Chương 1291 Địa Công Công Phẫn Nộ
Khi Liễu Phong kinh sợ đến mức thét chói tai, Chu Đồ đã biến thành huyết sắc viêm quang như mặt trời rừng rực, bộc phát ra sau lưng Diệp Chân.
Càng đòi mạng chính là, Chu Đồ bắn ra huyết sắc viêm quang, khống chế trong phạm vi ba mươi mét!
Ngay khi bộc phát ra, khoảng cách của Chu Đồ chỉ cách Diệp Chân chưa tới mười mét.
Nói cách khác, Diệp Chân nằm trong trung tâm huyết sắc viêm quang nổ tung này.
Uy lực kia rất khủng bố, lập tức đã gây chấn động trận pháp phòng ngự trong Phủ
Trường Nhạc Công chúa, hơn trăm trận pháp mạnh mẽ bắt đầu bay lên từ bốn phương tám hướng trong phủ Trường Nhạc Công chúa.
Ngay cả trên mặt đất cũng trong nháy mắt này dâng lên trận pháp mấy chục tầng.
Những cái này đều chỉ là trận pháp phòng ngự bảo vệ không gian chồng chất trong Trường Nhạc công phủ, nhưng lúc này lại biến thành đòi mạng ngoạn ý.
Sức mạnh của trận pháp đã kiềm lại Chu Đồ tự bạo ra huyết sắc viêm quang, đang tiến thêm một bước trên mặt đất, để Diệp Chân chịu đựng huyết sắc viêm quang càng nhiều.
Trong hư không Phủ Trường Nhạc Công chúa đột ngột vang lên một tiếng gầm gừ phẫn nộ, hư không đột nhiên nhúc nhích một chút, phân thân hình chiếu của Địa công công lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện trên không giáo trường.
Một chưởng ảnh chu vi trăm mét đã phủ xuống bao trùm đoàn huyết sắc viêm quang kia.
Tuy Địa công công phản ứng rất nhanh, nhưng chung quy vẫn chậm một đường, trước khi phân thân hình chiếu của Địa công công xuất hiện, huyết sắc viêm quang cũng đã thôn phệ Diệp Chân.
Binh lính đang quan sát cuộc chiến đều bị tình cảnh biến hóa này làm cho kinh ngạc đến ngây người, ngoại trừ bản năng lùi về sau, hoàn toàn không biết làm sao.
Cổ Thiết Kỳ theo bản năng còn muốn xông tới, lại bị Liễu Phong kéo lại.
- Ngươi điên rồi! Huyết Linh tử sĩ có tu vi Thông Thần cảnh cửu trọng tự bạo, có tu vi dưới Thông Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong, chắc chắn phải chết! Thậm chí ngay cả võ giả Huyền Cung Cảnh đều bị trọng thương!
Con mắt của Cổ Thiết Kỳ trừng cái tròn vo.
- Diệp Giáo úy hắn hắn...
Trong mắt của Cổ Thiết Kỳ đang rất gấp, không phải giả vờ.
Nói thật, trước đó, hắn cảm thấy hắn cả đời này, chính là ăn no chờ chết, lăn lộn mấy trăm năm, lăn lộn đến một huân vị trong trăm họ gia tộc, lăn lộn tốt trở thành ngoại sự trưởng lão gia tộc, đến lúc già cũng có thể có chút tháng ngày phong quang.
Lăn lộn không được, nói không chắc ngày nào đó sẽ bị gia tộc biến thành bia đỡ đạn.
Cho tới Cổ Thuần Trí xuất thân dòng chính sỉ nhục, hắn cũng đã thành thói quen.
Quyền uy của gia tộc, làm cho hắn không có chút tâm tư phản kháng nào.
Trong Lạc Ấp, huyết mạch xuất thân chính là không cách nào vượt qua được.
Thế nhưng Diệp Chân xuất hiện, cho hắn hi vọng, cho hắn niềm tin!
Làm cho hắn đột nhiên cảm thấy, trong gia tộc, đích tôn Cổ Thuần Trí hình như cũng không quá đáng sợ như vậy, lần đầu tiên làm cho hắn cảm thấy, hắn có lẽ có thể vì bản thân kiến công lập nghiệp.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân lại bị một Huyết Linh tử sĩ trong nháy mắt bão táp khí tức đến Thông Thần cảnh cửu trọng ám sát.
Loại cảm giác đó, giống như hi vọng của hắn bị hủy diệt!
Liễu Phong nhìn biểu hiện của Cổ Thiết Kỳ vô cùng thống khổ, chậm rãi lắc lắc đầu.
Mấy ngày tiếp xúc qua, dựa theo tâm mà nói, hắn cảm thấy Diệp Giáo úy lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của hắn, bất kể là thủ đoạn hay thực lực.
Hắn cũng không ngờ sẽ tao ngộ chuyện như vậy.
Nhưng hắn và Cổ Thiết Kỳ không giống nhau, không có giao tình gì với Diệp Chân, trong lòng ngoại trừ cảm thấy đáng tiếc, cũng không có cái gì.
Khặc khặc khặc!
Tiếng ho khan cực kỳ kịch liệt đột ngột truyền ra từ trung tâm huyết sắc viêm quang vừa tản ra, để biểu hiện của Liễu Phong bỗng trở nên vô cùng kinh ngạc, mà biểu hiện của Cổ Thiết Kỳ mừng như điên, hét lớn một tiếng, đã vọt vào trung tâm viêm quang bạo phát.
- Diệp Giáo úy, ngươi không chết!
Cùng lúc đó, một chưởng của phân thân hình chiếu của Địa công công cũng triệt để ấn xuống, toàn bộ ánh sáng màu đỏ ngòm đều bị một chưởng này đập tan, lộ ra Diệp Chân cực kỳ chật vật bên trong.
Lúc này, khắp toàn thân Diệp Chân từ trên xuống dưới, y phục đều bị bạo thành bột phấn, trước người dựng thẳng giáp thuẫn khổng lồ tràn đầy hoa văn huyền ảo, bảo vệ phía trước Diệp Chân, cũng đang gắt gao ngăn cản Huyết Linh viêm quang do Chu Đồ bắn ra.
Nhưng sau lưng Diệp Chân, lúc này có chút thảm.
Lại như bị nướng chín, ngoài thân nổi lên vô số bong bóng, có nhiều chỗ đã biến thành màu đen đốm trắng, thậm chí còn có mỡ bị nướng chảy xuống, phần lớn da dẻ giống như bị nướng chín như trứng tôm, đã sưng đỏ không thể tả.
Long Ngao Tí Thuẫn chỉ chặn lại một phần sức mạnh khủng bố do Huyết Linh viêm quang xung kích.
Mà Chu Đồ nổ tung thành Huyết Linh viêm quang lại bao trùm không gian từ trên xuống dưới có phạm vi ba mươi mét.
Sau lưng Diệp Chân, không thể tránh khỏi bị xung kích.
Để Diệp Chân phiền muộn chính là, sau từ lần trước xung đột với Thiên Miếu Linh sư Hợp Tiêu, Hoàng Sa Kim hồn giáp của Diệp Chân đã bị hủy, vẫn còn chưa kịp luyện chế hồn giáp mới.
Bằng không, thương thế phía sau lưng Diệp Chân cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.
Chủ yếu cũng do Chu Đồ tập kích quá đột ngột, thời khắc mấu chốt, Diệp Chân chỉ kịp vận dụng Long Ngao Tí Thuẫn trên cổ tay để chắn lại xung kích bạo liệt chính diện, thậm chí ngay cả Long Lân Linh giáp cũng không kịp điệp gia đệ nhị trọng, đã bị sóng oanh kích khủng bố này phá tan.
Nhưng chủ yếu nhất chính là, cũng do Hắc Long Bá thể của Diệp Chân cao tới trung phẩm Trấn khí, chịu đựng oanh kích của huyết quang khủng bố.
Bằng không, lúc này Diệp Chân đã chết không nghi ngờ, toàn bộ phía sau lưng chỉ sợ cũng phải biến thành bùn nhão!
Một miệng lại một miệng ho ra máu, Diệp Chân có chút gian nan xoay người, hướng về phía Cổ Thiết Kỳ lườm một cái.
- Làm sao, mong ta chết?
- A...
- Ngốc, còn không qua đây dìu ta.
Không chờ Cổ Thiết Kỳ phản ứng lại, Liễu Phong đã phản ứng lại xông tới đỡ lấy Diệp Chân đang lung lay, sắp ngã.
- Giáo úy đại nhân, mạng của ngươi thật đúng là dai!
Tuy rằng Huyết Sắc tử sĩ có tu vi khí tức cao tới Thông Thần cảnh cửu trọng tự bạo, uy lực rất khủng bố, nhưng Long Ngao Tí Thuẫn đã chặn lại phần lớn oanh kích, thương thế của Diệp Chân cũng không có nghiêm trọng như bề ngoài.
Chính là không cần người đỡ cũng có thể đi bộ, nhưng Diệp Chân cũng không muốn bại lộ quá nhiều, đặc biệt là dưới tình huống, hắn liên tiếp có tử sĩ ám sát.
Giữa bầu trời, phân thân hình chiếu của Địa công công có chút ngạc nhiên, nhìn Diệp Chân sống sót đi ra, ánh mắt có chút bất ngờ.
Nhưng nhìn chăm chú Long Ngao Tí Thuẫn trên tay Diệp Chân một chút, biểu hiện có chút bất ngờ.
- Tên tiểu tử này, thứ tốt trên tay cũng không ít.
Không chỉ Địa công công kinh ngạc, ngay cả Diệp Chân cũng hơi kinh ngạc, Long Ngao Tí Thuẫn này của hắn cũng không có trải qua qua bao nhiêu luyện chế dựa vào hơn nửa là uy năng của bản thân nó.
Hắc Long Bá thể của hắn có cường độ trung phẩm Trấn khí đều bị hư hỏng không nhẹ, mà mặt ngoài Long Ngao Tí Thuẫn lại không có bất kỳ dấu hiệu hư hỏng nào, món đồ chơi này, chính là một bảo vật trăm phần trăm không hơn không kém.
Năng lực phòng ngự, tuyệt đối là mạnh nhất.
Nếu sau khi trải qua luyện hóa, có lẽ theo Diệp Chân đoán, uy năng phòng ngự kia, tuyệt đối có thể có hơn trình độ thượng phẩm Trấn khí.
- Lập tức điều tra!
- Người đâu, tra rõ cho lão phu! Trong vòng một canh giờ, lão phu muốn có tư liệu tổ tông ba đời của người này, trong vòng một canh giờ, tất cả lý lịch trong quân của người này, phải đặt ở trước mặt lão phu!
Địa công công phẫn nộ, gầm gừ vang vọng toàn bộ quân doanh!
Trên thực tế, Địa công công đối với có Huyết Linh tử sĩ ám sát Diệp Chân cũng không phải quá mức phẫn nộ, hắn phẫn nộ chính là, dĩ nhiên có Huyết Linh tử sĩ trà trộn vào phủ Trường Nhạc Công chúa, còn trà trộn vào thân vệ doanh phủ
Trường Nhạc Công chúa.
Ngẫm lại nếu một ngày nào đó, khi hộ vệ Công chúa điện hạ, nếu Huyết Linh tử sĩ phát động ám sát, kết quả kia, ngẫm lại cũng làm cho Địa công công tê cả da đầu.
Trên trăm thái giám mặc đồ đen như có phụ mẫu mất, cầm các loại lệnh phù trong tay chạy vội ra khỏi phủ Trường Nhạc Công chúa.
- Diệp Giáo úy, lão phu mặc kệ ám sát này nhằm vào ai, nhưng từ hôm nay trở đi, trong phủ Công chúa nếu lại xuất hiện ám sát tương tự, lão phu sẽ chất vấn một mình ngươi!
Tiếng la rầy của Địa công công cực kỳ lạnh lẽo vang lên.
Làm cho sắc mặt của Diệp Chân chằng chịt vết thương trở nên cực kỳ khó coi, trong nháy mắt này, hắn cũng rõ ràng nguyên nhân thực sự làm cho Địa công công phẫn nộ.
Không phải hắn bị trọng thương, mà là thích khách trà trộn vào phủ Trường Nhạc Công chúa, bọn họ lại không có chút cảm giác nào!
Tiểu Yêu hóa thành mộc trâm và thằn lằn A Sửu trong Linh Phủ của Diệp Chân, đang phẫn nộ chửi bới người ám sát, lại nhanh chóng phụt ra lượng lớn Ất Mộc linh lực cực kỳ tinh khiết, bắt đầu chữa thương cho Diệp Chân, khiến cho phía sau lưng
Diệp Chân sốt ruột cũng trở nên thoải mái lên, từng tầng từng tầng thịt chết nhanh chóng bắt đầu bóc ra.
Sau khi, Địa công công đã ban ra toàn bộ mệnh lệnh.
Sau một canh giờ, tất cả tin tức về Chu Đồ đã đặt trước mặt Địa công công, trước mặt Diệp Chân cũng có một phần.
Nhưng làm cho sắc mặt tất cả mọi người cực kỳ khó coi chính là, Chu Đồ không ngờ là một tên mồ côi.
Theo tin tức tra được, trong thời gian ba năm tòng quân, gia tộc hắn đã liên tiếp chết vì bệnh, một trực hệ cũng không có.
Xưa nay cũng khá là quái gở, mỗi khi quân lương phát xuống, đều dùng tốc độ nhanh nhất tiêu xài.
Quân lương của hắn không nhiều, nhưng ra vào các kỹ gia cực kỳ nhiều lần, thân gia khá dồi dào.
- Đây mới thực là tử sĩ!
- Diệp Giáo úy, không cần lão phu dạy ngươi làm thế nào chứ?
Phân thân hình chiếu của Địa công công đã mạnh mẽ ném tới tình báo của Chu Đồ trước mặt Diệp Chân.
- Tra!
- Liễu Phong, cầm lấy ấn tín bản tướng, đi tới Quân Ti phủ yêu cầu quê quán, tin tức gia tộc của tất cả sĩ tốt trong thân vệ doanh Công chúa phủ! Sàng lọc ra tất cả những tên mồ côi, không vợ không con cho bản tướng!
Diệp Chân cắn răng nói.
Trên Hồng Hoang đại lục, người bình thường thành gia khá sớm, đại đa số người khi bước vào hai mươi tuổi, hài tử đã chạy đầy đất.
Hậu quả Huyết Linh tử sĩ lẫn vào trong thân vệ của phủ Công chúa, mặc kệ là nhằm vào ai, Diệp Chân cũng cực kỳ rõ ràng.
Vì lẽ đó, Diệp Chân rất thẳng thắn từ bỏ truy tra, bắt đầu dọn dẹp quân vụ trước.
Bỏ ra thời gian hai ngày, Diệp Chân, Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ ba người gần như đã sàng lọc 3,200 tên thân vệ doanh sĩ bình thường có lý lịch tốt sắp xếp một lần.
Người không có thân thích, không có quê hương, không vợ không con, từ trong tất cả tin tức chọn ra được bảy mươi bốn người!
Diệp Chân cũng biết phần lớn đám người này thậm chí là chín mươi chín phần trăm sĩ tốt đều là người vô tội, nhưng xuất phát từ an toàn, những người này toàn bộ bị Diệp Chân gửi lại.
- Lần này, ta cuối cùng đã rõ ràng tại sao ứng cử viên thân vệ đa số đều là con cháu thế gia!
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Diệp Chân cười khổ.
- Bởi vì phương diện xuất thân của con cháu thế gia vẫn an toàn hơn, trên căn bản không thể xuất hiện Huyết Linh tử sĩ như Chu Đồ! Phương diện trung thành cũng được bảo đảm, nhưng nếu bàn về sức chiến đấu, đều rất yếu!
Liễu Phong nói.
Diệp Chân gật đầu.
- Được rồi, ta phải đi ra ngoài một chuyến, lúc ta không có mặt, hai người các ngươi thay phiên cẩn thận phòng vệ, nhất định không thể lại có chuyện xảy ra.
Liễu Phong gật đầu, Cổ Thiết Kỳ lại theo bản năng truy hỏi một câu.
- Diệp Giáo úy, ngươi đi làm cái gì, có muốn ta đi với ngươi hay không?
Diệp Chân chậm rãi lắc đầu, khi bước ra cổng chính doanh trại, trên mặt lại tràn ngập hung tợn dữ dằn!
Quân vụ sắp xếp xong xuôi, như vậy Diệp Chân cũng nên vì mình làm ít chuyện.
Bất kể là ai, muốn đối phó với Diệp Chân, cũng phải chuẩn bị trả giá thật lớn.