← Quay lại trang sách

Chương 1379 Kế Sách Thu Phục

Kỳ thực không cần tra cũng có thể đoán, từ những thích khách bại lộ thân phận, tra không ra bất kỳ đầu mối hữu dụng nào.

Đan Dương châu còn trực thuộc khu do Trung Tuần Thú quản, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch rất nhanh liên lạc với nhân mã Trung Tuần Thú, theo manh mối nhất mạch đô thống thích khách truy tra, ý đồ tìm ra chút gì.

Đáng tiếc, chỉ sau một canh giờ đã có kết quả.

Tìm ra vài món tín vật có quan hệ đến Ma tộc trên người thủ vệ đô thống, không chỉ có đô thống thủ vệ, hầu như hết thảy trên người người ám sát đều tìm được thứ quan hệ đến Ma tộc.

Chỉ từ đây có thể phán định Ma tộc sắp xếp hành động ám sát.

Thế nhưng, truy tra xuống chút nữa, hết thảy thích khách không hộ khẩu, không có bất kỳ tin tức hộ tịch gì ở Đại Chu, có ghi chép hộ tịch thì đều lẻ loi, hoặc nếu có người nhà thì hoặc mất tích hoặc tử vong.

Như người nhà thủ vệ đô thống, một ngày trước, tất cả biến mất thần bí.

Nếu như không có người nhà thần bí biến mất, Diệp Chân có thể sẽ hoài nghi Ma tộc, Diệp Chân và Ma tộc kết không ít oán.

Thế nhưng người nhà thủ vệ đô thống thần bí biến mất, liên hoàn ám sát lần này là sản phẩm của Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ sai khiến.

Diệp Chân còn có cừu gia khác, nhưng không một ai có bản lĩnh lớn như vậy.

Đáng tiếc, cũng chỉ là Diệp Chân suy đoán, kì thực không có bất kỳ chứng cớ nào.

Nháo nữa, không chỉ có không có cách nào đối phó Tẩy Thiên Cổ, còn có thể mang đến phiền toái lớn cho Trung Tuần Thú Cảnh Trạm.

Thời điểm hiện tại, Trung Tuần Thú Cảnh Trạm cũng phải cực kỳ đau đầu, trong địa bàn hắn tuần tra xuất hiện nhiều gia hỏa có quan hệ cùng Ma tộc như vậy.

Cũng may mà những tên này không có ám sát thành công, nếu như ám sát thành công, một vị Tuần Phong Sứ chết ở trên địa bàn Trung Tuần Thú, còn bị Ma tộc gian tế ám sát thành công trước mặt mọi người, Trung Tuần Thú Cảnh Trạm muốn không thoái vị cũng không được.

-Đại nhân, hiện nay vẫn không có bất kỳ manh mối nào, bất quá, Ngưu Nhị bên kia đã truy tra, bọn họ ra tay, nói không chắc có thể tra ra chút gì!

-Người mình bảo vệ suýt chút nữa bị giết chết, trên mặt Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch vẫn có chút không nhịn được.

-Không cần tra xét! Nếu như lưu lại cái gì có thể để cho các ngươi tra được kẽ hở, như vậy Tẩy Thiên Cổ không gọi Tẩy Thiên Cổ.

-Nói cho Ngưu Nhị, bảo hắn phân ra mấy tổ quỷ thám thính, những người khác, nhanh chóng tụ tập Bắc Hải quận!

-Mấy huynh đệ trọng thương thế nào rồi?

Diệp Chân hỏi.

Lần này, có thể nói xuất sư bất lợi, tính cả lúc trước vì bảo vệ Diệp Chân mà chết hai Tuần Tra Thần Liệp, tổng cộng đã chết trận năm Tuần Tra Thần Liệp, duy nhất vui mừng chính là trong đó Tiên Thiên thần hồn ba người chạy thoát.

Ngày sau tìm tới mấy cỗ thân thể thích hợp, qua mấy năm lại là một Tuần Tra Thần Liệp hợp lệ.

-Bẩm đại nhân, có thuốc trị thương ngươi ban, vết thương nhẹ đã gần hồi phục, trọng thương đã khống chế lại, còn lại, chính là thời gian điều dưỡng.

Phong Cửu Mạch nói.

-Được rồi, vậy thì lên đường.

Rất nhanh, bốn mươi sáu Tuần Tra Thần Liệp may mắn còn sống sót tụ tập, qua một canh giờ tĩnh dưỡng, thương thế Cổ Thiết Kỳ tuy vẫn còn nhưng hành động cùng đại bộ đội không có bất cứ vấn đề gì.

Hít sâu một hơi, Diệp Chân dùng một canh giờ quý báu này suy tư một phương pháp an toàn thông hành, trực tiếp ra lệnh.

- Trừ Phong Cửu Mạch ra, Tuần Tra Thần Liệp khác, mười lăm người một tổ, chia làm ba tổ, phân biệt do bản Tuần Phong Sứ, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong ba người mang đội, ba tổ lần lượt na di, tiền đội tiến, trung hậu đội na di, trung đội tiến, hai tiền hậu đội khống chế cảnh giới.

Mục tiêu của kẻ địch là Diệp Chân, như vậy trước sau cảnh giới, kẻ địch căn bản không có chỗ xuống tay.

Diệp Chân mệnh lệnh rất thoải mái, nhưng lúng túng chính là, vẫn như cũ không có ai nghe theo.

Những Tuần Tra Thần Liệp bình thường còn có chút lòng kính nể, khi Diệp Chân ra lệnh ra, ánh mắt không ngừng đảo quanh giữa Phong Cửu Mạch và Diệp Chân, có chút không biết làm thế nào.

Cho tới những Tuần Tra Thần Liệp cấp tinh anh, ánh mắt nhìn chằm chằm Phong Cửu Mạch, không có bất kỳ ý tứ hành động.

-Đại nhân, thuộc hạ cảm thấy, qua một làn sóng liên hoàn ám sát, chỉ sợ kẻ địch không dám trở lại ám sát?

Phong Cửu Mạch nghi vấn.

Ánh mắt Diệp Chân trở nên cực kỳ âm lãnh.

Diệp Chân biết, việc quan trọng nhất trước khi hắn và Tẩy Thiên Cổ giao thủ chính là trước tiên khống chế thu phục đám kiêu binh hãn tướng trong Tuần Tra Thần Liệp dưới tay, nếu như không thể triệt để chưởng thám bọn họ sai khiến như cánh tay, như vậy, kết cục Diệp Chân chỉ có một chữ chết.

Đến lúc đó, Diệp Chân thật không có tư cách giao thủ cùng Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ kia.

-Phong Thần Tướng, giả như kẻ địch trở lại ám sát, ngươi tự xử thế nào?

Cưỡng chế tức giận, hiện nay còn không phải lúc trở mặt.

-Cái này.

Phong Cửu Mạch cũng không dám cam đoan, ngẩn người một chút, sau đó vung tay lên nói.

- Các ngươi đều điếc à, không nghe thấy mệnh lệnh của đại nhân?

Hét một tiếng, bốn mươi lăm Tuần Tra Thần Liệp lập tức chia làm ba tổ trong một hô hấp, chờ đợi hành động.

Diệp Chân, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong ba người liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng cười gằn.

Binh là binh tốt, tinh nhuệ là tinh nhuệ, nhưng không nghe thượng quan hiệu lệnh, vậy thì không phải tinh nhuệ.

Diệp Chân đã bắt đầu suy nghĩ, thế nào trong thời gian ngắn nhất triệt để thu phục đám tinh nhuệ Tuần Tra Thần Liệp nhưng không nghe lời này?

Diệp Chân ba đường chuyển đổi lẫn nhau cảnh giới na di, tuy rằng hơi ngu ngốc, tiêu hao thời gian thêm một chút, nhưng quả thật hữu hiệu, chí ít có thể yên tâm khi na di sẽ không có người hại ngầm.

Liên tiếp na di bốn cái Thượng Cổ na di trận, cũng không có gặp tập kích.

Rời khỏi Lạc Ấp từ buổi trưa, đến Thượng Cổ na di trận cuối cùng ở Thông châu đã sập tối.

Ra khỏi Thông Châu thành không bao lâu, Diệp Chân lấy ra một chiếc thiên linh chu cấp Soái trong ánh mắt kinh ngạc của Phong Cửu Mạch, mệnh lệnh cả đám lên chu, gần như ngay tức khắc, thiên linh chu cấp Soái đã biến mất trong bầu trời đêm mênh mông.

Đồ chơi như Thiên linh chu chính là quân giới quân đội Đại Chu chế tạo để vận tải, chia làm Binh cấp, Úy cấp, Tướng cấp, Soái cấp, Vương cấp, Hoàng cấp, sáu đại cấp bậc.

Đồ chơi này chính là một trong xuất phẩm đắc ý nhất của Tổ Thần Điện, trên căn bản mỗi trăm năm đều sẽ cải tiến một lần, như thiên linh chu cấp Tướng Diệp Chân nắm giữ ở Chân Huyền đại lục chính là kiểu dáng của Đại Chu mấy chục vạn năm trước.

Uy lực của nó miễn cưỡng mạnh hơn một chút so với hiện nay Binh cấp thiên linh chu, lại kém chút nếu so với Úy cấp thiên linh chu.

Trên căn bản tại Đại Chu, đại đa số phân phối đơn vị quân sự đều dùng Binh cấp và Úy cấp thiên linh chu, như Tướng cấp thiên linh chu chỉ có quân đoàn mười vạn người trở lên mới được phân phối cho.

Cho tới Soái cấp, chỉ có đại quân một triệu người mới sẽ có mấy chiếc.

Nha môn như Tuần Tra Ti thì được phân phối khá một chút, Tuần Phong Sứ cấp một thông thường mới có thể được phân phối một Tướng cấp thiên linh chu, Diệp Chân hiện tại vừa ra tay là Soái cấp thiên linh chu, tự nhiên để Phong Cửu Mạch cực kỳ kinh ngạc.

Nguyên nhân rất đơn giản, cấp bậc linh chu cao hơn một giai, uy lực cũng khác nhau một trời một vực.

Như chiếc Soái cấp thiên linh chu, chỉ cần có đầy đủ võ giả hoặc linh thạch thôi thúc, tốc độ phi hành thậm chí có thể đạt đến tốc độ phi hành của Giới Vương cảnh sơ kỳ cường giả.

Đương nhiên, Phong Cửu Mạch càng không biết chính, không chỉ Soái cấp thiên linh chu, dù Vương cấp thiên linh chu, trong Thận Long Châu của Diệp Chân đều có một chiếc.

Diệp Chân ở Lạc Ấp trong một đêm liên tục trộm ba mươi mốt phủ đệ của vương công quý tộc, không phải để trưng.

Dọc theo đường đi, Phong Cửu Mạch hơi có chút mê tít mắt đánh giá chiếc Soái cấp thiên linh chu, không ngừng than thở.

- Đại nhân, thủ đoạn của ngươi thật không bình thường, Soái cấp thiên linh chu, trong Tuần Tra Ti chúng ta cũng chỉ có năm Đại tuần thú mỗi người được phân phối một chiếc, ngươi lại có thể có, thật ghê gớm!

- Ha ha!

Diệp Chân giả bộ nở nụ cười cao thâm, hắn đương nhiên sẽ không nói cho đám người biết cái này là lấy từ kho vũ khí dưới lòng đất của một Vương phủ.

Tiện tay chỉ vào một mảnh núi rừng phía dưới nói.

- Chuẩn bị hạ xuống, đêm nay, chúng ta nghỉ ngơi qua đêm trong mảnh núi rừng này!

Phong Cửu Mạch kinh ngạc.

- Đại nhân, thiên linh chu ngoại trừ dùng linh thạch, những Tuần Tra Thần Liệp của chúng ta cũng có thể thay phiên thôi thúc, hoàn toàn có thể một hơi bay đến Bắc Hải quận nghỉ ngơi, qua đêm ở chỗ này, có phải quá mức nguy hiểm?

- Nguy hiểm?

So với trong chúng ta có gian tế mật báo mang đến nguy hiểm, chúng ta tìm một chỗ núi rừng dựng trại đóng quân nghỉ ngơi sẽ an toàn nhiều lắm.

Diệp Chân bỗng cười lạnh.

-Gian tế?

Phong Cửu Mạch quay đầu lại liếc mắt nhìn Tuần Tra Thần Liệp phía sau, nhẹ giọng lại nói.

- Đại nhân, không thể nào đâu?

- Không cái gì không thể cả! Qua tối nay, gian tế là ai, ta sẽ công bố!

Qua hơn nửa ngày đau khổ suy tư, Diệp Chân đã nghĩ ra một phương pháp có thể thu phục được đám Tuần Tra Thần Liệp kiêu hãn không nghe hiệu lệnh của mình.

Biểu hiện Phong Cửu Mạch hơi ngờ vực.

Hạ xuống!

Chưa xong còn tiếp ^.^