← Quay lại trang sách

Chương 1352 Một Thân Phận Khác? (1)

Diệp Chân nằm mơ cũng không ngờ ở chỗ này dĩ nhiên đụng tới Quách Đại Tổng Quản trên Thương Thuyền Xích Phong hào trước đây mới tới Hồng Hoang đại lục gặp phải. vừa thấy đối phương, trong lòng Diệp Chân cũng hiểu rõ tại sao vị Quách Đại Tổng Quản trước mắt này lại hiện ra dáng vẻ thâm cừu đại hận.

Con trai của Quách Đại Tổng Quản - Quách Dục, bị Diệp Chân giết chết! Tuy Quách Đại Tổng Quản không biết Diệp Chân giết, thế nhưng con trai vốn nên kiến công lập nghiệp thậm chí Phong Hầu của bái tướng lại không có bất cứ tin tức gì, dùng chân nghĩ cũng có quan hệ với Diệp Chân.

Nhất là, trong kế hoạch Quách Đại Tổng Quản, con hắn Quách Dục hẳn là giết chết Diệp Chân rồi lấy được Huân vị Kim Kỵ Úy, nhưng bây giờ, Diệp Chân sống rất tốt, còn có Huân vị Cảnh Trạch tướng quân, mà con hắn Quách Dục lại tung tích không rõ.

-Tiểu tặc, ngươi còn nhận lão phu?

-Ngươi, một tên vong ân phụ nghĩa, lão phu hảo tâm cứu ngươi, ngươi lại hại con ta! Nói, Quách Dục con ta ở nơi nào? Có phải bị ngươi hại rồi hay không!?

Vừa xuống xe, Quách Đại Tổng Quản đã phẫn nộ chỉ vào Diệp Chân mắng to.

Đây không phải ngậm máu phun người?

Rõ ràng là phụ tử hắn có ý định bất lương, giờ lại cắn hắn một cái, Diệp Chân nộ.

-Quách lão cẩu! Rõ ràng là phụ tử các ngươi dụng tâm ác độc, muốn hại ta cướp Huân vị công huân của ta, còn dám ngậm máu phun người?

-Tiểu gia ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, con trai phế vật kia của ngươi lên bờ không có mấy ngày đã bị ta tháo thành tám khối giết chết.

-Chỉ bằng Quy Nhi Tử bất thành khí kia của ngươi, còn mấy tùy tùng phế vật cũng muốn hại tính mạng ta, ngươi xuân thu đại mộng đi thôi.

Tròng mắt Quách Đại Tổng Quản trừng tròn vo, huyết khí dâng cao, toàn bộ mặt mo đỏ bừng.

Lúc đầu, Quách Đại Tổng Quản vẫn có một tia hy vọng xa vời, chính là con trai hắn còn sống, nhưng lúc này nghe Diệp Chân bảo con trai hắn đã bị giết chết, tức giận sôi sục, kém chút ngất đi tại chỗ.

Phốc!

Lồng ngực chập trùng kịch liệt vài cái, Quách Đại Tổng Quản ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu đen.

Trong nháy mắt tiếp theo, Quách Đại Tổng Quản chỉ Diệp Chân cùng Trường Nhạc công chúa tức giận gầm hét.

- Bắn chết, lập tức bắn chết cho ta!

- Không được, bắt người sống, tên tiểu tạp chủng này, ta cần người sống, lão phu muốn lăng trì hắn, như thế mới có thể giải mối hận trong lòng lão phu!

Thanh âm Quách Đại Tổng Quản như quỷ khóc, vô cùng thê lương.

Tướng lĩnh Thành Vệ Quân nhìn Diệp Chân lấy ra lệnh bài, cũng do dự.

-Quách Đại Tổng Quản, hắn chính là Cảnh Trạch tướng quân được sắc phong, cứ như vậy giết.

-Ngươi sợ cái gì?

Quách Đại Tổng Quản lần thứ hai tức giận gầm hét.

- Gặp chuyện không may, lão phu chịu trách nhiệm! Hơn nữa, đừng nói một Cảnh Trạch tướng quân nho nhỏ, Đại Chu không có một trăm triệu cũng có tám chục triệu, giết một tên lại thế nào? Huống hồ, đây là Hải Nguyên thành của chúng ta.

- Nói nhẹ!

Nghe vậy, Diệp Chân cười lạnh.

- Ngươi báo thù không sợ phiền phức lớn, những sĩ tốt bọn họ hôm nay nếu như dám xuất thủ với ta, diệt tộc là nhẹ.

Hai chữ Diệt tộc để tên tướng lĩnh Thành Vệ Quân run một hồi, vội vàng thấp giọng nói.

- Đại Tổng Quản, cái này….

- Khốn kiếp!

Quách Đại Tổng Quản điên cuồng nhào tới nắm lấy cổ áo tên tướng lĩnh kia.

- Lập tức động thủ, bắt giữ tiểu tạp chủng này cho lão phu!

- Nếu ngươi không động thủ, không được đến ngày mai, lão phu tối hôm nay có thể gọi người diệt tộc cả nhà ngươi, còn tru di tam tộc!

Quách Đại Tổng Quản lớn tiếng gầm hét.

Sắc mặt tướng lĩnh lập tức trở nên vô cùng tái nhợt, so với việc Diệp Chân uy hiếp, Quách Đại Tổng Quản uy hiếp càng thêm chân thực hữu hiệu.

Về điểm này, Quách Đại Tổng Quản không có nói quàng, lấy quyền thế của hắn, quả thực chỉ cần một câu nói sẽ đem cả nhà của hắn diệt tộc.

Cắn răng một cái, tướng lĩnh Thành Vệ Quân quát to.

- Giương nỏ!

Ngay cả mí mắt Diệp Chân chưa từng giật một cái, những thành vệ quân này dùng Phong Hỏa Liên Nỗ bình thường nhất, loại Phong Hỏa Liên Nỗ bình thường nhất này, đừng nói một ngàn năm trăm cụ, mười lăm ngàn cụ đồng thời bắn, đánh vào trên người hắn cũng chỉ có thể cù lét cho Hắc Long Bá Thể.

Diệp Chân hiện đang do dự, rốt cuộc có nên đại khai sát giới thoát khốn hay không?

Nhưng khi đại khai sát giới gây ra hiểu lầm sẽ không tốt, không cách nào dùng thượng cổ na di trận trong Hải Nguyên thành.

-Thức thời quỳ xuống đất đầu hàng, lưu ngươi toàn thây!

Tướng lĩnh Thành Vệ Quân cắn răng rống giận.

Quách Đại Tổng Quản một bên cũng gấp gáp giơ chân muwau tay.

- Uy hiếp có tác dụng chó gì, gọi người của ngươi lên đi..., lên đi..., vây công, bắt giữ hắn.

Tướng lĩnh Thành Vệ Quân bất đắc dĩ cắn môi, quát.

- Biến trận, giơ nỏ, tiến vào…

Còn không đợi hai chữ tiến công nói xong, một bóng người chợt vọt đến trước mặt tên tướng lĩnh kia.

Ba.

Một cái tát vang dội.

-Khốn kiếp, dám công kích Cảnh Trạch tướng quân được sắc phong, ngươi không muốn sống?

Thoáng chốc, đám binh sĩ vừa rồi muốn tiến công lập tức đã thu Quân Giới lại, tên tướng lĩnh kia cũng ủ rũ cúi đầu ngồi chồm hổm dưới đất.

-Mã thống lĩnh!.

-Mã thống lĩnh!!!

Một tiếng trước là âm thanh chán nản của tướng lĩnh Thành Vệ Quân, một tiếng sau là tiếng gầm gừ phẫn nộ của Quách Đại Tổng Quản.

- Mã thống lĩnh, đây là chuyện của lão phu, ngươi không nên xen vào việc của người khác.

- Không muốn gây phiền toái thì lập tức đi xa cho lão phu, bằng không…

- Bằng không làm cái gì?

Tiếng hừ lạnh tức giận trầm thấp từ phía sau lưng vang lên, đại đội vệ sĩ khai đạo, vọt thẳng vào vòng vây.

- Quách Đại Tổng Quản, ngươi có phải ngay cả Bản Hầu cũng muốn đánh đuổi hay không? Là ai cho ngươi gan chó mà lớn lối như thế?

Một tiếng gầm dọa Quách Đại Tổng Quản sợ giật mình, nhìn người đi tới, hai chân mềm nhũn liền quỳ xuống.

- Hầu gia!

Nhưng khoảnh khắc quỳ xuống, trong đôi mắt Quách Đại Tổng Quản đỏ bừng liền lão lệ tung hoành.

- Hầu gia, ngươi làm chủ cho lão nô!

- Con trai lão nô, Quách Dục, chính là bị tên tiểu tạp chủng này hại.

- Câm miệng, lão cẩu ngươi muốn hại chết Bản Hầu sao?

Hải Nguyên Hầu xông lên, tát mạnh vào mặt Quách Đại Tổng Quản.

Một tát này, dùng sức cực đại, răng hàm Quách Đại Tổng Quản có ít nhất là phân nửa bị rớt ra ngoài.

Tát xong, Hải Nguyên Hầu vừa xuất hiện vẩy y phục, hướng về phía Trường Nhạc công chúa quỳ xuống.

- Thần Hải Nguyên Hầu, tham kiến Trường Nhạc công chúa điện hạ, thần hộ giá tới chậm, xin hãy công chúa điện hạ thứ lỗi.

Thoáng chốc, Quách Đại Tổng Quản há hốc mồm, con mắt trừng còn muốn lớn hơn chuông đồng.

Công chúa!

Một vị công chúa điện hạ!.

Còn là Trường Nhạc công chúa điện hạ đại danh đỉnh đỉnh được vô cùng sủng ái.

Trong lòng Quách Đại Tổng Quản Giản có một vạn con ngựa mã đang cuồn cuộn phi nước đại, hắn chỉ muốn đối phó Diệp Chân giết con trai hắn mà thôi, thế nhưng hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, thiếu nữ đứng bên cạnh tiểu tử này là một vị công chúa.

Công chúa xuất môn, đều không phải tùy tùng tám trăm, hộ vệ ba nghìn sao?

Nhưng lần này lại giống như người bình thường hỗn đến Hải Nguyên Thành, còn bị hắn đụng trúng, đây không phải bẫy người à?

Quách Đại Tổng Quản nói có bao nhiêu vô tội thì có bấy nhiêu vô tội a, hắn thật không có bất kỳ ý tưởng bất kính gì đối với công chúa, thậm chí, cho hắn mượn mười cái lá gan, hắn cũng không dám!.

Nhưng tất cả nói cái gì cũng đều đã muộn.

Quách Đại Tổng Quản trong trong ngoài ngoài phụng dưỡng Hải Nguyên Hầu nhiều năm, một mực giao tiếp cùng quyền quý, đối với loại tình huống trước mắt hắn, hắn quá rõ ràng.

Tội lớn động chạm đến hoàng tộc công chúa, dưới tình huống bình thường, chỉ giết một mình hắn, đó đã là trời cao có mắt, đó đã là xa xỉ.

Nhưng đại đa số dưới tình huống, kết quả đợi hắn là diệt tộc.

Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, giả như Hải Nguyên Hầu có thể nhớ kỹ công lao khổ lao của hắn trong những năm này, nói không chừng sẽ thả hắn một con đường sống.

-Người đâu, tặc đảm này dám quấy nhiễu ngọc giá công chúa điện hạ, mang xuống, niêm phong toàn gia, diệt tộc!

Hải Nguyên Hầu chỉ vào Quách Đại Tổng Quản nổi giận quát to, thần tình kia, hận không thể tại chỗ quát chết Quách Đại Tổng Quản.

Ngươi xông tới người nào không tốt?

Ngươi xông tới đắc tội Trường Nhạc công chúa, còn sai sử Thành Vệ Quân công kích Trường Nhạc công chúa?

Vốn chuyện Trường Nhạc công chúa thất tung một năm qua đã làm ra sóng to gió lớn, Thánh Thiên tử càng một bụng tức giận không có chỗ phát tiết, nếu như chuyện Thành Vệ Quân dưới trướng hắn có ý đồ công kích Trường Nhạc công chúa truyền ra.

Nhẹ thì bì gọt Tước vị, miễn trừ chức vụ, vận khí không tốt, chọc giận Thánh Thiên tử, trực tiếp hạ xuống một chiếu chỉ một cấu kết Ma Tộc mưu hại Trường Nhạc công chúa, cả nhà của hắn, toàn tộc đều phải bị chơi chết.

Hải Nguyên Hầu lúc này không hận Quách Đại Tổng Quản mới kêu lạ.

Tiếng ra lệnh lạnh như băng không mang theo một tia một hào tình cảm đánh nát một tia hy vọng xa vời cuối cùng của Quách Đại Tổng Quản, để cho hắn trong thời gian ngắn cũng có chút điên cuồng.

-Hầu gia, ngươi không thể a!.

-Ba đời Lão nô đời đời hầu hạ ngươi, lão nô cũng tận chức tận trách.