← Quay lại trang sách

Chương 1404 Đoạn Sừng Gãy

Tình huống này để Diệp Chân yên tâm không ít, tốc độ Tiểu Miêu luyện hóa Linh Hư quả càng lúc càng nhanh, cứ theo tốc độ hiện nay, căn bản không tới năm mươi năm, có thể là mười năm, có thể là sáu, bảy năm, huyết mạch của Tiểu Miêu có thể đạt được triệt để tăng lên.

Năng lực Phá Hư Hắc Hổ Vương hậu duệ đời thứ năm của Thái cổ Bạch Hổ Thuỷ Tổ, Diệp Chân cũng phi thường chờ mong.

Tiểu Miêu tiến bộ thần tốc như vậy lại làm cho Diệp Chân nhớ tới Tiểu Yêu.

Nếu Tiểu Yêu không có rơi vào trạng thái ngủ say, huyết mạch Tiểu Yêu chỉ sợ đã đột phá đến trình độ viễn cổ Cự Linh Thụ Hoàng tộc chứ?

- Việc bây giờ, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm được thiên địa linh vật có thể bổ sung bản nguyên linh lực để Tiểu Yêu tỉnh lại!

Diệp Chân lẩm bẩm, đồng thời chậm rãi nhắm hai mắt lại, thần niệm như vô số xúc tu vươn ra, tán hướng về phía bốn phương tám hướng.

Mấy ngày mưa lớn liên tục để thủy linh lực trong thiên địa nguyên khí dồi dào đến một trình độ biến thái, làm cho thủy yêu rất thuận lợi, cũng làm cho binh sĩ

Nhân tộc tu luyện thần thông bí pháp hệ Thủy tăng mạnh uy lực.

Nhưng điều này đối với Diệp Chân lại không có bất luận ảnh hưởng gì, triển khai được Khống Thủy bí pháp do Hắc Long truyền thừa mang đến, phạm vi thần hồn của Diệp Chân cảm ứng được trực tiếp mở rộng hơn hai lần so với trước đây.

Sau khi dừng lại, Diệp Chân ngẩng đầu nhìn về phía Ngưu Tâm Sơn.

- Long Thái tử kia đang ở phương hướng kia sao?

Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình của Diệp Chân run lên, đã biến mất trong màn mưa.

Đây là năng lực xuyên qua nước của Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn!

Cũng ngay khi Diệp Chân trốn vào màn nước, trong Bình Nghi biên quân doanh trại bên ngoài mấy trăm ngàn dặm, Bình Nghi biên quân thống soái Trần Khắc Bình thô bạo vuốt chòm râu, tiếp nhận phong thư Diệp Chân tự tay do Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch đưa lên hai tay.

Vẻn vẹn nhìn lướt qua, mí mắt đều không nhấc, phong thưu kia còn đóng thêm ấn tỷ của Bắc Hải Nhất đẳng Tử tước, Tuần Tra Ti Tây Tuần Thú đệ nhị Tuần Phong Sứ, Trần Khắc Bình vẫn tiếp tục xé nát phong thư, còn thuận thế ném tới dưới chân, đạp qua đạp lại!

- Diệp Chân, tính là thứ gì? Cũng muốn sai khiến bản soái?

Phong Cửu Mạch cuống lên, vội vàng nói.

- Đại soái, Diệp đại nhân nói, vì mạng sống mười triệu quân dân Bắc Hải quận, xin xuất binh hiệp trợ, Bắc Hải tất có báo đáp lớn.

- Hơn nữa, một khi đại soái xuất binh hiệp trợ, thu hoạch quân công chiến sự lần này, đều sẽ quy tất cả cho đại soái.

- Chức trách bản soái là cai quản biên cảnh Thú Ma!

Trần Khắc Bình nói lời quen thuộc.

Biểu hiện trên mặt Phong Cửu Mạch dần trở nên lạnh lẽo.

- Đại nhân, đừng quên, Bình Nghi biên phòng đại doanh chính là thuộc về quyền quản lý của đệ nhị Tuần Phong Sứ Tây Tuần Thú Tuần Thú Ti, kính xin đại nhân…

Phong Cửu Mạch còn chưa nói xong, Trần Khắc Bình đã tức giận ngút trời, quát.

- Dám uy hiếp bản soái, tên này, người đâu, dùng côn đánh đuổi đi cho bản soái!

Bên trong một sơn cốc có diện tích khá rộng ở Ngưu Tâm Sơn, thác nước đổ xuống ầm ầm, nước chảy rít gào, nhưng hai bờ sông lại vang lên tiếng khóc thút thít.

Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện rừng cây hai bờ sông tràn đầy một chuỗi con dân Nhân tộc bị dây thừng cột chặt, thiếu niên cường tráng chiếm đa số, hài tử cũng không thiếu, nhưng lão nhân gần như không có.

Qua loa quét qua, con dân Nhân tộc bị bắt làm tù binh ở đây, ít nhất cũng có mấy trăm ngàn, mà phương xa, còn không ngừng có thủy yêu lôi tù binh từ trong núi ra.

Không ít thủy yêu hình thù kỳ quái, mặt xanh nanh vàng canh gác qua lại, thỉnh thoảng đá lên tù binh hai cước, tình cờ có vài con thủy yêu hưng phấn quá độ, kéo qua một tên phụ nhân bất chấp mọi người, xé nát quần áo, nổi lên thú tính ngay trong mưa lớn.

Tình cờ có vài thủy yêu lặng lẽ kéo qua một tên thiếu niên trai tráng, cũng không có bắt cởi bỏ y phục, xem là đồ ăn định trực tiếp nuốt vào bụng, nhưng, còn không chờ hắn nuốt vào, một đạo thủy roi đã đánh hắn kêu thảm thiết không ngớt.

- Thái tử điện ra lệnh là cho ngươi ăn à?

- Trong lúc tuần săn, các ngươi ăn thiếu niên trai tráng, không ai cản các ngươi, nhưng những tù binh này có quan hệ đến đại sự của Thái tử điện hạ, lần sau tái phạm, lão tử quất chết tươi các ngươi!

Một tên thủy yêu mình thú đầu người, vóc người nhỏ bé, nhanh nhẹn bước ra từ trong hư không, quát mắng.

Diệp Chân ẩn nấp bên trong mưa bụi, ánh mắt thẫn thờ quét qua, ánh mắt rơi vào dòng sông trong núi.

Khoảng cách gần như vậy, hắn đã sớm rõ ràng cảm ứng được vị trí trú ẩn của Long Ngư Thủy Quân, phía dưới nước chảy xiết trong dòng sông.

Hơn nữa, Diệp Chân cảm ứng được, phía dưới dòng nước chảy xiết trong con sông, mơ hồ có lộ ra mấy trăm tia khí tức cực kỳ cường hãn, trong đó một đạo khí tức, lại để Hắc Long linh trụ trong cơ thể hắn mơ hồ chấn động nhẹ.

Long tộc!

Chỉ có Long tộc chân chính mới có thể làm cho Hắc Long linh trụ của Diệp Chân do Hắc Long truyền thừa ngưng tụ thành cảm ứng được.

Mà ở đây, Long tộc chân chính, sợ chỉ có một người, Long Thái tử Bích Lân Long cung - Ngao Tranh!

Trong hư không, Diệp Chân trốn vào hơi nước không muốn người biết, quỹ tích nhẹ nhàng thay đổi một chút, trốn vào nơi chảy xiết nhất, sâu nhất trong dòng sông.

Một toà thủy cung mới xây đơn giản nhưng cực kỳ xa hoa đang đứng sừng sững dưới đáy dòng sông, màn sáng san sát bên ngoài thủy cung, vô số đạo văn tại như ẩn như hiện trong dòng nước, thể hiện rõ trận pháp bảo vệ toà thủy cung này không tầm thường.

Loại trận pháp bảo vệ này, đối với những người khác, có thể là khó khăn vạn trùng, nhưng đối với Diệp Chân tinh thông Tiên Thiên Ngũ Hành thần thông mà nói, đặc biệt là nơi có thủy linh lực dồi dào như vậy đề phòng hay không chả khác gì nhau cả.

Trong Thủy cung, hơn mười tên thủy yêu hình người to to nhỏ nhỏ đứng sừng sững ở nơi đó, Long Ngư Thủy Quân cũng ở trong đó.

Một thanh niên thân mặc y phục màu trắng có thêu hình rồng, đỉnh đầu có một cặp sừng rồng màu vàng nhạt, rất bắt mắt.

Không cần phải nói, người này chính là Long Thái tử Bích Lân thủy cung - Ngao Tranh.

Lúc này, vị Long Thái tử Ngao Tranh hình như đang nghị sự với một đám thuộc hạ.

- Điện hạ, Thủy phủ Thủy Quân các nơi khống chế Bắc Hải quận binh báo lại, bị quân giới tinh nhuệ trong tay đại quân Nhân tộc phản kích, tử thương nặng nề, ngay cả mười tám vạn thuỷ quân cố gắng khống chế đường sông Bắc Hải quận thành cũng bị đánh tan!

- Ở tình huống bình thường, Bắc Hải quận không thể có chiến lực mạnh mẽ như vậy, Long Ngư Thủy Quân nói có thể là cấm quân Đại Chu.

- Theo lão thần thấy, cướp bóc lần này, chúng ta có thể rút quân được rồi.

Một tên thủy yêu hóa thành hình người, thân hình thấp bé, nêu ý kiến.

- Cấm quân Đại Chu, không thể!

Hạt Thủy Đại tướng - Âm Thuyên có hình thể to lớn, mười mấy cánh tay phía sau lưng đang nắm lại con rệp nhỏ, lập tức phản đối.

- Nếu có Thượng Cổ na di trận, cấm quân Đại Chu đến nơi này, nhanh nhất cũng phải năm ngày!

- Long Ngư Thủy Quân bị đánh lén chính là thời gian ba ngày trước đúng không?

Hơn nữa, theo Long Ngư Thủy Quân nói, sau khi Bắc Hải Tử tước Diệp Chân xông vào mới có biến hóa này! Theo bản tướng, hẳn là có người cung cấp quân giới cao cấp mà thôi!

- Hừ, chỉ cần không phải cấm quân Đại Chu đột kích, chúng ta có gì phải sợ! Chỉ cần chúng ta đồng ý, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể phát động mười triệu thậm chí là mấy chục triệu thủy tộc.

Long Thái tử Ngao Tranh vẫn chưa từng mở miệng đột nhiên hỏi.

- Tiến độ đường thủy dưới lòng đất như thế nào?

- Bẩm báo Thái tử điện hạ, địa mạch trên Hồng Hoang đại lục quá chắn chắc, tốc độ đường thủy dưới lòng đất đào bới khá chậm, theo tiến độ hiện nay, ít nhất cần tám ngày, mới có thể mở ra một đường thủy rộng mấy mét chỉ có thể cho một người thông hành.

Một tên thủy yêu đáp.

- Tám ngày?

- Vẫn quá chậm, trận mưa lớn lần này, nhiều nhất còn có thể kéo dài năm đến bảy ngày, vì lẽ đó, trong vòng sáu ngày, phải hoàn thành! Một khi đào thành công đường thủy dưới lòng đất này, ngày sau, Bắc Hải quận kênh rạch dày đặc chằng chịt này, chúng ta lại có thể tới lui tự nhiên.

- Đến khi đó, bản Thái tử ngay ở trong Ngưu Tâm Sơn, xây dựng một toà hoành cung trên lục địa chân chính, sau đó xin mời Phụ Hoàng đến ở mấy ngày, cũng làm cho Phụ Hoàng biết bản lãnh của ta!

Diệp Chân ẩn trong cung điện biểu hiện đột nhiên cả kinh, mưu tính này quá mức khủng bố.

Trong Bắc Hải quận, chỉ tính trong danh sách chính thức có hơn một ngàn dòng sông lớn nhỏ, trong thành thật sự là kênh rạch chằng chịt.

Trước kia xây dựng con đê cản trở xâm lấn, Tổ Thần Điện Đại Chu tiêu tốn cái giá cực lớn, phái người chuyên môn xây đê ngăn lại cửa biển, mới để lũ lụt giảm xuống.

Nếu thật để bọn họ thành công xây một đường sông dưới lòng đất, đường sông ngang dọc, thủy yêu tới vô ảnh, rời đi vô tung, lấy số lượng thủy yêu khủng bố kia, toàn bộ Bắc Hải quận, chẳng phải thành thiên hạ của thủy yêu?

Đại Chu chết hay sống đối với một người ngoại lai như Diệp Chân mà nói cũng không quan tâm cho lắm, nhưng, Bắc Hải quận lại đất phong của Diệp Chân hắn.

Chuyện như vậy, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không để bọn họ thành công.