần, nhưng chưa có phế tước vị một lần, nhưng lần này, chỉ bởi vì một lần xung đột nho nhỏ đã phế một cấp tước vị.
Muốn khôi phục một cấp Tước vị này, không có mấy chục năm trên trăm năm cố gắng, không có hi sinh đại lượng máu tươi của tộc nhân, là không thể.
Diệp Chân đoán, trên dưới Điền gia ý muốn thiên đao vạn quả đối với Diệp Chân cũng có.
Nhưng, lần này Thánh Thiên Tử sở hạ ý chỉ cũng có phần ý vị sâu xa.
Bởi vì dưới tình huống bình thường, chút chuyện nhỏ như vậy, một năm, Lạc Ấp xảy ra hàng ngàn hàng vạn, không đến mức để Thánh Thiên tử nổi giận.
Như vậy, chuyện này đại biểu ý nghĩa phía sau vô cùng phức tạp.
Trong lúc nhất thời, trong Lạc Ấp thành tất cả vương công quý tộc đều cảnh cáo con em nhà mình, ít gây chuyện trong phủ Trường Lạc công chúa, một chút vương công quý tộc sau khi nghĩ sâu tính kỹ, càng hạ cảnh cáo nghiêm khắc nhất đối với gia tộc tử đệ.
Làm như vậy, hậu quả trực tiếp nhất chính là việc phải làm của Diệp Chân trở nên vô cùng nhẹ nhõm.
Nguyên bản trước đó, mỗi ngày ít nhất đều có hai ba vương công quý tộc tử đệ lấy đủ loại lý do và lấy cớ đến đây cầu kiến Trường Lạc công chúa, cái gì thiệp mời, yến hội, trong nhà trưởng bối chào hỏi, vân vân.
Nhưng từ sau khi Điền Giang Hầu bị đoạt tước thì con em quý tộc tới cửa lập tức ít đi hơn chín thành.
Bình quân năm ngày, Diệp Chân mới có thể gặp được một tử đệ của vương công quý tộc tới cửa.
Nhưng năm ngày mới có một con em quý tộc đến này còn chưa vào cửa đã bị trên trăm thân vệ phủ Trường Lạc công chúa trong cửa san sát cầm nỏ đứng hầu dọa chân có chút nhũn ra, nhát gan cảm giác chuyện không thích hợp, còn không có vào cửa, đã chủ động rời khỏi.
Ngày thứ hai sau chuyện Điền Giang Hầu, Cổ Thiết Kỳ đã đưa tới cho Diệp Chân một nhóm cấm vệ trong sạch bổ sung đến dưới trướng, nhóm cấm vệ này chính là quân nhân chân chính, hoàn toàn không phải đám kia con em quý tộc có thể so sánh, hiệu lệnh như sơn.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng không phải mọi việc cản đỡ, Diệp Chân vẫn còn có chút kiến thức.
Giống như Phần Dương Hầu mang theo một phần khăn lụa do quý phi trong cung tự mình làm đến đây thăm viếng, Diệp Chân đã không chút do dự thông truyền.
Chuyện Hoàng gia cũng không phải Diệp Chân có thể nhúng tay.
Nhưng trên tổng thể mà nói, từ sau chuyện của Điền Giang Hầu, tháng này này Diệp Chân trải qua rất yên tĩnh, trong một tháng, Phần Dương Hầu đến hai lần, một Thành Hầu ở nơi khác đến một lần, mà những con em quý tộc thì còn chưa tới trước cửa, nhìn thấy Diệp Chân ở trước cửa phủ Trường Lạc công chúa bày ra tư thế, đều biết khó mà lui.
Tự nhiên mà vậy, nhiệm vụ công công giao cho Diệp Chân, Diệp Chân xem như nhẹ nhõm hoàn thành.
Một tháng sau, Diệp Chân giao phòng ngự phủ công chúa cho bộ tam đô thống.
Theo phủ Trường Lạc công chúa trực luân phiên quy củ, trực luân phiên một tháng, có thể nghỉ ngơi hai tháng, để thuận tiện sĩ tốt tướng lĩnh tu luyện, tăng lên năng lực bản thân.
Nói cách khác, một tháng trực luân phiên kết thúc, Diệp Chân sẽ có hai tháng tự do.
Trong thời gian hai tháng tự do này, Diệp Chân đã sớm an bài tốt, nhưng trước đó, Diệp Chân còn có hai chuyện phải làm.
Chuyện thứ nhất, Diệp Chân chính thức cầu kiến Trường Lạc công chúa.
Diệp Chân cầu kiến Trường Lạc công chúa chuyện rất đơn giản, một tháng không gặp tiểu Miêu cho nên có chút nhớ, hơn nữa, thời hạn ước định một tháng với Trường Lạc công chúa đã đến, Diệp Chân muốn lấy tiểu Miêu về.
Ngay khi Diệp Chân lần nữa nhìn thấy Trường Lạc công chúa, Trường Lạc công chúa đang ở hậu viện mang theo tiểu Miêu và một nhóm tiểu tỷ muội đá bóng, đang chơi quên cả trời đất.
Nhất là bộ dáng khả ái của tiểu Miêu lăn lộn chạy theo quả cầu, dẫn những thiếu nữ kia thỉnh thoảng phát ra tiếng cười như chuông bạc.
So với lần đầu gặp gỡ, gương mặt xinh đẹp của Trường Lạc công chúa hình như càng thêm sáng sủa vài phần.
Theo Lữ công công nói, hơn phân nửa là công lao của đô thống Diệp Chân, ít đi những cái loạn thất bát tao và không tình nguyện xã giao kia, Trường Lạc công chúa so với trước kia vui vẻ hơn rất nhiều.
Xa xa nhìn một trận cầu hí, lại chờ gần một canh giờ, sau khi Trường Lạc công chúa một lần nữa rửa mặt xong, Trường Lạc công chúa mới chính thức triệu kiến Diệp Chân.
Vừa nhìn thấy Diệp Chân, miệng nhỏ của Trường Lạc công chúa đã vểnh lên.
- Diệp Tướng Quân, ngươi cũng quá nhỏ nhen rồi, ước định của ngươi và bản cung, lúc này chỉ mới vừa đủ ba mươi ngày mà ngươi đã đến yêu cầu rồi?
Bộ dáng hờn dỗi nũng nịu của Trường Lạc công chúa làm cho Diệp Chân khẽ giật mình, sau đó cười khổ nói.
- Công chúa điện hạ, không phải thuộc hạ hẹp hòi, đã một tháng chưa gặp, hơi nhớ nhung! Thứ hai, ta dự định thừa dịp trực luân phiên nghỉ mộc kỳ hạn, mang tiểu Miêu ra ngoài tìm kiếm đan dược có thể làm cho nó đột phá huyết mạch.
- Tiểu gia hỏa này nếu lại để cho ngươi cho ăn như vậy nữa sợ là sẽ phải bạo thể mà chết.
- Bạo thể mà chết, không thể nào?
Biểu hiện của Trường Lạc công chúa rõ ràng khẩn trương.
- Đan dược đột phá huyết mạch? Tiểu Miêu cần đan dược gì mới có thể đột phá huyết mạch trước mắt, bản cung nơi này, vẫn không tìm không thấy đan dược!
Lời này làm cho Diệp Chân ngơ ngác một chút, sau đó lấy ra một đoạn Hổ Vương hài cốt màu đen bị phá hư, trước đây hắn lấy được ở Tây Điền nói.
- Tiểu Miêu muốn đột phá huyết mạch trước mắt cũng chỉ có thể thôn phệ huyết nhục Yêu Thú ẩn chứa có nó tổ mạch Bạch Hổ huyết mạch. Ngày trước thuộc hạ tìm được một bộ hài cốt Hắc Hổ Vương mang theo một thành Bạch Hổ huyết mạch, có thể trợ tiểu Miêu tăng lên huyết mạch.
- Nhưng huyết mạch bản thân tiểu Miêu quá thấp, không cách nào hấp thu tinh hoa huyết mạch trong hài cốt Hắc Hổ Vương, cần một loại đan dược tên là Phá Tủy Đề
Huyết Đan giúp đỡ, mới có thể để cho tiểu Miêu...
- Phá Tủy Đề Huyết Đan?
Không đợi Diệp Chân nói cho hết lời, ánh mắt Trường Lạc công chúa nhìn về phía Lữ công công.
- Tiểu Lữ tử, trong kho tàng của bản cung, có Phá Tủy Đề Huyết Đan hay không?
- Hồi công chúa điện hạ, trong kho tàng của công chúa, tạm thời không có Phá Tủy Đề Huyết Đan, nhưng lại có Vạn Linh Thăng Long Đan dược hiệu tốt gấp mười lần so với Phá Tủy Đề Huyết Đan, đây còn là sinh nhật mười lăm tuổi của công chúa điện hạ được bệ hạ ban thưởng!
Lữ công công đáp.
- Tốt, vậy liền mang tới đây!
Trường Lạc công chúa quả quyết hạ lệnh.
Ngay khi Lữ công công đi ra, Trường Lạc công chúa lại gọi lại Lữ công công nói.
- Bản cung nhớ được, trong chuồng thú của phụ vương có một đầu Bạch Hổ Huyền Tinh thú?
- Xác thực có, công chúa điện hạ!
Lữ công công đáp.
- Tinh thú của Bạch Hổ Huyền kia chính là hậu đại trực hệ của Thái Cổ hung thú Bạch Hổ, có được bảy thành huyết mạch của Thái Cổ hung thú Bạch Hổ, cầm bản cung lệnh tín, mệnh thú ti giám mỗi ngày đưa cho bản cung một ngàn cân huyết dịch của Bạch Hổ Huyền Tinh thú kia hẳn là không có vấn đề gì chứ?
Trường Lạc công chúa đột nhiên hỏi.
Lữ công công suy nghĩ một chút nói.
- Bẩm điện hạ, cũng không có vấn đề, thú ti giám đại giám là năm đó công công một tay nâng đỡ, chút mặt mũi này hắn vẫn phải cho.
- Vậy là tốt rồi, tinh huyết cả Bạch Hổ Huyền Tinh thú, lấy ra trước của ba tháng đi, mỗi ngày một ngàn cân, còn có Vạn Linh Thăng Long Đan kia cũng lấy ra toàn bộ!
- Mặt khác, gọi thú ti giám phái một thú giám tới, chỉ điểm tiểu Miêu huyết mạch tấn thăng.
Trường Lạc công chúa phân phó nói.
- Vâng, nô tài sẽ đi làm ngay!
Thẳng đến Lữ công công nhanh như chớp rời khỏi, Diệp Chân cũng chưa kịp phản ứng.
Mẹ nó, đây là xảy ra chuyện gì?
Hắn vốn chỉ muốn chính là đập nồi bán sắt cũng phải mau được Phá Tủy Đề Huyết Đan cho tiểu Miêu, để tiểu Miêu tấn thăng huyết mạch.
Nhưng không ngờ, Trường Lạc công chúa dăm ba câu giải quyết vấn đề này.
Không chỉ giải quyết, hơn nữa nàng lấy được vật liệu cho tiểu Miêu tăng lên huyết mạch, so sánh với đồ chơi trong tay Diệp Chân thì không khác gì rác rưởi!
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, Trường Lạc công chúa động chút mồm mép, điều động chính là tài nguyên tích luỹ không biết bao nhiêu vạn của Đại Chu đế quốc này, Diệp Chân há có thể so sánh.
Ngẫm lại Trường Lạc công chúa thủ hạ có thể điều động tài nguyên kinh khủng kia, một nháy mắt, Diệp Chân đã hiện lên một tia lòng tham.
Nếu có thể thông qua ảnh hưởng Trường Lạc công chúa, cho Diệp Chân làm ra một lượng lớn tài nguyên tu luyện, như vậy tốc độ Diệp Chân tu luyện sợ là sẽ phải đạt tới một trình độ khó có thể tưởng tượng.
Nhưng ý nghĩ này chỉ lóe lên một cái bị Diệp Chân vứt bỏ.
Không nói trước bản thân Trường Lạc công chúa cực kì thông minh, cũng không phải dễ lừa gạt.
Công công thủ hộ Trường Lạc công chúa, cặp mắt đó sắc bén bực nào, Diệp Chân đoán nếu hắn dám tính toán lợi dụng Trường Lạc công chúa, vị công công kia tuyệt đối sẽ ngay lập tức thu thập hắn.
- Công chúa, việc này.....
- Đừng việc này việc kia, bây giờ chỉ có để tiểu Miêu lưu nơi này của bản cung mới có thể vô cùng nhẹ nhõm tăng lên huyết mạch, để nó đột phá! Hẳn là lựa chọn thế nào, ngươi hiểu rõ chứ?
Trường Lạc công chúa xông Diệp Chân nghịch ngợm nháy mắt nói.
- Thuộc hạ hiểu rõ!
Diệp Chân cười khổ, căn dặn tiểu Miêu vài câu, sau đó xoay người cáo lui, tương lai ít nhất ba tháng, tiểu Miêu sẽ thuộc về Trường Lạc công chúa.
Không nói chuyện trở về bên cạnh hắn, tài nguyên tốt như vậy, đừng nói lưu tại bên người Trường Lạc công chúa ba tháng, cho dù ba năm Diệp Chân cũng nguyện ý!
Ra khỏi nội phủ, Diệp Chân hơi ngửa đầu, ánh mắt nhìn về phía bầu trời.
- Công công, thời hạn một tháng đã đủ, lão đáp ứng truyền thụ cho thuộc hạ Thần Thông pháp môn ban thưởng, có phải nên thực hiện rồi hay không?Tạo Hóa Chi Vương
-