Chương 1278 Huyết Sắc Khói Hoa
Một mặt thuẫn vuông màu đen cấp bậc Trấn khí tinh xảo trước khi Huyết Ảnh oanh trên gáy Đại Linh sư Vi Ngu đã che ở gáy của hắn.
Tia lửa văng gắp nơi!
Mặt thuẫn vuông màu đen trực tiếp bị Huyết Ảnh oanh gào thét một tiếng, trực tiếp cả đao và thuẫn nện ở trên gáy Vi Ngu, thoáng chốc làm trên mặt Vi Ngu chảy dài máu tươi.
Ma soái phân thân một chiêu đánh lén đắc thủ đã nhanh chân tiến lên, một đao gấp giống như một đao, liên tiếp oanh lên trán Vi Ngu hơn trăm đao.
Đáng thương Đại Linh sư Vi Ngu, một nhân vật khủng bố Huyền Cung Cảnh, đầu tiên là bị luyện hồn thần quang của Diệp Chân đánh lén dẫn đến thần hồn chấn động.
Sau đó lại bị Ma soái phân thân của Diệp Chân trang bị một bộ đầy đủ thượng phẩm Ma Trấn khí nghiền ép chém vào.
Bị oanh hơn một trăm đao, Đại Linh sư Vi Ngu đã hoàn hồn trở lại.
Kết quả này làm cho Diệp Chân giật mình không thôi.
Phải biết, sau khi Diệp Chân từ Ma Thần Thượng cổ Điện đi ra thì lực lượng thần hồn của hắn đã tăng nhanh đến tiên thiên hồn quang cửu trọng, thiếu một chút nữa là tiên thiên hồn quang cửu trọng đỉnh phong.
Hơn nữa là tiên thiên hồn quang tứ sắc!
Lực lượng thần hồn là một công phu mài nước, bởi tốc độ của võ giả Hồng Hoang đại lục cực nhanh, lực lượng thần hồn của phần lớn võ giả đều cực kỳ bình thường.
Nhưng sau khi Diệp Chân tăng vọt lực lượng thần hồn, nhưng chỉ có thể làm cho thần hồn Vi Ngu chấn động một hồi.
Sau đó là Ma soái phân thân, trước một ngày rời khỏi Ma Thần Thượng cổ Điện, Ma soái phân thân của Diệp Chân vẫn ở ngoài chinh chiến thôn phệ vô số quân hồn huyết khí, đã thành công đẩy mạnh tu vi đến Thông Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Tu vi Ma soái phân thân cao tới Thông Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong, được một bộ thượng phẩm Trấn khí vũ trang oanh hơn một trăm đao, đừng nói chém giết, cho dù trọng thương cũng không có, chỉ là để Vi Ngu chịu một vài vết thương nhẹ.
Diệp Chân khiếp sợ có thể tưởng tượng được, Đại Linh sư Vi Ngu này xác thực đáng sợ.
Nhưng mục đích ngày hôm nay của Diệp Chân cũng không phải tiêu diệt hoặc là trọng thương Đại Linh sư Vi Ngu, khả năng này quá nhỏ.
Mục đích của Diệp Chân chính là cướp đi thi thể Quỳ Ngưu vừa bị giết.
Thời gian Ma soái phân thân bổ ra hơn một trăm đao, cũng chỉ là thời gian mấy hơi.
Thời gian mấy hơi đầy đủ Diệp Chân lấy đi thi thể Quỳ Ngưu mấy chục lần.
Thân hình chỉ loé lên một cái, thi thể Quỳ Ngưu vẫn còn hơi ấm phun ra máu tươi đã bị Diệp Chân thu vào trữ vật giới chỉ.
Thấy cảnh này, Đại Linh sư Vi Ngu vừa tỉnh lại một hơi đã sắp điên rồi.
- Khốn nạn, một giới Ma hồn cũng dám lấy đồ trong tay ta, muốn chết!
Nổi giận gầm lên một tiếng, ngũ chỉ mở rộng mang theo vô số lôi đình từ giữa bầu trời đánh xuống, đánh về Ma soái phân thân của Diệp Chân.
Vi Ngu là một Đại Linh sư trong Thiên Miếu Lôi Điện, một thân bản lĩnh toàn bộ đều là năng lực thần thông trên hệ sét, vừa rồi đụng phải thần thú Thái Cổ Quỳ
Ngưu trời sinh thao túng khống chế lôi đình, hắn không phát huy ra bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ có thể mượn dùng trận pháp tăng lên lực lượng công kích của quân giới.
Nhưng bây giờ Quỳ Ngưu đã chết, Đại Linh sư Vi Ngu sẽ không còn chút kiêng kỵ nào nữa, lúc này lôi vân dày nặng tập trung ở trên bầu trời còn chưa dày tản đi chính là trợ thủ tốt nhất.
Nhưng chuyện làm Vi Ngu thổ huyết chính là, khi hắn đưa tới vô số lôi đình khủng bố đánh về phía kẻ đánh lén hắn, chớp mắt Ma hồn đánh xuống, ánh sáng quanh thân Ma hồn lóe lên sau đó lại biến mất không còn tăm hơi.
Cứ như vậy biến mất không còn tăm hơi!
Đây là Diệp Chân ẩn tại gần đó thấy tình thế không đúng, trực tiếp thu hồi Ma soái phân thân vào trong cơ thể mình.
Ma soái phân thân thuần từ quân hồn huyết khí ngưng tụ thành, so với huyết ma trước đây Diệp Chân từng tao ngộ, loại Ma soái do quân hồn huyết khí ngưng tụ thành sẽ có năng lực chống cự lôi đình mạnh vô số lần, thế nhưng, thương tổn của lôi đình đối với Ma soái phân thân vẫn rất lớn.
Vì vậy, Diệp Chân không chút do dự thu hồi Ma soái phân thân, vừa thu hồi, Diệp Chân đã nhanh chóng trốn xuống dưới nền đất.
Nhìn hồ nước trống rỗng trước mắt, người đánh lén biến mất, thi thể Quỳ Ngưu hao hết sức của chín trâu hai hổ chém giết biến mất, Đại Linh sư Vi Ngu hét lên một tiếng rít gào phẫn nộ.
- Vạn hồn phong thiên địa, tỏa cho ta!
Thoáng chốc, ba trăm đạo Phá Thiên Tru Long Nỗ vừa rồi bị trực tiếp nổ nát, xiềng xích màu máu lần thứ hai từ đại trận xung quanh hồ màu đỏ ngòm mọc ra.
Nhưng lần này, số lượng huyết sắc xiềng xích dò ra là sáu mươi bốn vạn cái.
Sáu mươi bốn vạn huyết sắc xiềng xích cực kỳ nhanh chóng đâm lên trên không, hướng ra bốn phương tám hướng, định phong tỏa chu vi trăm dặm thiên địa.
Năm trăm Linh sư khống chế trận pháp đồng thời gào lên thê thảm, vô số linh thạch trút xuống, đồng thời đại trận bắt đầu nhanh chóng lấy ra tất cả lực lượng trong cơ thể của bọn họ, để chống đỡ tiêu hao khổng lồ hết thành phong tỏa.
Cơ thể bọn họ gầy đi với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, trong thời gian ngắn đã biến thành một bộ da bọc xương.
Mắt thấy sáu mươi bốn vạn huyết sắc xiềng xích sắp phong tỏa vùng thế giới này, dọc theo đại trận trận cơ quỷ dị bày xuống xung quanh hồ, có ít nhất mười tiết điểm trận pháp chủ yếu phát ra phù quang cực kỳ chói mắt.
Trên mỗi một tiết điểm trận pháp đều có hàng ngàn tấm Diệt Ma Viêm Dương phù chồng chất lên nhau nổ tung.
Càng phát điên chính là, Diệp Chân chỉ lo oanh không phá những tiết điểm trận pháp kia, ba tiết điểm ở trong đó Ma viêm dương phù chồng chất lên nhau lại cao tới một vạn tấm.
Những Diệt Ma Viêm Dương phủ này là Diệp Chân lấy được từ trong bảo khố của vương cung Tây Điền Quận Quốc, uy lực cũng không lớn, mỗi một cái đều tương đương với một đòn toàn lực của võ giả Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Thế nhưng khi hàng ngàn tấm, hàng vạn tấm Diệt Ma Viêm Dương phù điệp gia đến cùng một chỗ, uy lực kia sẽ khủng bố đến không cách nào hình dung.
Hàng ngàn tấm Diệt Ma Viêm Dương phù nổ tung tiết điểm trận pháp cũng tạm được, chỉ là miễn cưỡng trực tiếp nổ tung tiết điểm trận pháp này mà thôi, thế nhưng ba chỗ điệp gia hàng vạn tấm Diệt Ma Viêm Dương phù nổ tung thì lại bay lên một đám mây hình nấm kích thước trăm mét.
Trận cơ trong phạm vi trăm mét, hoa văn trận pháp toàn bộ bị nổ tung, mặt đất trực tiếp bị nổ tung hố sâu to một trăm mét, ngay cả một Linh sư ở trong phạm vi cũng trực tiếp hóa thành tro bụi.
Tiểu Yêu xa xa khống chế những Diệt Ma Viêm Dương phù nổ tung nhìn tình cảnh này có chút ngạc nhiên lè lưỡi ra, đâm đầu thẳng vào mặt đất biến mất không còn tăm hơi.
Tiểu Yêu rời khỏi, thế nhưng ác mộng của Đại Linh sư Vi Ngu chỉ vừa mới bắt đầu.
Trận cơ đại trận bị hủy một phần, mấy chỗ tiết điểm trận pháp quan trọng bị triệt để phá hủy, lập tức làm cho để trận pháp mất đi khả năng dò xét.
Năng lượng cực kỳ bàng bạc vừa điều chỉnh lên thúc giục biến hóa ra sáu mươi bốn vạn cái huyết sắc xiềng xích đồng thời chảy ngược về.
Trong phút chốc, thân thể hơn năm trăm vị Linh sư vừa rồi chỉ còn da bọc xương lại như một khí cầu bình thường nhanh chóng bành trướng.
Khi bành trướng đến mức tận cùng, oành một tiếng bạo thành sương máu.
Không cách nào hình dung tinh lực chảy ngược tiến vào đại trận, sáu mươi, bảy mươi vạn oan hồn kêu thảm thiết mang theo tinh lực của bọn họ đấu đá lung tung tiến vào đại trận, trong thời gian ngắn làm cả đại trận phát ra ánh sáng giống như Thái Dương.
Đại Linh sư Vi Ngu ngẩn ngơ, còn An Linh Hầu Cơ Già thì nhìn đến mắt choáng váng, điên cuồng hét rầm lêm.
- Chạy mau, đại trận phản phệ, sắp nổ, chạy mau!
Vừa hống, Đại Linh sư Vi Ngu vừa hóa thành một vệt sáng, lao thẳng tới An Linh Hầu Cơ Già.
An Linh Hầu Cơ Già tuyệt đối không thể chết được, cho dù chết cũng tuyệt đối không thể chết ở chỗ này, không thể chết khi đi cùng với hắn.
Bằng không, tâm huyết những năm này của Lôi Điện bọn họ sẽ toàn bộ uổng phí.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, ánh sáng màu đỏ ngòm khủng bố bao trùm toàn bộ hồ nước, cũng thôn phệ đoàn người An Linh Hầu Cơ Già.
Đại Linh sư Vi Ngu phẫn nộ rít gào, thanh âm quả thật rất thê thảm.
Ánh sáng màu đỏ ngòm bao trùm toàn bộ hồ nước mấy chục giây sau đó mới dần tiêu tan.
An Linh Hầu Cơ Già giống như bị dọa sợ ngơ ngác nhìn tất cả trước mắt đã long trời lở đất.
Mấy tức trước, Quỳ Ngưu sắp bị giết, tất cả hướng về phương hướng mỹ hảo phát triển, mấy tức sau tất cả đã biến hóa đến không cách nào tưởng tượng.
Hồ nước phía dưới đã bị triệt để san bằng, năm trăm Linh sư Đại Linh sư Vi Ngu mang đến biến thành tro bụi, cùng biến thành tro bụi còn có ba ngàn Lôi Đình Thánh Vệ trực thuộc Đại Linh sư Vi Ngu, cùng với ba trăm cỗ Phá Thiên Tru Long Nỗ mà An Linh Hầu Cơ Già tốn thật nhiều sức lực mới thu thập được.
- Hầu gia vô sự, mấy người lão nô chết cũng.... Nhắm mắt.....
Âm thanh của một thái giám cuối cùng tắt thở kéo Cơ Già trở về hiện thực, chớp mắt cúi đầu, Cơ Già đã nhìn thấy một thái giám chỉ còn dư lại đầu và nửa thân thể trên đang chậm rãi từ trên người hắn trượt xuống, chậm rãi nhắm hai con mắt lại, thậm chí khóe miệng còn hiện lên vẻ tươi cười.
Cơ Già lập tức nhớ lại tình cảnh đại trận nổ tung.
Mười tám vị cận vệ thái giám hắn mang đến, tu vi mỗi người đều cao tới Thông Thần cảnh trung hậu kỳ, ngay một khắc vừa rồi, đoàn kết lại với nhau, bảo hộ hắn ở chính giữa, dùng thân thể chặn lại rồi trận pháp phản phệ cho hắn!
Lau máu trên mặt thịt, An Linh Hầu Cơ Già đột nhiên điên cuồng gào thét.
- Là ai, lăn ra đây cho bản Hầu, bản Hầu muốn tru di thập tộc nhà ngươi!
Vừa gào thét, thân thể An Linh Hầu đã ức chế không ngừng run rẩy, trong đũng quần truyền đến từng trận ấm áp để hắn càng thêm tức giận.
Hắn không phải đang tức giận mười tám thái giám kia chết, đối với những Vương Hầu bọn hắn thì mười tám thái giám đó còn không bằng mấy con chó hắn dưỡng, chết thì chết, bọn hắn cũng sẽ không có bất kỳ một chút đau lòng nào.
Hắn phẫn nộ chính là ngay vừa rồi, hắn chỉ cách tử vong có một bước.
Thiên hoàng quý tộc, Hoàng tộc huyết mạch như hắn thiếu một chút sẽ chết, sao hắn lại có thể không giận?
Nhìn An Linh Hầu Cơ Già hoàn hảo vô sự, Đại Linh sư Vi Ngu lau một mồ hôi lạnh trên trán, thở phào nhẹ nhõm.
Trong nháy mắt tiếp theo, Vi Ngu nhìn năm trăm Linh sư và ba ngàn Lôi Đình Thánh Vệ phía dưới đã hoàn toàn biến mất, trong lòng đau nhức, yết hầu căng thẳng, một miệng máu tươi từ trong miệng phun mạnh ra.
Năm trăm Linh sư còn có ba ngàn Lôi Đình Thánh Vệ chính là trực thuộc dưới trướng của Vi Ngu ở Thiên Miếu, chính là của cải những năm này Vi Ngu liều mạng tích góp ra.
Nhưng hiện tại, chỉ trong một vụ nổ đã trong trực tiếp biến mất.
Giữa bầu trời, lôi vân bị tâm tình của Vi Ngu dưới ảnh hưởng, bắt đầu đùng đùng đùng đùng cuồng oanh loạn tạc, từ đó có thể biết lúc này Vi Ngu phẫn nộ đến mức nào.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nhớ tới mục đích thực sự chuyến này của mình, Vi Ngu kinh ngạc thốt lên một tiếng, giống như phục hồi tinh thần vô cùng lo lắng nhìn về phía sơn động của Quỳ Ngưu.
Chỉ cần bắt được bảo bối trong này, ngày như vậy tất cả tổn thất hôm nay đều đáng giá!
Ngày sau có thể đòi trở về gấp mười gấp trăm lần!