Chương 1403 Hung Hăng Đại Soái
Không dối gạt đại nhân, bốn ngày trước, khi thủy yêu vừa mới lên cạn cướp bóc, thuộc hạ bảo Quận trưởng, Quận úy tự tay viết thư đưa tới Bình Nghi biên phòng đại doanh, thỉnh cầu đại soái Trần Khắc Bình của biên phòng đại doanh phái binh hiệp trợ dẹp loạn.
- Đồng thời, thuộc hạ còn viết rõ ràng trong thư, đại quân dẹp loạn cần thiết lương thảo, tiêu hao quân giới, tiền trợ gấp các loại, mọi việc đều do Bắc Hải quận chúng ta chống đỡ, thế nhưng…
Nói tới chỗ này, lồng ngực của Liễu Phong kịch liệt chập trùng mấy lần.
- Nhưng tên họ Trần kia, xé nát thư, chà đạp dưới lòng bàn chân trước mặt người đưa tin!
Cuối cùng, hắn còn nói một câu rằng.
- Trách nhiệm của hắn là cai quản canh chừng Ma thú, nên đã đuổi người đưa tin về!
Diệp Chân híp mắt lại, nhìn về phía Đường Hổ.
- Quân Trần đại soái này, ngươi có quen hay không, hắn luôn luôn như vậy sao?
- Bẩm báo Tước gia, vì đều là nhất mạch trong quân, cũng có gặp nhau, nhưng, không thể nói là quen biết! Nhưng, trước đây, Trần đại soái này rất dễ nói chuyện, trong hai mươi năm qua, chúng ta tổng cộng mười bốn lần xin hắn xuất binh hiệp trợ bình hoạn thủ vệ, mỗi một lần hắn đều xuất binh, chính là người có chút lòng tham!
Đường Hổ đáp.
- Thật?
Ánh mắt của Diệp Chân loé lên, lần này Trần Khắc Bình phản ứng như vậy, hình như có hơi khác thường.
- Người đâu, truyền lệnh cho Ngưu Nhị, ta cần phải biết tất cả tư liệu biên quân Trần Khắc Bình này.
Không chờ Diệp Chân nói xong, trên không đỉnh đầu mấy người bên cạnh Diệp Chân đột nhiên rung động mấy lần, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch mang theo hai tên Tuần Tra Thần Liệp trở về.
- Đại nhân, không cần tra xét, Trần Khắc Bình kia có quan hệ cực kỳ mật thiết với nha môn Tây Tuần Thú, hắn có thể khống chế Bình Nghi biên phòng đại doanh, chính là dựa vào Tây Tuần Thú nha môn cung cấp tình báo, nhanh chóng tích công lên chức.
Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch vừa hạ xuống, nói.
Sau đó, Phong Cửu Mạch chắp tay nói.
- Đại nhân, ngươi giao cho thuộc hạ nhiệm vụ, đã hoàn thành, bên kia quận binh, đã bắt đầu phản kích.
- Lại là một gia hỏa vì tư lợi cá nhân không để ý đến an nguy quốc gia, không để
ý tới sống chết của bách tính sao?
Hừ lạnh, thần niệm của Diệp Chân hơi động, nhấc lên bút, tự tay viết một phong công văn xin mời trợ giúp bình hoạn, sau đó giao cho Cổ Thiết Kỳ, đóng thêm ấn tỷ Bắc Hải Nhất đẳng Tử tước, đệ nhị Tuần Phong Sứ Tây Tuần Thú Tuần Tra Ti.
- Ngươi đi một chuyến nữa, đem phần công văn này của bản Tử tước tự tay giao cho hắn, nhìn hắn phản ứng ra sao, đến cùng có xuất binh hay không?
- Tuân mệnh!
Hư không rung động một trận, Phong Cửu Mạch mang theo hai tên Tuần Tra Thần Liệp lần nữa biến mất, nhìn ba người biến mất ở trong hư không, Diệp Chân lại cười gằn lên.
- Hừ, lần này, cũng đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!
- Đường Hổ, bên phía Bắc Hải quận thành, nhiều nhất có thể điều ra bao nhiêu đại quân cho ta điều khiển, còn có, sau khi quân soái các nơi khác đánh tan thủy yêu vây thành, phái tới bao nhiêu tinh nhuệ?
Diệp Chân quát hỏi.
- Bẩm đại nhân, Bắc Hải quận ít nhất có thể rút ra sáu vạn tinh nhuệ, cho đại nhân điều khiển!
Quận úy Đường Hổ nói.
Diệp Chân nhếch lên lông mày.
- Nhiều như vậy? Phòng ngự xung quanh Bắc Hải, không sợ có vấn đề sao?
- Đại nhân có chỗ không biết, Bắc Hải quận, ngoại trừ tinh nhuệ quận binh, vì chống cự đột nhập, thường điều đi người dân tiến hành huấn luyện, thời khắc nguy hiểm, ít nhất có thể rút ra năm vạn dân binh để thủ thành.
- Số lượng năm vạn dân này bị giới hạn ở tu vi, xông pha chiến đấu không thể, nhưng dùng để thủ thành lại không có bất cứ vấn đề gì, đặc biệt là có đại nhân cho quân giới tinh nhuệ.
- Nếu là một trận chiến trước đây, người chết trận và người bị thương rất nhiều, hơn bảy vạn đại quân Bắc Hải quận, đại nhân có thể mang đi tất cả!
Nghe vậy, Diệp Chân thoả mãn gật đầu.
- Phương pháp cho dân phòng thủ này, không sai, nhưng vẫn còn chưa đủ!
- Đường Hổ, sau trận chiến này, Bắc Hải quận phải tuyển thêm nhiều binh lính, trước tiên có thể tăng cường quân phòng thủ lên ba mươi vạn!
Diệp Chân đưa ra mệnh lệnh để Đường Hổ và Quận trưởng Kiều Hoành biểu hiện có chút giật mình, cũng có chút khó coi, Diệp Chân đương nhiên biết, đây có hơi làm khó dễ bọn họ.
Hiện nay tài chính thu chi của Bắc Hải quận, miễn cưỡng ngang bằng, nếu tăng cường thêm quân phòng thủ, không đủ khả năng để bồi dưỡng, chớ nói chi tăng thêm đủ loại tiêu hao và quân giới cho ba mươi vạn đại quân.
- Các ngươi cứ việc tăng cường quân phòng thủ, còn quân giới, lương thảo, ta sẽ cung cấp cho các ngươi đầy đủ! Hơn nữa, phí an cư lúc tăng cường quân phòng thủ, cũng có thể tăng thêm thích hợp, ta chỉ cần kết quả, hiểu chưa?
- Hiện nay, số lượng nhân khẩu quá ít, trong vòng một năm, ta muốn Bắc Hải dùng chi binh đạt tới hơn sáu mươi vạn!
Diệp Chân kiên định nói.
- Vâng, mạt tướng nhất định tận lực.
- Không phải tận lực, là nhất định! Có tài chính dồi dào, lương thảo, quân giới, trong vòng một năm, nếu như ngươi không đạt tới yêu cầu này, ta sẽ lấy đầu của ngươi, sau đó thay người làm vị trí này!
Trong đôi mắt của Diệp Chân bỗng phân tán sát khí.
Đường Hổ hoảng hốt, vội vã quỳ xuống nhận lệnh.
- Tiếp tục, đại quân các quân khác điều đến đây, đều từ đâu, bao lâu có thể đến?
Diệp Chân hỏi.
- Bẩm đại nhân, ngoại trừ bảy quân phía ngoài có vị trí xa nhất, nhánh quân thứ hai, nhánh quân thứ tư, nhánh quân thứ năm, nhánh quân thứ sáu, lần lượt là mười một ngàn; mười lăm ngàn; mười hai ngàn; mười bốn ngàn; tổng cộng có hơn năm vạn đại quân.
- Hơn nữa, bọn họ có lượng lớn Tướng cấp Thiên Linh chu, nhanh nhất trong vòng nửa ngày sẽ đuổi đến đây, chậm nhất, sau một ngày mới có thể tập hợp ở Bắc Hải quận thành.
Đường Hổ đáp.
- Một ngày?
Diệp Chân suy tư một tý, vẽ một vòng trên linh đồ.
- Như vậy sau nửa ngày, ngươi tự mình dẫn đại quân chạy tới gần Ngưu Tâm Sơn đóng trại, sau đó chờ mệnh lệnh của ta.
…
Nửa ngày sau, ở Ngưu Tâm Sơn.
Cho dù là ban ngày, vì mưa lớn liên tục, toàn bộ thiên địa đều cực u ám, như bị tạt lên nước sơn màu đen, hơi nước tràn ngập, dù Diệp Chân có thị lực cường hãn, cũng chỉ có thể nhìn thấy cỡ ngàn mét.
Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu ẩn nấp ở trên bầu trời, có chút vô vị lấy ra một Linh Hư quả ném vào trong miệng, nhai một tý, híp lại hai con mắt, cảm nhận lực lượng huyền dị của Linh Hư quả biến hóa trong cơ thể nó.
Tính ra, Tiểu Miêu ăn Linh Hư quả đã hơn một năm, hơn một năm nay, ban đầu Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu mỗi ngày chỉ có thể ăn sáu quả Linh Hư quả, dưới tình huống quả dược của Linh Hư quả xâm nhuận liên tiếp không ngừng, đừng nói là Diệp Chân, chính bản thân Tiểu Miêu đều phát hiện trong cơ thể nó đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đầu tiên, hoa văn chữ Vương màu đen trên cái trán càng thêm đen bóng, râu hùm vốn là màu trắng, đã biến thành màu đen bóng lưỡng, móng vuốt của nó cũng đã biến thành màu đen, ở giữa bụng từ hàm dưới đến đuôi, dĩ nhiên cũng xuất hiện một cái đường văn tinh tế bóng lưỡng màu đen.
Ngoài ra, thay đổi lớn nhất chính là một tháng trước Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu phát hiện, một đôi cánh thịt ngắn nhỏ trên lưng nó bắt đầu phát triển một lần nữa.
Phạm vi phát triển cũng không lớn, mỗi ngày tăng trưởng rộng thêm một tấc mà thôi, rất nhỏ.
Nhưng, mỗi ngày đều phát triển như vậy thì rất khủng bố, ngăn ngắn thời gian một tháng, đôi cánh thịt nhỏ kia của Tiểu Miêu từ ban đầu dài một thước đến hiện đã hơn bốn thước.
Hơn nữa, không chỉ có phát triển một lần nữa, bộ lông trên cánh thịt cũng bắt đầu có biến hóa, sinh ra từng bó từng bó bộ lông màu đen, bộ lông trên cánh thịt vốn màu trắng, tạo thành một đạo hoa văn cực kỳ huyền ảo.
Nguyên bản, trên cánh thịt của Tiểu Miêu mọc đầy bộ lông màu trắng, quả thực đã biến hóa khác biệt, nhưng hiện tại mọc ra thêm không ít lông màu đen, lại làm cho khí thế của Tiểu Miêu bỗng dưng có thêm một phần uy nghiêm.
Đúng, là sự uy nghiêm!
Nó đi theo phía sau Diệp Chân, đụng vài tên thủy yêu gan lớn, còn không chờ Diệp Chân ra tay, đã bị Tiểu Miêu lườm một cái, khiến cho mấy tên đó sợ hãi nhũn chân, rơi khỏi bầu trời.
Phải biết, hiện nay Tiểu Miêu chỉ mới là Nhập Đạo cảnh cửu trọng đỉnh phong mà thôi.
Đối với cánh thịt phát triển một lần nữa, để tốc độ phi hành của Tiểu Miêu, so trước đây gần như nhanh hơn gấp đôi, hiện tại Tiểu Miêu bộc phát uy nghiêm, chỉ sợ võ giả Huyền Cung cảnh trung hậu kỳ bình thường đều chưa chắc có thể đuổi được nó.
Đồng thời, một tháng trước, khi đôi cánh thịt của Tiểu Miêu bắt đầu phát triển một lần nữa, số lượng Linh Hư quả mỗi ngày Tiểu Miêu thôn phệ luyện hóa đã đạt đến tám quả một canh giờ.
Mà sau một tháng, hiện tại ăn được chín quả một canh giờ, một ngày ăn hơn một trăm Linh Hư quả.
Trên Hồng Hoang đại lục, nếu như lấy bán đấu giá hơn một trăm quả Linh Hư quả, tuyệt đối có thể đánh ra một cái giá trên trời kinh người không cách nào hình dung.
Nhưng hiện tại, số lượng này chỉ là khẩu phần lương thực một ngày của Tiểu Miêu mà thôi.