← Quay lại trang sách

Chương 1376 Lo Âu Không Tưởng

Lần này, Đại Ti Thiên Ngũ Dự phái cho ảnh thám cho Diệp Chân, tổng cộng có một linh thám, năm mươi quỷ thám, xem như là thành viên nòng cốt của Diệp Chân.

- Bản sứ...

Nói hai chữ này, Diệp Chân đột nhiên cảm thấy hai chữ này sao cứ thấy khó chịu, cho nên trực tiếp sửa lại lời nói.

- Bản quan sẽ xuất phát buổi trưa hôm nay, dự tính trong vòng năm ngày đến quận Bắc Hải, các ngươi tự do đi theo, bất cứ lúc nào chờ đợi bản quan điều khiển, không có vấn đề gì chứ?

Câu nói này của Diệp Chân là nói với năm mươi tên ảnh thám.

Để thân phận ảnh thám không bị bại lộ, nên không thể theo Diệp Chân, nếu không cẩn thận bại lộ thì trên căn bản sẽ phế bỏ.

- Đại nhân yên tâm!

Linh thám Ngưu Nhị thấp giọng đáp.

- Tốt lắm, xuất phát!

Gần như ngay lập tức sau đó, sau khi nhận được lệnh giải tán của Diệp Chân, năm mươi mốt Tuần Tra Thần Liệp khí tức mịt mờ đi khỏi Trường Nhạc Công chúa phủ.

Diệp Chân rất rõ ràng, những người đi theo hắn này, đặc biệt là vị Tuần Tra Thần Tướng và Tuần Tra Thần Liệp cấp tinh anh kia sợ đều không phải hắn có thể điều khiển.

Cần triệt để kiềm chế mới có thể để cho hắn sử dụng, nhưng không phải hiện tại.

Chính như Diệp Chân vừa nói, hắn đã ra lệnh cũ thể sẽ xuất phát vào buổi trưa ngày hôm nay.

Diệp Chân tốn thật nhiều sức lực mới tìm phiền toái lớn như vậy cho Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ, nếu không nhân cơ hội này chạy về lãnh địa tiếp quản địa bàn đứng vững gót chân vậy thì quá choáng váng.

Kế hoạch sớm định, vì vậy bên phía Trường Nhạc Công chúa, ngày hôm qua Diệp Chân đã đến gặp qua.

Theo ý tứ của Trường Nhạc Công chúa, nàng muốn phái mười nội thị tu vi Huyền Cung Cảnh hậu kỳ theo Diệp Chân, xem như bảo vệ Diệp Chân.

Nhưng suy nghĩ một chút, Diệp Chân vẫn quyết định từ chối.

Một là không muốn phạm vào kỵ húy, hai là bên phía Trường Nhạc Công chúa cần nhân thủ hơn hắn.

Tin tức Trường Nhạc Công chúa an toàn trở về đã truyền ra, lấy trình độ coi trọng của Man tộc và Ma tộc, đặc biệt là Man tộc, nói không chắc sẽ có hành động gì nhằm vào Trường Nhạc Công chúa, vẫn là giữ lại bảo vệ Trường Nhạc Công chúa tốt hơn.

- Đi, Tiểu Miêu đi cáo biệt Thải Thanh một tý!

Nhìn nội viện Công chúa phủ, Diệp Chân vỗ Tiểu Miêu trong lồng ngực, Tiểu Miêu lập tức hóa thành một tia sáng trắng biến mất.

Nên nói ngày hôm qua đều nói rồi, lúc này cáo biệt chỉ càng thêm đau xót, không bằng để Tiểu Miêu đi một chuyến.

Nửa khắc đồng hồ sau, Tiểu Miêu trở về, trên cổ lại có thêm một túi thơm màu xanh nhạt.

Cái này túi thơm này Diệp Chân biết, là lúc Trường Nhạc Công chúa ở Địa Giới Ma tộc học những nô lệ nhân tộc kia làm, là tín vật đính ước của các thiếu nữ bên kia.

Nhìn túi thơm màu xanh nhạt này, Diệp Chân cười khổ một hồi, vẫn gỡ xuống, cất vào trong lồng ngực.

Nội viện, Trường Nhạc Công chúa nhìn qua Thủy Kính thấy Diệp Chân gỡ xuống túi thơm cất vào ngực, trên mặt nở nụ cười tươi như hoa, đột nhiên nổi lên một tia đỏ ửng.

Sau một canh giờ, Diệp Chân mang theo Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong, còn có năm mươi mốt Tuần Tra Thần Liệp, đi ngang qua cấm quân cửa thành Lạc Ấp kiểm tra, sau đó rời khỏi Lạc Ấp, đi về phía Thượng Cổ na di trận ở Long Du Nguyên.

Hầu như là ngay khi Diệp Chân bước ra khỏi Lạc Ấp cửa thành, trong Mật Quốc Công phủ Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ đã thu được thuộc hạ báo lại.

- Đại nhân, con ruồi đã ra khỏi thành!

- Con ruồi ra khỏi thành?

Trong mắt Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ lộ ra vẻ khinh bỉ.

- Con ruồi là một loại bản tọa căm ghét nhất, điều động điền oa các nơi đi!

- Vâng!

Quận Bắc Hải cách Lạc Ấp của Đại Chu cực xa, xa đến mấy chục triệu dặm, ở tình huống bình thường, nếu như không có Thượng Cổ na di trận, lấy tu vi hiện nay của Diệp Chân, tự mình đi tới thì sợ là phải mất hơn một năm thời gian mới có thể đến nơi.

Có Thượng Cổ na di trận nên thuận tiện hơn nhiều, sau khi trải qua bốn lần na di sau đó lại đi thêm ba bốn ngày nữa là có thể đến.

Nhưng trước khi xuất hiện ở đây, Diệp Chân đã cân nhắc đầy đủ đến tính an toàn, lấy trình độ độc ác của người Tẩy gia, nửa đường ra tay đối với Diệp Chân hắn cũng không phải chuyện không thể.

Vì vậy, cuối cùng, Diệp Chân từ trên linh đồ xác định ra một con đường hơi có chút phức tạp để đi, cần na di tám lần, sau đó đi bộ thêm sáu ngày mới có thể đến.

Vì bảo mật, con đường này chỉ có một người Diệp Chân biết, ngay cả Cổ Thiết Kỳ và Liễu Phong cũng không có nói.

Xuất phát từ Long Thượng Cổ na di trận ở Du Nguyên, Diệp Chân thuận lợi đến trạm

Thượng Cổ na di trận trung chuyển thứ nhất Thượng Cổ na di trận ở Vạn Châu.

Ngay khi vừa đến Thượng Cổ na di trận ở Vạn Châu, Diệp Chân đã lập tức lấy ra ấn tỷ Nhất đẳng Tử tước, trực tiếp ưu tiên trưng dụng Thượng Cổ na di trận ở Vạn Châu trước mắt này, tất cả nhân viên chờ đợi na di khác đều phải áp sau.

Cái này xem như một đặc quyền của quý tộc Đại Chu, trên căn bản ở bất kỳ nơi nào đều sẽ ưu tiên quý tộc, chỉ cần ngươi là quý tộc to lớn nhất.

Đương nhiên, ở Đại Chu nơi mà Công Hầu đi đầy đất thì một ấn tỷ Nhất đẳng Tử tước nho nhỏ của Diệp Chân sẽ không được danh dự, tại chỗ thì có vài quản gia cầm Bá tước, Hầu tước thậm chí còn có một vị cầm lệnh phù của Quốc Công nhất đẳng trong tay la rầy Diệp Chân.

Nhưng khi đương Diệp Chân lấy ra ấn tỷ Tuần Phong Sứ thì vài tên quản gia, thậm chí là quản gia của Quốc Công phủ nhất đẳng đều hoàn toàn biến sắc, không chút do dự xoay người lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi.

Bởi vì phải dùng Thượng Cổ na di trận, cho nên Diệp Chân biết trên đường đi hắn nhất định sẽ bại lộ.

Vì vậy, chỉ có nhanh!

Chỉ có dùng tốc độ nhanh nhất đi qua mới có thể làm cho Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ không có thời gian bố trí phát động tập kích.

Sau khi đến Thượng Cổ na di trận ở Vạn Châu thành không tới một trăm hơi thở, dưới sự uy hiếp của ấn tỷ Tuần Phong Sứ, đoàn người Diệp Chân lập tức bước lên Thượng Cổ na di trận, hào quang chói mắt loé lên đến, thân hình mấy người Diệp Chân dần dần trở nên mơ hồ.

Cũng ở trong nháy mắt này, một thủ vệ Thượng Cổ na di trận ở Vạn Châu thành, đột nhiên từ trong thủ vệ lao ra, sau đó nhanh chóng nhằm phía Thượng Cổ na di trận đang lóe lên, một cốt phù toả ra khí tức cực kỳ kinh sợ xuất hiện trong lòng bàn tay của tên thủ vệ này.

Trong nháy mắt tiếp theo, tên kia thủ vệ này lập tức đem cốt phù mạnh mẽ đánh vào một tiết điểm then chốt của Thượng Cổ na di trận.

Thấy cảnh này, đô thống thủ vệ Thượng Cổ na di trận trợn cả mắt lên, điên cuồng đuổi tới gầm thét lên để tên thuộc hạ kia dừng tay, Thượng Cổ na di trận lấy kéo dài dùng bền nổi danh, bình thường khó có thể triệt để phá hoại.

Thế nhưng nếu cốt phù này đập tới sẽ làm cho năng lượng của Thượng Cổ na di trận đang na di gián đoạn mà dẫn đến na di gián đoạn.

Na di gián đoạn, hậu quả phi thường khủng bố.

Không gian loạn lưu sẽ xé đám võ giả tu vi kém thành phấn vụn, tình cờ sẽ có vài người may mắn giống như lần trước Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa, lần thứ hai lưu lạc đến một đầu mối không gian nào đó.

Nhưng còn ở Đại Chu, có lẽ sẽ lưu lạc đến một tiểu thế giới không cách nào đi ra.

Đó là những người may mắn, nhưng có những người vận may không được tốt thì khi mất đi năng lượng ràng buộc, năng lượng của Thượng Cổ na di trận sẽ trong nháy mắt triệt để nổ tung, không gian loạn lưu và cơn bão năng lượng sẽ xé đám người đang na di thành phấn vụn.

Chỗ chết người nhất chính là khả năng này cao tới hơn sáu phần mười!

Ngay khi âm thanh của đô thống thủ vệ vang lên, u quang màu đen lóe lên, một tiễn nỏ đen kịt mạnh mẽ bắn thẳng vào tim của tên thủ vệ kia.

Ngay lập tức, tên thủ vệ kia đã ngã xuống đất, cả người chớp mắt biến thành màu đen, cốt phù trong tay sắp đánh ra cũng rơi xuống đất.

Đây là Xà Vẫn Thủ nỏ đặc hữu của Tuần Tra Ti!

Hai hán tử ăn mặc rất bình thường từ trong đám người chạy ra, hướng về phía đô thống thủ vệ quơ quơ lệnh bài Tuần Tra Ti trong tay, nhanh chóng kéo thi thể tên thủ vệ đó đi.

Hầu như là đồng thời, linh quang của Thượng Cổ na di trận lấp loé biến mất, Diệp Chân và năm mươi mốt tên Tuần Tra Thần Liệp cũng theo đó biến mất trong na di trận ở Vạn Châu.

Thế nhưng, đứng trong thông đạo na di, Diệp Chân nhìn thấy cảnh này rất rõ ràng, cả người mồ hôi lạnh chảy ròng.

May trước khi hắn tới có thêm một chút tâm tư, ra lệnh cho linh thám Ngưu Nhị, sắp xếp nhân thủ trinh sát vĩ mô, tìm kiếm nhân viên khả nghi, để ngừa bị đánh lén.

Bằng không, lỡ như có chuyện gì, hắn sẽ có thể xong đời ngay ở trong không gian loạn lưu.

Lần trước cùng Trường Nhạc Công chúa tao ngộ không gian loạn lưu, hắn đã quá rõ ràng, nếu không nhờ Nguyệt Tế Cát Huyền dốc hết toàn lực ổn định thông đạo không gian, bọn họ sớm đã bị năng lượng loạn lưu trong thông đạo không gian phân thây.

Không chỉ là Diệp Chân, cho dù sắc mặt của Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch cũng biến thành cực kỳ khó coi, bầu không khí trong toàn bộ thông đạo không gian trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

Ước chừng hơn trăm hơi thở sai, trước mắt lấp loé ánh sáng, dần dần có bóng người xuất hiện, Diệp Chân biết, đây là đã đến trạm trung chuyển thứ hai trong kế hoạch của hắn, Thượng Cổ na di trận ở Đan Dương châu.

Ngay khi hai chân vừa rơi xuống đất, Diệp Chân lập tức nhanh chóng hạ lệnh.

- Thiết Kỳ, cầm ấn tỷ của ta, dẫn người lập tức phong tỏa toàn bộ Thượng Cổ na di trận ở Đan Dương châu!

- Vâng!

- Mấy người các ngươi, phân ra một nửa theo ta khống chế Thượng Cổ na di trận ở

Đan Dương châu, những người khác bảo vệ đại nhân!

Cổ Thiết Kỳ quát một tiếng, tiện tay cầm ấn tỷ của Diệp Chân trước tiên xông ra ngoài.

Thế nhưng, một màn lúng túng xuất hiện.

Cổ Thiết Kỳ la lên cái kia một nửa Tuần Tra Thần Liệp nhân mã, không có một người nhúc nhích, Cổ Thiết Kỳ lại như một chỉ huy một mình vậy, một mình lao ra hơn trăm mét ngoài Thượng Cổ na di trận mới phát hiện tình huống này, cực kỳ lúng túng nhìn về phía Diệp Chân.