← Quay lại trang sách

Chương 1426 Tiền Chuộc Cùng Tiền Bồi Thường Chiến Tranh

Tranh nhi, dừng tay!

Bích Lân Long Vương giận giữ gầm lên một tiếng, liều lĩnh đánh về phía Long Thái tử Ngao Tranh, muốn ngăn cản Ngao Tranh đang tự làm thương mình, nhưng khi nhào tới trước mặt, Bích Lân Long Vương lại ngơ ngác, Long Thái tử Ngao Tranh hiện ra bản thể, hình thể quá lớn.

Ngay sau đó, hét dài một tiếng, thân hình của Bích Lân Long Vương chớp một cái, trực tiếp hiện ra bản thể Long Vương của hắn, thoáng chốc, tràn ra một loại uy thế không cách nào hình dung, tất cả mọi người đều dâng lên một loại sợ hãi từ đáy lòng.

Những thủy yêu kia, đặc biệt là Đại Yêu Giới Vương cảnh cũng há hốc mồm!

Bao nhiêu năm qua, bọn họ chưa từng thấy được Bích Lân Long Vương hiện ra bản thể chân thân?

Ngày hôm nay, ở nơi này, lại bị một Tử tước Nhập Đạo cảnh nho nhỏ bức đến đường cùng hiện ra bản thể chân thân!

Lấy sức mạnh cường hãn của Bích Lân Long Vương, hai vuốt rồng rất to, trong thời gian ngắn đã nắm chặt hai chân trước của Long Thái tử Ngao Tranh đang tự tàn phế chính mình như bắt con gà con.

Đáng tiếc chính là, người khống chế Long Thái tử Ngao Tranh là Diệp Chân!

Diệp Chân khẽ động thần niệm, Long Thái tử Ngao Tranh dùng hai vuốt rồng vô cùng sắc bén, nhanh như tia chớp đâm vào phần bụng mềm của Bích Lân Long Vương.

- Phụ vương cẩn thận…

Long Thái tử Ngao Tranh biết bản thân đang làm gì, nhưng không cách nào khống chế được, điên cuồng hét rầm lên.

Bích Lân Long Vương phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn còn có chút chậm.

Hai cái móng vuốt của Long Thái tử Ngao Tranh đã cắm vào trong cơ thể Bích Lân Long Vương, nhưng chỉ cắm vào chưa tới nửa mét, đã bị Bích Lân Long Vương phản ứng lại, dùng hai chân sau đè lại.

Tình cảnh này trực tiếp làm cho Bích Lân Long Vương kinh sợ, chảy mồ hôi lạnh khắp cả người, phẫn nộ rít gào lên.

- Ngươi đê tiện.

Còn không chờ hắn mắng xong, Long Thái tử Ngao Tranh bị hắn khóa chặt, bỗng há miệng rồng, mạnh mẽ cắn về phía hắn.

Lần này, Bích Lân Long Vương có phòng bị, cẩn thận tránh thoát, nhưng vừa tránh thoát được, cái miệng lớn như chậu máu của Long Thái tử Ngao Tranh, tàn nhẫn cắn về phía chân trước của bản thân.

Bích Lân Long Vương cuống lên, vì không muốn ái tử lần thứ hai bị đau, chỉ có thể đưa cái đầu ra, hết cách rồi, bốn móng vuốt của hắn, tất cả đều đã dùng rồi.

Trong thời gian ngắn, Bích Lân Long Vương đã bị cái miệng Long Thái tử Ngao Tranh cắn, máu me đầy mặt.

Trải qua tình huống hỗn loạn vừa rồi, Bích Lân Long Vương lập tức phản ứng lại, một roi nước lập lòe màu ngọc bích bay ra, lập tức trói chặt Long Thái tử Ngao Tranh lại.

Xong, tiện tay đánh ra một chưởng, đánh cho Long Thái tử Ngao Tranh bất tỉnh.

Như vậy, Bích Lân Long Vương mới thở phào nhẹ nhõm, lần nữa khôi phục hình người, miễn cưỡng tranh thủ thời gian lau mồ hôi lạnh một cái.

Nhưng, nếu chỉ cần gõ ngất, trói chặt đã có thể loại bỏ nguy cơ, thì Khiên Cơ

Tỏa Hồn thuật sẽ không còn là Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật nữa.

Diệp Chân đã cẩn thận từng li từng tí độn xuống lòng đất ngàn mét, khóe miệng chợt hiện lên một nụ cười lạnh lùng, thôi động thần niệm một chút!

Trong nháy mắt tiếp theo, Long Thái tử Ngao Tranh đã hôn mê, bất ngờ rít gào lên, giống như một con cương thi, bỗng bật lên mấy chục mét ngay tại chỗ, điên cuồng giãy dụa, hét rầm lên.

Mỗi một lần rít gào giãy dụa, thân thể của Long Thái tử Ngao Tranh lại co giật một lần, mỗi một lần co giật, khí tức thần hồn của Long Thái tử Ngao Tranh lại yếu đi một phần.

Bích Lân Long Vương yay chân luống cuống, vội vàng nhào tới, dùng đủ loại thần công bí pháp hiếm thấy, cũng không cách nào ngăn lại ái tử của hắn hét thảm co giật.

Vì quá cấp thiết, hắn ra lệnh cho Đại Yêu Giới Vương cảnh, tiến lên đem đè xuống kiềm chặt Ngao Tranh, sau đó, hắn thôi thúc vô số thần hồn sức mạnh, ngưng tụ một tầng thần hồn kết giới quanh thân Ngao Tranh để ngăn trở thần hồn khống chế của Diệp Chân!

Nhưng, Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật này lại trực tiếp ung dung rút ra một tia phân hồn trong bản nguyên Tiên Thiên thần hồn của Ngao Tranh, liên hệ giữa phân hồn này và bản thể là liên hệ chặt chẽ nhất thế gian.

Một thần hồn kết giới bình thường, muốn ngăn cản thần hồn khống chế, đó căn bản là không thể!

Nhìn thân thể ái tử không ngừng co giật, Bích Lân Long Vương có cảm giác sắp bị bức điên!

- Giết người, bắt đầu giết cho ta!

- Giết tới khi nào hắn dừng lại mới thôi!

Bích Lân Long Vương điên cuồng rít gào lên.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, đáp lại Bích Lân Long Vương chính là Ngao Tranh co giật kịch liệt hơn gấp mười lần so với trước đó, tốc độ khí tức thần hồn suy yếu càng tăng nhanh hơn gấp mười lần!

Dưới tình huống này, chỉ cần kéo dài nửa canh giờ, ái tử của hắn sẽ thần hồn tiêu tan, hồn phi phách tán.

Đừng nói nửa canh giờ, chỉ cần duy trì ở nửa khắc đồng hồ, bản nguyên Tiên Thiên thần hồn của ái tử hắn sẽ bị hao tổn mạnh mẽ, nhẹ thì triệt để biến thành phế nhân, nặng một chút sẽ trực tiếp biến thành kẻ ngốc!

- Ha, ngươi cứ giết, chúng ta thử một chút xem! Nhìn là ngươi hết giết sạch bách tính Bắc Hải quận trước, hay nhi tử của ngươi chết trước!

Âm thanh của Diệp Chân vang lên từ bốn phương tám hướng.

Đôi tai của Bích Lân Long Vương tập trung lắng nghe, nhưng không tìm ra được vị trí của Diệp Chân!

Bởi vì tình huống hiện nay, biện pháp giải quyết tốt nhất chính là bắt giữ Diệp Chân, xong đánh ngất Diệp Chân, để Diệp Chân mê man, xong sẽ chậm rãi tìm biện pháp giải quyết khác.

Nhưng, Diệp Chân lại không cho hắn cơ hội này!

- Diệp Chân, ngươi dám hạ độc thủ với ái tử bản Vương, bản vương không tin, ngươi là kẻ cô độc, không thân nhân? Không nên để cho bản vương tóm được gia tộc của ngươi, bằng không, bản vương nhất định sẽ làm cho bọn họ sống không bằng chết!

Bích Lân Long Vương cực kỳ oán độc quát to lên.

- Ha ha ha ha.

Diệp Chân lại tùy tiện cười cực kỳ to, nói.

- Bích Lân lão Long, người thân gì đó của bổn Tước, ngươi cũng không cần phải điều tra, bổn Tước gia ta chính là dân di cư hải ngoại, làm sao có người thân?

- Nếu như có thì như thế nào?

- Đến khi đó, chúng ta có thể thử một chút xem, là nhi tử của ngươi chết mau hơn, hay là phía bên ngươi giết nhanh hơn?

- Trong thời gian vạn năm qua của ngươi chỉ có một tên dòng độc đinh này! Ta có hơi thương xót, hắn phải chết, hắn phải chết ngay bây giờ!

Câu nói này của Diệp Chân lại như bắn trúng nhược điểm của Bích Lân Long Vương, trong thời gian ngắn làm cho hắn như quả bóng da xì hơi, khí thế cũng bắt đầu uể oải đi.

Ái tử kêu một tiếng so với một tiếng càng thêm thê lương thảm thiết, mỗi một âm thanh, cũng giống như đâm dao vào trong lòng hắn!

Then chốt là, Ngao Tranh đúng là dòng độc đinh bên trong Vạn Khuynh địa của hắn!

Hắn biết rõ, nếu Diệp Chân biết điểm này, cũng như đang nắm giữ điểm yếu của hắn, sinh mệnh của ái tử trước mặt, cuối cùng, hắn cũng chỉ có khuất phục!

- Này…

Trong lúc nhất thời, Bích Lân Long Vương hối hận vạn phần, dù hắn có cưng chiều Long Thái tử Ngao Tranh cũng không nên thả hắn ra ngoài gây sóng gió!

Chí ít, cũng phải chờ tu vi của Ngao Tranh đột phá đến Huyền Cung cảnh trung kỳ, còn phải có được vài bí thuật bảo mệnh được truyền thừa từ trong huyết mạch Long tộc, cũng không đến mức bị bắt giữ xong bị người khống chế thần hồn, rơi vào kết cục bị động như thế!

Thở dài một tiếng, Bích Lân Long Vương gào về phía hư không.

- Bản vương nhận thua, chúng ta có thể ngồi xuống, cố gắng thương lượng một chút.

Nghe được một câu nói này, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch biết được hư thực, bỗng trợn to hai mắt, trong nháy mắt vô cùng khâm phục Diệp Chân!

Trong nháy mắt, Diệp Chân đã thành thần tượng của hắn, trước mặt nhân vật khủng bố như Bích Lân Long Vương, Tuần Tra Thần Tướng hắn ngay cả thở cũng rất khó khắn, mà Diệp Chân lại có thể ngồi đối diện với Bích Lân Long Vương!

- Ngồi xuống nói chuyện, ta cũng không có lá gan đó!

Tiếng cười lạnh của Diệp Chân lại vang lên!

- Ngươi trước tiên dừng tay, rồi chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện!

Nhìn Ngao Tranh ái tử của hắn còn đang co giật, kêu thảm thiết, Bích Lân Long Vương phẫn nộ, vội vàng rít gào lên.

- Lão Long Vương, ngươi nhớ kỹ cho ta, trong quá trình nói chuyện, nếu ngươi như có bất kỳ hành động gây rối, hừ, hậu quả, ngươi hiểu rõ, nhẫn nại của ta, cũng có hạn!

Diệp Chân quát lên.

Bích Lân Long Vương cố nén tức giận, gật đầu, nhưng ái tử Ngao Tranh của hắn vẫn như cũ đang kêu thảm thiết, co giật liên tục.

Điều này làm cho Bích Lân Long Vương thật sự phẫn nộ.

- Bản vương cũng đã đáp ứng đàm phán hòa bình, tại sao còn chưa dừng tay?

- Chuyện thứ nhất, trước tiên ngươi thả mười mấy vạn tù binh bách tính Bắc Hải quận, đồng thời, ngươi ra lệnh cho đội thuỷ quân mỗi bên, dừng lại hành vi cướp bóc, thả con dân Bắc Hải đã bị bắt giữ ra!

- Từ giờ trở đi, nếu ta lại thu được tin tức con dân Bắc Hải bị thủy yêu sát hại, chết một người, sẽ gỡ ra một cái vảy rồng của ái tử của ngươi, làm cho bản nguyên Tiên Thiên thần hồn của hắn tiêu tan một phần!

- Chết trăm người, chính là trăm lần! Đến khi đó, xem thử nhi tử của ngươi mạng lớn, hay là bách tính Bắc Hải ta nhiều hơn?