← Quay lại trang sách

Chương 1282 Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ

Lạc Ấp!

Đang lúc buổi sáng, trong Hoàng thành Càn Khôn điện, Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng - Cơ Long đang cùng Nghị Chính Thân Vương còn có đương triều trọng thần xử lý quốc sự, đột nhiên, hắc sắc ngọc tỷ tượng trưng cho quyền lực chí cao vô thượng của Đại Chu bày ra trên án cạnh Thánh Thiên tử đột nhiên hiện ra hào quang chói mắt.

Đại Chu lấy màu đen làm đầu, vì lẽ đó ngọc tỷ tượng trưng cho quyền lực cao nhất dùng một loại linh ngọc màu đen hiếm thấy làm thành.

Đại Chu giàu có tứ hải, nắm giữ Càn Khôn Hồng Hoang đại lục, vì lẽ đó ngọc tỷ này có tên Càn Khôn Tỉ, bản thân nó cũng là một trấn quốc báu vật ghê gớm.

Từ khi Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng kế thừa hoàng vị, Càn Khôn Tỉ này triệt để được Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quản lý.

Chính là Đại Chu trấn áp vận nước báu vật vật liệu, bình thường sẽ không nhẹ động.

Nhưng ngày hôm nay, không có dấu hiệu nào, trấn quốc ngọc tỷ dĩ nhiên phát ra hào quang chói mắt, cử động không bị khống chế này để sắc mặt Nhân Tôn Hoàng ngồi ngay ngắn tại hoàng tọa cao cao khó coi tới cực điểm.

Theo hắn, đây là hoàng quyền chí cao vô thượng của hắn bị khiêu khích, đặc biệt là tại trước mặt quần thần.

Thần niệm thôi thúc, Nhân Tôn Hoàng muốn đè xuống dị thường của Càn Khôn Tỉ, chứng minh hắn đối có lực chưởng khống Càn Khôn Tỉ tuyệt đối.

Một khi hắn không cách nào khống chế Càn Khôn Tỉ, vậy thì đại diện cho quyền lực hắn xuất hiện dao động, chịu đến lực lượng không thể tiên đoán ảnh hưởng, sẽ mang đến một loạt biến hóa không thể đoán trước.

Nhưng để sắc mặt Nhân Tôn Hoàng cực kỳ khó coi chính là, dù cho hắn toàn lực thôi thúc thần niệm cũng không cách nào áp chế lại trấn quốc ngọc tỷ đang phát ra ánh sáng chói mắt.

Tình cảnh này để biểu hiện của trọng thần phía dưới trở nên hơi quái lạ, thần niệm sáu vị Nghị Chính Thân Vương càng lấp loé, nhanh chóng giao lưu, mặt mỗi người đều quái lạ.

-Bệ hạ, trấn quốc ngọc tỷ khác thường, kính xin bệ hạ mau chóng điều tra rõ nguyên nhân, bằng không, thần e rằng.... Dân tâm bất ổn!

Sáu vị Nghị Chính Thân Vương cùng nhau tiến lên, trong đó có Ly Thân Vương Cơ

Nguyên.

Nhân Tôn Hoàng hừ lạnh một tiếng, thần niệm toàn lực áp chế Càn Khôn Tỉ lại có dị biến, nếu để tổ linh cảnh báo, vậy hoàng vị của hắn sẽ ngồi không thoải mái.

Đừng xem hắn là Nhân Tôn Hoàng trên ức vạn vạn người, nhưng hoàng vị Đại Chu cũng không nhẹ nhõm như bách tính bình thường tưởng tượng.

Một bên áp chế, ánh mắt Nhân Tôn Hoàng mạnh mẽ trừng mắt nhìn về phía giám sát Đại tổng quản Ngư Triêu Ân hầu ở một bên, muốn từ trong mắt hắn tìm ra chút gì.

Đại Chu nội thị thái giám tu luyện công pháp đặc thù âm nhu, khá ích tuổi thọ, bởi vì thân thể không trọn vẹn, ngoại trừ kim ngân tài bảo ra, vô dục vô cầu, đại đa số thời điểm, những thái giám này so với Hoàng Đế bọn họ còn trường thọ hơn nhiều lắm.

Như giám sát Đại tổng quản Ngư Triêu Ân, tính cả hắn thì đã hầu hạ qua ba đời Đại Chu Đế Hoàng, xem như là lão tư cách.

Một số bí mật trong hoàng cung, những thái giám này còn biết nhiều hơn hắn.

Ngư Triêu Ân tóc đen đầy đầu, sắc mặt hồng hào nhìn Càn Khôn Tỉ, suy nghĩ một hồi sau quỳ xuống đất nói.

- Khởi bẩm bệ hạ, Càn Khôn Tỉ trấn áp vận nước Đại Chu, ý chí bệ hạ chính là ý chí Càn Khôn Tỉ, nhưng có một vài ngoại lệ.

Thấy Ngư Triêu Ân quang minh chính đại nói, gánh nặng trong lòng Nhân Tôn Hoàng liền được giải khai.

Những nô tài này phỏng đoán tâm ý rất tốt, nếu dám quang minh chính đại nói, nói rõ việc này tuyệt có lợi với hắn, ít nhất là vô sự.

-Ừ, có gì ngoại lệ?

-Bẩm bệ hạ, lão nô xem qua cung đình bí lục, lúc trước khai quốc lão tổ tông rèn đúc Càn Khôn Tỉ trấn áp vận nước, vì để Đại Chu ta muôn đời không suy, cố ý phân ra một tia khí tức Càn Khôn Tỉ lưu giữ ở tổ miếu, lại trao quyền cho ấn tỷ ti, Châu Mục, đại tướng thống lĩnh quân, nguyên soái, Quân đoàn trưởng các quan chức ấn tỷ, có thể dùng Càn Khôn Tỉ lưu một dấu ấn khí tức.

-Đạo lạc ấn Càn Khôn Tỉ này, những quan viên kia chỉ có thể thượng cáo không được, cùng đường mạt lộ, hoặc nguy cơ quốc thể mà thiêu đốt thần hồn phát động Hồn Gián mới có thể kích hoạt.

-Sau khi phát động Hồn Gián, khí tức trong Càn Khôn Tỉ có thể mang theo thần hồn quan chức Hồn Gián phá tan hư không, chớp mắt na di đến trước mặt bệ hạ!

Nói xong những chuyện này, Ngư Triêu Ân quỳ ở đó, không nói thêm một lời.

Biểu hiện Nhân Tôn Hoàng đầu tiên là buông lỏng, sau đó chăm chú.

- Hồn Gián? Nói như vậy, có người phát động Hồn Gián.

- Trẫm đăng cơ có hơn bảy trăm năm? Lần đầu tiên nghe nói Hồn Gián, lần đầu tiên kiến thức Hồn Gián!

Nói xong, Nhân Tôn Hoàng thả ra thần niệm áp chế.

Sắc mặt trọng thần cùng Nghị Chính Thân Vương phía dưới trở nên càng thêm quái lạ.

Không chỉ Nhân Tôn Hoàng, chính là bọn họ cũng lần đầu nghe nói Hồn Gián.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ gần như đã quên chuyện này.

Hầu như là chớp mắt khi Nhân Tôn Hoàng thả ra thần hồn áp chế, ấn tỷ đỏ thẫm đã mang theo một tia tàn hồn Châu Mục Bá Châu trực tiếp xuất hiện ở phía trên Càn Khôn Tỉ, trước ngực Nhân Tôn Hoàng.

Lúc này, trong ấn tỷ đỏ thẫm lưu lại là tinh thần ấn tỷ Chương Mật thống khổ tru bi (*) trước khi tự sát, hơi vừa tiếp xúc đã để Nhân Tôn Hoàng hoàn toàn biến sắc.

[*Tru: tru réo, rống, bi: bi thiết]

Bởi Càn Khôn Tỉ, chuyện trước sau Chương Mật phát động Hồn Gián, Nhân Tôn Hoàng vừa xem hiểu ngay.

Mắt khẽ liếc Ly Thân Vương Cơ Nguyên một chút, sắc mặt Nhân Tôn Hoàng đã tái nhợt đột nhiên đứng lên.

- Lại dám huyết tế trăm vạn lê dân bách tính Đại Chu ta, đây chính là việc tốt của Đại Chu Vương Hầu a.

- Vì thế dĩ nhiên bức tử một vị mục thủ một phương Châu Mục.

Thiên tử giận dữ, ngã xuống trăm vạn.

-Tuần Tra Ti ở đâu, lập tức phái người điều tra tất cả rõ rõ ràng ràng cho trẫm!.

-Cấm quân Đại thống lĩnh ở đâu? Lập tức đem nghiệp chướng Cơ Già kia bắt giữ trở về cho ta!

Sau khi liên tiếp truyền đạt thánh chỉ, Nhân Tôn Hoàng mới công bố Chương Mật

Hồn Gián trong ấn tỷ đỏ thẫm.

Ly Thân Vương Cơ Nguyên đứng tại chỗ kinh sợ đến mức trợn mắt ngoác mồm, bởi vì An Linh Hầu Cơ Già chính là con trai của hắn.

Đại Chu Thánh Thiên tử tự mình hạ lệnh, toàn bộ Lạc Ấp lập tức trở nên náo loạn, đặc biệt là ngoài trong thành.

Cấm quân một đường đấu đá lung tung, những Vương Hầu thường ngày hung hăng cực kỳ, nhìn trận thế này, từng tên ngoan ngoãn rụt đầu qua một bên.

Trong hư không, ánh sáng ngang dọc, Tuần Tra Ti hầu như phái ra một nửa nhân mã đi qua.

Bất quá, một nhóm đội ngũ ăn mặc càng thêm bí ẩn đi càng nhanh hơn so với Tuần Tra Ti.

Diệp Chân trở về Lạc Ấp một ngày, Thượng Cổ na di trận đã bị Tuần Tra Ti tầng tầng phong tỏa. Phàm là từ Bá Châu bên kia tới, đều sẽ bị mang tới hỏi dò.

Diệp Chân đương nhiên sẽ không bại lộ hắn trở về từ Bá Châu, Thượng Cổ na di trận bản thân thông suốt bốn phương, trước đó chuẩn bị kỹ càng lời giải thích, dựa vào huân vị An Di Tướng Quân, Diệp Chân rất thuận lợi thông qua Tuần Tra Ti.

Nói thật, Diệp Chân rất không thích Tuần Tra Ti, trong mỗi người Tuần Tra Ti, cảm giác đều đói bụng như sói, chỉ cần trên người ngươi hơi toát ra chút dị thường, bọn họ sẽ như sói đói ngửi được mùi máu tanh nhào lên.

Để Diệp Chân bất ngờ chính là, lần kiểm tra này cũng không phải duy nhất.

Từ Long Du Nguyên Thượng Cổ na di trận đi ra đến trước cửa thành Lạc Ấp, Diệp Chân tổng cộng bị kiểm tra bốn lần.

Ba lần khác, kiểm tra rất bình thường, chính là thân phận của Diệp Chân, khi nào Diệp Chân rời khỏi Lạc Ấp, đi làm gì, rất bình thường.

Thế nhưng Diệp Chân căn cứ bọn họ hỏi dò vấn đề mà nhạy cảm phát hiện, trọng điểm bọn họ kiểm tra hay là tình hình hai tháng trước mấy ngày Diệp Chân rời khỏi.

Bởi vậy có thể kết luận, những người này đang tra chuyện Ma tộc cao cấp xuất hiện trên Long Du Nguyên.

Điều này làm cho Diệp Chân có chút khiếp sợ, Đại Chu, đặc biệt là Lạc Ấp đối với chuyện trên Long Du Nguyên xuất hiện cao cấp Ma tộc, còn muốn mẫn cảm hơn so với Diệp Chân tưởng tượng.

Chuyện đã qua hai tháng, còn đang kéo dài kiểm tra.

Diệp Chân còn phát hiện, thời điểm hắn tiến vào thông đạo sau cửa thành Lạc Ấp, Chu Thiên Vạn Linh Hiển Nguyên Kính treo lơ lửng trên bầu trời kiểm tra, rõ ràng tăng mạnh hơn trước, quét người Diệp Chân đến mấy lần, lúc này mới thông qua.

Cũng may Diệp Chân đã thu Tiểu Yêu còn có A Sửu vào trong cơ thể, bằng không sẽ không thể thiếu phí một phen miệng lưỡi.

Sau khi quay lại, việc quan trọng nhất của Diệp Chân tự nhiên là trở về Trường Nhạc Công chúa phủ, chậm trễ mấy ngày ở Bá Châu, kỳ hạn hai tháng trực ban còn có một ngày sẽ kết thúc.

Thời điểm quay lại Công chúa phủ, Tiểu Yêu cực kỳ phiền muộn.

Hình tượng thằn lằn của A Sửu có thể ra ngoài vì là yêu bộc, cùng Diệp Chân cộng đồng ra vào, Tiểu Yêu hóa thành nhân hình thì khá phiền toái.

Cuối cùng, chỉ có thể dựa vào sự thần dị của Thái Cổ thận khí mà hóa thành một cây trâm cài tóc trên đầu Diệp Chân mới xem như không có bị Diệp Chân thu hồi trong cơ thể.

Thời gian hai tháng, Trường Nhạc Công chúa phủ cũng không có biến hoá quá lớn, bất quá, Diệp Chân còn không vào cửa phủ đã nhìn thấy một công tử ca nhấc theo một lồng sắt tiến vào trong phủ.

Diệp Chân rõ ràng, trong lồng tre chứa hai con mèo trắng nhìn qua khá đáng yêu.

Diệp Chân ngẩn ra liền có thể đoán được mấy phần.

Chỉ sợ chuyện Trường Nhạc Công chúa yêu thích Tiểu Miêu truyền ra ngoài, những Vương Hầu công tử ca bắt đầu lấy lòng.

Chỉ là, Diệp Chân vừa rời khỏi hai tháng, quy củ Diệp Chân khổ cực lập lên liền phế bỏ.

Không thể không nói, nhóm thân vệ của Trường Nhạc Công chúa thật không dựa dẫm được.

Vừa bước vào cửa phủ vẫn chưa tới mười tức, nội thị Lữ công công bên người Trường Nhạc Công chúa như bay chạy tới, không để ý hình tượng lôi kéo Diệp Chân đi vào trong.

-Diệp đại Đô Thống của ta, ngươi đã về!

-Hai tháng nay, chúng ta gấp đến hỏng rồi, ngươi rời khỏi hai tháng, Công chúa đã tìm ngươi nửa tháng.

-Đi mau, nhanh đi theo ta, Công chúa điện hạ có lệnh, chỉ cần ngươi quay lại, lập tức dẫn ngươi đi gặp Công chúa!

Lữ công công cấp thiết nói.

-Đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Chân hỏi.

Lữ công công than nhẹ một tiếng, không nói gì, thế nhưng ánh mắt vô tình hay cố

ý rơi vào trên người vị công tử kia ca nhấc theo lồng mèo tiến lên, một mặt bất đắc dĩ.

-Như vậy à.

Diệp Chân cười hì hì, thần niệm chìm vào tinh hồn châu Quỳ Ngưu, cảm giác khống chế lôi đình cực kỳ huyền ảo hiện lên trong lòng.

Cũng không thấy Diệp Chân làm động tác gì, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm người công tử ca nhấc theo lồng mèo khẽ động.

Hư không sinh điện.

Không có bất kỳ dấu hiệu lực lượng gì, một tia chớp từ trong lồng thỏ bỗng dưng nổ ra, bùm bùm đánh vào trên người hai con mèo trắng cực kỳ đáng yêu.

Mùi khét của lông, mùi thịt nướng đồng thời tung bay.

Trong tiếng la rầy của vị công tử kia ca đang tức đến nổ phổi kia, Lữ công công kinh ngạc nhìn Diệp Chân một chút, mang theo hắn giống như người không liên quan từ phía sau lướt qua.

Cũng trong lúc đó, trong Trường Nhạc Công chúa phủ, Trường Nhạc Công chúa mặc một bộ váy lục đơn giản nhìn tháy tình cảnh từ trong Thủy Kính, cười đến mắt phượng híp thành hình trăng lưỡi liềm.