← Quay lại trang sách

Chương 1380 Gian Tế Ra Trận

Lạc Ấp, Mật Quốc Công phủ!

Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ Bị liên hoàn án trộm khiến cho đau đầu cực kỳ, ở ngoài bôn ba đủ một ngày, mãi đến tận đêm khuya mới trở lại phủ đệ, thế nhưng lúc này còn không phải hắn lúc nghỉ ngơi.

Làm Vương Giả thế giới ngầm phía tây, lúc này mới đúng là thời điểm hắn bận rộn.

Người tuy rằng ở Lạc Ấp không cách nào trở lại, nhưng Tây Tuần Thú bên kia rất nhiều công vụ đều thông qua na di trận cỡ nhỏ đưa đến cứ điểm bí mật Long Du Nguyên, sau đó sẽ có khoái mã đưa đến trong phủ, nơi phê chỉ thị xử lý.

Hồi phủ, Tẩy Thiên Cổ bắt đầu xử lý từng công vụ hoặc sáng hoặc tối Tây Tuần Thú trị, Đặc biệt là có vài bức thư dùng tiếng lóng viết để Tẩy Thiên Cổ có chút đau đầu.

Hết cách, người tại Lạc Ấp, những sự vụ không thể bại lộ, rồi lại phải xử lý, chỉ có thể dùng tiếng lóng cực kỳ phức tạp viết ra xin chỉ thị Tẩy Thiên Cổ.

Ngay cả Tẩy Thiên Cổ làm Tuần Tra Ti đầu lĩnh, phê duyệt những cái này cũng cực kỳ lao lực.

Đột nhiên, ánh mắt Tẩy Thiên Cổ rơi vào trình báo dùng tiếng lóng hôm nay mới đưa tới, sau khi phiên dịch ra nguyên văn, biểu hiện chìm xuống.

-Vệ Cương, đi vào!

Một trung niên tháo vát bước vào, Tẩy Thiên Cổ đã ném tờ trình trước mắt tới trên mặt trung niên nhân này.

-Một đám rác rưởi, vận dụng nhiều nhân lực vật lực như vậy để thu thập một con ruồi nho nhỏ dĩ nhiên thất bại.

Biểu hiện Vệ Cương không có bất cứ rung động gì, chậm rãi nhặt tờ trình lên.

-Đại nhân, chiều này thuộc hạ thu được tin tức của Ma Thủ Kim Đao là, ám sát thành công.

Thuộc hạ nhiều lần xác nhận qua, ám tử ẩn giấu gần đó có ít nhất năm người tận mắt nhìn thấy Ma Thủ Kim Đao oanh kim nhận vào bụng Diệp Chân.

-Ở tình huống bình thường, dù Giới Vương cảnh cường giả bình thường bị Ma Thủ

Kim Đao đâm một cái, xác suất tử vong cũng có hơn bảy phần mười trở lên.

-Còn võ giả Huyền Cung Cảnh, hẳn phải chết.

-Mà Diệp Chân chỉ có tu vi Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong, trúng một đao Ma Thủ Kim Đao, chỉ sau một canh giờ đã nhảy nhót tưng bừng, thật quái lạ!

-Ma Thủ Kim Đao làm?

Tẩy Thiên Cổ chậm rãi nói.

- Bẩm đại nhân, sau khi phát hiện Diệp Chân vô sự, thuộc hạ dưới tay ngay lập tức chất vấn, Ma Thủ Kim Đao trở về xác thực hắn găm tất sát kim nhận vào trong bụng Diệp Chân.

- Chỉ là, khoảnh khắc khi kim nhận oanh vào trong bụng Diệp Chân, cảm giác có chút quái lạ, kim nhận tựa hồ có hơi không dùng sức, giống như oanh vào một tầng Không Gian Hư Vô, hắn cảm thấy, trong cơ thể Diệp Chân, có chút quái lạ!

Vệ Cương nói.

-Quái lạ?

Tẩy Thiên Cổ vừa rồi bạo nô chậm rãi bình phục lại.

- Nói như vậy, bản tọa đã coi khinh con ruồi này.

- Đại nhân, nếu thế không cần tiếp tục sắp xếp người ám sát theo dọc đường?

- Diệp Chân muốn đến Bắc Hải quận, nhanh nhất còn cần bốn ngày. Hơn nữa, muốn nắm giữ hành tung của hắn, cũng không phải quá khó! Bốn ngày thời gian đã đủ!

Vệ Cương nói.

Nghe vậy, Tẩy Thiên Cổ chậm rãi khoát tay áo.

- Diệp Chân và Trường Nhạc Công chúa, chỉ hai người có thể sống sót quay lại từ

Ma tộc Địa Giới, mặc dù có chút vận may, nhưng phải có chút bản lĩnh, đặc biệt là nơi này.

Tẩy Thiên Cổ chỉ vào sọ não.

- Tuyệt đối sẽ không kém.

- Lúc trước tỉ mỉ sắp xếp liên hoàn ám sát cũng không có thủ tiêu hắn, như vậy trên đường vội vàng làm ra sắp xếp, độ khả thi thành công càng nhỏ.

- Hơn nữa, giám sát bí mật bên kia tất nhiên sẽ nhìn chằm chằm, chỉ tăng thêm cơ hội bại lộ.

- Thế nhưng nếu như hắn bình yên đến Bắc Hải quận…

Không chờ Vệ Cương nói xong, Tẩy Thiên Cổ đã cười lạnh một tiếng.

- Lão phu làm việc, xưa nay đều kín kẽ không một lỗ hổng, đã sớm cân nhắc đến loại khả năng này, Bắc Hải quận bên kia đã sớm an bài xong! Địa bàn lão phu, sao có thể cho hắn chen chân!.

- Đại nhân anh minh!

Vệ Cương không chút biến sắc nịnh nọt.

-Bí giám bên kia, không có để lại phiền toái gì chứ?

Trầm tư một chút, Tẩy Thiên Cổ hỏi.

Vệ Cương hơi khom người.

- Bẩm đại nhân, không ngoài ngài dự liệu, đám bí giám quả thật đang nhìn chằm chằm, ngay khi chúng ta hành động đã chạy tới.

- Bất đắc dĩ, thuộc hạ chỉ có thể để mười mấy huynh đệ bị nhằm vào tận trung vì đại nhân! Bí giám không thu hoạch được gì, chỉ là trong thời gian ngắn sẽ nhìn chòng chọc vào chúng ta, nhân thủ chúng ta xếp vào Thượng Cổ na di trận khắp nơi, chỉ sợ không thể sử dụng được.

Tẩy Thiên Cổ không tỏ ý kiến gật gật đầu, sau đó lấy ra một phần thư, dùng tiếng lóng viết lên rồi bỏ thêm ấn tỷ linh phong, ném cho Vệ Cương.

-Đưa đi đi, người bên kia, thu được mệnh lệnh sẽ biết làm sao.

-Vâng.

Tẩy Thiên Cổ bên này đang mật nghị, trong hoàng cung Đại Chu, trong tẩm cung Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, Nhân Tôn Hoàng đang nói chuyện phiếm với giám sát Đại tổng quản Ngư Triêu Ân.

-Nói như vậy, tiểu tử này bị đâm mà không chết?

-Bẩm bệ hạ, lần này, phía tây sắp xếp thủ đoạn có thể nói cực kỳ độc ác, liên tục ba làn sóng ám sát, cuối cùng thậm chí đã đắc thủ!

-Tiểu tử kia bị Ma Thủ Kim Đao hung danh vang xa đâm một đao thế mà y như người không liên quan, có lẽ đã chọc phía tây tức giận!

Ngư Triêu Ân thấp giọng nói.

-Ma Thủ Kim Đao?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lộ ra vẻ suy tư.

- Chính là thích khách trăm năm trước một đòn giết giết Nghiễm Quốc Công?

- Không sai, chính là tên kia! Tên kia phạm án vô số, vẫn không có bị bắt, không ngờ lại được phía tây che chở!

Ngư Triêu Ân nói.

-Có thể còn sống dưới tay tên kia, nói như vậy, tên tiểu tử này thật đang ẩn giấu năng lực?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có chút ngạc nhiên.

-Bẩm bệ hạ, xác thực như vậy, nhưng cho đến hiện nay, còn không ai nhìn ra được thủ đoạn bảo mệnh của Tiểu tử này đến cùng là cái gì, nói không chắc, trên người tiểu tử này ngoại trừ có Hậu Thiên Linh Bảo phẩm chất cực cao ra, còn có một hai kiện Hậu Thiên Linh Bảo không muốn người biết!

Ngư Triêu Ân nói tiếp.

Nghe vậy, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rộng lượng phất phất tay.

- Trẫm mặc kệ hắn đến cùng có thủ đoạn ẩn giấu gì, chỉ cần có thể miễn cưỡng làm cây “Đinh” tiến vào Tây Tuần Thú, trẫm đã thoả mãn!

- Đúng rồi, phía tây động thủ, nhân thủ ngươi bên kia sẽ không chỉ ăn cơm khô đó chứ?

- Bệ hạ thứ tội, bên kia ra tay quá sạch sẽ, chỉ chơi đùa rơi mất mấy tôm tép nhỏ bé.

Không chờ Ngư Triêu Ân nói xong, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã lật lên hai mặt ngọc bài, khó chịu nói.

- Đêm nay liền các nàng đi!

Đêm khuya, trong thâm sơn rừng rậm không biết tên, lấy thủ đoạn Tuần Tra Ti, rơi xuống đất không tới một khắc đồng hồ (15 phút) đã bố trí xong một nơi đóng quân hợp quy tắc, có tam trọng đại trận cảnh giới, có hai tầng trận pháp phòng ngự, còn có hai mươi lăm cái quân trướng thật thật giả giả, nhưng trên thực tế, số người ở chỉ có một phần ba quân trướng.

Cuối cùng, Diệp Chân bị mời đến một toà quân trướng rất bình thường, hiển nhiên, những Tuần Tra Thần Liệp này cũng rất coi trọng an toàn của Diệp Chân.

Sau khi Diệp Chân đi vào, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch đi theo bên cạnh, có chút tâm thần bất định.

Hắn bị câu nói ở trong bọn họ có gian tế mật báo của Diệp Chân trước đó náo động.

Trong Tuần Tra Thần Liệp có gian tế, chuyện này quả thật khó tin, huống chi, trong một nhóm Tuần Tra Thần Liệp này, phần nhỏ đều do hắn tự mình huấn luyện ra, một phần khác cũng đã biết gốc biết rễ.

Vì lẽ đó từ khi Diệp Chân nói này ở trong này có gian tế, Phong Cửu Mạch có chút đứng ngồi không yên, muốn chờ Diệp Chân công bố đáp án.

Nguyên nhân, rất đơn giản.

Tuần Tra Ti làm ngành tình báo, chuyện như gian tế chính là tối kỵ trong tối kỵ, vạn nhất trong mấy vị Tuần Tra Thần Liệp hắn tự tay dạy nên có một tên là gian tế, vậy hắn cũng sẽ gặp không ít phiền phức.

Làm giáo đầu của tất cả bọn họ, hắn cũng sẽ bị hoài nghi thậm chí sẽ phải chịu tổng ti thẩm tra, cho nên mới vội vã như thế.

-Đại nhân…

Đợi một lát, Phong Cửu Mạch rốt cục không nhịn được mở miệng.

-Không vội, đợi thêm một chút, Ngưu Nhị lập tức sẽ có tin tức truyền đến.

Không chờ tiếng nói vừa dứt, một đạo phù tấn đột nhiên từ ngoài trướng bay vào, trực tiếp rơi vào trong tay Diệp Chân, thời điểm ánh mắt Diệp Chân hơi động, ánh mắt Phong Cửu Mạch cũng chăm chú vào trên người Diệp Chân.

Diệp Chân không một chút nào lo lắng, ung dung thong thả ngồi vào bàn án trong quân trướng, sau đó mới đưa thần niệm chìm vào phù tấn.

Thấy thế, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch càng đưa cổ dài nhìn về phía Diệp Chân, biểu hiện cực kỳ cấp thiết!

(chưa xong còn tiếp. ).