Chương 1364 Chuyện Đã Bại Lộ?
Diệp đại ca, ngươi chuẩn bị một chút, đi đến Thiên Miếu với ta một chuyến!
Trường Nhạc Công chúa đột nhiên nói.
- Đi Thiên Miếu?
- Đi Thiên Miếu làm cái gì?
Diệp Chân có chút bất động, nói thật, từ lúc đến Hồng Hoang đại lục, hắn có một loại bản năng bài xích đối với Thiên Miếu, không chỉ do Thiên Miếu gây nên, còn có chút quan hệ với Thận Long châu.
Thận Long châu cực kỳ kiêng kỵ Nhật Nguyệt Thần Quân, chính là một trong Thiên Thần cung phụng Thiên Miếu.
- Diệp đại ca, ngươi biết vị trí của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ và Tẩy gia hắn, tại sao có năng lực lớn như vậy không? Tại sao ngay cả Phụ Hoàng ta cũng không dám ra tay không?
Trường Nhạc Công chúa đột nhiên hỏi.
Trường Nhạc Công chúa lại vô duyên vô cớ đề cập vấn đề này, đáp án kia lại vô cùng sống động.
- Có quan hệ với Thiên Miếu?
Diệp Chân hỏi.
- Đúng đấy, nếu như sau lưng bọn họ không có Thiên Miếu toàn lực chống đỡ, há dám càn rỡ như thế, bằng không, Phụ Hoàng muốn thu thập một thần tử, lúc này cầm trong tay điểm yếu của bọn họ, cũng không phải việc khó gì.
Trường Nhạc Công chúa nói.
- Bây giờ, Phụ Hoàng nắm Diệp đại ca làm đao, muốn đấu với Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, nếu sau lưng có thể có được Thiên Miếu chống đỡ một chút, áp lực kia sẽ giảm bớt rất nhiều, chí ít, thế lực Thiên Miếu sau lưng Tẩy Thiên Cổ sẽ không dễ dàng tham gia đến trong lúc hai người các ngươi tranh đấu.
Trường Nhạc Công chúa phân tích để Diệp Chân có chút bất ngờ, xem ra nàng thật sự bỏ ra rất nhiều tâm tư để nghiên cứu.
- Thế nhưng, triều đường Đại Chu không phải kiêng kỵ nhất là triều thần còn có Hoàng tử Công chúa tiếp xúc với Thiên Miếu sao? Ta thì bình thường, thân phận bây giờ của cô mẫn cảm như vậy, tùy tiện đi qua, sợ là sẽ bị bệ hạ trách phạt?
Diệp Chân lo lắng hỏi.
- Diệp đại ca, đó là đối với người bình thường! Không nói gạt ngươi, vì ta có truyền thừa Man tộc, rất được xem trọng, bất kể là Thiên Miếu hay Tổ Thần Điện đều cực điểm lôi kéo đối với ta.
- Thế nhưng, cũng chỉ là coi trọng trên danh phận của ta, không có về bản lĩnh thực chất, ngoại trừ ban thưởng, yêu cầu của ta, đều không được thỏa mãn, Phụ
Hoàng, không còn xem và đối xử Trường Nhạc ta như trước đây.
- Nếu lần này xử lý chuyện Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú truy sát chúng ta như thế, căn bản không có suy nghĩ qua cảm thụ của ta, chỉ là xử trí kết quả, thông báo cho ta một tiếng, ngay cả yêu cầu mãnh liệt của ta đưa đất phong cho người, đều không thèm nhìn!
- Đế Hoàng rắp tâm, từ trước đến giờ chính là như vậy!
Diệp Chân than thở.
- Như vậy, nếu ta giống như trước đây làm nữ nhi ngoan của Phụ Hoàng, cái gì cũng không chiếm được! Vì lẽ đó hiện tại, ta không muốn vâng lời nữa!
Trường Nhạc Công chúa cười, rất hung hăng càn quấy, nhưng lại cực kỳ tỏa sáng.
Nói thật, từ sau khi Diệp Chân đến Lạc Ấp, vô cùng vội vàng bận rộn, vẫn chưa từng đi dạo chơi ở xung quanh đây, càng không biết trong ngoại thành Lạc Ấp có một toà phân viện Thiên Miếu rộng lớn như vậy.
Trong Thiên Miếu, cung phụng đủ loại Thiên Thần, xây dựng đủ loại thần miếu, thần điện, mà phân viện Thiên Miếu thì tương đương với một chi nhánh cơ cấu của Thiên Miếu, tiền viện là nơi cho các tín đồ cung phụng nên có đủ loại miếu thờ
Thiên Thần, hậu viện chính là nơi tu luyện ở Thiên Miếu, nơi xử lý các loại tục vụ.
- Đừng thấy Đại Chu không thích quan chức tiếp xúc với Thiên Miếu, nhưng trong dân gian, đặc biệt là dân chúng tầng dưới, cực kỳ tin tưởng đối với Thiên Miếu, mỗi ngày đến đây cung phụng, người nối liền không dứt.
- Đây do là đang trong Lạc Ấp, nếu như ở các châu quận khác, sợ là hương hỏa càng thêm nghi ngút!
Xe ngựa đến trong cửa phân viện Thiên Miếu ở Lạc Ấp, Trường Nhạc Công chúa chỉ vào dòng người chen chúc ở cửa viện giới thiệu.
- Những hòa thượng kia, nhìn thấy xe ngựa Công chúa của cô đến, tại sao không phái người đến đây nghênh tiếp?
Diệp Chân bỗng hiếu kỳ nói.
- Đây chính là nguyên nhân chân chính Đại Chu cực kỳ chán ghét Thiên Miếu! Tuy rằng trong Thiên Miếu cấp bậc nghiêm ngặt, nhưng bên trong, đối với phỉnh nịnh chúng sinh đều bình đẳng, được bình dân bách tính cực kỳ tin cậy.
Trường Nhạc công nói.
- Này chẳng phải rất dối trá sao?
Diệp Chân kinh ngạc.
- Không sai, Diệp đại ca, nơi này ta đã tới mấy lần, dưới cái nhìn của ta, phần lớn đầu trọc ở Thiên Miếu chính là những gia hỏa dối trá nhất trên cõi đời này, nhưng, bọn họ dối trá, lại rất có chừng mực.
- Thiên Miếu, sợ là đã chơi hai chữ "Dối trá" đến trình độ thượng thừa, ngươi xem, có người đến!
Trường Nhạc Công chúa chỉ vào tiểu đầu trọc thân mặc áo xanh đang vội vã tách đoàn người ra chạy tới, nói.
- Hai vị thí chủ đại giá quang lâm, trụ trì bản viện đã ở phía sau viện xin đợi bảo giá, mời hai vị thí chủ di giá!
Nói xong, cũng không chờ Trường Nhạc Công chúa và Diệp Chân đồng ý, đã quay đầu dẫn đường.
Phân viện Thiên Miếu này nhìn ở phía ngoài rất lớn, nhưng khi đi vào trong lại thấy càng to lớn hơn, hiển nhiên là có bố trí trận pháp điệp gia không gian, đi qua dòng người nối liền không dứt, lướt qua từng tòa cung điện miếu thờ cực kỳ hoa mỹ, sau khi cất bước gần tới nửa canh giờ, mới đi tới một khúc kính tĩnh mịch, bước vào cổng vòm mặt trăng của một toà viện.
Đi qua cổng vòm, gợn sóng của một loại trận pháp không tên bỗng rung động, phía trước không gian rộng mở sáng ngời, mấy ngọn núi nhỏ có linh khí huyền ảo, tinh xá lay động vụt lên từ mặt đất.
- Hai vị mời, Điện chủ đã ở trong tinh xá đợi hai vị đại giá.
Tiểu đầu trọc cung kính nói.
Còn chưa kịp bước lên ngọn núi, một bóng người đã xuất hiện trước mặt, nhìn thấy bóng người này, khuôn mặt của tiểu đầu trọc trở nên càng thêm cung kính, vội vàng tiến lên nghênh tiếp.
- Xin chào Cơ thủ tịch!
Người kia lại đẩy tiểu đầu trọc ra, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, nhìn chăm chú về phía Diệp Chân.
- Cửu ca?
Trường Nhạc Công chúa có chút bất ngờ.
- An Linh Hầu Cơ Già?
- Hừ, ta đã bị khai trừ tông tịch, không gánh nổi một tiếng Cửu ca của ngươi!
Ngươi đến phân viện làm cái gì?
Thủ tịch tri huyện Thiên Miếu Lôi Điện Cơ Già quát lên.
- Vậy thì không cần Cửu ca quản!
Trường Nhạc Công chúa cũng hờ hững đáp.
Câu nói này để thủ tịch tri huyện Thiên Miếu Lôi Điện Cơ Già thay đổi cảm xúc, hình như hơn một năm không gặp, vị muội muội Hoàng tộc dịu dàng của hắn đã thay đổi.
- Đi, nên làm gì thì mang Trường Nhạc đi làm cái đó, ta tìm tiểu tử này có chút việc!
Tiểu đầu trọc tiện tay rút bấm một pháp quyết, Cơ Già đã hùng hổ doạ người, dán mắt vào Diệp Chân.
- Cửu ca, chúng ta đều là khách mời do Thiên Miếu Điện chủ các ngươi mời tới, ngươi có thể.....
Biết ân oán giữa Cơ Già và Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa vội vàng nói.
- Trường Nhạc, câm miệng, khách mời mà thôi, ở đây, không đến phiên ngươi nói chuyện!
Cơ Già cực kỳ tức giận, đánh gãy lời của Trường Nhạc Công chúa, nhìn chằm chằm Diệp Chân, nói.
- Diệp Giáo úy, nghe nói, ngươi có một Hậu Thiên Linh Bảo lôi hệ, ta cũng tu lôi hệ bí pháp, còn chưa từng gặp qua Hậu Thiên Linh Bảo lôi hệ, muốn mời ngươi lấy ra chiêm ngưỡng một, hai.
Vừa dứt lời, biểu cảm của Diệp Chân lập tức cả kinh.
Nguyên bản, Diệp Chân cho rằng Cơ Già tìm cớ là chuyện trước kia, không ngờ vừa mở miệng chính là chuyện của Hậu Thiên Linh Bảo lôi hệ.
Ngày ấy trong Càn Khôn điện, Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa bị Chu Thiên Vạn Linh Hiển Nguyên Cảnh chiếu rọi, trên dưới quanh người gần như bị chiếu sáng thông suốt, gần như không hề có bí mật gì để giấu.
Thứ khác cũng chẳng có gì, Thận Long châu được bản thân che giấu, còn Lôi Quang Châu dưới con mắt mọi người bị nhìn thấy rất rõ ràng.
Đặc biệt là Lôi Quang Châu có tạo hình bốn tiết kỳ dị, vô cùng hấp dẫn người khác.
Đương nhiên, một Hậu Thiên Linh Bảo đối với Đại Chu mà nói, cũng không phải bảo bối quá mức ngạc nhiên, nhưng ở trên người một võ giả Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, khá là lôi kéo sự chú ý của người ta, đương nhiên, cũng không có nhiều người.
Nhưng chuyện này, truyền tới trong lỗ tai Thần sư Vi Ngu lập tức đã lật lên sóng to gió lớn.
Bởi vì bọn họ trong hang động Quỳ Ngưu, vô tình bị người khác hái được quả Lôi Linh Đằng Tiên Thiên linh vật, Lôi Thần Chi Tiên, cũng chỉ dài có bốn tiết.
Nguyên bản, bọn họ cũng không hoài nghi tới trên người Diệp Chân, nhưng nghe được Diệp Chân lấy tu vi Nhập Đạo Cảnh phát động Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, còn Thiên Miếu Thần sư bọn họ thường triển khai Tru Tà Thần Lôi lại không quá trơn tru, nhưng triển khai trong tay Diệp Chân lại cực kỳ có thứ tự, để cho Vi Ngu nổi lên lòng nghi ngờ.
Kết hợp với nghi ngờ việc kia, Vi Ngu càng nghĩ càng hoài nghi, liên hệ với đồ đệ của mình, cũng chính là thủ tịch tri huyện Lôi Điện đương nhiệm Cơ Già cùng nhau trao đổi chuyện này.
Khi trao đổi đã nhìn ra vấn đề.
Lúc đó, bọn họ vây thành Bá Châu thành mấy ngày, lục soát Bá Châu tận lực, cũng không có tìm được Diệp Chân, này chứng minh Diệp Chân có thể sẽ có một ít thần thông bí pháp bọn họ không biết.
Mà sau khi trao đổi, mưu đồ của bọn họ đối với Tiên Thiên Linh Bảo Lôi Thần Chi Tiên đã tiêu tan, Diệp Chân lại có thể triển khai Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi rất nghịch thiên, lại có thêm một Lôi Linh Đằng chưa hoàn toàn trưởng thành gần như Hậu Thiên Linh Bảo, lúc đó Diệp Chân lại đúng lúc xuất hiện ở nơi đó.
Một chuyện lại một chuyện trùng hợp, để bọn họ đưa ra một kết luận, bọn họ tốn nhiều khí lực, mưu đồ có được Tiên Thiên linh vật lại bị người khác đi, rất có thể có quan hệ với Diệp Chân.
Dù không phải Diệp Chân làm ra, cũng có thể là người sau lưng Diệp Chân làm ra.
Hai người này đều nhìn chằm chằm Diệp Chân, sự thù hận ngập trời không cần nói.
Cũng chỉ mới đưa ra kết luận này mới một hai ngày, vì gần đây danh tiếng của Diệp Chân đang trên đỉnh sóng, không có làm cái gì đối với hắn.
Không ngờ, ngày hôm nay lại nhìn thấy Diệp Chân ở phân viện Thiên Miếu, Cơ Già lập tức đã không nhịn được.