← Quay lại trang sách

Chương 1273 Đại Linh Sư Mưu Đồ

Gợn sóng huyền ảo lóe lên rồi biến mất, thân hình Diệp Chân vặn vẹo, rồi giống như một tia sáng, hòa vào chu thiên tinh quang và lực lượng địa mạch xây dựng thành phòng hộ đại trận dưới nền đất Bá Châu Châu thành.

Sau trăm hơi thở, Diệp Chân lại như một đạo không khí, bỗng dưng xuất hiện trên một ngọn núi mấy chục dặm ngoài Bá Châu thành.

Nhìn Bá Châu thành vẫn giăng thiên la địa võng như một ngày trước đó, Diệp Chân có chút khó có thể tin, bấm vào bắp đùi của bản thân một cái thật mạnh, tất cả những thứ này đều là thật sự!

Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn đúng là quá....

Diệp Chân không có cách nào hình dung điểm khác nhau giữa Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn và Ngũ Hành Vô độn pháp, nhưng Diệp Chân lại biết chênh lệch căn bản giữa hai bên.

Nếu như nói Ngũ Hành Vô độn pháp chính là có thể làm cho người sử dụng điều động sức mạnh trong Ngũ Hành, có thể qua lại như thường trong ngũ hành, như vậy Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn chính là người sử dụng trực tiếp hóa thành một phần sức mạnh trong Ngũ Hành.

Chỉ cần nơi đó có Ngũ Hành linh lực tồn tại, mặc kệ nó tạo thành phức tạp như thế nào, nhiều huyền ảo ra sao, vẫn có thể hòa vào trong đó.

Huyền diệu đó, hắn cũng chỉ có đích thân thể nghiệm qua mới có thể lĩnh hội, căn bản không cách nào dạy bằng lời.

Mấy ngày trước, Ngũ Hành Vô độn pháp đối diện với phòng hộ đại trận của Bá Châu thành như tường đồng vách sắt, hiện tại trước mặt Diệp Chân, giống như không có tí đề phòng nào.

Thậm chí lúc Diệp Chân độn ra ngoài, phòng hộ đại trận của Bá Châu thành cũng không có cảm ứng được chút dị thường nào.

Nhìn bầu trời Bá Châu Châu thành phương xa lấp loé chu thiên tinh quang, còn có vô số bóng người đang lục soát trong phòng hộ đại trận của thành, thần niệm của Diệp Chân đột nhiên hơi động, đã ném thằn lằn A Sửu trên đầu vai, ném tới trên mặt đất.

Sau đó dùng ánh mắt giết người, nhìn chòng chọc vào thằn lằn A Sửu.

- A Sửu, ngươi còn biết thần thông pháp môn nào, một mạch toàn bộ nói cho ta biết, không nói ta dùng đại hình bức cung!

Giống như hưởng ứng hiệu triệu của Diệp Chân, Tiểu Yêu một thân bích y xuất hiện bên cạnh Diệp Chân, quanh thân vung vẩy nổi lên hơn một nghìn sợi đằng roi tinh tế, giống như xúc tu vung vẩy quanh thân A Sửu, ý kia không nói cũng hiểu.

Thận Long Nguyên Linh bị hành động dọa đánh này của Diệp Chân giật mình một cái, vội vã kêu la vang trời.

- Đại gia, Diệp đại gia, ta thật không có lừa ngươi! Chủ thể của ta bị phong cấm, ký ức bị thiếu hụt, ký ức bị thiếu hụt, thật nhiều thần thông bí pháp đều hoàn toàn không nhớ ra được! Nếu ngươi có thể giải trừ thêm hai ba tầng phong ấn của Thận Long châu, nói không chừng ta có thể nhớ ra được một ít thần thông pháp môn.

Chỉ lo Diệp Chân không tin, A Sửu vội vàng mắng, đánh cược, xin thề.

- Nếu ta dám có một câu giả dối, sẽ bị ông trời đánh ngũ lôi.....

Ầm ầm ầm!

Tiếng sét giống như ngòi nổ bỗng vang lên rồi đánh xuống từ phương xa trong dãy núi, Diệp Chân, Tiểu Yêu, A Sửu ba người đồng thời nhìn về phía dãy núi phương xa, trong dãy núi mây đen cuồn cuộn, âm thanh ngòi nổ vang lên không ngừng, mưa lớn như trút nước.

Quay đầu lại, ánh mắt âm sâm của Diệp Chân và Tiểu Yêu đã dán mắt vào Thận Long Nguyên Linh A Sửu, hơn một nghìn đằng roi của Tiểu Yêu bắt đầu dán vào cái trán của A Sửu vung vẩy.

- A Sửu, lời thề này của ngươi lại linh nghiệm?

- Trùng hợp, đại gia, tuyệt đối là trùng hợp! Lão tặc thiên khốn kiếp, hôi tôn tử ngươi, dám chơi ta, xxx mười tám đời nữ tính nhà ngươi...

Thằn lằn hai chân chống nạnh, chỉ vào bầu trời âm trầm tức giận mắng lên.

Mắng xong, nhìn Diệp Chân biểu hiện không quen, thằn lằn A Sửu nhanh khóc lên.

- Đại gia, Diệp đại gia, ta thật sự không lừa ngươi, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn này, do ta nhìn ngươi triển khai độn pháp tương tự mới nghĩ tới.

Nghe vậy, con mắt của Diệp Chân bỗng sáng ngời.

- Nếu ta triển khai công pháp khác, ngươi có phải nhớ lại pháp môn tu luyện cao cấp hơn không?

- Đây, trên lý thuyết là như vậy.....

Thằn lằn A Sửu do dự nói.

- Tốt lắm, ngươi cẩn thận nhìn!

Nói xong, Diệp Chân đã biến thành gió xoáy mang theo thằn lằn A Sửu tìm một vị trí yên tĩnh, rồi lần lượt triển khai một lần pháp môn hắn tu luyện cho thằn lằn A Sửu nhìn.

Kiếm Tâm Thông Minh, Khôn Nguyên chưởng mạch, Ất Mộc Thông Thần Quyết, Hắc Long truyền thừa, Kinh Hồn Lôi Quyết, Vô Thường Huyền Hỏa quyết các loại, ngược lại chỉ cần Diệp Chân biết, Diệp Chân sẽ toàn bộ triển khai một lần cho thằn lằn A Sửu.

Sau nửa canh giờ, ánh mắt của Diệp Chân sáng quắc, cái trán chảy mồ hôi nhìn về phía thằn lằn A Sửu buồn chán.

- Như thế nào, có nhớ lại cái gì hay không?

Thận Long Nguyên Linh A Sửu do dự một chút.

- Muốn nghe nói thật hay lời nói dối?

- Phí lời, đương nhiên là nói thật!

- Nói thật là, ngươi triển khai những pháp môn này, phần lớn đều quá rác rưởi, rác rưởi đến nỗi trong ký ức của ta đều chưa từng xuất hiện!

A Sửu nói.

Gương mặt của Diệp Chân lập tức trở nên cực kỳ u ám.

- Nhưng Hắc Long truyền thừa của Diệp đại gia ngươi, còn có Ất Mộc Thông Thần Quyết, thời đại kia của ta, vẫn có tên tuổi, nhưng ta không biết! Ta không có ngoạn ý tu luyện qua, chính là có tên tuổi, cũng không biết!

Thận Long Nguyên Linh nịnh nọt để sát vào nói.

- Ừ, Vô Thường Huyền Hỏa quyết thì sao?

Sau khi thất vọng, Diệp Chân lại chủ động hỏi, Vô Thường Huyền Hỏa quyết này, chính là công pháp hắn chủ tu, Diệp Chân muốn biết công pháp này đến cùng làm sao?

Thằn lằn A Sửu lắc lắc đầu.

- Hình như có ký ức liên quan, nhưng bất luận làm sao đều không nhớ ra được, có lẽ, là do ngươi triển khai chưa đúng chỗ?

Theo Địa Tâm Hỏa Soái nói, Vô Thường Huyền Hỏa quyết chính là Thượng Cổ công pháp, cực kỳ huyền ảo, loại công pháp này có thể vô hạn tiến giai, có lẽ đây chính là nguyên nhân A Sửu không tìm được ký ức.

Thở dài một hơi, Diệp Chân đem toàn bộ tham niệm tích tụ ở trong lòng thở ra.

A Sửu cho hắn Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn, bởi vì quá mức huyền ảo, vừa rồi không ngờ làm cho Diệp Chân ham muốn, để Diệp Chân muốn lấy được vô số thần thông bí pháp tương tự.

Lúc này, sau khi một trận thất vọng, tâm tình lại trở về bình thường.

Linh Hải sôi trào, ánh sáng bốn phía Linh Phủ đều trở về yên tĩnh, trong nháy mắt, Diệp Chân có một loại cảm giác rộng rãi sáng sủa, cảm thấy cực kỳ ung dung.

Cảm nhận được thần hồn của Diệp Chân, có biến hóa, ánh mắt Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhìn về phía Diệp Chân đột nhiên trở nên hơi kinh ngạc, nhưng sau đó đã cười hì hì, một mặt vô sỉ thu thập hướng về phía Tiểu Yêu tư thái thướt tha.

Chính Diệp Chân cũng không biết, ngày hôm nay hắn tùy ý buông bỏ lòng tham, ngày sau lại mang đến cho hắn biết bao nhiêu chỗ tốt.

- A Sửu, nhớ kỹ, sau này bất kể là nhìn thấy ta triển khai thần thông bí pháp nào, hoặc người khác triển khai thần thông bí pháp nào, nếu như nhớ lại cái gì, nhất định phải nhớ nói cho ta biết.

Diệp Chân dặn dò.

Thận Long Nguyên Linh lại mạnh mẽ gật đầu, hỏi.

- Nhất định, nhất định, có chỗ tốt không?

- Chỗ tốt, đương nhiên là có! Nếu trong vòng một năm không nhớ được, vậy thì nhốt lại trong Thận Long Châu một trăm ngày!

Nghe vậy, A Sửu lập tức kêu rên lên.

Tiểu Yêu và A Sửu ở một bên nô đùa, lại như hai đứa bé, A Sửu như hóa thành hài tử lấy lòng Tiểu Yêu, Tiểu Yêu lại là một hài tử ngây thơ, nhưng thủ đoạn quả tuyệt không bình thường.

Diệp Chân cũng không hiểu, yên tĩnh nhìn Bá Châu Châu thành ở phương xa, giống như có suy nghĩ.

Theo lý thuyết, lúc này, Diệp Chân đã chạy thoát, chỉ có một ngày rưỡi, bên ngoài Bá Châu thành đã hội tụ mấy trăm ngàn vãng lai thương lữ, theo Diệp Chân đoán, nhiều nhất hai ngày nữa, Bá Châu thành sẽ cởi bỏ lệnh phong tỏa.

Đến khi đó, Diệp Chân chỉ cần thoáng dịch dung là có thể thong dong rời khỏi.

Do, một toà Thượng Cổ na di trận khác gần nhất nơi này, có lộ trình bảy ngày đi đường, tính toán thời điểm vẫn kịp, có thể để cho Diệp Chân quay lại Lạc Ấp trước khi kỳ nghỉ kết thúc.

Nhưng lúc này, trong đầu của Diệp Chân nghĩ tới một vấn đề khác.

Bá Châu này trong Đại Chu Đế Quốc, vị trí Tây Bắc Thiên Vực, chính là hạ đẳng châu, trong Đại Chu, xem như một nơi có núi hoang vu vắng vẻ, hơn nữa cũng không phải đất phong của An Linh Hầu.

Thế nhưng, cực kỳ trùng hợp đụng tới An Linh Hầu đi tuần, còn mang theo trước sau ba vạn đại quân tinh nhuệ.

Ba vạn đại quân tinh nhuệ vẫn chưa tính là gì, mà lại có một vị Thiên Miếu Lôi Điện Đại Linh sư tu vi cực kỳ kinh người đi theo, hơn nữa, vị Thiên Miếu Đại Linh sư này mang theo ít nhất năm trăm vị Linh sư xuất hành.

Thiên Miếu Linh sư, có thể thấy Vương Hầu mà không bái, địa vị tôn sùng, vì sao lại lượng lớn tập trung tới nơi này?

Một vị Đại Linh sư, vậy cũng có thể đứng ngang hàng với Nghị Chính Thân Vương Đại Chu Đế Quốc, dĩ nhiên sẽ xuất hiện ở nơi vùng núi đất hoang này?

Trực giác!

Trực giác nói cho Diệp Chân, có gì đó không đúng, trong chuyện khẳng định có vấn đề!

- Có lẽ, bọn họ đang mưu đồ cái gì?

Trên thế giới này, mỗi ngày đều đang xảy ra đủ loại mưu tính, Diệp Chân không quản được, nhưng vừa đến, An Linh Hầu và Đại Linh sư Vi Ngu vừa truy sát Diệp Chân như con chuột chạy loạn khắp nơi.

Diệp Chân cảm thấy, không cho bọn họ thêm chút giáo huấn hình như không bỏ qua được!

Thứ hai, có thể làm cho An Linh Hầu và Đại Linh sư Vi Ngu hai người đồng thời mưu đồ, bất kể là người hoặc vật hoặc âm mưu, sợ đều không đơn giản.

Đổi lại là trước đây, Diệp Chân có thể thoát vây, có thể chạy bao xa sẽ chạy bao xa, bởi vì nhân vật như vậy trước mặt, Diệp Chân muốn càn quấy, nhúng một tay, căn bản cũng không tư cách.

Cùng như muốn đi tìm cái chết.

Thế nhưng hiện tại, có Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn kề bên người, Diệp Chân cảm thấy, có lẽ hắn có thể chặn lại chút mưu kế của hai nhà này.

Ngược lại còn có thời gian không phải à?

Có quyết định, Diệp Chân cười lớn một tiếng, tiện tay nắm lên Tiểu Yêu và A Sửu đang chơi náo động, cả người lại như một đóa mây khói, vô thanh vô tức tiêu tan trong không khí.

Chỉ mới có một ngày, Diệp Chân đã triển khai Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn cực kỳ thuần thục.

Đương nhiên, chủ yếu cũng do công năng của Thận Long Nguyên Linh A Sửu.

Bình thường tu hành Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn này, thời gian mười năm chỉ là khởi đầu, theo Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói, trăm năm tu luyện thành, đều xem như đã nhanh.

Thế nhưng, A Sửu đã một mạch đem kinh nghiệm tu hành của hắn tích lũy được không biết bao nhiêu năm, đưa cho Diệp Chân, càng quan trọng chính là, vì Thận Long Nguyên Linh A Sửu và thần hồn Diệp Chân có liên hệ với nhau, thể ngộ của Thận Long Nguyên Linh trực tiếp triển khai Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn, lấy một loại phương thức kỳ lạ truyền cho Diệp Chân.

Đơn giản mà nói, chính là trước khi Diệp Chân còn chưa tu luyện thành Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn, A Sửu đã mang theo Diệp Chân trải nghiệm Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn một lần.

Dưới các loại phụ trợ, trong vòng một ngày, Diệp Chân đã tu luyện thành công Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn, cũng sẽ không là chuyện hiếm lạ gì.

Lần thứ hai lặng yên không một tiếng động đi qua thành phòng đại trận của Bá Châu Châu thành, trong lòng Diệp Chân vẫn có một cỗ hưng phấn khó có thể hình dung.

Ra vào quả thực như chỗ không người.

Rất nhanh, sau khi Diệp Chân độn một hồi, đã tìm đến nơi An Linh Hầu Cơ Già và Đại Linh sư Vi Ngu đặt chân, hai người trực tiếp vào ở trong biệt viện của Bá Châu Châu Mục.

Hơn nữa, hai người phô trương rất lớn, thời khắc vào ở, đã toàn bộ đuổi tất cả người trong biệt viện của Bá Châu Châu Mục ra ngoài, lúc này Bá Châu Châu Mục đang tự mình và tôn tử của hắn theo hầu An Linh Hầu Cơ Già và Đại Linh sư Vi Ngu đang tiến lên trong trạch viện, một mặt khổ tương.

- Đại Linh sư, Hầu gia, Bá Châu không thể lại ngăn thành! Ngoài thành, thương lữ đã tập trung hơn mười vạn, quần tình xúc động không nói, ba toà Châu thành có liên hệ với Bá Châu Thượng Cổ na di trận, đã phát tới kháng nghị nghiêm trọng.

- Bên kia của bọn họ đã bị trướng vướng lại mấy vạn võ giả, không thông hành nữa, bọn họ sẽ mở ra liên hệ giữa nó với Thượng Cổ na di trận khác!

- Toà Thượng Cổ na di trận này thu vào, chiếm hơn ba phần mười của Bá Châu, nếu thật sự phế bỏ, Bá Châu này không có cách nào lăn lộn....

Bá Châu Châu Mục còn thiếu chút nữa đã khóc lên.

- Sợ cái gì?

An Linh Hầu chậm rãi uống một hớp trà.

- Có bản Hầu ở đây, còn ai có thể hại ngươi hay sao? Cho tới những thương lữ kia, tên nào dám to gan tại náo động gây sự, nắm lên chém đi! Một đám rác rưởi cực kỳ thấp hèn, cũng dám hò hét?

An Linh Hầu một mặt xem thường!

- Hầu gia, nhưng....

- Đừng tiếp tục nhưng! Bản Hầu bảo ngươi sưu tập vật liệu đã tìm đủ chưa?

An Linh Hầu không nhịn được, hỏi.

Nhấc lên việc này, dáng vẻ của Bá Châu Châu Mục đã thay đổi một cái.

- Thưa Hầu gia, nhanh, nhiều nhất ba, năm ngày, là có thể tập hợp đủ!

- Ba, năm ngày, quá chậm! Trước đêm trăng tròn, muộn nhất là trước đêm trăng tròn, phải kiếm đủ! Không tiếc bất cứ giá nào!

Đại Linh sư Vi Ngu vẫn không có mở miệng đột nhiên mở miệng.

- Đêm trăng tròn.....

Mặt của Bá Châu Châu Mục lộ vẻ khó xử.

Thấy thế, An Linh Hầu Cơ Già lạnh lùng lên tiếng.

- Ý tứ của Đại Linh sư chính là ý tứ của bản Hầu, ngươi chiếu theo Đại Linh sư mà làm... cứ thế xử lý. Nếu như làm xong, bản Hầu sẽ dời ngươi rời khỏi Bá Châu thô bỉ này, điều chỉnh ngươi đi đến Thượng phẩm đại châu nhậm chức. Nếu như làm không xong, Hừ! Đại Chu nhiều nhất chính là nơi chim không thèm ị!

- Hạ quan rõ ràng!

Sắc mặt của Bá Châu Châu Mục biến đổi một hồi, cắn răng một cái đã đồng ý, sau đó bước nhanh rời khỏi.

Bá Châu Châu Mục vừa rời khỏi, sắc mặt của An Linh Hầu Cơ Già đã thay đổi.

- Đại Linh sư, đêm trăng tròn có phải quá gấp.....

Không chờ An Linh Hầu nói xong, Vi Ngu đã làm ra một thủ thế cấm khẩu, sau đó trong tay bay ra tảng lớn linh phù, ít nhất bày xuống trong đại điện này mười mấy tầng kết giới trận pháp, lúc này mới một lần nữa mở miệng.

- Căn cứ theo Lôi Đình Thánh Nhãn trên Lôi Đình Thánh Phong quan sát, muốn lấy bảo bối này, đêm trăng tròn chính là thời khắc tốt nhất, trăng tròn, chính là thời khắc nghiệt súc kia suy yếu nhất.

Một khi bỏ qua trăng tròn, dù là bản tọa, cũng không dám nắm chắc có thể lấy được bảo bối kia!

Vi Ngu nói.

An Linh Hầu chậm rãi gật đầu.

- Đệ tử rõ ràng, nhưng bày trận cần chuẩn bị, nếu tiến hành quá gấp, dường như động tĩnh quá lớn, sợ là.....

- Cho nên nói, phải không chừa thủ đoạn nào, không tiếc bất cứ giá nào! Chuyện này, ta thấy chỉ dựa vào một người Bá Châu Châu Mục sợ làm không xong, để đại quân của ngươi đổi thường phục, từ bên ngoài hiệp trợ mới tốt!

Vi Ngu dặn dò nói.

An Linh Hầu biểu hiện có chút do dự, Vi Ngu lại mở miệng.

- Cơ Già, ngươi phải hiểu được, một khi bắt được bảo bối kia, địa vị của vi sư trong Thiên Miếu sẽ tăng mạnh, trở thành Thần sư cũng không phải vấn đề gì.

- Đến khi đó, người thuận nước đẩy thuyền, nước lên thì thuyền lên! Hơn nữa dựa vào linh kiện trên người nghiệt súc kia, tuyệt đối có thể làm cho sức chiến đấu, địa vị bão táp tăng lên mấy lần, ngươi còn do dự cái gì?

- Đệ tử rõ ràng làm thế nào!

Ánh mắt của An Linh Hầu chợt trở nên cực kỳ kiên nghị!