Chương 1332 Trường Nhạc Công Chúa Bạo Phát
Diệp Chân cũng không có ở trong phủ lãnh chúa của Kim Hoa Ma Quân Kê Hoa, sau khi bàn xong xuôi tất cả mọi chuyện, Diệp Chân đã mang theo Trường Nhạc Công chúa trở về lãnh địa có diện tích vạn dặm mà Kê Hoa biếu tặng.
Lãnh địa có diện tích vạn dặm, nghe có vẻ rất lớn, kỳ thực đặt ở Đại Chu, chính là một tiểu huyện dưới quận mà thôi, hoặc thuộc hàng tiểu huyện trung đẳng.
Một trong những đặc thù của Hồng Hoang đại lục chính là cực kỳ rộng lớn.
Trong tiền chuộc Kê Hoa thanh toán cho Diệp Chân có một vạn nữ nô, một vạn nô công Ma tộc, một vạn nô lệ tư quân, tất cả đều phải đi theo Diệp Chân, ngoài ra,
Diệp Chân lấy giá rẻ với Kê Hoa, làm cho tu vi hai Ma Hồn dưới tay hắn tăng lên tới Thông Thần cảnh trung kỳ, Kê Hoa lại ngoài ngạch biếu tặng cho Diệp Chân mười vạn Địa Ma, mười vạn nô lệ!
Mười vạn Địa Ma chính là thợ mỏ tốt nhất, mà mười vạn nô lệ kia tất cả đều là nô lệ Nhân tộc, già trẻ đều có.
Trong Địa Giới Ma tộc, Nhân tộc là nô lệ tốt nhất, như những Địa Ma kia, có chút việc phức tạp, có thể không làm xong hoặc hoàn toàn không làm được.
Thế nhưng nô lệ Nhân tộc không giống vậy, trên căn bản cung cấp điều kiện tương đồng, chuyện giống vậy, nô lệ Nhân tộc phải hoàn thành, tuyệt đối còn phải xuất sắc hơn gấp mười lần so với những Ma tộc, ngoại trừ việc sinh sản, nhân tộc có thể sẽ được hạ thấp yêu cầu.
Như Địa Ma, tám tuổi có thể thành niên, hơn nữa một lần có thai ít nhất là thai đôi thậm chí thai ba, bốn căn bản không phải chuyện là nhân tộc có thể so sánh.
Nhưng thời điểm như vậy, trong Địa Giới Ma tộc, nô lệ Nhân tộc vẫn như cũ là của cải quý giá nhất, dưới rất nhiều khu vực Đại lãnh chúa trị vì, Nhân tộc giữ lấy địa vị rất cao, đặc biệt là những nô lệ Nhân tộc nắm được kỹ thuật.
Nhưng phần lớn địa vị nô lệ Nhân tộc vẫn rất thấp.
Giống như Kê Hoa tặng cho Diệp Chân tổng cộng mười một vạn nô lệ Nhân tộc, tuy rằng Kê Hoa không dám đem người già yếu bệnh tật đến lừa gạt Diệp Chân, có già còn chút cường tráng, nhưng một đường xuất phát, vẫn tương đối thê thảm để
Trường Nhạc Công chúa chăm sóc không ngớt.
Một đường tiến lên, dù cho cùng làm đầy tớ, những nô lệ tư quân kia địa vị thường thường hơi cao, nhân màn đêm vọt vào trong doanh trại nô lệ Nhân tộc, kéo ra mấy cô gái trẻ để lăn lộn một trận.
Vì ngăn lại chuyện như vậy, thời gian không tới năm ngày, Kê Hoa biếu tặng cho Diệp Chân một vạn nô lệ tư quân, bị Diệp Chân tự tay chém rớt hơn ba ngàn người, mới ngăn lại kiểu ác phong này.
Cuối cùng, Diệp Chân dứt khoát dùng Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật khống chế ba vị thống lĩnh Địa Ma, nô lệ tư quân, nô lệ Nhân tộc, ba vị Thông Thần cảnh đa tí chiến ma, mà Kê Hoa đưa tới, ban xuống mệnh lệnh bắt buộc bọn họ.
Lại có một nô lệ Nhân tộc tử vong, thì sẽ bắt bọn họ lấy mạng ra đền, lúc này mới ngăn lại loại ác phong này.
Diệp Chân không có năng lực giải cứu, thậm chí thay đổi vận mệnh nô lệ Nhân tộc trên Địa Giới Ma tộc, nhưng dưới mí mắt hắn, chuyện đã xảy ra, đủ khả năng trong phạm vi, Diệp Chân nhất định sẽ làm.
Vì tăng mạnh khống chế, Diệp Chân lại sẽ vụng trộm chọn ra trăm quân Ma Hồn trong tất cả nô lệ, chủ yếu khống chế sức mạnh, để bồi dưỡng.
Không thể không nói, địa vị Ma Hồn trong Ma tộc, thật sự rất thấp, đã lăn lộn biến thành nô lệ Ma tộc.
Trăm tên Ma Hồn nhìn thấy Ma Hồn bổn tộc mạnh mẽ, tự nhiên sẽ không nghi ngờ, dễ dàng thần phục, không chút do dự thả ra thần hồn của bản thân để Diệp Chân triệt để khống chế thần hồn của bọn họ.
Đây không giống với những nô lệ Ma tộc kia.
Bất kể nô lệ Ma tộc hay nô lệ Nhân tộc, trong Địa Giới Ma tộc, đều là một loại của cải, của cải thì phải lưu thông, huống hồ, số lượng còn quá to lớn.
Vì lẽ đó, muốn khống chế bọn họ, Ma Thần điện sẽ bán ra một loại lạc ấn Khống Nô Cốt Phù, mới có thể khống chế nô lệ, khi giao dịch, trực tiếp giao dịch Khống Nô Cốt Phù là được.
Loại khống chế này rất hữu dụng, nhưng cũng có hạn.
Mà Diệp Chân dùng Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật khống chế những thần hồn của Ma Hồn kia lại là triệt để khống chế.
Cùng ngày, Diệp Chân đã làm cho tu vi một trăm vị Ma Hồn chưa đạt đến Chú Mạch Cảnh, tất cả đều tăng lên tới Khai Phủ Cảnh hậu kỳ, mặt khác, chọn mấy tên cơ linh, cho tu vi tăng lên tới Nhập Đạo Cảnh hậu kỳ.
Sau khi những Ma Hồn này tăng lên tu vi, các loại bí pháp tinh thông ảnh hưởng thần hồn, khống chế tâm tình, phụ trợ cho bọn họ, Diệp Chân quản lý chi nô lệ đại quân này tốt hơn nhiều.
Theo Kê Hoa nói, đội ngũ này của hắn cần khoảng chừng nửa tháng mới có thể đến thông suốt mệnh danh của Kê Hoa là Địch Lĩnh lãnh địa, chủ yếu do những đầy tớ này có tu vi khí tức quá thấp.
Đại đa số cũng không có chủ động tu luyện, chỉ là từ nhỏ sinh sống trên Hồng Hoang đại lục cực kỳ dày đặc thiên địa nguyên khí, thiên địa nguyên khí hàng đêm điêu luyện, để bọn họ nắm giữ thể trạng có thể so với Hóa Linh cảnh thậm chí võ giả Hồn Hải cảnh, tốc độ tiến lên rất nhanh, nhưng so với võ giả Nhập Đạo Cảnh và Thông Thần cảnh, lại rất chậm.
Trong lộ trình nửa tháng này, bản thân Diệp Chân chỉ cần ba canh giờ mà thôi.
Theo Kê Hoa kiến nghị, nếu Diệp Chân có thể đợi, hắn sẽ phái người áp giải, nhưng khi Trường Nhạc Công chúa nhìn thấy đám nô lệ Nhân tộc, ngay lập tức đã quyết định muốn đưa bọn hắn cùng đi.
- Này, vị Công chúa nhân tình kia của ngươi, thực sự quá không.....
Không chờ Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói xong, Diệp Chân đã đánh một tiếng vang, trong nháy mắt tiếp theo, không có dấu hiệu nào, Tiểu Yêu đã vung ra hơn một nghìn đạo roi mây, mạnh mẽ đánh ở trên người A Sửu, đánh cho tiếng kêu rên của A Sửu vang lên liên hồi.
- A Sửu, không nên nói chuyện lung tung! Câu nói như thế này, có lúc, chính là chết giết bản thân mình! Ngươi còn như vậy, ta sẽ không chút do dự kể cả tật xấu của ngươi!
- Diệp đại gia, ngươi là thân đại gia của ta, loại chuyện kia tuyệt đối không nhất định phải làm đúng không?
A Sửu một bên nịnh nọt Diệp Chân.
- Đại gia nghiêm túc cũng không được! Đây là lệnh cấm! Còn nữa.....
Ánh mắt của Diệp Chân đột nhiên nhìn về phía trung tâm đội ngũ cuối cùng, bên cạnh mười vạn nô lệ Nhân tộc, nơi đó, truyền đến sóng lực lượng cực kỳ nhỏ yếu.
Thế nhưng sóng lực lượng cực kỳ nhỏ yếu dĩ nhiên để Diệp Chân khiếp đảm không ngớt.
Diệp Chân dùng hết thị lực nhìn sang, biểu hiện đột nhiên ngẩn ngơ.
Đã nhìn thấy Trường Nhạc Công chúa một thân váy dài đơn giản màu xanh lục, đứng ở trung tâm nhất trong Nhân tộc, bốn phương tám hướng đều có nô lệ Nhân tộc quỳ xuống, tất cả nô lệ Nhân tộc đều là người già yếu bệnh tật trong mười vạn nô lệ
Nhân tộc kia.
Trẻ nhỏ sinh bệnh, lão nhân bệnh cũ quấn quanh, còn có lão nhân đứa nhỏ đang xung đột với nô lệ Ma tộc bị thương, ước chừng có bốn, năm ngàn người, tất cả đều quỳ gối bên người Trường Nhạc Công chúa.
Đôi mắt đẹp của Trường Nhạc Công chúa khép hờ, cánh môi anh đào nhanh chóng khép mở, từng đạo sóng sức mạnh yếu ớt tản ra nhưng lại để Diệp Chân có nỗi khiếp đảm vô hình, tình hình bốn, năm ngàn người già yếu bệnh tật, lại nhanh chóng chuyển biến tốt lên.
Đầu tiên đứng lên tới là tráng niên nam nữ bị thương, trước đó xung đột, bị gãy xương, nhanh chóng chuyển biến tốt, sau đó là những hài tử kia bệnh nặng thậm chí đang thoi thóp, nhanh chóng leo lên, mừng đến phát khóc trong ngực cha mẹ.
Cuối cùng đứng lên là những lão nhân kia, một lão nhân tóc trắng xoá chỉ có thể để tử nữ nâng dậy, trong sóng sức mạnh không tên lại bỗng dưng đứng lên.
Một ít lão nhân nhiều năm để lại vết thương chồng chất, có vài vết đã bưng mủ lâu năm, lại nhanh chóng chuyển biến tốt.
Sau đó mấy tức, tiếng hoan hô rung trời vang vọng lên.
Mười vạn nô lệ Nhân tộc vây quanh Trường Nhạc Công chúa, giống như bái thần tiên hoan hô lên, những hài tử kia, lão nhân và thân nhân của bọn họ, mỗi người đều lệ rơi đầy mặt.
- Đây là năng lực gì?
Diệp Chân kinh ngạc hỏi một tiếng.
Thế nhưng lần này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu cũng không có trả lời ngay, mà giận hờn ngậm miệng lại.
Hừ lạnh một tiếng, Diệp Chân nắm lấy thằn lằn A Sửu, thần niệm hơi động, định đuổi hắn về lại trong Thận Long Châu.
- Tạo hóa thần lực! Nàng đã dung hợp một phần tạo hóa thần lực..... Chết tiệt, tại sao lại như vậy?
A Sửu đột nhiên trợn to hai mắt.
Trong thời gian ngắn Trường Nhạc Công chúa chữa khỏi bốn, năm ngàn người nô lệ trọng thương, thậm chí để lão nhân sắp chết khôi phục lại sức sống, mười vạn nô lệ Nhân tộc hoan hô, dẫn đến những nô lệ Ma tộc kia, đặc biệt là nô lệ tư quân ý động không ngừng.
Trong bọn họ cũng không có thiếu người bị thương, rất nhiều nô lệ tư quân bởi vì cuộc sống ác liệt, hoàn cảnh công tác, có rất nhiều vết thương cũ lâu năm, bây giờ nhìn Nhân tộc hoan hô, một đám nô lệ Ma tộc tư quân dĩ nhiên đã vây lại, yêu cầu Trường Nhạc Công chúa cũng cứu trị cho bọn họ một lần.
Có lẽ những nô lệ Ma tộc kia cũng không có công kích nô lệ Nhân tộc, Diệp Chân sắp xếp ba người Thông Thần cảnh nô lệ kia làm đầu lĩnh, cũng không có ngăn lại, trái lại có tâm ý dung túng.
Sau đó, những nô lệ Ma tộc kia tất cả vây lại, thỉnh cầu hoặc mãnh liệt yêu cầu Trường Nhạc Công chúa cũng trị liệu cho bọn họ một lần.
Trong Địa Giới Ma tộc, nô lệ Nhân tộc là cấp thấp nhất, dù là cùng làm đầy tớ, nô lệ Ma tộc cũng là đại gia của nô lệ Nhân tộc, đây là một quan niệm thâm căn cố đế.
Đáng tiếc chính là, mấy ngày trước, những nô lệ Ma tộc kia hung ác để Trường Nhạc Công chúa cực kỳ căm ghét đối với bọn họ, tự nhiên không muốn, từ chối thẳng thắn.
Những ma tộc này, xưa nay làm nô lệ, trước mặt nô lệ Nhân tộc làm đại gia quen rồi, mấy ngày nay thủ đoạn của Diệp Chân tàn nhẫn miễn cưỡng để bọn họ không hề động thủ, nhưng từng tên vẫn dùng ngôn ngữ ô uế bao vây lại.
Nô lệ Nhân tộc vừa rồi được Trường Nhạc Công chúa cứu trị, đương nhiên bây giờ, bọn họ sẽ không đứng nhìn nữ thần như Trường Nhạc Công chúa bị thương tổn, dồn dập gào thét phản kháng lên.
Vừa phản kháng, xung đột đã nổi lên, một dê đầu ác ma trong nô lệ tư quân tiện tay đẩy một cái, đã đẩy ngã một nữ nhân Nhân tộc có thai xuống đất, những người khác dồn dập đánh tới.
Mắt thấy sẽ có xung đột càng lớn hơn, dưới lo lắng, Trường Nhạc Công chúa đột nhiên phát ra một tiếng phẫn nộ cực kỳ chói tai.
Tiếng thét chói tai vang lên chớp mắt, trái tim của Diệp Chân kịch liệt run rẩy một lần.
Mà ngay trong tiếng thét chói tai của Trường Nhạc Công chúa, những nô lệ Ma tộc gây sự kia, cái đầu bị nổ tung dồn dập tại chỗ.
Thần hồn của bọn họ hét thảm, chạy ra từ trong cái đầu nổ tung, còn không chờ bọn họ hiểu rõ tình hình, đã không tự chủ được dồn dập bị hấp thụ đến bên cạnh Trường Nhạc Công chúa, mặc cho bọn họ ầm ĩ ra sao, giãy giụa không thoát được.
Hơn một nghìn Ma Thần hồn tập trung quanh người Trường Nhạc Công chúa, đầy người nhìn Trường Nhạc Công chúa sợ hãi đến giật mình, nhưng kinh hãi qua đi, Trường Nhạc Công chúa vì kinh sợ mà mặt cười trở nên trắng xám, đột nhiên đăm chiêu, hình như nhớ ra cái gì đó.
Sau đó mấy tức, ngón tay nhỏ bé của Trường Nhạc Công chúa nhếch lên, như hoa lan quay cuồng lên, đang nhanh chóng kết thành hơn một nghìn thủ ấn phức tạp, sau đó khí tức âm trầm âm linh từ phía sau Trường Nhạc Công chúa bay lên, hóa thành một đoàn hôi ảnh.
Quan sát đoàn hôi ảnh kia, Trường Nhạc Công chúa thôn phệ hơn một nghìn Ma hồn quanh người, tất cả như bị nuốt chửng, khí tức âm trầm cũng nhanh chóng tăng vọt lên.
Thoả mãn ợ một tiếng no nê, âm linh kia chăm chú nhìn phương hướng của Diệp Chân một chút, sau đó lặng yên không một tiếng động ẩn vào phía sau Trường Nhạc Công chúa.
Tình cảnh này để Diệp Chân trợn mắt ngoác mồm, A Sửu cũng vì chuyện này mà kinh ngạc thốt lên!