Chương 1377 Thủ Đoạn Của Tây Tuần Thú (1)
Sắc mặt Diệp Chân đột nhiên tối sầm lại, ánh mắt dán mắt vào cái kia một nửa Tuần Tra Thần Liệp không tuân hiệu lệnh.
Để Diệp Chân biểu hiện càng thêm lúng túng là, một nửa Tuần Tra Thần Liệp cũng không có một chút ý tứ hành động nào, trái lại nhìn về phía Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch.
- Còn ngẩn người làm gì, không nghe mệnh lệnh của đại nhân?
Phong Cửu Mạch hừ lạnh một tiếng, một nửa Tuần Tra Thần Liệp lúc trước bị Cổ
Thiết Kỳ chỉ kia, lúc này mới khốc vẫy áo choàng một cái, giống như một đoàn Hắc Vân Tử Thần trôi về phía Cổ Thiết Kỳ.
Ánh mắt của Diệp Chân lại không động, nhìn chòng chọc vào Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch.
Nói thật, trước đó hắn đã có qua lo lắng tương tự, những Tuần Tra Thần Liệp này kiêu căng tự mãn, không để hắn ở trong mắt, không nghe hắn chỉ huy.
Nhưng mà theo Trung Tuần Thú Cảnh Trạm nói, Tuần Tra Ti kỷ luật nghiêm ngặt, không ai dám làm như vậy.
Nhưng hiện tại, những Tuần Tra Thần Liệp này quả thực không để hắn ở trong mắt, mà là lấy Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Nguyên nhân bọn họ không đếm xỉa đến kỷ luật của Tuần Tra Ti, Diệp Chân cũng có thể hiểu được.
Trung Tuần Thú Cảnh Trạm có thể điều động nhóm Tuần Tra Thần Liệp này, một là thực lực bản thân hắn mạnh mẽ, hai là hắn dưới tay có vô số thể binh Can Tương.
Nói khó nghe một chút, nếu Diệp Chân này phải tiến hành quân pháp, sợ đều không có ai để sai khiến.
Thực lực của hai người Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong lại không đánh được đám Tuần Tra Thần Liệp này, Diệp Chân tự mình rót có thể thu thập một phần, thế nhưng Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch kia thi Diệp Chân không có bất kỳ nắm chắc nào.
Nhưng nếu Diệp Chân thật ra tay vậy thì chỉ sợ Diệp Chân cũng phải trở thành Tuần Phong Sứ tối nát nhất lịch sử.
Trong Tuần Tra Ti, phạm thượng chính là tối kỵ, nếu thật phải bức đến trình độ đó, nhóm Tuần Tra Thần Liệp không đi theo Diệp Chân, phản đầu hàng Tây Tuần Thú cũng có thể.
Lúc này, Diệp Chân lại cực kỳ nhớ nhung Tiểu Yêu, nếu có Tiểu Yêu ở đây, chỉ cần hoàn cảnh thích hợp, bất cứ lúc nào có thể kéo ra mấy ngàn đến mấy vạn đại quân.
Mấy vạn đại quân tầng tầng bao vây xuống, đừng nói Tuần Tra Thần Liệp, cho dù là Tuần Tra Thần Tướng cũng phải sợ hãi.
Nhưng giờ khắc này, chỉ có thể tưởng tượng.
Dưới ánh mắt giống như giết người của Diệp Chân, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch chắp tay hướng về Diệp Chân.
- Đại nhân thứ lỗi, thuộc hạ của ngươi, không phải người của Tuần Tra Ti, vì vậy các huynh đệ không hành động, cũng rất bình thường.
Giải thích này, Diệp Chân nghe đã chửi chó má.
Vừa rồi, chính miệng Tuần Phong Sứ hắn ra lệnh, muốn Tuần Tra Thần Liệp phối hợp Cổ Thiết Kỳ, Phong Cửu Mạch này cũng thật là đủ hung hăng.
Phong Cửu Mạch vừa nói như vậy, Diệp Chân đã ý thức được tính chất nghiêm trọng của việc này.
Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch cũng không đếm xỉa đến hắn như vậy, như vậy đám linh thám Ngưu Nhị kia cũng sẽ không khá hơn chút nào.
Đương nhiên, ở bề ngoài, bọn họ nhất định sẽ tuân thủ mệnh lệnh, thế nhưng sau khi đến quận Bắc Hải, một khi Diệp Chân toàn lực dự trù lên Tây Tuần Thú đệ nhị lộ Tuần Phong Sứ mới nhất định phải dựa vào Phong Cửu Mạch, Ngưu Nhị còn có Tuần Tra Thần Liệp và quỷ thám dưới trướng bọn họ làm nòng cốt.
Dùng chân nghĩ Diệp Chân cũng biết, đến khi đó, hắn nhất định sẽ bị hai người Phong Cửu Mạch và Ngưu Nhị triệt để không tưởng.
Nói không chừng có một ngày, một mệnh lệnh của Tuần Tra Ti sẽ bổ nhiệm Phong Cửu Mạch hoặc là Ngưu Nhị chưởng quản thực quyền Tuần Tra Ti đệ nhị lộ Tuần Phong Sứ.
Đất phong Bắc Hải Tử tước của Diệp Chân ở trong phạm vi trị vì của Tây Tuần Thú, một khi mất đi da hổ hộ thân Tuần Phong Sứ này, kết cục lúc đó quả thực không dám tưởng tượng.
Diệp Chân vừa rời khỏi Lạc Ấp thì đã có người dám ra tay với Diệp Chân, đến lúc đó, giết chết một tử tước sẽ không khác gì giết chết một con ruồi.
Tuy Diệp Chân biết rõ đây là Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch đang lừa gạt hắn, thế nhưng lúc này cũng không phải lúc trở mặt, Diệp Chân cũng không có tiền vốn trở mặt.
Thần sắc trên mặt Diệp Chân biến ảo một trận, sau đó hướng về phía Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch lộ ra một nụ cười khổ sở bất đắc dĩ.
- Cũng phải, bản quan lần đầu tiền nhiệm, cũng là lần đầu đến Tuần Tra Ti nhậm chức, kính xin Phong Thần Tướng chỉ điểm nhiều hơn.
- Chỉ cần bản quan ngồi vững chức vị Tuần Phong Sứ này, chỗ tốt của Phong Thần Tướng tuyệt đối không thể thiếu!
Trong thời gian ngắn, Diệp Chân vẫn không có biện pháp thu thập Phong Thần Tướng này, như vậy biện pháp tốt nhất chính là lấy lòng, bày ra mềm để lơ là bất cẩn, sau đó tìm cơ hội chỉnh lý.
- Đại nhân nói gì vậy, ngươi là thượng quan, có việc thì ngươi trực tiếp ra lệnh cho chúng ta là được!
Ngoài miệng Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch là xã giao, thế nhưng trong con ngươi lại chợt hiện ra một nụ cười lạnh lùng.
Trước mắt, Tuần Phong Sứ Diệp Chân này hình như cũng không phải quá ngu xuẩn, rất nhanh đã tiếp thu rõ ràng tình cảnh trước mắt, hơn nữa còn rất thức thời.
Chỉ cần thức thời vậy thì dễ xử lý.
Diệp Chân lần thứ hai yếu thế nở nụ cười, khi ánh mắt nhìn về phía phương hướng Cổ Thiết Kỳ, sắc mặt đột nhiên biến đổi, chuyện này hình như không đúng lắm!
Trong thời gian Diệp Chân và Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch nói chuyện với nhau, một nửa Tuần Tra Thần Liệp đã vọt tới phía sau Cổ Thiết Kỳ, khi đang chuẩn bị tản ra phong tỏa Thượng Cổ na di trận, thương nhân, võ giả, người đi đường đang chờ đợi na di trận lại như ong vỡ tổ dâng lên trên.
- Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lược chúng ta!
- Chạy nữa đi, chúng ta chờ thật vất vả!
Ồn ào, đoàn người nhanh chóng vượt lên.
Cổ Thiết Kỳ và nhóm Tuần Tra Thần Liệp cũng không quá để ý, vung tay lên, mọi người lập tức phân tán ra đón lấy đám người đang lao đến, lấy ra lệnh bài Tuần Tra Ti.
Theo lý thuyết, lệnh bài Tuần Tra Ti vừa ra, đừng nói thương nhân, võ giả, bách tính bình thường, cho dù là Công Hầu cũng không dám tùy ý xông tới.
Thế nhưng khi đám người này nhìn thấy Tuần Tra Thần Liệp lấy lệnh bài ra lại đồng thời tăng tốc!
- Cẩn thận!
- Cẩn thận!
Tiếng kinh hô của Diệp Chân và Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch đồng thời vang lên, hầu như cùng một giây, biểu lộ của người đi đầu trong đám người trở nên cực kỳ hung ác.
Lật tay lại, đủ loại bùa chú uy lực to lớn đổ ập xuống đánh về trên người hơn hai mươi Tuần Tra Thần Liệp chặn tại trước người bọn họ.
Những Tuần Tra Thần Liệp này cũng phản ứng rất nhanh, thân hình run lên bần bật, biến mất ở trong không khí, né được đánh lén đòi mạng này.
Bọn họ là né qua, nhưng hơn trăm người lại như bay nhằm phía mấy người Diệp Chân ở trung tâm Thượng Cổ na di trận.
Lần này, sắc mặt Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch thay đổi, lớn tiếng rít gào lên.
- Bảo vệ đại nhân!
Nếu ở dưới mí mắt bọn hắn, Tuần Phong Sứ Diệp Chân bị đám thích khách này giết chết, như vậy theo quy củ của Tuần Tra Ti thì bọn họ cũng không cần sống nữa.
Hư không từng trận ba động không tên, hai mươi tên Tuần Tra Thần Liệp gần Diệp Chân biến mất không còn tăm hơi, trong nháy mắt tiếp theo, bỗng nhiên hiện ra bên cạnh những thích khác đang lao đến kia, dao găm đen kịt không mang theo một tia sáng lướt qua, đầu lâu to lớn bay vút lên trời.
Thủ đoạn của những Tuần Tra Thần Liệp này xác thực cao minh, nhưng không chịu nổi đối phương nhiều người.
Sau một làn sóng tập kích, hơn tám mươi người vẫn như cũ vọt về phía Diệp Chân.
Thấy thế, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch cười lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn làm ra động tác gì, hai tay hơi đan chéo, thân thể của hơn một nửa thích khách đã biến thành vô số mảnh vỡ.
Điều này làm cho ánh mắt Diệp Chân hơi động, Tuần Tra Thần Tướng này vẫn đúng là không phải để trưng, ngón thần thông bí pháp không gian này chơi cực kỳ đẹp.
Lấy bước đệm này, trước sau bốn mươi, năm mươi tên Hư Không Thần Liệp đã hỗn chiến với nhóm thích khách này.
Vậy cũng là một pháp môn trong tu luyện thần thông không gian, trước khi tu luyện tới tinh thâm, thần thông không gian lúc triển khai là cần khoảng cách nhất định.
Nếu khoảng cách quá gần thì cũng chỉ có thể vật lộn.
Thấy thế, Diệp Chân chỉ đứng nhìn, thứ nhất là không đến trình độ Diệp Chân động thủ, thứ hai là Diệp Chân muốn nhìn một chút xem chiến lực chân thực của nhóm Hư
Không Thần Liệp.
Thế nhưng, chiến lực của nhóm thích khách này nằm ngoài dự liệu của Diệp Chân.
Trong ngắn ngủi mấy hơi thở đã có ba Hư Không Thần Liệp bị chém giết trong hỗn chiến, điều này làm cho trong lòng Diệp Chân đau xót, từng Hư Không Thần Liệp này có thể là tiền vốn của hắn trong tương lai.
Ngay sau đó, Diệp Chân bước ra một bước, đang muốn ra tay.
Trùng hợp, một thích khách bị tên tinh anh cấp Huyền Cung Cảnh Hư Không Thần Liệp một chân đạp bay, giống như hồ lô lăn đất hướng về phía Diệp Chân, Diệp Chân đang muốn bắt giữ kẻ này thì kẻ này đột nhiên vỗ mặt đất một cái, đột nhiên bay lên, trong lòng bàn tay đột nhiên thêm ra một thanh đoản kiếm, vô cùng nhanh chóng đâm về phía Diệp Chân.
Càng chết người chính là, ngay khi kiếm quang bắn ra bốn phía, cái tên này lại bùng nổ ra khí thế khủng bố Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Thích khách!
Ẩn giấu lâu như vậy, đây mới thực là thích khách!
- Cẩn thận!
Trong chớp mắt này, âm thanh của Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch gấp gáp thêm mấy phần.