Chương 1429 Giở Công Phu Sư Tử Ngoạm (3)
Thân hình lóe lên, đã chặn trước người Diệp Chân, nhìn xuống từ trên cao.
- Diệp Tử Tước, có điều kiện gì, chúng ta có thể ngồi xuống hảo hảo thương lượng!
Dù cho bị một vị sánh ngang với Đạo cảnh nhìn chằm chằm, Diệp Chân vẫn không hề sợ hãi như trước, nói.
- Long Vương các hạ, dưới trướng có hùng binh ngàn vạn, vô số cao thủ, Diệp Chân ta chỉ là một Nhập Đạo cảnh nho nhỏ, nếu ngày hôm nay không thu được tiền bồi thường tại chỗ, còn lấy cái gì bàn bạc với Long Vương các hạ?
- Không phải, Long Vương ta luôn giữ lời! Hơn nữa, nếu bản vương một mạch đền tiền cho người, ngươi lại trở mặt chưa nhận tiền, trở lại uy hiếp bản vương, vậy thì như thế nào?
Bích Lân Long Vương đang rất vội, nói, đây cũng là lo lắng lớn nhất của hắn!
- Long Vương các hạ yên tâm, quý tộc Đại Chu ta rất giữ chữ tín, Diệp Chân ta, cũng rất giữ chữ tín, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy!
Nói chung, suy nghĩ của Diệp Chân là, các ngươi phải tin tưởng ta, ta tuyệt đối rất đáng tin, nhưng, ta lại không thể tin được các ngươi, các ngươi quá mạnh, ta rất sợ!
Nói một lời này, bất luận là Bích Lân Long Vương nói khô nước bọt cũng vô dụng!
- Để bản vương cân nhắc một, hai!
Bích Lân Long Vương nói.
Lần này, Diệp Chân đáp ứng cực kỳ sảng khoái, một lần nữa ngồi xuống.
Bích Lân Long Vương quay lại tại chỗ, từ trong lồng ngực lấy ra một vỏ ốc lập loè linh quang, đây là dùng để hô hoán.
Rất nhanh, Bích Lân Long Vương đã cầm lấy vỏ ốc, bắt đầu giao lưu.
Người đang bàn bạc với Bích Lân Long Vương, không ai khác, chính là Quy Loan Thừa Tướng được Bích Lân Long Vương khẩn cấp cắt cử quay về Bích Lân Long cung, bảo hắn tìm người tra xem thần hồn của mấy thủy yêu bị Diệp Chân triển khai Thần hồn cấm pháp giống như đúc với Long Thái tử Ngao Tranh đến cùng là loại cấm pháp nào, đến bây giờ, miễn cưỡng có một chút phát hiện, nên cấp báo đến!
- Long Vương bệ hạ, thần thỉnh giáo trên trăm vị lão giả trong Long Quân phủ, không một ai nhận ra đây rốt cuộc là loại thu cấm Thần hồn bí pháp nào. Cuối cùng, chúng ta xin gặp một lão tổ tông ngủ say của Quy gia gia tộc thuộc triều đình chúng ta, chính là lão tổ tông tồn tại từ thời Thượng Cổ đến nay. Từ nơi của hắn, biết được một chút thông tin.
- Vị lão tổ tông kia nói, đây là một loại Thần hồn cấm pháp phi thường lâu đời đến từ thời kỳ Thái Cổ, Thần hồn cấm pháp thời kỳ Thái Cổ, đều có một điểm đặc thù là sinh linh bị khống chế Tiên Thiên Thần hồn cũng chẳng có bao nhiêu tư liệu.
- Nhưng cụ thể là loại Thần hồn cấm pháp nào, phải gặp được thi pháp và song pháp, mới có thể biết, cũng mới có thể nghĩ ra phương pháp cỡi bỏ!
- Nhưng, lão tổ tông có nói, Thần hồn cấm pháp thời kỳ Thái Cổ, phần lớn khá bá đạo, muốn gỡ bỏ lệnh cấm cũng khá khó khăn! Trước mắt, biện pháp tốt nhất, chính là bắt giữ người triển khai, đồng thời làm hắn hôn mê, mới có thể chậm rãi tìm biện pháp giải quyết!
Quy Loan Thừa Tướng báo lại để sắc mặt của Bích Lân Long Vương trắng bệch đi mấy phần.
Lại là loại Thần hồn cấm pháp khó giải quyết nhất thời kỳ Thái Cổ, lúc này, Bích Lân Long Vương thật sự có một loại cảm giác muốn nổi điên!
Dưới tình huống này, chuyện này càng khó làm hơn!
Đáng tiếc, Ngao Tranh chính là dòng độc đinh trong Vạn Khuynh địa của hắn, là huyết mạch Truyền thừa duy nhất của hắn.
Dù muốn sinh thêm một đứa, hắn đã hỏi qua nhiều mặt, cũng có thể, nhưng điều kiện lại rất hà khắc gần như không thể.
Nếu dưới tình huống này, hắn ngoại trừ thỏa hiệp, còn có thể làm cái gì?
Dù sao, của cải mất có thể kiếm lại, người không còn thì lấy gì đắp vào.
Sau nửa khắc đồng hồ, dưới sự kiên trì của Diệp Chân, Bích Lân Long Vương bất đắc dĩ giao ra năm trăm bốn mươi lăm vạn Thượng phẩm Linh thạch tiền bồi thường phần thứ nhất!
Nếu tu vi đến Giới Vương Cảnh, đặc biệt là như Bích Lân Long Vương, Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ kém nửa bước đã là Đạo cảnh, có thể xây tiểu thế giới trong người phi thường lớn, không giống như Giới Vương Cảnh nhất, nhị trọng, chỉ có thể tạo một tiểu thế giới còn thua xa một chiếc trữ vật giới chỉ phổ thông, cỡ mấy dặm đến mấy trăm dặm trong cơ thể, còn chưa nói đến tính bền chắc.
Vì lẽ đó, nhân vật như Bích Lân Long Vương, phần lớn đều bỏ vào trong tiểu thế giới, mang theo bên người.
Lại cực kỳ an toàn, không ai có thể trộm, trừ phi giết chết hắn, bằng không sẽ không cách nào lấy được thân gia của hắn.
Trên căn bản, chín phần mười của cải của toàn bộ Bích Lân Long cung đều tập trung trên người Bích Lân Long Vương.
Có nhẫn nhịn ban đầu, thì về sau càng dễ hành động.
Đến khoản bồi thường binh lính bị thương và tử trận, hai người lãng phí nước bọt hơn nửa ngày, cuối cùng Diệp Chân chấp nhận nhường tiền bồi thường là mỗi binh sĩ chết trận tương đương với một trăm khối Thượng phẩm Linh thạch, binh lính bị thương tương đương với mười khối Thượng phẩm Linh thạch.
Cuối cùng, Bích Lân Long Vương lần thứ hai cho Diệp Chân bảy trăm bốn mươi lăm vạn Thượng phẩm Linh thạch tại chỗ.
Diệp Chân bắt đầu chậm rãi đào hố cho Bích Lân Long Vương!
Điều mục thứ ba là tài sản tổn thất do Thủy Tộc xâm lấn Bắc Hải quận gây ra, như tổn hại kiến trúc phòng ốc, vây thành dẫn đến tổn thất kinh tế, tổn thất các loại cây trồng vân vân.
Chỉ một điều này, sau khi lãng phí nước bọt nửa ngày, Diệp Chân lại lấy được bốn triệu khối Thượng phẩm Linh thạch bồi thường!
Điều mục thứ tư là Diệp Chân liệt kê ra chi phí để trùng kiến Bắc Hải quận, hạng chi phí này, cao tới tám triệu khối Thượng phẩm Linh thạch.
Hơn nữa, bắt đầu từ thứ tư điều mục, thái độ của Diệp Chân bắt đầu cường ngạnh.
Dù cho Bích Lân Long Vương nói khô cả miệng, nổi giận, cuối cùng chỉ từ tám triệu khối Thượng phẩm Linh thạch hạ còn bảy triệu, cũng không còn giống như ba điều mục trước, trực tiếp hạ giá một nửa.
Cuối cùng, Bích Lân Long Vương cực kỳ đau lòng đưa cho Diệp Chân năm trăm sáu mươi vạn Thượng phẩm Linh thạch.
Đến đây, Bích Lân Long Vương đã thanh toán cho Diệp Chân hai ngàn hai trăm năm mươi vạn Thượng phẩm Linh thạch, trên căn bản, con số này, tương đương với số tiền thu vào một trăm năm của Bắc Hải quận của Diệp Chân, ưm, một trăm năm!
Nhưng, tiền bồi thường vẫn còn phía dưới.
Diệp Chân liệt kê ra mục bồi thường cuối cùng, đền tiền tiêu hao quân giới!
Nói cách khác, chính là lúc trước Diệp Chân dùng Phong Hỏa Liên nỏ, Viêm Linh Bạo Ma nỏ, Phá Thiên tru Long nỏ, để đánh giết mấy trăm ngàn Thủy Tộc, còn có hư hao quân giới trong chiến tranh, tiêu hao hết lương thảo, các loại linh phù, trận bàn, trong chiến tranh, chính là tất cả tiêu hao trong trận chiến này!
Này cũng như ta chém người một đao, kết quả xương người hơi cứng, làm đao của ta bị mẻ vài chỗ, hiện tại, ngươi bồi thường tiền đao cho ta!
Tổng cộng mười ba triệu khối Thượng phẩm Linh thạch!
Khi nhìn thấy điều mục này, con ngươi của Bích Lân Long Vương trừng đỏ như máu, nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, hận không thể xé thằng nhãi ranh trước mắt này thành ngàn mảnh vụn ngay tại chỗ!
Quá mẹ nó vô liêm sỉ rồi!
Bích Lân Long Vương hắn sống lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy một gia hỏa vô sỉ như vậy!
Người chém vỡ đao ta, còn muốn ta bồi người tiền đao, đây cũng thật sự quá vô sỉ!
Nhưng vấn đề là, Bắc Hải quận binh của Diệp Chân chỉ có hơn ba mươi vạn, một hồi phát động hơn ba mươi vạn đại quân, quy mô chiến đấu như vậy, tất cả quân phí tiêu hao, đừng nói là mười ba triệu khối Thượng phẩm Linh thạch, dù mười ba vạn Thượng phẩm Linh thạch cũng chưa tới!
Nhưng, điều mục này, Diệp Chân lại dám trắng trợn liệt kê ra, phóng ra năm mươi ngàn chi Phá Thiên tru Long nỏ, hư hao hai trăm giá Phá Thiên tru Long nỏ…!
Có Thiên địa chứng kiến, Phá Thiên tru Long nỏ của Diệp Chân, tất cả đều là bắn ra sau trận chiến, thủy yêu bọn họ đừng nói là làm hư, ngay cả tiếp xúc cũng chưa từng tiếp xúc qua.
Giở trò công phu sư tử ngoạm!
Đây tuyệt đối là giở trò công phu sư tử ngoạm!
- Diệp Tử Tước, bản vương cực kỳ có thành ý muốn thương lượng chuyện này với người, người có thể, lại một hai lần xem thường thành ý của bản vương, cũng chả có việc gì to tát, liên tiếp giở trò công phu sư tử ngoạm, ngươi xem bản vương là kẻ ngu sao?
Bích Lân Long Vương cũng không nhịn được nữa, gào thét rít gào lên về phía Diệp Chân.
Diệp Chân nhẹ nhàng lau một ngụm nước bọt bị phun dính trên mặt, nhún vai một cái như không phải người liên quan.
- Nếu người thấy bản Tử Tước đang giở trò công phu sư tử ngoạm, ngươi không thể nào tiếp thu được, như vậy, đừng bàn nữa!
- Ngược lại ta cũng mệt mỏi, vậy chấm dứt ở đây!
Nói xong, Diệp Chân ung dung đứng dậy, phủi phủi cái mông, như người không liên quan, xoay người rời đi.
Bích Lân Long Vương lại muốn choáng váng!
Ta khinh mười tám đời tổ tông Diệp Chân, ngươi đã cầm hơn hai mươi triệu khối Thượng phẩm Linh thạch tiền bồi thường chiến tranh của lão tử, hiện tại người lại phủi mông một cái nói đi là đi, nói không thương lượng nữa. Vậy không phải là vô liêm sỉ sao?
Ngực của Bích Lân Long Vương phập phồng kịch liệt như cuộn sóng, đột nhiên, từ khóe miệng có một vệt máu đỏ sẫm chảy ra.
Đang tức giận, lại bị hành động vô liêm sỉ của Diệp Chân, dẫn đến động khí nội thương!