Chương 1346 Trường Nhạc Công Chúa Biến Hóa
Thải Thanh, chuẩn bị một chút, thu xếp người bên cạnh cô, chuyện rời khỏi, ta đã chuẩn bị gần xong, nhanh thì một tháng, chậm thì hai tháng, chúng ta sẽ chuẩn bị rời khỏi nơi đây trở về Đại Chu.
Diệp Chân nói với Trường Nhạc Công chúa.
Sống một năm ở lãnh địa Ma tộc để Trường Nhạc Công chúa hoàn toàn thay đổi, mặc áo lót da thú, váy dài vải bố, mới nhìn qua không khác gì nữ nô Nhân tộc ở đây.
Nhưng nếu quan sát kỹ, quý khí ung dung trong lúc vung tay nhấc chân đủ để hấp dẫn bất cứ ánh mắt người nào, dù bây giờ đang ở trong tình cảnh khó khăn, mặt mày chị hóa trang cũng có một loại thanh lệ không cách nào hình dung.
Bàn tay thon dài của Trường Nhạc Công chúa bưng chén trà thoáng chấn động một chút, một lúc lâu, mới chậm rãi ngẩng đầu lên.
- Nhanh vậy đã rời đi rồi sao?
- Ta còn có rất nhiều việc chưa hoàn thành! Ta chỉ mới truyền dạy được công pháp tu luyện cho một phần trăm các hài tử đến tuổi trưởng thành, những nam hài nữ hài kia còn có các thiếu niên, chưa học tới hai phần ba mặt chữ.
- Chỉ mới học xong tất cả chữ vỡ lòng, bọn họ mới có thể xem như là khai sáng trí tuệ, mới có thể xem hiểu công pháp bí tịch tu luyện ta lưu lại, bọn họ mới có thể nghiên tu đủ loại thư tịch Thần lục!
- Ta vẫn chưa...
Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa bỗng im lặng, nàng hiểu nàng đang nói gì, đại diện cho cái gì.
- Chúng ta không có thời gian!
- Gần ba tháng qua, phía bên ta đã có ít nhất bốn Ảnh Ma đến dò hỏi, trong đó có một Ảnh Ma đã ẩn núp bên cạnh, quan sát ta được bảy ngày rồi.
Hơn nữa, còn có nhiều tên bên phía Kê Hoa, số lượng Ảnh Ma ẩn núp ngoài cửa phủ hắn, ít nhất có bốn vị.
- Hơn nữa, trong thời gian một năm, chuyện bên Tam Nhãn Ma tộc đã lặng xuống không ít, kiểm tra đã thả lỏng rất nhiều, bây giờ chúng ta rời khỏi, không khó lắm!
Nhìn Trường Nhạc Công chúa ngay cả một chữ cũng không có lọt vào lỗ tai, ngẩn ra, Diệp Chân bỗng thở dài một hơi, cuối cùng, dùng một loại ánh mắt mang theo vài phần trìu mến, nói,
- Thải Thanh, nếu như cô thật sự không muốn trở về Hoàng cung, ta có thể nghĩ biện pháp giúp cô!
- Thật à?
Trường Nhạc Công chúa đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp hiện ra thần thái doạ người,
- Ta không muốn trở về Lạc Ấp giống như lao tù đó, không muốn trở lại Công chúa phủ giống như nhà giam kia, ta muốn ở lại chỗ này, trợ giúp bọn họ (nô lệ Nhân tộc), ở cùng với bọn họ, ta cảm thấy rất vui vẻ, rất đơn giản!
- Vui vẻ, đơn giản?
Diệp Chân lắc đầu,
- Hiện tai, bên người cô chỉ có mười vạn người, nhưng khi bên cạnh cô tập trung mấy trăm ngàn người thậm chí một triệu người thì cô sẽ không cảm thấy như thế!
- Thế nhưng, nếu như cô thật sự đồng ý, ta có thể nghĩ biện pháp! Nhưng cô phải suy nghĩ cho kỹ, một khi mười vạn người của cô bồi dưỡng vượt xa nô lệ Nhân tộc của lãnh địa khác, chỉ cần có một ngày bạo lộ ra sức mạnh của bọn họ, hậu quả đó cô phải suy nghĩ cho kỹ!
- Ở Ma tộc, nô lệ dù có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn là nô lệ! Lại như bọn họ!
Nói đến đây, thần niệm của Diệp Chân hơi động, tùy ý đánh một tiếng vang, hai Huyền Cung Cảnh Ma tộc chiến nô chờ đợi ngoài cửa, trong lòng lập tức có uy hướng cung kính quỳ xuống về phương hướng Diệp Chân!
- Cô hiểu chưa?
Theo âm thanh của Diệp Chân, một trăm tên chiến nô Ma tộc Huyền Cung Cảnh trong phủ Địch Lĩnh lãnh chúa, trong lòng tất cả sinh ra ý nghĩ, mặc kệ đang làm gì, tất cả dừng việc trong tay lại, dồn dập quỳ xuống hướng về vị trí của Diệp Chân.
Tình cảnh này, Diệp Chân không biết làm sao để Trường Nhạc Công chúa thấy được, ngược lại Diệp Chân rõ ràng, tình cảnh này và tất cả biến hóa trong phủ lãnh chúa, Trường Nhạc Công chúa đều nhìn thấy.
Một năm qua, một thân năng lực của Trường Nhạc Công chúa sau khi có được truyền thừa Thánh nữ Man tộc càng ngày càng quỷ dị.
Thấy tình cảnh này, Trường Nhạc Công chúa vẫn không có biểu hiện gì.
- Thải Thanh, cô suy nghĩ cho thật kỹ, mặc kệ quyết định cuối cùng của cô ra sao, ta đều sẽ nghĩ biện pháp trợ giúp cô!
Diệp Chân lưu lại một câu nói như vậy, sau đó rời khỏi.
Diệp Chân đối với việc mình toàn lực chống đỡ Trường Nhạc Công chúa cũng có chút kỳ quái, hơn một năm này, nếu có bình đẳng giao lưu cùng tộc thì cũng sẽ xuất hiện một ít hữu nghị bình thường, nhưng cũng chỉ là hữu nghị mà thôi.
Để Diệp Chân có chút chấn động chính là, Trường Nhạc Công chúa ở trong tĩnh thất của mình, một lần tĩnh tọa lại tốn bốn ngày ba đêm, khi Diệp Chân lần thứ hai nhìn thấy nàng, Diệp Chân bỗng phát hiện, trong con ngươi của nàng đã nhiều hơn một chút gì đó không bình thường.
- Diệp đại ca, ta sẽ theo ngươi cùng rời khỏi, cũng sẽ cùng ngươi trở lại Lạc Ấp, trở lại Hoàng thành.
Trường Nhạc Công chúa dùng một loại ngữ khí cực kỳ bình tĩnh nói.
Điều này làm cho Diệp Chân có chút kinh ngạc, Trường Nhạc Công chúa cùng rời khỏi với hắn, Diệp Chân cho rằng rất bình thường, nhưng nhớ đến trước đó trong miệng nàng nói cực kỳ căm ghét lao tù, làm cho Diệp Chân có chút kỳ quái.
- Nghĩ thông suốt?
- Ngươi nói đúng, nô lệ mạnh mẽ đến đâu thì vẫn như cũ không cách nào thay đổi thân phận đầy tớ của bọn họ! Cho dù ta ở lại chỗ này trăm nghìn năm thì cũng chỉ là chuyện vô bổ.
- Chỉ có cho bọn họ tự do, để bọn họ thu được tự do chân chính, một lần nữa trở về Đại Chu, mới có thể xem như trợ giúp bọn họ!
- Vì lẽ đó, ta phải trở về Đại Chu, chân chính trợ giúp bọn họ!
Trường Nhạc Công chúa kiên định nói.
Kinh ngạc, chén rượu trong tay Diệp Chân bị bóp vỡ nát, Diệp Chân lấy một loại ánh mắt cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía Trường Nhạc Công chúa.
Trời ạ, mấy câu nói trước đây của hắn đến cùng đã nhấc lên bao nhiêu sóng gió trong đáy lòng của nàng, lại có thể để nàng thuần kiết như bát canh sương có thể đưa ra quyết định như vậy?
- Phụ Hoàng rất dễ mềm lòng, nên ta có lẽ có thể tranh thủ, thử một chút!
Trường Nhạc Công chúa nhẹ nhàng nắm thành quyền tỏ vẻ kiên định, thoáng chốc, hơn trăm khí tức âm linh khủng bố hiện lên phía sau nàng.
- Cô muốn tranh quyền?
Con ngươi Diệp Chân đều sắp rơi xuống đất.
- Cô sẽ không…?
- Cô có biết triều đình Đại Chu có bao nhiêu máu tanh, có bao nhiêu bóng tối hay không?
- Ta biết, từ khi Đại Chu khai quốc đến bây giờ, lịch sử kiến quốc, ta đã từng đọc tất cả!
Trường Nhạc Công chúa nói.
Con ngươi của Diệp Chân lần thứ hai lườm nàng.
- Diệp đại ca, ngươi không cần nhìn ta như vậy, ta chỉ cảm thấy, ta đột nhiên tìm được mục tiêu của cuộc sống, tìm được mục tiêu nỗ lực!
- Đây là lĩnh hội sâu nhất của ta trong một năm này! Cũng là nguyên nhân khiến ta trước đây đều không vui vẻ!
- Bởi vì, nếu là một năm trước, cuộc đời của ta, không có mục tiêu, không có mục tiêu nỗ lực!
- Một năm này, ta đã trả qua rất nhiều chuyện, cũng rất vui sướng!
Diệp Chân đã không còn lời nào để nói, hắn không ngờ mấy ngày trước chỉ nói mấy câu nói ngắn ngủi lại có thể dẫn đến biến hóa như thế, thực sự là....
Nhìn Trường Nhạc Công chúa trước mắt, chỉ mấy ngày ngắn ngủi cũng đã lột xác, đột nhiên, Diệp Chân có chút hối hận.....
Sau đó một quãng thời gian, Diệp Chân lại cực kỳ bận rộn.
Ngoại trừ điều khiển từ xa, làm một ít bố trí, Diệp Chân dành toàn bộ thời gian vào việc luyện khí!
Trên thực tế, trong một năm này, Diệp Chân đã bỏ ra lượng lớn thời gian nghiên cứu luyện khí, đầu tiên tự luyện cho mình một bộ hồn giáp phòng vệ, tuy rằng có Hắc Long Bá thể sẽ có thể không cần, nhưng lúc mấu chốt có thể bảo mệnh ngoài ý muốn, nên càng nhiều càng tốt.
Đương nhiên, ngoại trừ luyện khí, một năm này, Diệp Chân vẫn dành rất nhiều thời gian, tu luyện, tìm hiểu đạo văn vân vân.
Thời gian một năm này, Diệp Chân gần như còn hơn khổ tu, cũng là khoảng thời gian Diệp Chân cực kỳ an ổn từng ấy năm tới nay.
Hiện tại, Diệp Chân quan tâm luyện chế một loại Trấn khí, Trấn khí công kích.
Sở dĩ đến hiện tại mới bắt đầu luyện chế chủ yếu là đang đợi tu luyện thành công Thiên Lôi Linh hỏa, chỉ có Thiên Lôi Linh hỏa là thượng phẩm Linh hỏa mới có thể triệt để luyện hóa Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc khoáng, khai thác ra Lôi Hỏa Ngọc Tủy.
Đây là Diệp Chân dùng mười Ma Hồn Thông Thần cảnh cửu trọng đổi lại một Lôi Hỏa Ngọc Tủy từ nơi của Kê Hoa, cũng là một Lôi Hỏa Ngọc Tủy vừa được phát hiện trong mỏ quặng ở lãnh địa của Kê Hoa từ một ngàn năm trở lại đây.
Diệp Chân lấy nguyên hình của Tử Diễm Kim Đăng, dùng Lôi Hỏa Ngọc Tủy một lần nữa đúc thể cho Tử Diễm Kim Đăng, lại dùng phương pháp luyện khí Vô Thường Huyền Hỏa quyết, ở bên cạnh khắc họa điệp gia hơn trăm loại trận pháp.
Trước khi tu luyện thành Thiên Lôi Linh hỏa, Diệp Chân đã mô phỏng quá trình luyện chế Lôi Hỏa Kim Đăng chế hơn trăm lần.
Sở dĩ tiếp tục duy trì đăng hình tạo hình, nguyên nhân rất đơn giản, loại đăng hình Hồn khí hoặc Trấn khí này lúc thôi thúc tiêu hao sức mạnh ít nhất, cũng linh hoạt nhất.
Ở tình huống bình thường, tu vi Huyền Cung Cảnh mới có thể triệt để phát huy ra uy lực của Trấn khí, mà hiện nay, Diệp Chân chỉ có tu vi Nhập Đạo Cảnh cửu trọng.
Đây là nguyên nhân căn bản nhất.
Hơn nữa, Lôi Hỏa Ngọc Tủy dùng Lôi Hỏa Kim Đăng luyện chế thành trung phẩm Trấn khí cũng không có vấn đề, nhưng Diệp Chân thông qua khống chế Lôi Hỏa Kim Đăng, điệp gia đủ loại trận pháp, khống chế Lôi Hỏa Kim Đăng ở trình độ Trấn khí cũng bởi vì nguyên nhân này.
Đương nhiên, chỉ cần tu vi của Diệp Chân đột phá, lấy trình độ luyện khí hiện nay của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể giai tăng Lôi Hỏa Kim Đăng lên thành Trấn khí.
Sau nửa tháng, Diệp Chân đã luyện chế thành công Lôi Hỏa Kim Đăng, Diệp Chân đã nhận được hỏa diễm lửa hiệu truyền tin của Kim Hoa Ma Quân Kê Hoa.
- Thu lại!
- Để những chuyện kia không bình thường trên lãnh địa của ngươi, triệt để thu lại, đặc biệt là Ma Hồn! Ma Hồn Thông Thần cảnh!
- Một vị trưởng lão gia tộc đã bắt đầu chú ý tới Ma Hồn dưới tay ta, vì sao lại xuất hiện nhiều Ma Hồn thống lĩnh có tu vi vượt xa như vậy!
- Gần đây nhất định phải cẩn thận, cẩn thận hơn!
Nhận được đạo phù tấn này, ngay lập tức, sắc mặt Diệp Chân đã trở nên cực kỳ khó coi.
Một khi bị trưởng lão Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc chú ý tới, phát hiện Diệp Chân, được gọi là Ma Hồn Vương Giả, bất luận có phải giả mạo hay không, đối với Diệp Chân mà nói đều sẽ là một tai nạn!
Ngay lập tức, Diệp Chân đã chuẩn bị kỹ tất cả chuyện mấy ngày trước, đặc biệt là truyền đạt mệnh lệnh trường kỳ cho Ngưu Ma Long Nộ, Đại ma sư Nguyệt Đào.
Đương nhiên, Địch Lĩnh cũng phải sắp xếp một lần.
Trước đây, một trăm vị Ma tộc chiến nô Huyền Cung Cảnh mà Diệp Chân giao dịch được, cho tất cả ở lại Địch Lĩnh, hắn tin tưởng, chỉ cần có Kê Hoa chống đỡ, tất cả Địch Lĩnh vẫn có thể tiếp tục chống đỡ.
Dùng thời gian nhanh nhất, dặn dò tốt tất cả mọi thứ, Diệp Chân lặng yên không một tiếng động, chạy tới chỗ ở của Trường Nhạc Công chúa, thừa dịp ban đêm, mang theo Trường Nhạc Công chúa theo con đường dự định, lặng yên không một tiếng động rời khỏi!