← Quay lại trang sách

Chương 1347 Không Lọt Chỗ Nào

Bằng hữu thân ái của ta, khi ngươi thấy phong thư này, ta đã rời khỏi ba ngày, vì lẽ đó, đừng nỗ lực tìm kiếm ta! Ta cảm giác được uy hiếp, ta cảm giác được nguy hiểm, làm một Ma HồnVương Giả, tại chưa hề hoàn toàn trưởng thành, ta sẽ không dễ dàng để bại lộ bản thân!

- Còn phần hàng thư kia, ta sẽ bảo lưu thay ngươi, cho đến khi ngươi thu thập đủ

Ma Linh quả! Kê Hoa, nếu là bằng hữu, ta đã hết lòng, trong tình huống tiền chuộc của ngươi không có giao tới được, nhưng ta đã cho ngươi lượng lớn cao thủ

Ma Hồn bộ tộc, ngươi nên rõ ràng!

- Địch Lĩnh kia, ta rất yêu thích, ta cũng dùng chút tâm tư, ta để lại chút nhân thủ, hi vọng ngươi có thế để cho hắn tiếp tục giữ vững. Chờ đến lúc Vương Giả ta trở về, ta có lẽ sẽ trở lại xem.

- Nếu như có thể, trong tương lai một ngày nào đó, ta sẽ ở trên Địch Lĩnh, tự tay giao cho ngươi phần hàng thư kia!

- Sau đó, chính là hủy bỏ nó!

Xem xong tin tức của Ma Hồn Vương Giả Địch Khoát Hải để lại cho hắn, Kim Hoa Ma Quân bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.

- Vẫn rời khỏi.

Biểu hiện của Kê Hoa có chút phức tạp, có mừng rỡ, có giải thoát, càng có thất vọng!

- Hắn vẫn còn đề phòng ta.

- Nhưng nói đi nói lại, nếu không phải trên tay hắn giữ phần hàng thư đòi mạng kia của ta, ta có thể không chừng đã đưa hắn ra, để đổi lấy nhiều lợi ích lớn hơn nữa.

- Hơn nữa, cái tên này trước khi đi còn nắm hàng thư uy hiếp ta, không cho ta động vào Địch Lĩnh! Nhưng xem ý của hắn, hình như thật sự yêu thích Địch Lĩnh, nói không chắc chờ khi hắn trở về, hắn thật sự sẽ một lần nữa sẽ xuất hiện trên Địch Lĩnh, đến khi đó, ta nói không chắc còn có thu được ít chỗ tốt.

- Truyền lệnh xuống, tất cả Địch Lĩnh như cũ, vị lãnh chúa mới được lãnh chúa Địch Khoát Hải ủy nhiệm, bất kỳ kẻ nào, cũng không được can thiệp, quấy rầy! Nếu có người trái lệnh, giết không tha!

Khi Kê Hoa nhận được mật thư của Diệp Chân, Diệp Chân đã đi xa sáu trăm ngàn dặm, hòa vào trong đội buôn cỡ trung của Ma tộc.

Đây là một nhánh Ma tộc đội buôn khoảng ba ngàn người, trong ba ngàn người, có hơn 2,500 người đều là hộ vệ, hộ vệ mạnh nhất là mười Ma tộc Huyền Cung Cảnh.

Đội buôn như vậy làm cho những Ma tộc khác không dám có ý đồ.

Bọn họ vận chuyển hàng hóa cũng thiên kỳ bách quái (rất phong phú), ngoại trừ đặc sản các nơi của Ma tộc, nhiều nhất chính là nô lệ, mỹ nữ nô lệ, nô lệ Nhân tộc cường tráng, Ma tộc chiến nô có thực lực mạnh mẽ, đều là hàng hóa của bọn họ.

Không nói những thứ khác, chỉ số lượng nữ nô đã có hơn vạn người.

Đương nhiên, trong đội buôn Ma tộc, nô lệ chỉ là hàng hóa, căn bản không tính nhân số.

Thẳng thắn mà nói, đây là một nhánh đội buôn do Diệp Chân tỉ mỉ chuẩn bị, vì thuận lợi cho bọn họ rời khỏi địa vực Ma tộc.

Là do gần đây trong vòng một năm, thực lực lớn mạnh hơn gấp mười lần, dưới tay Cuồng Ngưu Long Nộ đã thành lập đội buôn vì yểm hộ Trường Nhạc Công chúa.

Diệp Chân lấy dáng vẻ Ma soái phân thân cất bước trên địa giới Ma tộc, không có bất kỳ vấn đề gì, bất luận đi nơi nào, chỉ cần không phải cấm địa Ma tộc, đều không bị tra hỏi quá nhiều.

Thế nhưng một Nhân tộc nô lệ lại cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác.

Nhưng nếu đem Trường Nhạc Công chúa ném vào trong đội buôn nữ nô của Ma tộc chỉ sợ cũng không biết bao nhiêu người nảy sinh ý đồ.

Đi từ trong đội buôn, Diệp Chân thuận lợi thông qua một lại một Thượng Cổ na di trận trong Ma tộc.

Theo kế hoach của Diệp Chân, chỉ cần tiến hành bốn lần na di thì có thể đến gần nơi gần biên cảnh Đại Chu.

Nhưng vì thuận lợi, chi đội buôn này vẫn đàng hoàng theo con đường na di thương mại của bọn họ, một bên giao dịch, một bên đi tới.

Nửa tháng sau, chi đội buôn này đến gần biển lớn của Hải Ma thành ở Địa Giới Ma tộc, Hải Ma thành một mặt gần biển, một mặt là quần sơn chập chùng trùng điệp.

Chỉ cần đi qua quần sơn trùng điệp chập chùng, hướng về xa xa nhìn ra là có thể nhìn thấy từng tòa chiến bảo lúc ẩn lúc hiện, đó là nơi phía sau chiến trường Nhân Ma, từ những chiến bảo kia tiến về phía trước nữa chính là chiến trường Nhân Ma Huyết Sát trùng thiên.

Sau khi đến Hải Ma thành, Diệp Chân phải nhờ vào sức mạnh của của mình, trở về

Đại Chu.

Khoảng cách nơi này đến biên phòng trọng trấn gần nhất của Đại Chu cũng hơn một triệu dặm.

Đội buôn đến Hải Ma thành không bao lâu, Diệp Chân đã mang theo Thải Thanh là tổng quản đội buôn trên danh nghĩa nữ nô, chuẩn bị đi dạo một vòng Hải Ma thành, đương nhiên, có thể trở về hay không, chính là một chuyện khác.

Theo Diệp Chân sắp xếp, đội buôn chỉ mang theo một vị khách nhân, nên hắn chỉ mang theo nữ nô cất bước mà thôi.

Ma tộc khống chế thành phòng cũng không nghiêm, vì lẽ đó, dựa vào phân thân Ma soái Thần Thông cảnh cửu trọng, Diệp Chân, phân thân Ma soái, Trường Nhạc Công chúa ba người dễ như ăn cháo rời khỏi Hải Ma thành.

- Diệp đại ca, chúng ta đã xem như thuận lợi rời khỏi chưa?

Trường Nhạc Công chúa cẩn thận từng li từng tí, dùng thần hồn truyền âm giao lưu với Diệp Chân.

- Có thể, nhưng theo kế hoạch, ở tình huống bình thường, chúng ta còn cần thời gian ba tháng mới có thể trở về Đại Chu.

- Nhưng vẫn phải cẩn thận, nơi này là địa vực biên giới Nhân Ma, cao thủ dày đặc, một khi bị phát hiện, vậy sẽ có phiền phức lớn.

Do phân thân Ma soái dẫn đầu, Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa theo sát ở phía sau, nhanh chóng tiến lên hướng về tầng tầng lớp lớp sơn mạch.

Trong dãy núi, địa hình phức tạp, khắp nơi là rừng rậm âm u, một khi tiến vào trong, muốn từ trong tìm ra hai người, dù có mấy vị cường giả tu vi cao hơn Giới Vương cảnh, muốn từ trong đó tìm được hai người cũng rất khó.

Có lẽ vì tới gần biên cảnh Hải Ma thành, lại ven biển, lại có núi non, không chỉ sản xuất rất nhiều mặt hàng, hơn nữa mậu dịch cực kỳ phồn vinh, sắp tới buổi chiều, người hướng về Hải Ma thành cực náo nhiệt.

Phân thân Ma soái, Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa nhóm ba người đi cũng không bị quá mức đột ngột, tình cờ, sẽ có một chút ánh mắt rơi vào trên người Trường Nhạc Công chúa.

Bất luận mặc cái gì, bất kể chỉnh dung như thế nào, trên người Trường Nhạc Công chúa đều có một loại quý khí ung dung không thể che lấp, đặc biệt là trong tình huống bây giờ.

Nhưng khi ánh mắt những người kia rơi xuống trên mặt Trường Nhạc Công chúa, đã dùng tốc độ nhanh nhất nghiêng đầu qua.

Nhìn tình hình như vậy không ngừng diễn ra, Diệp Chân có một loại cảm giác buồn cười, nếu trốn đi, làm sao cũng phải lại cố gắng hóa trang cho Trường Nhạc Công chúa.

Nàng oán trách nhìn Diệp Chân một chút.

- Diệp đại ca, bản lĩnh dịch dung này của ngươi là làm sao học được? Nói thật, nếu ta không tự mình trải nghiệm qua, ta đều không thể tin tưởng ta lại có thể biến thành dáng vẻ trước mắt này.

- Làm sao học được! Cái này, nói ra rất dài dòng, năm đó, cũng vì bảo mệnh, cũng vì sống sót tốt hơn?

Nói còn chưa dứt lời, sắc mặt của Diệp Chân lại biến đổi.

- Thải Thanh, cô có phát hiện hay không, ba người kia phía sau chúng ta, đã theo chúng ta một hồi, không nên quay đầu! Chúng ta giảm bớt tốc độ, xem bọn họ đến cùng có phải nhìn chằm chằm chúng ta hay không?

- Không cần, xem ta!

Trường Nhạc Công chúa hừ lạnh một tiếng, phía sau một trận gió xoáy nhỏ vô hình cuốn lên, một trận gió mát lớn thoáng qua trên con đường.

Sau đó mấy tức, gương mặt của Trường Nhạc Công chúa đã trở nên hơi nghiêm nghị.

- Diệp đại ca, không sai, chúng ta đang bị nhìn chằm chằm. Ba ánh mắt này vẫn tập trung trên người chúng ta, hơn nữa, nhìn chằm chằm chúng ta không chỉ ba người này! Chắc là có mười bảy, không, hẳn là mười chín!

Nghe vậy, Diệp Chân có chút ngơ ngác.

- Mười chín?

- Không sai, bảy tên phía sau chúng ta, bên trái bốn tên, bên phải năm tên, còn có năm tên phía trước, tất cả đều đang nhìn chúng ta!

Trường Nhạc Công chúa nói.

Sắc mặt của Diệp Chân lại cực kỳ khó coi.

- Có thể nhìn ra là nhân mã phương diện nào không? Tất cả kế hoạch, ta đã sắp xếp không hề sai lầm, bất luận làm sao, cũng không thể mới ra Hải Ma thành đã bị nhìn chằm chằm?

Mấy đám âm phong lại cuốn lên phía sau Trường Nhạc Công chúa, sau đó suy ngẫm mấy tức, Trường Nhạc Công chúa bỗng nở nụ cười.

- Làm sao?

- Diệp đại ca, có lẽ, cũng không phải do kế hoạch của ngươi có chỗ sơ suất, mà có thể là vận may không tốt?

Trường Nhạc Công chúa nói.

- Vận may? Ta thật sự xui xẻo như vậy?

Diệp Chân vô cùng ngạc nhiên.

- Gần như là sao chổi, hẳn là chúng ta đã rơi vào trong cái bẫy của họ.

Không chờ Trường Nhạc Công chúa nói xong, nét mặt của Diệp Chân cũng trở nên hơi quái lạ.

- Không đúng, cô xem, ba tên vừa rồi sau lưng chúng ta đang tiến về phía trước chúng ta, bốn tên bên trái, lại rơi xuống phía sau, trong năm người phía trước, có hai người biến mất ở phương xa, hai người khác rồi lại đến bù vào bên trái chúng ta.

- Thủ pháp theo dõi tinh vi bực này, căn bản không phải những tên Ma tộc kia có thể làm được! Ta cảm thấy, bọn họ rất giống một đội nhân mã có tổ chức!

Diệp Chân nói.

- Tuần Tra Ti!

- Tuần Tra Ti!

Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa hai người dùng thần hồn truyền âm đồng thời vang lên.

Diệp Chân khiếp sợ Tuần Tra Ti không lọt chỗ nào ở ngoài, tâm trạng lại vô cùng quyết tâm.

Nguyên bản, hắn vạch ra rất nhiều kế hoạch để quay về, có ít nhất ba con đường quay về, nhưng chỉ cần gặp người của Tuần Tra Ti, Diệp Chân tin tưởng, đường về của bọn họ sẽ cực kỳ thuận lợi.

Giống như ngầm hiểu ý nhau, một nhóm mười chín vị ảnh thám Tuần Tra Ti luân phiên thay đổi vị trí, trước sau như vừa giám thị, vừa như hộ vệ, cùng bước vào thâm sơn theo sau ba người Diệp Chân.

Dọc theo đường đi, Diệp Chân lông mày nhưng vẫn nhíu chặt, nhân mã Tuần Tra Ti xuất hiện còn muốn sớm hơn so với Diệp Chân nghĩ.

MA SOÁI phân thân bạo lộ ở người trước khác đây là một mầm họa, nhất định phải nói có một lời giải thích mới có thể tiêu trừ hiềm nghi.

Nhưng Diệp Chân tin tưởng, chỉ cần Trường Nhạc Công chúa phối hợp, chắc không phải vấn đề lớn lao gì.

Hơn một thời thần sau đó, khi tiến vào rừng rậm, bước chân Tuần Tra Ti ảnh thám một mực yên lặng dẫn đường phía trước dần dần chậm lại, mười chín vị ảnh thám nguyên bản vây tán trước sau trái phải đều sắp tốc hướng về phía Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa ba người.

- Người nào, đứng lại!

Diệp Chân giả vờ giả vịt quát to một tiếng.

Đầu lĩnh Ảnh thám không để ý đến Diệp Chân, mà hướng về Trường Nhạc Công chúa đánh ra một bộ thủ thế phức tạp.

Xem xong bộ thủ thế này, Trường Nhạc Công chúa lật tay lại, xuất hiện một ấn tỷ màu tím, linh lực phun ra một cái, Hồng Hoang khí thế khủng bố khiến người ta run sợ liền từ trong ấn tỷ tản mát ra.

- Ám Ti ảnh thám dưới trướng Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú, tham kiến Trường Nhạc Công chúa điện hạ!

Ào ào ào, mười chín vị ảnh thám quỳ cùng một chỗ.