Chương 1270 A Sửu
Phụ thân, ngươi xem hình dáng của ta, đẹp không?
Trước mặt Diệp Chân, một vị thiếu nữ xinh đẹp mặc váy nước màu xanh lục, eo thon chân dài, tóc đen óng ả, quanh thân tỏa ra linh khí, uyển chuyển nhảy múa.
Mái tóc tung bay, làn váy uốn lượn, tựa như Tinh Linh tí hon, chỉ liếc mắt nhìn qua đã khiến người ta nhìn không thể dời mắt.
- Ngươi.... Ngươi là Tiểu Yêu?
Diệp Chân hỏi ra một câu rất ngu.
- Tại sao…ngươi lại biến thành dáng vẻ như vậy?
Ngẫm lại mười ba vị viễn cổ linh thụ yêu được coi như cha mẹ chân chính của Tiểu Yêu kia, người nào người nấy cao lớn vạm vỡ, tựa như người khổng lồ, Diệp Chân làm thế nào cũng không thể tìm được điểm liên hệ giữa hình dáng của Tiểu Yêu với hình dạng của bọn họ.
Chẳng qua, Diệp Chân cũng rõ ràng nguyên nhân của sự biến hóa này. Dáng vẻ này của Tiểu Yêu là do dùng thận khí của Thái Cổ Mê Thận ngưng tụ thành, cũng không phải bản thể chân chính của nàng.
- Sao vậy, phụ thân không thích sao?
- Ta chính là dựa theo sở thích của phụ thân mà biến hóa ra huyễn thể, phụ thân thích nhất không phải loại dáng vẻ này sao?
- Tiểu Yêu, không phải ta không thích, mà là...
- Ngươi không thích, nhưng ta yêu thích, ta rất thích muội tử đáng yêu như thế, dù cho chỉ là huyễn thể....
Một tên quái xà bốn chân, đầu có độc giác bên chân Diệp Chân đột nhiên nhào lên, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Tiểu Yêu.
Thế nhưng còn không chờ hắn nhào tới, ánh sáng màu xanh lục lóe lên, vô số dây đằng thon nhỏ do Thận Long Nguyên Linh biến thành cuốn lấy bốn chân của quái xà khiến cho nó rơi ầm xuống đất.
- Đại gia, muội tử dũng mãnh, ta không thích muội tử dũng mãnh nhất! Chẳng qua, trong tình huống không có muội tử khác, muội tử dũng mãnh cũng là muội tử tốt.
Quái xà bốn chân giãy dụa một trận, dây đằng trói buộc nó dồn dập bóc ra, lại bay vút cuốn lấy Tiểu Yêu.
Nhưng lần này, nghênh đón nó lại là một đạo lôi đình màu tím, khiến cho nó hét thảm rơi xuống mặt đất.
- Diệp đại gia, ngăn cản người khác theo đuổi khác phái là hành vi vô liêm sỉ nhất!
Thận Long Nguyên Linh rơi xuống đất như quái xà bốn chân quằn quại, hướng về phía Diệp Chân rít gào.
- Đây là ta.... Con gái của ta!
Do dự một chút, Diệp Chân vẫn là xác định thân phận nữ tính của Tiểu Yêu biến hóa ra.
- Vì lẽ đó, ngươi tốt nhất cút xa một chút.
- Còn có, từ hôm nay trở đi, tên của ngươi là A Sửu!
Diệp Chân nói.
- Cái gì, A Sửu?
Thận Long Nguyên Linh hiếm thấy tức giận gào lên.
- Cái tên xấu như thế, ta không muốn. Ngươi đánh chết ta cũng không muốn! Đại gia ta có tên, ta có tên!
- Ngươi có tên, vậy tên của ngươi là gì?
Diệp Chân hỏi.
Câu nói này của Diệp Chân lại như điểm đến tử huyệt của Thận Long Nguyên Linh khiến cho Thận Long Nguyên Linh ngơ ngác đứng ở nơi đó run rẩy nửa ngày trời, thống khổ tự gõ đầu mình.
- Ta nhớ rõ ta có một cái tên cực kỳ phong cách mà, tên của ta đây...
- Trước khi ngươi nhớ lại tên của ngươi, vẫn là dùng cái tên ta đặt cho ngươi!
Diệp Chân quát.
- Không. Đổi một cái, đại gia, Diệp đại gia, đổi một cái, cái tên này quá xấu, thực sự không xứng với người có phong cách như ta!
Quái xà bốn chân thống khổ kêu rên.
- Được rồi, đổi một cái. Vậy thì gọi Sửu Xà đi! Chỉ đổi lần này thôi, nếu ngươi còn không hài lòng, lão tử lập tức đánh ngươi một trăm lần!
Sững ra, Thận Long Nguyên Linh quái xà bốn chân suýt chút nữa khóc ròng tại chỗ.
- Sửu Xà, ngươi còn không bằng giết chết ta!
- Sửu Xà, hừ?
Diệp Chân cảnh cáo hừ lạnh một tiếng.
- Không, không, không, Diệp đại gia, ta đổi một cái!
Nhìn trên tay Diệp Chân chợt hiện ánh chớp, Thận Long Nguyên Linh vội vã đáp lời.
- A Sửu! Ta gọi là A Sửu!
- Ta yêu thích cái tên này! Mặc dù mặt ngoài cái tên này nghe có vẻ thô bỉ một chút, nhưng bên trong cũng ẩn chứa tang thương thâm trầm, đây là một cái tên mà một người nam tính có nội hàm mới dùng. A Sửu, ta sẽ dùng cái tên này.
Quái xà bốn chân chuyển biến nhanh chóng khiến cho Diệp Chân trợn mắt ngoác mồm, chẳng qua ngẫm lại tác phong của cái tên này thì hắn cũng hiểu được.
- Được rồi, nếu hai người các ngươi đã có huyễn thể, vậy thì tự mình đi tu luyện đi, có thể trước tiên đi dạo quanh Thượng Cổ Ma Thần Điện này!
Diệp Chân tùy ý thông báo một câu, sau đó nhắm hai mắt lại bắt đầu tu luyện.
Trong khi Thận Long Nguyên Linh A Sửu và Tiểu Yêu vui mừng hoan hô chuẩn bị ra cửa, Diệp Chân lại căn dặn Tiểu Yêu một câu.
- Tiểu Yêu, nhớ kỹ, A Sửu cái tên này muốn ngươi làm cái gì, ngươi cũng không cần nghe lời nó!
- Nếu như hắn dám làm bừa hoặc không nghe lời ngươi, ngươi hãy đánh hắn hết sức, nếu như hắn dám đánh trả hoặc trốn đi, ngươi quay lại đây nói cho ta! Hắn trốn một lần, ta dùng lôi đình đánh hắn 100 lần, nếu như hắn dám đánh ngươi một lần, ta sẽ đánh hắn một ngàn lần!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu vừa mới còn vui vẻ ra mặt, sau khi nghe thấy lời dặn dò cực kỳ ác độc này của Diệp Chân thì lập tức không rét mà run!
Nhân sinh này, không, xà sinh mới tinh này, tràn ngập bi kịch a!
Cửa Ma Hồn Điện truyền đến tiếng cười như chuông bạc ngân nga của Tiểu Yêu:
- Phụ thân, ta biết rồi! Nếu như A Sửu dám làm bừa, ta sẽ dùng phương pháp mà Liêu a di đối phó ngươi để đối phó hắn!
Diệp Chân ngẩn ngơ, hắn đột nhiên phát hiện, Tiểu Yêu hình như cũng không phải giống như trong suy nghĩ đơn thuần như giấy trắng của hắn, mà mấy năm qua nàng ở trong cơ thể hắn, luôn luôn học tập mỗi tiếng nói mỗi cử động của hắn!
Hai mươi ngày sau, sau khi Diệp Chân liên tiếp ban phát vài quân lệnh xuống, hắn rời đi Ma hồn điện, xuất phát đi tới không gian lối ra của Thượng Cổ Ma Thần Điện.
Đại Chu quân lệnh như núi, Diệp Chân nhất định phải lưu lại thời gian sung túc cho mình để trở lại Lạc Ấp.
Lần này đã hiểu rõ tác dụng của Chiến Hồn Huyết Kỳ, sau này chỉ cần Diệp Chân có thời gian, bất cứ lúc nào cũng có thể tới bên trong Thượng Cổ Ma Thần Điện để tiềm tu.
Đáng tiếc chính là, Chiến Hồn Huyết Kỳ chỉ có thể khóa chặt và na di đến một vị trí tọa độ bên trong Ma hồn điện hoặc Thượng Cổ Ma Thần Điện, mà vị trí tọa độ ở bên ngoài Ma hồn điện hoặc Thượng Cổ Ma Thần Điện thì hiện tại hắn không có cách nào na di.
Lối ra của Thượng Cổ Ma Thần Điện kỳ thực là một không gian na di trận lợi dụng không gian loạn lưu tạo thành không gian hỗn loạn, mỗi sáu mươi năm trôi qua, Ma tộc có thể lợi dụng bí pháp truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, lợi dụng thiên tượng khóa chặt cái không gian na di trận hỗn loạn kia, mở ra thí luyện của Ma tộc bọn họ.
Mà mỗi lần, bọn họ chỉ có thể khóa chặt trăm ngày.
Nói cách khác, ngoại trừ trăm ngày này, một khi đặt chân vào nơi nào trong không gian na di trận hỗn loạn này, đúng là vô cùng hỗn loạn, cũng không ai biết sẽ kẻ đó sẽ bị na di tới chỗ nào.
Điều duy nhất có thể bảo đảm chính là nhất định sẽ ở trong Hồng Hoang đại lục.
Điều này cũng là điều hung hiểm duy nhất khi tiến vào bên trong Thượng Cổ Ma Thần Điện này.
- Hi vọng vận may của ta không quá đen đủi....
Nỉ non một tiếng, Diệp Chân thu hết Ma soái phân thân, Tiểu Yêu và A Sửu vào trong cơ thể, bước lên không gian na di trận do Thượng Cổ Ma Thần Điện lợi dụng không gian loạn lưu mà xây dựng thành.
Cự lực lần thứ hai kéo tới, Diệp Chân vững vàng đứng ở nơi đó, mặc cho lực lượng của không gian khi lôi kéo tập kích lên thân thể, cường độ của Hắc Long Bá thể đã hoàn toàn có thể chịu đựng được lực lượng do không gian lôi kéo trong lúc na di.
Bên trong quang hoa biến ảo, quang cảnh trước mắt Diệp Chân dần dần ổn định hiện ra, trong mũi truyền đến mùi thơm đặc hữu của ruộng lúa.
Khi ngửi thấy mùi thơm đặc hữu của ruộng lúa, Diệp Chân nở nụ cười, vận may của hắn vẫn coi như quá xấu, hẳn là hắn còn ở trong biên giới của Đại Chu, hơn nữa là ở tây bắc Đại Chu..
Bởi vì chỉ có con dân của Đại Chu mới sẽ chăm chỉ vất cả làm lụng, chỉ có trong lãnh địa Đại Chu mới có thể ngửi được mùi thơm nồng đậm của lúa mạch.
Phương xa là dãy núi đen nhánh như mực, trước mắt lại là cánh đồng lúa vàng óng ả, trên đồng ruộng, lượng lớn con dân Đại Chu đang miệt mài làm việc, người nào người nấy cắm cúi bước đi như bay.
- Đại ca, xin hỏi nơi này là châu nào quận nào?
- Huynh đệ, nơi này chính là Ô Sơn quận, Bá Châu!
Sau khi hỏi thăm một vị nông phu, Diệp Chân cười nói cảm ơn, sau đó rời đi lấy ra một phần bản đồ giản dị tra tìm đường đi.
Diện tích Đại Chu quá bao la, dày đặc các loại núi cao sông dài, hẻm sâu vách núi, thậm chí cho dù là quân đội cũng không có linh đồ tỉ mỉ như ở trong Chân Huyền đại lục.
Dựa theo lời nói của Cổ Thiết Kỳ, Đại Chu có một bảo bối tên Sơn Hà Vạn Lý Đồ, có thể rõ ràng biểu hiện ra địa vực đã biết ở Hồng Hoang đại lục, thứ bảo bối như thế, Diệp Chân đừng nghĩ có.
Dựa vào thân phận An Di tướng quân, Diệp Chân mới có thể lấy được một phần bản đồ giản dị có đánh dấu Thượng Cổ na di trận công cộng, na di trận mà các châu quận quan dùng.
May mắn chính là ở bên trong Châu thành của Bá Châu này có một toà Thượng Cổ na di trận công cộng.
Mà địa phương Diệp Chân xuất hiện cách Bá Châu chỉ có một ngày lộ trình.
Thời gian mấy hơi thở qua đi, Diệp Chân thả ra Thận Long Nguyên Linh quái xà bốn chân A Sửu liên tục ồn ào khiến cho hắn đau đầu như đầu sắp nổ, thả ra cùng một lúc, còn có Tiểu Yêu hóa thành thiếu nữ mặc váy xanh ngọc.
Còn về Ma soái phân thân, trừ phi đầu óc Diệp Chân ngấm nước thì hắn mới sẽ công khai thả ra.
- Oa, mùi vị thật tươi ngọt! Bao nhiêu năm, bao nhiêu vạn năm, đại gia ta rốt cục lại ngửi được mùi vị tươi ngọt như vậy.
Trong chớp mặt được thả ra ngoài, Thận Long Nguyên Linh biến thành quái xà bốn chân không ngờ lại rơi nước mắt đầy mặt, nhào tới một bên đồng lúa, điên cuồng lăn lộn.
Khiến cho một bên nông phu trợn mắt giận nhìn, Diệp Chân đành phải liên tục xin lỗi, còn để lại linh thạch bồi thường.
- Thế giới bên ngoài, thực sự là thoải mái, không khí cũng ngọt ngào như vậy!
Thiếu nữ Tiểu Yêu mặc váy xanh ôm cánh tay Diệp Chân mềm mại làm nũng.
- Phụ thân, sau này có thể cho ta ngày nào cũng ở bên ngoài được hay không, ta yêu thích nơi này!
Nói xong, Tiểu Yêu say mê nhắm lại hai mắt.
Diệp Chân gật đầu thật mạnh.
- Còn có ta, còn có ta!
Quái xà bốn chân A Sửu cũng nhào về phía Diệp Chân, chẳng qua nghênh đón nó, lại là một cái đạp mạnh!