← Quay lại trang sách

Chương 1356 Cáo Ngự Trạng

Vừa gào thét, vừa nhìn lôi vân càng ngày càng dày đặc giữa bầu trời.

Hách Thâm có một loại dự cảm, lúc ánh chớp giữa bầu trời đánh xuống chính là lúc hắn triệt để xong đời.

Gợn sóng từ lôi vân đang toả ra từ giữa bầu trời quá khủng bố.

Chính là hắn cũng có một loại cảm giác kinh hồn bạt vía.

Thương xót cho tên thuộc hạ kia, bị hắn hống một tiếng dọa sợ, lại nắm lấy chỗ yếu là yết hầu, lôi vân gợn sóng khủng bố giữa bầu trời cũng đã tạo thành áp chế rất lớn lên thần hồn của hắn.

Cộng thêm bị Hách Thâm rít gào, suýt chút nữa đã ngất đi.

- Băng... Hàn băng.... Linh lực.... Có thể phá....

Giẫy giụa nói xong mấy chữ này, tên ảnh thám kia đã hôn mê bất tỉnh.

- Ai tu luyện linh lực hàn băng? Phàm là tu luyện linh lực hàn băng thì nhanh dùng linh lực hàn băng oanh đồ chơi này....

Ầm ầm ầm!

Giữa bầu trời, lôi vân cực kỳ dày đặc đột nhiên rung động, một đoàn lôi đình đen nhánh trong đó có thải quang lưu chuyển nhanh chóng từ giữa bầu trời đánh xuống, hướng về chỗ Hách Thâm đang đứng.

Biểu hiện của Hách Thâm trở nên cực kỳ sợ hãi, khó coi hơn mấy phần.

- Tiểu..... Tiểu Ngũ Hành Hỗn Độn Thần lôi? Chuyện này.... Sao có thể có chuyện đó?

Lôi đình đen nhánh có thải quang lưu chuyển còn chưa đánh xuống thì uy thế khủng bố kia đã khiến cho Linh Phủ huyền cung của Hách Thâm chấn động, vô thức làm cho lực lượng thần hồn và linh lực vận chuyển cũng bị khựng lại mấy phần.

Hách Thâm hoảng hốt!

Làm Tuần Phong Sứ quản lý khu vực phía Tây hung hiểm nhất, phức tạp nhất, hỗn loạn nhất toàn bộ Đại Chu, Hách Thâm có lượng kiến thức cực lớn.

Mấy chục năm trước hắn may mắn gặp được loại Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi này, chỉ một tia chớp thôi đã làm cho cường giả Giới Vương Cảnh trọng thương gần chết. Từ sau ngày đó thì hắn đã khắc sâu nỗi sợ hãi đối với Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi vào trong xương!

Hách Thâm nhìn về phía Diệp Chân với ánh mắt sợ hãi tột độ.

Nói thật thì bọn họ đều có tư liệu thân vệ Giáo Úy của Diệp Chân, hơn nữa vô cùng đầy đủ, thậm chí còn có một hệ thống đánh giá chiến lực của hắn.

Chiến lực của Diệp Chân thay đổi thất thường rất khó lường, nếu có cơ hội thì ngay cả Thông Thần Cảnh cửu trọng cũng có thể bị hắn chém giết, chiến lực chính diện cũng có thể trực diện đối kháng võ giả Thông Thần Cảnh sơ kỳ.

Hơn nữa, ở bên trong ngăn tủ bí mật của Tuần Tra Ti, Trường Nhạc công chúa mới đúng là nhân vật quan trọng trong vở kịch này, nàng ta đã thu được truyền thừa thần bí tại Man tộc. Dưới cái nhìn của bọn họ, lần này Trường Nhạc công chúa lưu lạc ở Ma tộc địa vực nhưng vẫn còn sống sót, hết tám chín phần là dựa vào lực lượng truyền thừa và một chút vận may.

Cho nên bọn họ hoàn toàn xem nhẹ Diệp Chân, chỉ xem hắn là một vai phụ mà thôi.

Nhưng lúc này Hách Thâm biết hắn sai rồi, hơn nữa sai thái quá.

Tên Diệp Chân này mới là nguyên nhân chủ yếu mà Trường Nhạc công chúa lưu lạc Ma Vực có thể còn sống sót quay lại. Nếu như hắn biết sớm hơn thì tuyệt đối sẽ triệu tập quân giới vi phạm lệnh cấm, chẳng hạn như Phá Thiên Tru Long Nỗ, hoặc vận dụng thủ đoạn ám sát bí ẩn để thủ tiêu Diệp Chân.

Đáng tiếc, bây giờ nói cái gì cũng đã chậm.

Hiện tại quan trọng nhất chính là bảo mệnh!

Hách Thâm đột nhiên phát ra một tiếng gầm gừ cuồng loạn, hắn xua tan sự sợ hãi tột độ ở trong lòng, tiện tay chộp gáy hai tên thuộc hạ bên cạnh rồi quăng cả hai về phía Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đang chuẩn bị đánh xuống.

Mà chính hắn thì nhân cơ hội này chạy trốn ra bên ngoài!

Hầu như là đồng thời, hai tên thuộc hạ của Hách Thâm đã bị Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh thành than đen.

Mà tia chớp đầu tiên kia như thổi lên kèn lệnh tiến công, lôi vân cực kỳ dày nặng trên bầu trời bắt đầu khuấy động kịch liệt, vô số lôi đình đen nhánh thải quang lưu chuyển bao trùm và rơi xuống toàn bộ phủ Hải Nguyên Hầu phủ.

Hách Thâm đang liều mạng chạy trốn thì còi báo động trong lòng bỗng dưng vang liên tục, trong tiếng sấm ầm ầm ầm kia, một tia Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi lại đánh về phía hắn.

Hách Thâm theo bản năng giơ tay định bắt lấy một tên thuộc hạ gần đó, dùng mạng của hắn để kéo dài thời gian chạy trốn cho mình.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, con ngươi của Hách Thâm đột nhiên trừng lớn, một tia Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi khác đột ngột buông xuống ở trước mặt của hắn.

Lúc này Hách Thâm như là heo đâm đầu vào tường, hắn theo quán tính mà bay thẳng về phía tia chớp Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi vừa mới đột ngột xuất hiện trước mặt mình.

Trong tiếng thét chói tai sợ hãi, bảo quang và phù quang quanh người Hách Thâm đồng thời loé lên rồi nổ tung.

Nhưng những ánh sáng kia chỉ nổ tung trong khoảnh khắc rồi lập tức dập tắt.

Dưới sự công kích của Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, những thủ đoạn bảo mệnh của Hách Thâm còn chưa kịp phát động thì đã hóa thành tro bụi.

Trong nháy mắt thân thể biến thành than đen, tiên thiên thần hồn Hách Thâm hét thảm rồi trốn thoát ra ngoài. Nhưng mà vừa mới thoát ly thân thể thì tiếng kêu thảm thiết của Hách Thâm đã biến thành tiếng thét tuyệt vọng.

Hầu như mọi việc bí pháp hệ lôi đều có thể xúc phạm tới thần hồn, chớ nói chi loại bí pháp hệ lôi thần thông cực kỳ cao cấp như Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, tuyệt đối sẽ có sức thương tổn rất lớn tới thần hồn.

Tiên thiên thần hồn của Hách Thâm vừa chui ra cơ thể thì đã lập tức bị Tiểu Ngũ

Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh thành hư vô.

Đến đây, Tuần Phong Sứ Hách Thâm xem như đã biến mất hoàn toàn trên nhân gian.

Quách đại tổng quản vừa rồi còn vô cùng đắc ý khi nhìn thấy tình cảnh này, đặc biệt là khi hắn nhìn thấy Hách Thâm hoàn toàn biến mất, hắn theo bản năng dụi mắt, cho rằng đây chỉ là ảo giác.

Đúng vậy, Tuần Phong Sứ đại nhân làm sao sẽ biến mất không còn tăm hơi được chứ, đây chắc chắn là ảo giác!

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong từng tiếng sấm chớp ầm ầm, một tia Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đã bao trùm hắn, đôi mắt trợn to còn hơn chuông đồng.

Ánh chớp loé lên một cái, Quách đại tổng quản hoàn toàn biến mất, chỉ để lại một hố to sâu mấy mét và dung nham đầy đất.

Bầu trời liên tục rơi xuống Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, mỗi một tia Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đều có thể cắn nuốt từ một đến mười mấy tên Tuần Tra Ti ảnh thám.

Bất luận tu vi của bọn họ là Thông Thần Cảnh hay Huyền Cung Cảnh, toàn bộ đều một đòn giết chết!

Lúc ban đầu, bởi vì quy củ của Tuần Tra Ti cực kỳ nghiêm khắc cho nên dù có thương vong nặng nề thì cũng không có ai dám chạy trốn.

Cũng không biết ai phát hiện Hách Thâm tử vong, người nọ rống lên một tiếng, một đám Tuần Tra Ti ảnh thám sôi nổi chạy trốn tứ tán.

Chỉ qua mấy hơi thở, hơn một ngàn Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú ảnh thám đã chạy biến không còn một mống.

Mà toàn bộ phủ Hải Nguyên Hầu đã biến thành một nơi tương tự địa ngục.

Nhưng so với phủ Hải Nguyên Hầu giống như địa ngục, tình hình của Diệp Chân cũng không khá hơn chút nào.

Biến hóa xuất hiện đầu tiên chính là Yểm Nguyệt Quỷ Thảo bao vây Trường Nhạc công chúa tầng tầng lớp lớp gần như khô héo rồi tiêu tan thành tro bụi trong nháy mắt.

- Phụ thân, có lẽ ta cần….. ngủ say một thời gian….

Sau khi nói xong câu này thì Tiểu Yêu vốn dĩ chiếm cứ toàn bộ Ất Mộc linh trụ của Diệp Chân dần dần co lại thành một cây con cỡ bằng nắm tay, yên lặng nằm ở trong Ất Mộc linh trụ.

Diệp Chân có thể cảm ứng được sóng sinh mệnh của Tiểu Yêu, nàng còn sống nhưng bởi vì tiêu hao quá nhiều sức mạnh bản nguyên mà chìm vào giấc ngủ say.

Giống như trạng thái như lúc nàng vừa mới tiến vào cơ thể của Diệp Chân, không biết sẽ nảy mầm hay không.

- Tiểu Yêu!

- Tiểu Yêu!

Diệp Chân lo lắng gọi hai tiếng, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ tái nhợt.

Tiêu hao lực lượng thần hồn và linh lực để thôi thúc Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi đều lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Diệp Chân, nếu chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân thì Diệp Chân tuyệt đối không cách nào chống đỡ nổi phần tiêu hao này.

Tiểu Yêu gần như cống hiến mọi việc sức mạnh của mình, trước khi Diệp Chân sắp bị hút khô lực lượng thì nàng ấy đã ép ra một phần sức mạnh bản nguyên cho hắn, lúc này mới để Diệp Chân dẫn động Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi thành công.

- Khốn nạn, đám tạp chủng Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú, lão tử nguyền rủa tổ tông mười tám đời các ngươi!

Ngay khi mở mắt ra, Diệp Chân lập tức phẫn nộ rít gào một câu.

Mặc dù Tiểu Yêu là thụ yêu, nhưng mà nàng ta vẫn luôn gọi Diệp Chân là phụ thân, tuy rằng Diệp Chân vẫn không có tán thành loại quan hệ quái dị này, nhưng từ tận đáy lòng thì hắn đã đối đãi với Tiểu Yêu như con gái của mình.

Hiện tại Tiểu Yêu vẫn còn sống, nhưng bản nguyên lại bị tổn hại nên chìm vào giấc ngủ say, có thể tưởng tượng được sự phẫn nộ Diệp Chân lớn tới mức nào.

Hai mắt Diệp Chân bốc lửa nhìn chằm chằm nơi mà Hách Thâm biến mất, hắn ước gì có thể moi Hách Thâm ra một lần nữa, dùng một trăm linh tám loại cực hình để phát tiết mối hận trong lòng.

Diệp Chân rít gào khiến cho Trường Nhạc công chúa đang ôm hắn phải kinh ngạc.

Lúc này Diệp Chân đã hoàn toàn thay đổi hình dạng, khuôn mặt hốc hác, gầy đến mức da bọc xương, ngay cả khí tức thần hồn cũng yếu ớt đến cực hạn.

- Diệp đại ca, Diệp đại ca, ngươi…. ngươi thế nào rồi? Ngươi không sao chứ?

- Mau… mau trở lại Lạc Ấp!

Diệp Chân chỉ kịp nói một câu rồi lập tức nhắm mắt lại, bất tỉnh nhân sự.