Chương 1283 Tiểu Miêu Sau Khi Đột Phá
Châu thành Bá Châu, Đại Linh sư Vi Ngu cùng An Linh Hầu Cơ Già mang theo biểu hiện sống sót sau tai nạn lẻ loi trở về Bá Châu.
Lúc đầu, bọn họ thua đầy bàn, bởi vì bất ngờ phát hiện để bọn họ có một chút khả năng trở mình, điều này làm cho tâm tình xấu đến mức tận cùng của bọn họ tốt lên được một chút.
-Đều lăn ra đây hầu hạ bản Hầu, không thấy bản Hầu trở về à? Đều chết hết rồi sao?
Vừa đi vào Châu Mục phủ, thấy không có hầu gái thái giám nghênh tiếp, Cơ Già tâm tình không được tốt rít gào.
Đột nhiên, ánh mắt hắn ngẩn ngơ, trong ngoài Châu Mục phủ đột nhiên lao ra vô số cấm quân thân mang hắc giáp, trên trời dưới đất, trong thời gian ngắn liền đem hai người bọn họ bao vây.
Ngẩn người một chút, Vi Ngu gào thét.
- Làm gì! Các ngươi muốn làm gì? Muốn xúc phạm sao? Thiên Miếu Đại Linh sư Vi Ngu ở đây, ai dám lỗ mãng?
Tiếng gào lớn của Vi Ngu phát ra lại không để cho Cơ Già tí ti cảm giác an toàn nào, chủ yếu là tướng lĩnh mang đội cấm quân để hắn có một loại dự cảm hết sức không tốt.
ĐẠI thống lĩnh cấm quân Lạc Ấp Hoàng thành - Hoàn Trá, tâm phúc chân chính hiện nay của Đại Chu Thánh Thiên tử Nhân Tôn Hoàng, tuy rằng chỉ chưởng quản một phần nhỏ trong cấm quân, nhưng có thể tuần phòng Hoàng thành, bản thân là một loại vinh dự, một loại quyền lực.
Cũng chính là bởi vì nguyên nhân này, trên căn bản, Hoàn Trá đứng ra liền đại diện cho Thánh ý của Đại Chu Thánh Thiên tử.
Hoàn Trá lạnh lùng nhìn chăm chú Vi Ngu một chút, giũ ra một phần thánh chỉ tại chỗ tuyên đọc, rất đơn giản, chính là bây giờ có Châu Mục Bá Châu - Chương Mật lấy cái chết hồn gián Cơ Già tàn hại dân chúng vô tội, đặc biệt phụng chỉ lùng bắt Cơ Già điều tra.
Thoáng chốc, An Linh Hầu kinh ngạc đến ngây người, Chương Mật lấy chết Hồn Gián hắn?
Chương Mật có cái dũng khí này sao?
Biểu hiện An Linh Hầu trở nên cực kỳ quái lạ, cũng biến thành vô cùng kinh ngạc.
Đại Chu lê dân bách tính vô số, chết trăm tám mươi vạn căn bản không tính là gì, nhưng một khi tấu lên trên, lại bị tiểu nhân đâm chọc cũng sẽ trở nên cực kỳ phiền phức.
Trước mặt thánh chỉ Đại Chu Thánh Thiên tử, Cơ Già kiêu căng ương bướng đến đâu cũng phải ngoan ngoãn bị vài tên cấm vệ sĩ tốt như hổ như sói bắt giữ tại chỗ.
-Lớn mật, An Linh Hầu chính là Lôi Điện Thần sứ của Thiên Miếu ta, các ngươi có thể nào…
Còn không chờ Vi Ngu nói xong, xoạt xoạt âm thanh nâng nỏ vang lên, có hơn một vạn cỗ Viêm Linh Bạo Ma nỏ đã nhắm vào hắn, dùng là Tru Ma Long tiễn uy lực to lớn nhất.
Nếu thật sự là bị mười vạn chi Tru Ma Long tiễn oanh, Vi Ngu hắn là Huyền Cung Cảnh cường giả, ngày hôm nay cũng không chiếm được lợi ích.
-Vi Đại Linh sư, thiên hạ này, chính là thiên hạ Đại Chu ta, bất kể là Thiên Miếu hay là An Linh Hầu, đều là con dân Đại Chu Thánh Thiên tử, ý chỉ Thánh Thiên tử ở đây, ai dám không tuân?
Nói xong, Đại thống lĩnh Hoàn Trá âm u quát to.
- Hoặc là, Đại Linh sư muốn tạo phản?
Vi Ngu rất sáng suốt ngậm miệng, Thiên Miếu vượt khỏi trần gian, cũng có địa vị siêu nhiên ở thế tục Hồng Hoang trong đại lục thậm chí là có thực lực kháng lại Đại Chu Đế Quốc.
Nhưng Vi Ngu hắn cũng không có năng lực kia.
Lấy địa vị Vi Ngu trong Thiên Miếu, nếu bị chụp lên đầu mũ tạo phản, một khi ngồi vững, cũng cực kỳ phiền phức.
-Mang đi!.
-Hết thảy thị vệ của Cơ Già, nội thị, người liên quan các loại, toàn bộ mang đi, không giữ lại ai.
-Cứu ta, sư tôn, nhất định phải cứu ta!
Cơ Già bị áp xuống hô to, đầy mặt hoảng sợ.
Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, chuyện này sẽ diễn thành như thế.
Thấy thế, Vi Ngu gật gật đầu, nhìn theo Cơ Già bị áp đi, biểu hiện Vi Ngu cực kỳ khó coi.
-Ai, đến cùng là ai ở sau lưng tính toán bản tọa? Không nên để cho bản tọa đưa ra ngươi.
ý thức được không đúng, Cơ Già phẫn nộ ngửa mặt lên trời thét dài.
…
Hống!.
Nhìn thấy Diệp Chân đến, Tiểu Miêu chỉ có to bằng bàn tay gầm lên một tiếng kinh, trực tiếp từ trong lòng Trường Nhạc Công chúa nhảy ra, bay về phía Diệp Chân.
Như thường ngày, Diệp Chân mặc cho Tiểu Miêu nhào tới ngực mình.
Nhưng ngay chớp mắt Tiểu Miêu bổ nhào tới, sắc mặt Diệp Chân biến đổi, một luồng đại lực giống như bài sơn đảo hải kéo tới đánh Diệp Chân lăn lốc.
Thậm chí, xương ngực Diệp Chân đều vang lên kiếng ken két hết sức chói tai, cái đó là âm thanh xương bị chấn thương.
Ánh mắt Diệp Chân hơi dại ra, cơ thể hắn được Hắc Long Bá thể cường hóa, mạnh hơn trung phẩm Trấn khí mấy phần nha.
Bị Tiểu Miêu tùy ý bổ vào thì có chút không thể chịu đựng được lực lượng của nó.
Tuy rằng không có chuẩn bị, nhưng lực lượng một bổ này của Tiểu Miêu, tuyệt đối không cách nào tưởng tượng, thực lực so với trước đó ít nhất tăng lên mấy lần.
-Tiểu Miêu, ngươi đột phá? Ngươi đột phá?
Ngẩn ra một hồi, Diệp Chân kinh hỉ.
Trong nháy mắt tiếp theo, Tiểu Miêu cũng có chút ngẩn ra gật mạnh đầu, khống chế sức lực, cực kỳ vui vẻ nhào vào trong lồng ngực Diệp Chân.
Hai tháng không thấy, Tiểu Miêu cực kỳ nhớ nhung Diệp Chân, miệng hơi có chút ẩm ướt liền nắm về hướng mặt Diệp Chân, thậm chí còn le cái lưỡi hồng phấn ra, không ngừng liếm tới liếm lui trên mặt Diệp Chân.
Diệp Chân cũng vui cười, hưởng thụ Tiểu Miêu nhớ thương.
Nói thật, hai tháng không thấy, hắn cũng cực kỳ nhớ nó.
Nhìn tình cảnh này, mặt Trường Nhạc Công chúa đối diện đang cười đột nhiên khó hiểu đỏ lên.
Ngay vừa rồi, Trường Nhạc Công chúa còn ôm Tiểu Miêu thân thiết qua, trên miệng, trên mặt đều bị Trường Nhạc Công chúa thơm qua, lúc này Tiểu Miêu liều mạng cọ xát, liếm láp Diệp Chân để trong lòng Trường Nhạc Công chúa bay lên một số ý nghĩ không khỏi mặt đỏ tai nóng.
-Đến đến đến, Tiểu Miêu, hiện ra bản thể, để ta nhìn biến hóa ngươi thế nào!
-À, tu vi đột phá, có thức tỉnh thiên phú thần thông gì hay không?
Diệp Chân vui cười nói.
Tiểu Miêu gầm một tiếng, hiện ra bản thể, hơi thở của nó cũng triệt để lan ra.
Hình thể Tiểu Miêu hơn trăm mét bây giờ càng thêm khéo léo, chỉ to nhỏ hơn năm mươi mét, nhưng khí tức quanh thân so với hai tháng trước thì mạnh mấy lần có thừa.
Ngoài ra, Tiểu Miêu trên căn bản không có thay đổi gì, chỉ là đôi mắt hổ đẹp đẽ kia tựa càng thêm đẹp đẽ.
-A, Nhập Đạo Cảnh trung kỳ, không đúng, Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.
Đột nhiên, Diệp Chân có một loại ngơ ngác nhìn về phía Tiểu Miêu.
Ngay vừa rồi, Tiểu Miêu đứng ở trước mặt hắn, Diệp Chân cảm giác khí tức Tiểu Miêu vẫn như cũ đang nhanh chóng kéo lên.
Lúc đầu Tiểu Miêu phát tán khí tức là Nhập Đạo Cảnh trung kỳ đỉnh phong, sau mấy tức, khí tức Tiểu Miêu đã thăng đến Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.
Tu vi Tiểu Miêu tựa hồ tùy tùy thời khắc đang tăng lên.
Diệp Chân rõ ràng, đây là dược lực Tiểu Miêu trước trầm tích ở trong người bởi vì huyết mạch tăng lên mà bắt đầu bị luyện hóa.
Nhưng càng làm cho Diệp Chân giật mình là huyết mạch của Tiểu Miêu.
Trước đây, bởi vì thần hồn lạc ấn, huyết mạch của Tiểu Miêu, Diệp Chân vừa xem hiểu ngay.
Nhưng bây giờ, thời điểm giữa hai người có thần hồn liên hệ, huyết mạch Tiểu Miêu cũng biến thành cực kỳ mơ hồ, tựa hồ là một loại huyết mạch Diệp Chân chưa từng gặp.
Nhưng có thể khẳng định, so với huyết mạch Tiểu Miêu lúc trước, phải cường đại lên gấp mười lần thậm chí gấp mấy chục lần.
-Thần thông, sau khi đột phá, có thu được thiên phú thần thông gì hay không?
Diệp Chân hỏi.
Tiểu Miêu có chút ngượng ngùng lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Trường Nhạc Công chúa.
-Tiểu Miêu, lại đây!
Trường Nhạc Công chúa quát nhẹ một tiếng, lập tức để Tiểu Miêu có chút khó khăn, nhìn Diệp Chân, nhìn lại Trường Nhạc Công chúa một chút, không biết xử lý ra sao, đặc biệt là trong ánh mắt đang xin chỉ thị kia để Trường Nhạc Công chúa tức giận không thôi.
-Hừ, tên không có lương tâm, Bổn cung vì ngươi bỏ công nhiều như vậy, ngươi còn…
Diệp Chân không chút biến sắc nháy mắt một cái, Tiểu Miêu liền hóa thành một vệt sáng rơi xuống trong lồng ngực Trường Nhạc Công chúa.
-Hai tin tức tốt, một tin tức xấu, trước hết nghe cái nào?
Trường Nhạc công vui cười nói.
-Trước hết nghe một tin tức xấu đi!
Diệp Chân nói.
-Tin tức xấu chính là Tiểu Miêu hấp thu luyện hóa huyết mạch có chút viễn cổ, so với huyết mạch trước, tăng lên gần trăm lần, độ khó ngày sau muốn hóa thành hình người cũng tăng lên gần trăm lần!
Trường Nhạc Công chúa nói.
-Công chúa điện hạ, nếu như vậy cũng là tin tức xấu, ta tình nguyện nghe càng nhiều tin tức xấu hơn!
Diệp Chân khôi hài nói.
Trường Nhạc Công chúa vui mừng.
- Nói như vậy, nếu Bổn cung nói tin tức tốt, chẳng phải sẽ để ngươi mừng như điên? Như vậy, trước khi Bổn cung nói tin tức tốt, cho phép Bổn cung nhấc lên điều kiện, làm sao?
Nghe vậy, Diệp Chân rất khó chịu liếc mắt một cái.
- Công chúa điện hạ, nói đi, cô lại muốn gia tăng thời gian bao lâu chung đụng cùng Tiểu Miêu?
- Không nhiều, chơi mấy năm, chơi đến khi tên tiểu tử này không thể rời bỏ Bổn cung là được!
Trường Nhạc Công chúa cười nhạt nói.
-Ạch, chỉ cần Công chúa điện hạ có thể làm được, thuộc hạ không có ý kiến gì!
-Bất quá, thuộc hạ ngày nào đó ý nghĩ hơi động, nếu như Tiểu Miêu không thấy, kính xin Công chúa điện hạ thứ lỗi!
Diệp Chân nói.
-Ngươi.... Trường Nhạc Công chúa phẫn nộ.
-Ít nhất nửa năm, ít nhất trong vòng nửa năm, ngươi không thể tùy tiện triệu Tiểu Miêu đi.
-Bởi vì huyết mạch Tiểu Miêu sau khi đột phá, muốn ngộ ra bản mệnh thiên phú thần thông còn cần ở chung lâu dài với Bạch Hổ Huyền Tình.
Nói xong, trên mặt Trường Nhạc Công chúa đang cười hiện ra vẻ đắc ý.
-Đương nhiên, ngươi nếu như triệu hồi Tiểu Miêu, trì hoãn Tiểu Miêu tu luyện, thì không trách được Bổn cung.
Diệp Chân có chút nghiến răng, Trường Nhạc Công chúa này bắt bí uy hiếp hắn, bất quá, cũng chỉ có thể đồng ý.
Ngược lại, để Tiểu Miêu sống chung cùng Trường Nhạc Công chúa, chỉ có lợi, không có chỗ xấu.
Này xem như là một tin tức tốt, như vậy một tin tức tốt khác là gì?
Diệp Chân hỏi.
Một tin tức tốt khác chính là, Bổn cung vừa được Phụ Hậu đồng ý, để binh ngạch thân vệ Bổn cung tăng lên ba ngàn người. Mà Diệp Chân ngươi chính là thân vệ đầu tiên Bổn cung bổ nhiệm nhận chức Giáo úy!
Trường Nhạc nói.
-Hừm, từ giờ trở đi, tức khắc tiền nhiệm! Hết thảy lính, tướng lĩnh đều do ngươi một lời mà quyết, mà Bổn cung chỉ có một yêu cầu!
Trường Nhạc Công chúa nói.
Mời Công chúa điện hạ dặn dò!
Diệp Chân nghiêm mặt nói.
-Tận lực đánh đuổi những con ruồi đáng ghét kia cho Bổn cung như một tháng trước ngươi trực ban, để cho Bổn cung thanh tĩnh!
Một câu nói đã lộ ra mục đích thật sự của nàng.
-Mạt tướng tuân mệnh!