Chương 1351 Ngậm Máu Phun Người?
Lúc đầu, tình huống như thế phi thường tiêu hao linh lực, bất quá, lấy tu vi Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong của Diệp Chân hiện tại, phối hợp đặc tính Ngũ
Hành Âm Dương Linh Phủ, có thể chống đỡ tiêu hao gần một ngày.
Cái này cũng không có cách nào, nếu một người Diệp Chân hóa thành động vật biển, tại đáy biển lặn mười ngày mười đêm cũng không có bất cứ vấn đề gì, thế nhưng mang theo một nữ nhân như Trường Nhạc Công chúa liền không giống nhau.
Chuyện này như mang theo một đèn phao siêu cấp, rất nhanh sẽ hấp dẫn đến vô số yêu thú đáy biển chú ý.
Nữ tử nhân tộc đẹp đẽ đối Yêu tộc đáy biển, tựa hồ có sức hấp dẫn trí mạng trời sinh.
Loại nước biển tàu bay này cực kỳ đơn bạc, Diệp Chân ngưng tụ đứng ở trên vững như Thái sơn, Trường Nhạc Công chúa thì không giống, thường thường khi có sóng lớn bổ tới sẽ muốn kinh hô thành tiếng, dù được Diệp Chân nắm tay có lúc cũng đứng không vững.
Diệp Chân cũng là loại người không câu nệ tiểu tiết, dứt khoát liền ôm nàng vào ngực, để tàu chạy như bay.
Tựa lên vòng eo hùng tráng của Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa không biết đang suy nghĩ gì, mặt cười có chút đỏ.
-Thải Thanh, ta lái tàu, nàng quan sát tình hình gần đó, lại so sánh linh đồ, nhìn xem chúng ta đã đến nơi nào.
Diệp Chân nói.
Trường Nhạc Công chúa ngẩn ra, mới từ trong một loại mơ màng nào đó thức tỉnh, luống cuống tay chân kiểm tra linh đồ.
Biển rộng mênh mông vô bờ, phương hướng rất khó phân biệt, may mà con mắt võ giả kinh người, cũng có thể phối hợp thần hồn kiểm tra, có thể tìm ra một chút đầu mối.
-Diệp đại ca, nếu như ta không nhìn lầm, vị trí chúng ta hiện tại, nếu trực tiếp về phía nam một vạn dặm thì có thể leo lên đất liền, theo phương hướng hiện nay, lại đi một ngày, chúng ta lại về phía nam, cách chỗ cần đến Nguyên Châu hải trong kế hoạch chúng ta có khoảng chừng ba trăm ngàn dặm đường, nhiều nhất hai ngày lộ trình.
Trường Nhạc Công chúa nói.
-Nàng không có nhìn sai đó chứ, nhìn kỹ xem, hành trình chúng ta không thể có một chút sai lầm!
-Một khi bước lên đất liền, chúng ta sẽ xuất hiện bị Tuần Tra Ti có tai mắt khắp nơi giám thị.
Diệp Chân nói.
Cẩn thận so so gần một khắc đồng hồ, Trường Nhạc Công chúa mới mở miệng.
- Không sai, chính là vị trí này! Xung quanh hoàn toàn tương tự.
- Tây Điền Quận Quốc, Diệp đại ca, ngươi xem, quê hương của ngươi Tây Điền Quận Quốc ngay ở xung quanh đây, từ Thượng Cổ na di trận Hải Nguyên Quận Quốc xuất phát, đến Tây Điền Quận Quốc chỉ cần bốn, năm ngày, ngươi có muốn về quê nhà nhìn hay không?
Đột nhiên, Trường Nhạc Công chúa lại như phát hiện đại sự gì, hoan hô.
Quê hương.
Khóe miệng Diệp Chân hiện ra một nụ cười khổ, chỉ có hắn mới rõ ràng cái gọi là quê hương xảy ra chuyện gì. Chỉ là hắn bịa đặt lập ra thôi, đây là một hạng giao dịch giữa hắn và Quốc chủ Tây Điền Quận Quốc Tây Điền Bá, xem như cho Diệp Chân một lai lịch ở mặt ngoài.
Đương nhiên, trong ngăn tủ bí mật Tuần Tra Ti, cực kỳ rõ ràng đối với lai lịch chân thực của Diệp Chân —— hải đảo di dân.
-Làm sao, ngươi không muốn trở về xem một chút sao?
Xem biểu hiện Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa hơi nghi hoặc.
-Không thích hợp, tình huống hiện tại quá nguy hiểm.
Nói xong, ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Bắc Hải phương xa, nếu trên đất bằng Tây Điền Quận Quốc cũng không phải quá xa xôi, như vậy sư tỷ Liêu Phi Bạch, đại ca Tịnh Hải Đại Thánh, vị trí Hiển Thánh Thủy Phủ bọn họ đang ở chắc cũng không phải quá xa.
Trong chớp mắt, Diệp Chân đột nhiên có một loại kích động quay lại phương hướng đi Hiển Thánh Thủy Phủ nhìn bọn người Liêu Phi Bạch, Tịnh Hải Đại Thánh một chút.
Tính ra, phân biệt đã hơn hai năm.
Mấy tức sau, Diệp Chân liền mạnh mẽ ép xuống kích động trong lòng.
Vị trí Hiển Thánh Thủy Phủ quá khẩn yếu, việc này quan hệ đến đường Diệp Chân về nhà, sau lưng ẩn giấu một tiểu thế giới.
Dù lúc này Diệp Chân có thể hoàn toàn tin tưởng Trường Nhạc Công chúa, hắn cũng không dám dẫn nàng tới.
Bất quá, liên lạc một chút lại không thành vấn đề.
Tại Chân Huyền đại lục, tử sắc phù tấn quý giá nhất liên hệ phạm vi năm trăm ngàn dặm, thế nhưng tại Hồng Hoang đại lục, bởi thiên địa nguyên khí cực kỳ dày đặc, phạm vi liên hệ chỉ có mười vạn dặm không tới.
Liên lạc thông thường đều sử dụng thông tin na di trận cỡ nhỏ, bất quá, loại cỡ nhỏ thông tin na di trận này cũng có phạm vi, năm triệu dặm.
Có hơn năm triệu dặm thì không cách nào lan truyền phù tấn, cái này cũng là nguyên nhân trước đây Diệp Chân vẫn không cách nào liên hệ đám người Liêu Phi Bạch.
Khởi động thông tin na di trận bàn cỡ nhỏ, phát ra một phong thẻ ngọc, không tới nửa khắc đồng hồ, Diệp Chân đã thu được hồi âm.
Để Diệp Chân kinh hỉ chính là hồi âm do Liêu Phi Bạch phát ra.
Tự nhiên không thể thiếu một phen kinh hỉ, hai người cũng mặc kệ thông tin na di trận cỡ nhỏ cực kỳ tiêu hao linh thạch, lại như tán gẫu, không ngừng mà dùng na di trận cỡ nhỏ lan truyền thẻ ngọc.
-Sư tỷ, đại ca, nhị ca, tam ca đều ổn? Hiển Thánh Thủy Phủ không có sao chứ?
Hai người trao đổi nửa ngày mới xem như kéo tới chính sự.
Nhấc lên việc này, Liêu Phi Bạch trả lời rõ ràng chậm hơn rất nhiều.
- Thủy phủ không có chuyện gì, nửa năm trước xảy ra chút chuyện, nhị ca bị trọng thương, còn đang dưỡng thương, vết thương của tam ca tốt lắm rồi, bất quá ngươi đừng lo lắng, chuyện đã giải quyết.
Vừa nghe lời này, Diệp Chân liền cuống.
- Đã xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng không, có muốn ta trở lại hỗ trợ hay không?
- Chuyện tranh địa bàn, không nghiêm trọng! Đã giải quyết, ngươi không cần trở về, ngươi cẩn thận tu luyện! Đương nhiên, nếu ngươi có có thời gian rảnh, có thể....
- Có thể cái gì…
Diệp Chân liên tiếp truy hỏi nhiều lần, Liêu Phi Bạch mới trả lời, bất quá, ngay cả Diệp Chân cũng không chú ý thấy, hắn bị một câu nói của Liêu Phi Bạch dời đi sự chú ý, cùng Liêu Phi Bạch mở ra chuyện cười.
-Có thể cái gì?
-Cô nãi nãi nhớ ngươi không được à! Rảnh rỗi thì lăn về đây, để cô nãi nãi nhìn một ngươi gần đây dài ra mấy lạng thịt.
Trêu chọc sư tỷ Liêu Phi Bạch nổi giận, Diệp Chân một bên cười một bên lau mồ hôi lạnh một bên giải thích.
- Trong người đang có phiền toái lớn, khi nào rảnh rỗi sẽ trở lại.
Diệp Chân bên này cùng Liêu Phi Bạch tán gẫu thoải mái, Trường Nhạc Công chúa nhìn thấy bĩu môi, trực giác của phụ nữ làm cho nàng cảm thấy biểu hiện của Diệp Chân không bình thường.
Trực giác của phụ nữ làm cho nàng cảm thấy này sẽ giao lưu cùng Diệp Chân là một người phụ nữ, còn là một nữ nhân quan hệ không tầm thường cùng Diệp Chân.
Mấy tức sau, trong một tiếng thét kinh hãi, Trường Nhạc Công chúa từ trên tàu bay bằng nước biển rơi xuống.
Sau khi trố mắt ngoác mồm, Diệp Chân chỉ có thể thu hồi na di trận, phi thân cứu người đẹp.
…
Trong Hải Nguyên Châu, sau khi bôn ba ba ngày, Trường Nhạc công chúa xa xa chứng kiến thành tường Hải Nguyên Châu thành, đưa ra đề nghị.
Bất quá, đề nghị này, Diệp Chân ngay cả suy nghĩ cũng không có đã trực tiếp tuyệt.
-Làm điều thừa!.
-Trong Hải Nguyên Châu thành có một tòa thượng cổ na di trận, dưới tình huống bình thường, chúng ta chỉ cần tiến hành bốn lần na di có thể đến Long Du nguyên, xem như xếp hàng, một ngày sau, chúng ta có thể sẽ phản hồi Long Du nguyên!
Diệp Chân nói.
-Xếp hàng? Tại sao muốn xếp hàng, thân phận công chúa của ta sáng ngời, không chỉ có thể điều động thủ vệ, có thể ưu tiêm sử dụng thượng cổ na di trận.
-Chỉ cần ta lấy ra thân phận, trong vòng một canh giờ, chúng ta có thể đến Long Du nguyên!
Trường Nhạc công chúa nói.
-Một canh giờ cũng đúng.
Ngẫm lại, Diệp Chân tán thành lời nàng.
Ở Đại Chu, thân phận hoàng tộc vô cùng tôn quý, nhất là ở trước mặt mọi người, chỉ cần Trường Nhạc công chúa lấy ra thân phận, dù Tây Tuần Thú có mặt ở đó, sợ rằng cũng không muốn dính vào.
Hai người thành thành thật thật giao nộp thuế cửa thành, nhanh bước đi về phía thượng cổ na di trận chính giữa Hải Nguyên Châu thành, Diệp Chân dự định, đến Thượng Cổ na di trận lại lấy ra thân phận, khi đó, biến số cũng sẽ ít đi.
Trước lúc này, vẫn nên khiêm tốn.
Trường Nhạc công chúa cũng tương đối nghe lời, lấy công chúa thân phận được sủng ái nhất, mặc dù ở Lạc Ấp, cũng chỉ có người khác nhường đường cho xe giá của nàng.
Nhưng ngày hôm nay, ở trong Hải Nguyên thành, dù gặp xa giá của một ít thương gia giàu có thông thường, hai người cũng sẽ khiêm tốn nhường cho qua.
Có đôi khi, chuyện hết này sẽ tới chuyện khác xảo diệu như vậy.
Ngay khi Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa khó khăn lắm mới nhường cho một xa giá rất thông thường đi qua, trong xa giá đột nhiên truyền đến một tiếng la hét.
- Nhanh cản bọn họ lại, nhanh ngăn lại một nam một nữ này!
Trên trăm hộ vệ quay người đã bao vây Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa.
Sắc mặt Diệp Chân trở nên khó coi, hắn không ngờ ở nơi này cũng có người muốn gây khó khăn cho hắn.
-Dám vây công Ngự phong Cảnh Trạch tướng quân, các ngươi không muốn mạng!
Trên địa bàn Đại Chu, Diệp Chân quả quyết lấy ra Ấn Tỷ chứng minh thân phận của mình.
Không thể không nói, trên địa bàn Đại Chu, thân phận Ấn Tỷ rất dùng được, trên trăm hộ vệ vây Diệp Chân lập tức lộ ra thần sắc kinh hoảng.
Bởi vì Luật Đại Chu, võ giả bình thường vây công có người có tước vị, có Huân vị, cùng cấp tạo phản.
Không để cho Trường Nhạc công chúa lấy ra Ấn Tỷ vì lo lắng có cơ sở ngầm Tuần Tra Ty Ám Ty chú ý bại lộ thân phận, vậy thì không tốt.
-Vội cái gì, có chuyện gì, lão phu chịu trách nhiệm!
Tiếng một lão giả cắn răng nghiến lợi vang lên từ trong xa giá, đồng thời, một đạo Phù tin đặc chế lao ra từ bên trong.
Cơ hồ chỉ qua hai hô hấp, răng rắc răng rắc tiếng giáp trụ va chạm truyền đến, một chi Thành Phòng Quân chừng ba ngàn người đã từ cửa thành gần đó điên cuồng chạy tới.
Điều này làm cho sắc mặt Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa lần thứ hai biến đổi, lại có thể điều động Thành Phòng Quân cũng không phải nhân vật bình thường.
Bất quá, nếu có thể điều động Thành Phòng Quân, Trường Nhạc công chúa không cần quá lo lắng.
-Thanh tràng, chia ra phân nửa người đánh đuổi tất cả người không liên hệ cho lão phu!
-Một nửa kia, giết chết tiểu tạp chủng này cho ta, nếu dám thả tiểu tạp chủng này chạy, lão phu diệt cả nhà các ngươi!
Trong tiếng quát vô cùng hung ác, một vị lão giả mặc áo xanh, gương mặt như lệ quỷ từ trong xa giá chậm rãi đi xuống.
-Quách Đại Tổng Quản!
Trong nháy mắt nhìn thấy lão giả, Diệp Chân kinh hô.