← Quay lại trang sách

Chương 1277 Cướp Thi

Lôi Quang Châu nhanh chóng thôn phệ Tiên Thiên linh vật Lôi Linh Đằng, trong quá trình thôn phệ, cấp bậc của Lôi Quang Châu không có bất kỳ biến hóa nào, vẫn như cũ là Hậu Thiên Linh Bảo, vẫn như cũ là Hậu Thiên Linh Bảo cấp độ trung phẩm Trấn khí.

Thế nhưng khí tức nó phát tán ra mang cho Diệp Chân cảm giác càng lúc càng khủng bố.

Diệp Chân có thể cảm ứng được trong trung tâm Lôi Quang Châu đang ấp ủ một đạo khí tức cực kỳ khủng bố, cái đó là đạo văn bản nguyên của Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Châu đang nhanh chóng lớn mạnh.

Vô số đạo văn trong Lôi Linh Đằng hóa thành từng dòng lũ sức mạnh, nhanh chóng nhảy vào trong Lôi Quang Châu, một phần đạo văn bản nguyên bị Lôi Quang Châu tiếp thu lớn mạnh đạo văn bản nguyên của nó.

Một phần khác thì nhanh chóng biến hóa trong Lôi Quang Châu, chỉ trong chốc lát, số lượng đạo văn trong Lôi Quang Châu đã vọt lên gấp đôi.

Có một ngàn đạo đạo văn tăng cường gia trì, uy lực lôi đình Lôi Quang Châu nổ ra, làm sao cũng có thể vượt lên gấp đôi.

Mà Lôi Linh Đằng thì bị thôn phệ chưa đến một phần mười.

Ngoài hang động, tiếng xé gió sắc bén của Phá Thiên Tru Long Nỗ, tiếng kêu hào phẫn nộ của Quỳ Ngưu liên tiếp vang lên làm cho Diệp Chân nóng lòng không ngớt.

Đại Linh sư Vi Ngu cái gọi là linh vật đã tới tay, lúc này Diệp Chân rất muốn biết kết cục của Thái Cổ thần thú Quỳ Ngưu kia ra sao.

Đương nhiên, ý nghĩ Diệp Chân là, là không thể để cho Đại Linh sư Vi Ngu thuận lợi thủ tiêu Quỳ Ngưu như thế, nếu có khả năng, Diệp Chân làm sao cũng phải cho hắn thêm chút phiền phức.

Nhìn dáng vẻ này, Lôi Quang Châu muốn triệt để thôn phệ Lôi Linh Đằng sợ là cần không ít thời gian.

Chênh lệch giữa Hậu Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Linh Bảo là không cách nào hình dung, nhưng cho dù ấu sinh thể giống như trẻ con vừa ra đời thì Tiên Thiên Linh Bảo cũng mạnh mẽ hơn Hậu Thiên Linh Bảo cao cấp nhất.

Tốc độ thôn phệ của Lôi Quang Châu có thể tưởng tượng được.

Suy nghĩ một hồi, thần niệm của Diệp Chân thúc một chút, trong Lôi Quang Châu lập tức phun ra tảng lớn mây tía, trực tiếp bao vây sau Lôi Linh Đằng trở về

Linh Phủ của Diệp Chân, sau đó an tâm thôn phệ Tiên Thiên linh vật Lôi Linh Đằng.

Mấy tức sau, Diệp Chân đi vòng một vòng tròn lớn rời khỏi hang động của Quỳ

Ngưu, một lần nữa độn đến bên ngoài đại trận ở hồ nước.

Trong thời gian không tới nửa khắc đồng hồ này, trên người Quỳ Ngưu bị huyết sắc xiềng xích nhốt lại ít nhất tăng thêm hơn trăm vết thương thật lớn, thậm chí còn có mấy vết thương to lớn xuyên qua, cực kỳ thê thảm.

Đại Linh sư Vi Ngu cũng cuồng nhiệt thúc ba ngàn Lôi Đình Thánh Vệ dưới trướng nhanh chóng thay đổi thay phiên dùng ba trăm chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ oanh kích.

Ba ngàn Lôi Đình Thánh Vệ thao túng Phá Thiên Tru Long Nỗ, kích thước của chúng giống như Phá Thiên Tru Long Nỗ trên thương thuyền khi Diệp Chân mới tới Hồng Hoang đại lục nhìn thấy, đều dài khoảng trăm mét.

Thế nhưng, trước mắt Phá Thiên Tru Long Nỗ được Lôi Đình Thánh Vệ thao túng so với Phá Thiên Tru Long Nỗ trên thương thuyền phải tinh xảo phức tạp hơn ít nhất mười lần.

Hoa văn dày đặc phức tạp, trên đó tràn đầy ánh sáng, đều đại biểu cho ba trăm cỗ

Phá Thiên Tru Long Nỗ trước mắt này cao cấp hơn so với Phá Thiên Tru Long Nỗ mà Diệp Chân nhìn thấy trên thương thuyền.

Đặc biệt là tiễn nỏ chuyên dụng của nó, trên mỗi mũi tên đều khắc rõ hơn vạn vạo phù văn, ngay khi tiễn nỏ bị kích phát ra ngoài, trên vạn đạo phù văn đồng thời lấp loé ánh sáng, hấp thụ vô tận thiên địa chi uy.

Diệp Chân cảm thấy bất kỳ một bộ trong ba trăm cái Phá Thiên Tru Long Nỗ trước mắt này đều có uy năng một đòn đánh giết võ giả Thông Thần cảnh.

Nhưng khủng bố chính là Quỳ Ngưu này có thể chịu đựng lâu như vậy dưới uy lực của Phá Thiên Tru Long Nỗ oanh kích.

Bởi vì muốn bắn ra Phá Thiên Tru Long Nỗ cần thời gian, vì vậy ba trăm Phá Thiên Tru Long Nỗ dưới Đại Linh sư Vi Ngu chỉ huy, chia thành ba đợt thay phiên oanh kích Quỳ Ngưu, dùng để áp chế Quỳ Ngưu.

Mỗi một Phá Thiên Tru Long Nỗ trúng đều có thể tạo thành cho Quỳ Ngưu thương tích to lớn, lượng lớn máu tươi phun tung toé làm Quỳ Ngưu gào thét không ngớt.

Thế nhưng, năng lực thao túng lôi đình của Quỳ Ngưu lại không phải tệ, phần lớn Phá Thiên Tru Long Nỗ đều bị tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi oanh thành mảnh vỡ.

Giữa bầu trời, lôi vân thâm hậu giống như nước biển, mỗi một khắc cũng không có mấy ánh chớp phun ra, theo Quỳ Ngưu hào gọi, vô số lôi đình bị Quỳ Ngưu hấp thu, những vết thương khủng bố ngoài cơ thể Quỳ Ngưu nhanh chóng khôi phục.

Thế nhưng, sau khi Quỳ Ngưu bắt đầu dùng toàn lực đã biết từng đạo Phá Thiên Tru Long Nỗ tiễn cực kỳ khủng bố, áp súc đến bốn trăm đạo vạn hồn xiềng xích màu máu bắt đầu phát uy.

Một đạo sức mạnh cực kỳ âm lãnh theo huyết sắc xiềng xích nhúc nhích, nhanh chóng chui vào trong cơ thể Quỳ Ngưu, mỗi khi sức mạnh âm lãnh kia chui vào một phần, khống chế sức mạnh sấm sét của Quỳ Ngưu sẽ ít đi một phân, hấp thu lôi đình chữa trị thương thế trong cơ thể cũng sẽ tương ứng ít hơn một phần.

Loại ăn mòn này, mỗi một lần ăn mòn lượng cũng không nhiều lắm, thế nhưng tích lũy lâu dài thì sức ảnh hưởng sẽ phi thường kinh người.

- Ta dám đảm bảo, cháu trai Quỳ Ngưu này nhiều nhất có thể chống đỡ được một khắc đồng hồ, nhiều nhất sau khi chống đỡ một khắc đồng hồ nữa sẽ xong đời.

Âm thanh của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên.

Ánh mắt Diệp Chân lại là xoay tròn chuyển loạn.

- A Sửu, ngươi nói ta có khả năng thu phục con Quỳ Ngưu này trước mắt này hay không?

- Có, đương nhiên là có!

A Sửu điểm nói.

- Nói mau!

Con mắt Diệp Chân sáng ngời.

- Loại hung thú Thái Cổ này cực kỳ kiệt ngạo, muốn thu phục chúng nó chỉ có hai phương pháp, một là dùng bạo lực trực tiếp đánh phục bọn chúng, lại như là đánh ta ạch, đơn giản một chút chính là nắm đấm lớn hơn nó!

Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói.

Diệp Chân liếc Thận Long Nguyên Linh một cái.

- Đừng nói vô dụng, nói mau một khác phương pháp.

- Phương pháp thứ hai thật ra cũng gần giống phương pháp thứ nhất, chính là tìm đại gia hỏa nắm đấm lớn hơn đánh phục nó, sau đó ngươi ngồi hưởng.

Còn chưa nói hết lời, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đã bị Diệp Chân đánh cho bò dưới đất.

Nhìn Quỳ Ngưu càng ngày càng yếu, Diệp Chân lại một mặt đáng tiếc.

Quỳ Ngưu là di chủng Thái Cổ cực kỳ hiếm thấy, cứ như vậy trơ mắt nhìn nó bị giết.

Thận Long Nguyên Linh A Sửu bị Diệp Chân đánh bay chậm rãi bò lên trên vai Diệp Chân.

- Nhìn cái dáng vẻ vô sỉ này của ngươi có phải muốn chiếm tiện nghi hay không?

Muốn chiếm tiện nghi của tên khốn đầu trọc kia? Muốn cầm chút chỗ tốt từ trên người Quỳ Ngưu sắp bị giết?

- Phí lời!

Diệp Chân không vui nói.

- Vậy còn không đơn giản, nếu như ngươi đủ to gan thì ngay một khắc bọn hắn giết chết Quỳ Ngưu lập tức cướp đi thi thể Quỳ Ngưu, sau đó để ta luyện hóa nó, như vậy là trong Thận Long Châu sẽ có thêm nhiều một viên tinh hồn châu ngưng tụ từ di chủng Thái Cổ!

- Chà chà, Thái Cổ di chủng ngưng tụ tinh hồn châu, ta đều muốn biết, từ Thái Cổ di chủng Quỳ Ngưu thi thể tinh hoa ngưng tụ tinh hồn châu, đến cùng có thể phát huy ra bao nhiêu uy năng của Quỳ Ngưu?

Thằn lằn A Sửu lầu bầu.

Lông mày Diệp Chân đột nhiên giương lên.

- Ngưng tụ tinh hồn châu Quỳ Ngưu? Theo ta được biết, Thận Long Châu này chỉ có hấp thu từ tinh hoa trong thi thể yêu thú Vương cấp ta tự tay chém giết thì mới có thể ngưng tụ ra tinh hồn châu tương ứng sao?

- Ngươi cũng nói rồi, cái đó là dựa vào ngươi biết, chủ yếu khi đó là bổn đại gia còn không thức tỉnh.

Trong nháy mắt tiếp theo, thằn lằn A Sửu kêu thảm một tiếng, bị Tiểu Yêu biến thành nhánh đằng đánh bay ra ngoài.

- Nói chuyện với phụ thân cho cẩn thận.

Thận Long Nguyên Linh một mặt phiền muộn cộng thêm bất đắc dĩ.

- Trước đây, chủ yếu là do cho ta chưa thức tỉnh, Thận Long châu chỉ có thể làm việc theo bản năng, thế nhưng sau khi ta thức tỉnh thì tất cả sẽ không thành vấn đề, mặc kệ yêu thú đó có phải là ngươi chém giết hay không, chỉ cần có thi thể, ta đều có thể cưỡng ép lấy ra tất cả tinh hóa trong cơ thể nó, ngưng tụ ra tinh hồn châu tương ứng.

Diệp Chân ngẩn ra, lập tức mừng như điên.

- Nói như vậy, thi thể bất kỳ yêu thú gì ngươi cũng có thể ngưng tụ tinh hồn châu, vậy ta chẳng phải là.

- Đừng nằm mơ, chỉ có yêu thú Vương cấp hoặc những yêu thú trong cơ thể nắm giữ huyết mạch Thái Cổ mới ẩn chứa lực lượng bản nguyên truyền thừa tự huyết mạch đạo văn, ta mới có thể ngưng tụ ra tinh hồn châu của chúng nó, để ngươi nắm giữ một phần năng lực của chúng nó.

A Sửu, vô tình đánh nát giấc mơ của Diệp Chân.

Sau đó, đầu Diệp Chân nhanh chóng vận chuyển.

Vừa rồi vhương pháp A Sửu đã nói vẫn có độ khả thi khá cao.

Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn của Diệp Chân xác thực có thể trốn vào trong phạm vi trận pháp Đại Linh sư Vi Ngu bày xuống, đợi ngay khi bọn hắn vừa đánh giết Quỳ Ngưu lập tức cướp đi thi thể Quỳ Ngưu.

Nhưng vấn đề là sau khi cướp được, bộ dạng của Diệp Chân không tránh khỏi bại lộ một khoảnh khắc.

Trong thời gian một khoảnh khắc này, bất kể là Đại Linh sư Vi Ngu ra tay, hay là bản thân trận pháp cũng có thể ung dung thủ tiêu Diệp Chân mấy trăm lần.

Như vậy, vấn đề khó đặt ở trước mặt Diệp Chân sẽ rất đơn giản.

Một là Đại Linh sư Vi Ngu, hai là bản thân trận pháp tiêu hao vô số tài liệu quý hiếm này.

Tinh quang trong con ngươi Diệp Chân chớp lên, suy nghĩ một lại một phương pháp có thể thực hiện.

Lơ lửng trên hồ nước, khí tức Quỳ Ngưu càng ngày càng yếu ớt, quanh thân đã sắp bị ánh sáng màu đỏ ngòm toàn bộ bao phủ, tốc độ hấp thu ánh chớp khôi phục tự thân cũng càng ngày càng chậm.

Thậm chí số lượng tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi nổ ra cũng càng ngày càng ít.

Nguyên bản một trăm Phá Thiên Tru Long Nỗ oanh thì chỉ cần có năm, sáu mũi tên bắn trúng là tốt lắm rồi, nhưng hiện tại, ít nhất một nửa Phá Thiên Tru Long Nỗ đều có thể chuẩn xác trúng Quỳ Ngưu.

Tình cảnh này, Linh sư Vi Ngu và An Linh Hầu Cơ Già chờ mong không ngớt, sắp rồi, bọn họ sắp có thể tiêu diệt Quỳ Ngưu, sau đó bắt được bảo bối trong hang động.

- Bắn một lượt, toàn bộ bắn một lượt nữa là có thể đánh giết đồ chơi này!

Đại Linh sư Vi Ngu điên cuồng cười to nói.

Thoáng chốc, nguyên bản ba trăm cỗ Phá Thiên Tru Long Nỗ đang luân phiên oanh kích đột nhiên hơi dừng lại.

Mười tức sau, ba trăm chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ đồng thời phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, hình như biết giờ chết của mình sắp tới, Quỳ Ngưu cũng trong nháy mắt này phát ra âm thanh cực kỳ thê thảm đau xót.

Hàng trăm đạo Phá Thiên Tru Long Nỗ triệt để nhấn chìm Quỳ Ngưu, Đại Linh sư Vi Ngu và An Linh Hầu Cơ Già liếc mắt nhìn nhau, đồng thời điên cuồng cười to.

Đại công cáo thành!

Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, biến hóa đột nhiên xảy ra.

Một cột sáng ám màu đỏ thẫm từ phía sau Đại Linh sư Vi Ngu nổ ra, biểu hiện của Vi Ngu sợ hãi như gặp ma.

Không cho Vi Ngu có phản ứng, Luyện Hồn Thần Quang đã thẳng tắp oanh vào sau gáy Vi Ngu, thoáng chốc, trong thất khiếu Vi Ngu phun ra máu tươi, thân thể run lên, lập tức từ trong hư không rơi về phía mặt đất.

Nhưng thân thể Vi Ngu chỉ mất khống chế một chốc lát thì đã phẫn nộ rít gào.

- Ai tại đánh lén bản tọa, lăn ra đây cho lão tử!

- Như ngươi mong muốn!

Trong tiếng quát trầm thấp như lôi, phân thân Ma soái thân cao ba thuớc, quanh thân phát tán ma khí vô biên từ trong hư không bước ra, theo tiếng quát, thượng phẩm Ma Trấn khí Huyết Ảnh biến thành một ánh đao màu máu dài đến ngàn mét, giống như một tia chớp màu đỏ ngòm cực kỳ chuẩn xác bổ lên trên gáy Vi Ngu phát ra ánh sáng sáng loáng!