Chương 1338 Có Tin Tức Vườn Hoa Quả
Kê Nan phát ra huyết sắc cốt phù, rất nổi danh, chính là cảnh tấn phù mà Tam Nhãn Ma tộc mới có thể nắm giữ, cầu cứu phù, ở những địa điểm khác nhau sẽ có tác dụng khác nhau.
Giống như đi dã ngoại, ở ngoài lãnh địa của gia tộc, đây chính là cầu cứu phù, hướng về gia tộc gọi là cứu cốt phù, trong Thần Mâu thành thì là cảnh tấn phù, lập tức sẽ kinh động và đưa tới thủ vệ Thần Mâu thành.
Một khi Thần Mâu thành thủ vệ chạy tới, chuyện này sẽ có chút phiền phức.
Ở Thần Mâu thành, cấp bậc huyết mạch cực kỳ nghiêm ngặt, Kê Nan là một Hoàng tộc trong Tam Nhãn Ma tộc bị đánh thành như vậy bên đường, đánh hắn, còn là một Ma Hồn thấp hèn trong mắt Ma tộc, bất luận làm sao đều không có gì để nói, nói chung, rất phiền phức.
Nhưng cảnh tấn phù này trước hết đã kinh động đến Kê Hoa, còn có Thất trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc mà Kê Hoa đang bái phỏng.
Dù sao chuyện này xảy ra bên cạnh phủ đệ bọn hắn, ngay khi hỗn chiến bắt đầu, thủ vệ phủ đệ của vị trưởng lão này đã thông báo lên.
Trên thực tế, Kê Hoa và Kê Thành Luật - Thất trưởng lão trong Tam Nhãn Ma tộc đã vội vàng chạy ra từ trong tòa phủ đệ, khi đến cửa phủ, đã thông qua thần hồn truyền âm, dùng cách nhanh nhất kể hết mọi chuyện đã xảy ra cho Kê Hoa biết.
Đồng thời Diệp Chân còn nói cho Kê Hoa biết, đã sớm nghĩ kỹ phương pháp xử lý chuyện này.
Những ngày gần đây, Diệp Chân đã sớm tìm hiểu quy củ làm việc trong Ma tộc, bằng không, Diệp Chân cũng sẽ không dùng thủ đoạn ác độc đối với Kê Nan.
Nhưng cũng hết cách, Diệp Chân không hạ thủ, Kê Nan sẽ muốn thu thập hắn.
Tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước khi gặp nạn!
Nhìn tình cảnh trước mắt này, Kê Hoa mới nhìn cũng sững sờ!
Kê Nan lại bị đánh, còn lại bị đánh rất thảm, Kê Hoa thật cao hứng!
Thế nhưng sau khi cao hứng qua đi, biểu hiện của Kê Hoa trở nên hơi khó coi.
Trong tình huống hắn không có mặt ở đây, Diệp Chân đánh Kê Nan, nếu thật sự bàn đến việc này, sẽ có chút phiền phức.
Diệp Chân tiện tay có thể tạo ra Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh, làm cho vật tế của hắn năm nay dâng lên tế hàng năm cực kỳ thuận lợi, chớ nói chi sau này, hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy Diệp Chân có chuyện.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Kê Hoa chính là trước tiên kinh ngạc, sau đó lại ưa thích, nhưng thu được phương pháp xử lý trong thần hồn truyền âm của Diệp Chân, hình như, hoàn toàn có thể dùng được!
- Kê Nan, tên tổ tông ngươi, ngươi cũng quá không biết xấu hổ! Ngươi không phải là coi trọng Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh ta nhọc nhằn khổ sở chiếm được, muốn có được!
Nhưng dù ngươi có muốn, cũng không thể cướp trắng trợn chứ? Ngươi còn có thể có chút liêm sỉ hay không? Dù là cướp trắng trợn, cũng không thể thừa dịp lúc ta không có mặt ở đây mà cướp? Kê Nan, tác phong này của ngươi, quả thực còn thấp hèn hơn hạ tiện hơn so với Ma hồn!
Từng đoàn nước bọt của Kê Hoa phun ra giống như bắn pháo đến trên khuôn mặt sưng phù của Kê Nan, vừa mắng vừa đá.
- Kê Nan, ngươi vô sỉ cũng thôi đi, nhưng ngươi cũng quá vô năng!
- Ngươi quả thực chính là sỉ nhục Tam Nhãn Ma tộc chúng ta, lại đánh không lại một đám thủ hạ chiến nô của ta! Ngươi làm sao không chết đi?
- Cũng may ta có dặn dò, bằng không, ngày hôm nay, chính là ngươi bị giết chết, cũng là để cọ rửa sỉ nhục Tam Nhãn Ma tộc nhất mạch chúng ta không cách nào rửa được!
Thương thế mấy ngày trước của Kê Nan chưa lành, ngày hôm nay lại bị Diệp Chân đánh lén, chủ yếu là hắn cũng không ngờ tới lá gan của Diệp Chân lại lớn như vậy, lại dám xông lên ra tay với một hoàng tộc như hắn, gặp hắc thủ!
Bình thường, hắn đã quen cao cao tại thượng, giống như Ma tộc, ngay cả nhìn thẳng cũng không dám nhìn hắn!
Lúc này lại bị Kê Hoa bạo mắng trắng trợn một bên, trực tiếp mắng thành sỉ nhục của Tam Nhãn Ma tộc.
Rất tức giận, mà nơi yếu hại còn bị đánh lén, một chữ đều không nói được, phần uất ức kia, quả thực không có cách nào biện giải.
- Bất luận ai dám cướp giật của cải của Tam Nhãn Ma tộc chúng ta, đều là kẻ địch! Thất trưởng lão, ngươi nói đúng không?
Câu nói sau cùng, Kê Hoa cười làm lành nhìn về phía Thất trưởng lão Kê Thành Luật đang đứng ở cửa phủ, quan sát tình hình, xem như thế nào?
Kê Thành Luật lại híp mắt nhìn tất cả mọi việc, dù cho Kê Hoa chủ động nói chuyện với hắn ta, cũng không đáp lại, tỏ ra dáng vẻ cao thâm khó lường.
Diệp Chân đã sớm từng chiếm được chỉ điểm của Kê Hoa, giống như gió xoáy, đã nắm được bốn tên Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh, cười ha ha ném vào trong phủ đệ của Kê Thành Luật, khi ném vào, còn có bốn tên Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh khống hồn cốt phù kia.
Thoáng chốc, nét mặt già nua của Thất trưởng lão đã cười tươi như hoa cúc nở.
Trong tế lễ năm nay, Kê Hoa chỉ mới đưa cho hắn hai Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh, hiện tại một hơi đã được có thêm bốn tên, những con cháu kia của hắn, cũng có chút thông minh.
- Không sai! Trong minh ước Các Thần của Ma tộc, bất luận Hoàng tộc nào, ngay cả thần thánh, bất luận ai có ý đồ cướp giật của cải của Ma tộc Hoàng tộc, đều là kẻ địch!
- Kê Hoa, ngươi có một đám thuộc hạ tốt, bọn họ thành công bảo vệ của cải của ngươi, ngươi nên tưởng thưởng cho bọn họ!
Thất trưởng lão cười híp mắt nói.
Vừa dứt lời, Kê Hoa cười tươi như hoa, cười dựng thẳng lên Lan Hoa Chỉ, thế nhưng Kê Nan nằm dưới đất vẫn chưa đứng dậy, chuyện này quả là vừa vội vừa tức vừa giận.
Hắn là người bị hại có được hay không, hắn chỉ hạ lệnh tiến công, vẫn chưa có động thủ, đã bị đánh thành như vậy.
Thế nhưng hiện tại Thất trưởng lão vừa mở miệng, chuyện này đã định thành hắn cướp giật của cải của Kê Hoa nên bị đánh, hơn nữa còn là bị đánh trắng trợn.
Thất trưởng lão có thân phận cao minh, điều hắn nói chuyện chính là sự thực, ai cũng không cách nào nghi vấn.
Tức giận dâng trào, một ngụm máu tươi được phun mạnh ra từ trong miệng Kê Nan.
Thất trưởng lão cười híp mắt đi dạo đến bên cạnh Kê Nan.
- Kê Nan, ngươi lần này phải cảm tạ Kê Hoa, nếu không phải Kê Hoa rộng lượng, cướp giật tài vật cùng tộc, trên tế lễ hàng năm, gia tộc sẽ dùng roi răn dạy.
Chuyện vừa rồi đã để Kê Nan mắt tối sầm lại, suýt chút nữa đã ngất đi.
Không còn mang theo khí thế muốn bắt nạt người.
Sau đó mấy tức, thủ vệ Thần Mâu thành đã vội vàng bay tới, còn chưa hiểu tình hình, đã bị Thất trưởng lão nhẹ nhàng vung lên bảo giải tán.
Kê Nan vừa rồi mới bò lên được, sắc mặt khó coi như bị ngâm vào nước nóng.
Sau đó mấy tức, sau khi Kê Hoa từ biệt Thất trưởng lão, đã mang theo Diệp Chân và một đám thuộc hạ nghênh ngang rời khỏi, tinh thần cực kỳ thoải mái, chỉ để lại Kê Nan gào thét giơ chân ở nơi đó.
- Kê Hoa, món nợ này ngày hôm nay, ngươi nhớ kỹ cho ta! Còn có tên Ma Hồn bên cạnh ngươi.
Nói tới chỗ này, Kê Nan lại ẩn nấp khí tức, cười thảm lên.
- Một Ma Hồn Thông Thần cảnh, ngươi không gánh nổi, chỉ cần ta động miệng lưỡi, truyền chuyện này ra ngoài, lại gây xích mích một lần, ngươi tuyệt đối không gánh nổi hắn.
Âm thanh của Kê Nan càng ngày càng thấp.
Xa xa, Diệp Chân vẫn đang tập trung hai lỗ tai, ngưng thần lắng nghe, sắc mặt bỗng trở nên cực kỳ khó coi.
Bốn tên Ma Hồn Nhập Đạo Cảnh đã hối lộ cho một trưởng lão Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc, như vậy, một Ma Hồn Thông Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong, sẽ có sức hút bao nhiêu đối với bọn họ?
Minh ước các Thần Ma tộc gì đó, bất luận của cải Hoàng tộc nào đều là thần thánh không thể xâm phạm, những quy củ này, theo Diệp Chân, đều là chó má.
Đến thời khắc mấu chốt chỉ có thể đem ra lừa gạt người, nếu như quy củ này thật hữu dụng, Kê Hoa làm sao nỗ lực tăng cao thực lực và thế lực?
Nếu Kê Nan kia thật sự khua môi múa mép gây xích mích, như vậy tình cảnh của Diệp Chân sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nếu không ổn, khả năng sẽ rước lấy đại họa cho Diệp Chân và Kê Hoa.
Diệp Chân có chút thống khổ xoa xoa mi tâm, Kê Nan này lại trong lúc vô tình nắm trúng điểm yếu uy hiếp hắn và Kê Hoa.
Nếu Diệp Chân là một Ma Hồn bình thường vẫn không có gì quan trọng, then chốt là, Diệp Chân hắn không bình thường, không phải một Ma Hồn chân chính.
- Nếu vừa rồi giết chết người này, có hậu quả gì không?
Diệp Chân lẩm bẩm một câu.
Kê Hoa lại bị câu nói này của Diệp Chân làm cho giật mình, đã vội vàng khoát tay nói.
- Ngươi tuyệt đối đừng làm như thế, nếu như giết chết hắn! Ta là Hoàng tộc, sẽ không sao! Nhưng, những Ma tộc khác tham gia chuyện này, bao gồm ngươi, sẽ bị tru di tam tộc!
Diệp Chân bất lực lắc lắc đầu, Kê Nan này bám như da trâu, phải nghĩ cách xử lý, bằng không, nếu làm không tốt sẽ để Diệp Chân rất bị động.
Đêm đó, Diệp Chân lần thứ hai phân hoá ra Ma soái phân thân tọa trấn trong chỗ ở, Diệp Chân lại lợi dụng Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn thẳng đến ngoài Thần Mâu thành.
Liên tiếp bốn ngày qua, Diệp Chân đầu tiên là tìm khắp trong Thần Mâu thành, song tìm khắp hai phương hướng đông, nam hai trăm ngàn dặm ở Thần Mâu thành, ngày hôm nay, thần hồn của Diệp Chân chuẩn bị tìm kiếm ở địa vực hai trăm ngàn dặm hướng tây thành.
Hướng tây Thần Mâu thành chính là Linh Mâu Hải trước đây Diệp Chân nói tới, đương nhiên, cái gọi là danh tiếng cũng không có khuếch đại như vậy, chỉ là Diệp Chân thuận miệng tìm một cái cớ.
Hướng tây Thần Mâu thành ngoại trừ một phần rừng rậm nhỏ, những nơi khác, tất cả
Linh Mâu Hải đều mênh mông vô bờ, Diệp Chân chỉ bỏ ra ba canh giờ, đã tìm kiếm gần đủ.
Nhưng Diệp Chân cũng không hề từ bỏ, thừa dịp có thời gian hướng về phương hướng càng xa hơn, thu thập tin tức một trận, vẫn như cũ không có kết quả.
Khi trời sắp sáng, Diệp Chân bắt đầu nhanh chóng từ dưới nền đất trở về, khi đang vội vàng đi vào Thần Mâu thành, thần niệm của Diệp Chân bỗng dừng lại, thân hình dừng lại.
Giữa bầu trời, năm đạo lưu quang từ trong Thần Mâu thành bay ra, sau đó trực tiếp từ trời cao nhảy vào trong Linh Mâu Hải, chớp mắt biến mất!
- Linh Mâu Hải?
Sắc mặt của Diệp Chân thay đổi, đột nhiên, Diệp Chân cảm thấy, hắn vừa rồi tìm kiếm, rất có thể đã quên cái gì!