← Quay lại trang sách

Chương 1363 Không Ngoan

Lúc đi rất vui vẻ, khi về lại mất hứng, Diệp Chân biểu hiện rất rõ.

Trước đây, khi hắn rời khỏi phủ Công chúa, đi đến Đại Ti Tông Phủ tiếp thu đất phong, rất hăng hái, lưng cao ngẩng đầu tiến đi!

Nhưng lúc trở về, lại không muốn nhắc đến, vô cùng phiền muộn.

Diệp Chân cảm thấy pha trộn một hồi ở Hắc Long đế quốc Chân Huyền đại lục cũng có thể chơi chút thủ đoạn, nhưng giờ khắc này hắn phát hiện, so thủ đoạn với Thánh Thiên tử Đại Chu này, quả thực chính là trò trẻ con.

Tùy tiện đặt một cái bẫy cũng đủ làm cho Diệp Chân thật cao hứng chủ động nhảy vào, không cách nào giãy dụa thoát khỏi, chỉ có thể bị người ta sử dụng như một thanh đao.

Nhưng Diệp Chân cũng hiểu rõ được ý muốn của lão hoàng đế, coi Diệp Chân là thương sứ, mới cho Diệp Chân đất phong phong phú như vậy, bằng không, trong tình huống bình thường, tước vị Nhất phẩm Tử tước của Diệp Chân, tuyệt đối là kiểu tước vị không phong đất.

Từ khi tiếp thu bí chỉ đến bây giờ, Diệp Chân suy nghĩ rất nhiều.

Cẩn thận ngẫm lại, phát hiện chuyện này kỳ thực cũng không nguy hiểm như trong suy nghĩ, đất phong gần Địa Giới Ma tộc, chuyện này đối với nhiều người là chuyện xấu, nhưng đối với Diệp Chân mà nói, cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, cẩn thận suy tính, vẫn rất có khả năng.

Diệp Chân có thể đùa bỡn trong phúc địa của Ma tộc, biên cảnh thành thị của Ma tộc, cũng có thể chơi vui vẻ sung sướng. Ngược lại có bí chỉ của lão hoàng đế, giữa hắn và Tẩy Thiên Cổ, chính là so xem ai nhiều thủ đoạn hiểm độc hơn mà thôi.

Chuyện duy nhất và quan trọng khác là, phía tây Địa Giới, Tẩy Thiên Cổ giống như một người khổng lồ, còn Diệp Chân hắn lại như một hài tử, ngay cả đi bộ đều không biết.

Lão hoàng đế và đại tuần tra nơi đó, chỉ cho hắn ý chỉ và rất nhiều quyền lực tự chủ, tất cả những việc khác, lại cần hắn bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng Diệp Chân thích điều đó.

Chỉ cần có thể cho hắn đầu đủ năng lực, còn sợ không đủ làm khó đối phương sao?

Quay lại phủ Trường Nhạc Công chúa, Cổ Thiết Kỳ và Liễu Phong, hai người đã xông tới như gió, vì chuyện cứu mạng lần trước ở đường hầm không gian, hai người này chỉ còn thiếu cắt máu ăn thề, kết bái huynh đệ với Diệp Chân.

- Diệp lão đại, Diệp lão đại, nói nhanh lên lãnh địa như thế nào, phồn hoa không? Có nhiều mỹ nữ hay không?

- Các ngươi tự mình xem một chút đi!

Diệp Chân có chút mất hết cả hứng, ném tới danh sách liên quan đến đất phong, bao gồm khoáng sản tài nguyên, cũng không phải bí mật gì, cho bọn họ nhìn, cũng không sao cả.

Sau đó, Cổ Khuông cũng xông tới, ba người đọc xong, liên tục than thở.

- Không sai, mức độ tài nguyên, đều là trình độ trung đẳng quận, nhưng nhân khẩu..... Nhân khẩu làm sao ít như vậy? Mười triệu? Đừng nói là hạ đẳng quận, ngay cả hạ đẳng huyện có diện tích năm vạn dặm, cũng hơn mười triệu nhân khẩu?

- Xem, chuyện này.... Ma tộc..... hình như cách biên cảnh Ma tộc không xa, hơn nữa vị trí cách hai giới sơn mạch của chiến trường Nhân Ma cũng không phải quá xa...

Xem tới đây, ba người đã không nói lời nào, cũng rõ ràng nguyên nhân lúc này tâm tình của Diệp Chân suy sụp, nhưng Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ hai người lại nhìn rất thoáng.

- Tuy gần Ma tộc, cũng không sao, then chốt là ven biển, cố gắng kinh doanh, cũng là chỗ tốt nhất của đất phong này.

Cổ Khuông vẫn không mở miệng đột nhiên vẽ một vòng tròn lớn trên địa đồ, nói.

- Các ngươi không thấy à, bên này, là thuộc về địa bàn của ai sao? Địa bàn của Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ!

- A.....

Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ đồng thời ngây người, hai người đều trưởng thành và lăn lộn trong Lạc Ấp Đế đô, trên những phương diện này, cực kỳ mẫn cảm, lúc trước không chú ý, lúc này, Cổ Thiết Kỳ như được khai sáng, bọn họ lập tức hiểu rõ tại sao Diệp Chân dễ dàng có được đất phong.

Khu vực đất phong này đối với Diệp Chân mà nói, quả thực không khác nhau gì với bị Diêm La lấy mạng.

- Á, còn có cái này!

Diệp Chân tiện tay lại nắm được ấn tỷ của đệ nhị Tuần Phong Sứ Tây Tuần Thú, còn có một bao ấn tỷ ủy nhiệm tất cả chức vụ của thủ hạ, lấy ra toàn bộ, đặt ở trước mặt bọn họ.

- A, người kế nhiệm đệ nhị Tuần Phong Sứ dưới trướng Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú, cũng là ta!

Diệp Chân chỉ vào mũi mình nói.

Lần này, Cổ Khuông, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong ngây người.

- Chuyện này..... Đây không phải mượn đao giết người sao?

Run lên một lát, Cổ Thiết Kỳ nói lắp bắp.

Cổ Khuông thân là thống lĩnh cấm vệ quân của Trường Nhạc Công chúa, lại suy nghĩ khác, chậm rãi lắc đầu.

- Này không phải mượn đao giết người, đây khá giống là bệ hạ đang chọn người bồi dưỡng!

- Khá giống, nhưng cũng không trọn vẹn như bồi dưỡng thành tướng, chỉ là một cây đinh, để Diệp lão đại làm một cây đinh ghim vào một viên gạch của Tây Tuần Thú!

Nếu như ta đoán không lầm, bệ hạ khẳng định có đặc chỉ riêng cho Diệp lão đại đúng không?

Liễu Phong nhìn về phía Diệp Chân.

Diệp Chân có chút kinh ngạc gật đầu, năng lực phân tích của Liễu Phong nằm ngoài sự dự liệu của hắn, ngay cả bí chỉ đều có thể phân tích ra!

- Có thứ đó là được rồi, bằng không, chính là để Diệp lão đại đi chịu chết, bây giờ không nói trên phương diện khác, chuyện cay nghiệt thiếu tình cảm như vậy, còn khó thực hiện quá mức quang minh chính đại.

Trong ánh mắt của Liễu Phong có thâm ý khác nhìn kỹ Diệp Chân, buông tay, nói.

- Tổ phụ của ta thỉnh thoảng sẽ phân tích một chút tình thế các bên trong triều đình, đối với Tẩy gia còn có Tây Tuần Thú, ta cũng có nghe ngóng một chút.

Tiện tay thu lại những món vừa rồi ném ra, Diệp Chân vỗ vai Cổ Thiết Kỳ.

- Thiết Kỳ, cố gắng bảo vệ Công chúa, ta sẽ đề cử ngươi và Liễu Phong làm người kế nhiệm của ta!

Quyết định này cũng là chuyện Diệp Chân suy nghĩ trên đường về.

Theo kế hoạch cũ của Diệp Chân, mang theo Cổ Thiết Kỳ làm thân tín, dưới tay cũng có cái người tin cậy, mới có thể nhanh chóng khống chế đất phong.

Nhưng tình hình bây giờ, Diệp Chân lại không thể.

Một khi không cẩn thận, Cổ Thiết Kỳ sẽ phải xong đời.

Ngẩn người một chút, Cổ Thiết Kỳ đột nhiên vỗ ngực hướng về phía bóng lưng của Diệp Chân, rít gào lên.

- Diệp lão đại, ngươi xem Cổ Thiết Kỳ là ai, Cổ Thiết Kỳ ta chính là người tham sống sợ chết như vậy sao?

- Không phải.....

- Nếu không thì mang huynh đệ ta đi theo ngươi ăn ngon uống say, cùng nhau tạo dựng tiền đồ!

Cổ Thiết Kỳ vỗ ngực gầm hét lên.

- Diệp lão đại, tính thêm cả ta!

Liễu Phong tiến lên nói.

Lần này, Diệp Chân hơi kinh ngạc.

- Đi theo ta là gần như chịu chết, các ngươi nghĩ kỹ sao? Bên phía Tẩy Thiên Cổ, cao thủ có thể dùng một đầu ngón tay ép chết chúng ta lại có vô số, nói không chừng, không cần chờ chúng ta đến đất phong, đã bị bọn họ giải quyết?

- Nói đi nói lại, Liễu Phong, ngươi không giống với Thiết Kỳ, chỉ cần chịu đựng đủ tư lịch là được rồi.....

- Diệp lão đại, như lời ngươi nói, chịu đựng đủ tư lịch là được! Nếu làm theo kế hoạch của gia tộc, ta đã có thể nhìn thấy tương lai cả đời của ta, không khác biệt gì với mấy ca ca của ta.

Trước tiên ở trong cấm vệ, chịu đựng trên một trăm năm, tu vi tăng cao, sẽ an bài ta đi biên quân, sau đó lập chút công lao, thăng quân chức, sau đó lại trên chiến trường Nhân Ma, thời gian khoảng chừng ngàn năm, nếu may mắn một chút sẽ được phong tử tước bá tước, nếu xui xẻo, chỉ được phong hào huân vị nguyên soái!

- Ta không muốn đi theo kế hoạch cuộc đời đã được định sẵn như vậy, ta nghĩ muốn sống cho bản thân! Còn nữa, ta cảm thấy Diệp lão đại ngươi cần mấy thân tín làm việc, ta cảm thấy ta rất thích hợp!

Nói xong, Liễu Phong nhếch miệng nở nụ cười.

Diệp Chân biết ý nghĩ của hai người này, chủ yếu là muốn giúp hắn, nguyên nhân chủ yếu vì đã từng cứu bọn họ một mạng trong đường hầm không gian.

- Được rồi, ta không miễn cưỡng các ngươi, các ngươi tự mình quyết là tốt! Còn có thời gian một tháng, các ngươi cố gắng cân nhắc, suy nghĩ kỹ xem có đi theo ta hay không?

- Nhớ kỹ đi, nếu như đi theo ta, cũng giống như buộc cái đầu vào thắt lưng quần, bất cứ lúc nào có khả năng bỏ mạng!

Bỏ lại câu nói này, Diệp Chân trực tiếp đi về phía nội phủ.

Từ lúc quay lại phủ Trường Nhạc Công chúa, Diệp Chân đã thu được phù tấn của Trường Nhạc Công chúa, bảo hắn sau khi quay lại, qua đó một chuyến.

Mấy ngày không thấy, nhìn qua tâm tư của Trường Nhạc Công chúa rõ ràng nặng không ít so với trước đây, hiển nhiên, chuyện những ngày qua, làm cho nàng khá phí công, nhưng hết cách rồi, muốn có được cái gì, phải trả một giá xứng đáng với nó.

- Diệp đại ca, xin lỗi, Phụ Hoàng sắp xếp ta đã biết rồi, thế nhưng ta giúp không được gì, không thay đổi được quyết định của Phụ Hoàng.

Sau khi cho thị vệ nội thị lùi đi, Trường Nhạc Công chúa có chút hổ thẹn nói.

- Chuyện này không liên quan tới nàng, Hoàng mệnh khó cãi, ta chỉ muốn biết bên phía Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Từ miệng của Trường Nhạc Công chúa nghe được Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ như thế nào, dù cho Diệp Chân đã sớm chuẩn bị, vẫn có chút thất vọng.

Trên căn bản không khác biệt gì với xử trí, duy nhất có thể nói chính là một lần hạ quyết tâm rõ ràng trong lòng, giống như vị trí đệ nhị Tuần Phong Sứ Tây Tuần Thú.

Nhưng đối với chuyện được phong làm Hải Nguyên Hầu Thế tử và được kiến quốc, ngược lại cũng làm cho Diệp Chân thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Lão hoàng đế Đại Chu này xem như cũng đã tận lực dựng lên thêm một kẻ địch cho Tẩy gia Tây Tuần Thú, hẳn là thật sự muốn thu thập Tây Tuần Thú, không phải phái Diệp Chân đi làm bia đỡ đạn.

Đương nhiên, nếu không như vậy, cũng sẽ không cho Diệp Chân phần bí chỉ dùng để bảo mệnh kia................................