← Quay lại trang sách

Chương 1310 Không Cẩn Thận

----

Nhìn mấy trăm Ma tộc tụ hướng về hai người, Trường Nhạc Công chúa thuộc như lòng bàn tay nói để Diệp Chân ngẩn người.

- Ngươi phải cẩn thận, nhân loại kia là Ma tộc đầu lĩnh hóa thành.

Linh quang trong đôi mắt đẹp của Trường Nhạc Công chúa lóe lên, trực tiếp nói.

- Bản thể của tên kia là một Tứ Tí Na Già tính cách cực kỳ hung tàn, còn có mấy Ma tộc phụ thuộc phía sau hắn cũng rất lợi hại, còn có một con hồn Ma!

Nhìn Trường Nhạc Công chúa thuộc như lòng bàn tay chỉ ra những Ma tộc xa lạ,

Diệp Chân ngạc nhiên hỏi.

- Thải Thanh, cô chưa bao giờ tới nơi này, sao nhận ra nhiều Ma tộc như vậy?

- Làm tử nữ Hoàng tộc, học thức cũng rất quan trọng, phân loại Ma tộc - tử địch của Nhân tộc chính là khóa học bắt buộc!

Trường Nhạc Công chúa nói.

Đột nhiên, Tiểu Miêu trong lồng ngực Diệp Chân dò ra đầu, cùng một chỗ dò ra còn có một đầu rắn.

- Diệp đại gia, thật ra, nếu như ngươi hỏi ta, ta nhận ra Ma tộc tuyệt đối nhiều hơn so với cô nàng này!

- Tiểu cô nương, có muốn so với chúng ta hay không?

Thằn lằn A Sửu đột nhiên nói.

- Con rắn này thật xấu!

Trường Nhạc Công chúa thở nhẹ một tiếng, tay nhỏ tìm tòi, một lần nữa ôm Tiểu Miêu trong lồng ngực Diệp Chân vào lồng ngực mình, trực tiếp chọc Thận Long Nguyên Linh A Sửu kêu to.

- Con rắn nhỏ đẹp trai phong cách đáng yêu như ta mà ngươi lại không ôm, đi ôm con kia hổ xấu xí kia? Lẽ nào cô nương hiện tại đều không có mắt nhận thức.

Diệp Chân rất thô bạo nhấn thằn lằn A Sửu vào trong lồng ngực, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trường Nhạc Công chúa.

- Lát nữa theo sát ta, mặc kệ xảy ra chuyện gì, phối hợp với ta, theo sát ta là tốt rồi!

- Ừm!

Trường Nhạc Công chúa gật đầu lia lịa.

Con Tứ Tí Na Già đầu lĩnh hóa thành hình người đột nhiên từ hình người biến trở về Tứ Tí Na Già, mọc ra răng nanh màu xanh biếc thật dài, vừa đi vừa rít gào về phía Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa.

- Nô lệ, lấy ra dấu ấn nô lệ của các ngươi, hoặc hiện tại sẽ bị bọn ta ăn!

Ngoài miệng đang rống lên, ánh mắt Tứ Tí Na Già vẫn nhìn chòng chọc vào Trường Nhạc Công chúa phía sau Diệp Chân.

Hiển nhiên là bị Trường Nhạc Công chúa hấp dẫn.

Diệp Chân ngẩn ra, mới phản ứng được ý tứ trong lời nói của Tứ Tí Na Già.

Trên Hồng Hoang đại lục, Đại Chu Đế Quốc mời chiếm cứ hai phần ba đất liền, còn lại một phần ba đất liền, hơn nửa bị Ma tộc thống trị, còn có một phần nhỏ, chính là một ít cấm địa khủng bố không người dám vào.

Đáng nói chuyện chính là, trên địa vực Ma tộc thống trị thì Nhân tộc cũng rất thường gặp.

Nhân tộc chính là nô lệ Ma tộc thích nhất dùng, tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với địa ma cấp thấp nhất Ma tộc, còn là đồ ăn một số Ma tộc thích nhất, một số Ma tộc mừng thực huyết dịch, càng là coi nhân tộc giống như súc vật để nuôi nhốt, bởi vì máu tươi của nhân tộc đối với chúng nó chính là vật đại bổ.

Vì vậy, trên địa bàn thống trị của Nhân tộc, Ma tộc bị người người gọi đánh, thế nhưng trên địa bàn của Ma tộc, Nhân tộc lại rất thông thường.

Đối với Ma tộc thì Nhân tộc chính là tiền đánh cược của bọn họ.

Hơn nữa, trên địa bàn thống trị của Ma tộc, không thiếu một ít nhân tộc có địa vị, bọn họ không ngoại lệ đều là quản sự thậm chí là quản gia của một số lãnh chúa Ma tộc mạnh mẽ, nhưng không thoát được thân phận đầy tớ.

Cái này cũng là nguyên nhân căn bản Tứ Tí Na Già trước mắt này vừa thấy mặt đã gọi Diệp Chân là nô lệ, bảo Diệp Chân đưa ra dấu ấn nô lệ.

Càng quan trọng chính là, giữa Nhân tộc nhược nhục cường thực, có chút thời gian còn có thể phủ thêm một tầng áo khoác dối trá, thế nhưng giữa Ma tộc nhược nhục cường thực lại rất trần trụi.

Nếu con Tứ Tí Na Già trước mắt này sau khi kiểm tra dấu ấn của Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa muội muội, phát hiện thực lực chủ nhân của hai nô lệ Diệp Chân và Trường Nhạc Công yếu hơn hắn thì hắn sẽ không chút do dự cướp hai người này về danh nghĩa của bản thân.

Nói cách khác, tình cảnh lúc này của Diệp Chân đã cực kỳ hung hiểm.

Rất hiển nhiên, Trường Nhạc Công chúa từ nhỏ đã chịu giáo dục nghiêm khắc từ hoàng thất, so với Diệp Chân càng rõ ràng điểm này, nhìn những Ma tộc tướng mạo khủng bố biểu hiện hung tợn dữ dằn xung quanh, mặt cười cũng căng thẳng đến cùng một chỗ.

- Nói chuyện!

- Không nói lời nào, con trai ăn đi, nữ tử, khà khà.

Tứ Tí Na Già quay đầu lại liếc mắt nhìn đông đảo Ma tộc phía sau, hiểu ý bắt đầu cười ha hả.

- Cút ngay!

Sau khi hiểu rõ tình huống, biểu hiện của Diệp Chân đột nhiên trở nên cực kỳ hung hăng.

Trước khi Tứ Tí Na Già nổi giận, Diệp Chân tiến lên mấy bước chỉ vào mũi Tứ Tí Na Già phun nước bọt hướng về phía Tứ Tí Na Già rít gào lên.

- Lăn, lăn thật xa ra cho lão tử! Tồn tại phía sau ta không phải các ngươi có thể trêu chọc! Nếu không muốn chết thì lăn thật xa cho lão tử!

- Lăn! Ngươi cái tôn tử này, ngươi cái hôi tôn tử, mau mau lăn xa ra cho bổn đại gia, có bao xa lăn bao xa! Ha ha, cảm giác chỉ vào mũi mắng hôi tôn tử quá thoải mái!

Thằn lằn A Sửu giống như cậy thế, trực tiếp nhảy lên đỉnh đầu Diệp Chân, vung vẩy mấy cái chân ngắn nhỏ hướng về phía Tứ Tí Na Già rít gào.

Bị một rắn một người chửi đến nỗi phun nước miếng lên mặt, Tứ Tí Na Già lắc lắc đầu, có chút choáng váng.

Từ trước tới nay hắn chưa từng gặp nô lệ Nhân tộc lớn lối như thế, cho dù trăm năm trước hắn may mắn gặp một vị quản gia Ma tôn là nô lệ Nhân tộc, lúc nói chuyện với hắn cũng không dám phách lối như vậy.

Nhưng thái độ này thật sự đã kiềm chế hắn lại.

Không ngờ lại mặc cho Diệp Chân kéo theo Trường Nhạc Công chúa nhanh chân rời khỏi.

Hắn không mở miệng, hắn sợ, những Ma tộc phía sau hắn tự nhiên không dám có bất kỳ ngăn cản nào.

Thế nhưng, khi Tứ Tí Na Già liếc mắt nhìn biểu hiện của những Ma tộc dưới trướng hắn thì đã hối hận rồi.

Đều là Ma tộc, hắn đối với tâm tư của những kia Ma tộc kia không thể hiểu rõ hơn được nữa, hắn ngày hôm nay bị một nô lệ Nhân tộc nho nhỏ kiềm chế, chỉ sợ những Ma tộc dưới trướng hắn cũng sẽ sinh ra lòng khinh thường đối với hắn.

Dương thịnh âm suy, chưa nói đến làm phản trốn tránh, không cẩn thận có một ít Ma sẽ sinh ra dị tâm thay thế hắn.

Chớ nói chi ánh mắt nô lệ nhân tộc và những Ma tộc đào đất cấp thấp nhất xung quanh, khuôn mặt màu xanh biếc một hồi biến thành màu đen, con Tứ Tí Na Già lập tức rít gào lên đến.

- Đáng chết, nô lệ, một nô lệ chết tiệt lại dám rít gào đối với bộ tộc chủ nhân của hắn, tuyệt đối đáng chết! Mặc kệ chủ nhân phía sau ngươi là ai cũng không bảo hộ được ngươi!

- Lên, bắt hắn lại cho ta, ta muốn lăng trì nam nô thấp hèn kia, còn nữ nô kia ta phải chơi chết nàng, trước mặt mọi người chơi chết nàng!

Tứ Tí Na Già chỉ vào Ma tộc thuộc về hắn điên cuồng hét lên.

- Chủ thượng, như ngươi mong muốn!

Con Xà ma bốn cánh rung lên, nhanh như chớp giật đánh về phía Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa đang nhanh chân rời khỏi.

- Cẩn thận!

Cũng không biết sao, khi Xà ma bốn cánh vừa hơi động, Trường Nhạc Công chúa đã thấp giọng cảnh báo.

Xà Ma bốn cánh, chính là một trong binh chủng chủ chiến trong ma tộc, sức sinh sản cao hiếm thấy, chiến lực cũng rất mạnh mẽ, tuy chỉ có tu vi Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ, thế nhưng lấy "nhục" thân và chiến lực cường hãn của Ma tộc, cho dù gặp phải võ giả Thông Thần Cảnh cũng có thể đánh ngang tay.

- Hừ, thật không biết không sợ chết, chờ một hồi chủ nhân ta đến thì cửu tộc các ngươi, toàn bộ đều phải bị diệt!

Một đoàn ngọn lửa bạch sắc lập tức từ đầu ngón tay Diệp Chân bay ra, ngay khi đánh lên xà Ma bốn cánh đã đánh cho cháy bùng lên.

Phụ Cốt Lân Hỏa!

Trải qua một thời gian ôn dưỡng luyện hóa, hạt giống Huyền Hỏa linh mạch Phụ Cốt Lân Hỏa của Diệp Chân rốt cục đại thành, thân thể cũng có thể hoàn toàn chịu đựng uy lực bản thân của Phụ Cốt Lân Hỏa, có thể tùy ý triển khai.

Bản thân Phụ Cốt Lân Hỏa là Linh hỏa trung phẩm, đừng nói Nhập Đạo Cảnh, cho dù võ giả Thông Thần Cảnh dính lên cũng không dễ chịu.

Kết cục của xà Ma bốn cánh có thể tưởng tượng được, trong tiếng kêu thảm thiết nhanh chóng hóa thành tro tàn.

Càng chết người chính là, Phụ Cốt Lân Hỏa lại có thể đốt cháy thần hồn.

Thần hồn của xà Ma bốn cánh dưới Phụ Cốt Lân Hỏa đốt cháy cao kêu thảm, kêu to cứu mạng.

Tứ Tí Na Già hơi ngẩn người, thế nhưng Ma tộc dưới trướng Tứ Tí Na Già, đặc biệt là mấy Ma tộc đầu óc không quá hữu hiệu, khi thấy xà Ma bốn cánh kêu thảm thì dồn dập chạy lên đi cứu viện.

Chuyện làm cho những Ma tộc kia khiếp sợ sắp xảy ra.

Những Ma tộc chạy đi cứu viện xà Ma bốn cánh chỉ vừa chạm một tia ngọn lửa bạch sắc, ngọn lửa đã lập tức thì có như phụ cốt bình thường dính lên thân thể của bọn họ, đốt cháy cơ thể bọn họ.

Nguyên bản chỉ dính một tia Phụ Cốt Lân Hỏa kích thước bằng một ngón tay nhưng hững Phụ Cốt Lân Hỏa này lại đốt cháy cơ thể bọn họ, lấy tinh huyết trong cơ thể bọn họ để bổ sung, nhanh chóng lớn mạnh, mấy hơi thở, ngọn lửa bạch sắc đã thôn phệ những Ma tộc đang hét thảm kia.

Càng chết người chính là, mấy Ma tộc cứu viện ban đầu nhiễm Phụ Cốt Lân Hỏa vô cùng nhỏ, vì vậy không lập tức bị thiêu chết.

Quá trình bị Phụ Cốt Lân Hỏa đốt cháy cực kỳ thống khổ, những Ma tộc đó giãy dụa lăn lộn như phát điên nhào tới cái khác Ma tộc phía sau kêu cứu.

Liều lĩnh dục vọng cầu sinh, để bọn họ hồ nắm loạn bổ nhào.

Một màn làm cho lãnh chúa Ma tộc Tứ Tí Na Già tê cả da đầu đã xảy ra.

Các ma tộc trên người nhiễm Lân Hỏa cầu cứu những người xung quanh, những Ma tộc kia né tránh không kịp bị vồ một hồi, lập tức nhiễm phải ngọn lửa bạch sắc khủng bố đó!

Ngọn lửa bất diệt kia bổ nhào tới đốt cháy thân thể những Ma tộc mới nhiễm nhanh chóng lớn mạnh, Ma tộc mới nhiễm Phụ Cốt Lân Hỏa còn kêu thảm thiết hướng về phía Ma tộc khác cầu cứu.

Lại như bệnh dịch, trước mặt Tứ Tí Na Già đã hóa thành một biển lửa bạch sắc, trên trăm Ma tộc đang giãy dụa kêu thảm thiết trong biển lửa bạch sắc, nhanh chóng hóa thành tro tàn.

Càng làm cho Tứ Tí Na Già sợ hãi chính là có mấy Ma tộc nhiễm ngọn lửa bạch sắc khủng bố lại lảo đảo đi về phía hắn, cầu xin cứu mạng.

Tứ Tí Na Già thấy vậy sợ hãi bổ ra vô số băng đao, đánh mấy Ma tộc đang hướng về phía hắn thành phấn vụn, giống như tách ra như bệnh dịch bay ngược ra sau.

Càng làm cho hắn sợ hãi chính là dù cho người bị giết chết, nhưng ngọn lửa bạch sắc kia vẫn như cũ hung hăng thiêu đốt trên mặt đất, trên mặt đất có thêm một hố to hóa thành dung nham.

Nhanh chóng rời xa ngọn lửa bạch sắc, khi lần nữa ngẩng đầu thì Tứ Tí Na Già đã phẫn nộ và sợ hãi phát hiện, Ma tộc dưới trướng của hắn đã chết trận một nửa!

Mà tạo thành loại hậu quả này chỉ là một quả cầu lửa mà nô lệ kia bắn ra!

Thật ra, chính bản thân Diệp Chân cũng không ngờ Phụ Cốt Lân Hỏa lại kinh khủng như thế!

Diệp Chân biết Phụ Cốt Lân Hỏa rất khó chơi, rất khủng bố, lực sát thương rất kinh người, nhưng không ngờ lại khủng bố như vậy!

Ý định ban đầu của hắn chỉ là công kích con xà Ma bốn cánh kia để lập uy, nhưng lại không cẩn thận đốt chết hơn hai trăm Ma tộc ở đây.

Đúng là không cẩn thận.

Sau khi Diệp Chân ngạc nhiên lại không lưu ý đến động tác của Tứ Tí Na Già!

- Không!

- Chiến tranh! Không quản các ngươi là nô lệ của ai, các ngươi thế này đã là phát động chiến tranh! Không, đã là chiến tranh rồi!

Rít gào xong, Tứ Tí Na Già giống như phát điên quăng một bình lục diễm đầu lâu lên bầu trời.

Thoáng chốc, quỷ hỏa khắp trời!

Nhìn trong hư không lục diễm nổ trên bâu trời, chiếu toàn bộ bầu trời thành màu xanh lục, gương mặt tươi cười của Trường Nhạc Công chúa biến thành căng thẳng, biểu hiện nghiêm nghị tới cực điểm.

- Diệp đại ca, lần này, chúng ta sợ là thật sự phiền phức!

Tạo Hóa Chi Vương -