← Quay lại trang sách

Chương 1428 Giở Công Phu Sư Tử Ngoạm (2)

Con ngươi to lớn của Bích Lân Long Vương híp thành một cái khe nhỏ, trong khe hở, loé lên vô số hung quang.

Uy hiếp!

Đây là Diệp Chân đang trực tiếp uy hiếp!

Từ khi thu được danh hiệu Long Vương này tới nay, hắn lần đầu tiên bị người uy hiếp trước mặt!

Nhưng hết cách rồi, loại uy hiếp này, hắn vẫn phải nhịn!

Ý tứ của Diệp Chân rất đơn giản, ngươi không nói chuyện bồi thường chiến tranh, ta sẽ không nói chuyện tiền chuộc, không nói chuyện tiền chuộc, Bích Lân Long Vương vẫn có thể mang Long Thái tử Ngao Tranh về.

Nhưng, nếu cứ cách một hai ngày, Diệp Chân thôi thúc Thần hồn cấm pháp một lần, nhi tử Ngao Tranh của hắn co giật phát điên một hai lần, toàn bộ hậu cung hắn, sợ là sẽ náo loạn.

Đến khi đó, nhi tử hắn chưa bị điên, hắn sẽ bị điên trước.

Vì lẽ đó, chỉ vẻn vẹn một câu nói, Diệp Chân đã làm cho Bích Lân Long Vương chỉ có thể bất đắc dĩ nói đến bồi thường chiến tranh lần đầu xuất hiện trên Hồng Hoang đại lục, bất đắc dĩ đọc thẻ ngọc Diệp Chân liệt kê ra!

- Cái gì, Bắc Hải Thủy Tộc giết chết một trăm linh chín vạn bách tính Bắc Hải quận? Đây không thể nào!

- Bắc Hải Thủy Tộc ta chủ yếu là cướp bóc Nhân tộc làm nô, làm sao có khả năng giết chết nhiều bách tính Bắc Hải như vậy?

- Hơn nữa, tổng cộng con dân Bắc Hải quận của ngươi cũng chỉ có ngàn vạn, bị chúng ta giết chết một phần mười, điều này sao có thể sao?

Chỉ số liệu đầu tiên liệt kê trong ngọc giản đã để Bích Lân Long Vương bất mãn, lớn tiếng hỏi.

Ánh mắt của Diệp Chân lại trừng lớn.

- Đây là các bộ quan chức thuộc quyền của Bắc Hải quận báo lên danh sách tổn thất, này là còn chưa người mất tích, nếu như ngươi nói con số này không đúng, bản Tử Tước sẽ gửi tin tức cho bọn họ, để bọn họ thống kê lại?

Diệp Chân trả lời như rất có lòng tốt, lại làm cho Bích Lân Long Vương cực kỳ uất ức.

Hiện tại, hắn chính là cá nằm trên thớt, dám để cho Diệp Chân đi thống kê lại sao?

Bích Lân Long Vương lại không phải ngày thứ nhất lăn lộn bên ngoài, hắn dám cam đoan, nếu hắn dám để cho Diệp Chân thống kê lại một phen, mấy con số này không chỉ tăng gấp đôi, tăng thêm hai, ba phần mười nữa cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Đương nhiên, như Bích Lân Long Vương nói, đây chính là một phần mười toàn bộ nhân khẩu Bắc Hải quận, Bắc Hải Thủy Tộc làm sao có khả năng trực tiếp giết chết nhiều bách tích như vậy?

Trên thực tế, con số này, Diệp Chân dựa theo số bách tính mà đại quân dưới trướng hắn giải cứu ra, như cứu ra hơn bảy mươi vạn tù binh ở Ngưu Tâm sơn cũng tính vào.

Trong một trăm linh chín vạn này, một trăm linh ba vạn người, tất cả đều là tù binh, có ba mươi tám ngàn người tử vong, còn có hai mươi hai ngàn người thuộc về danh sách mất tích.

Theo hạ quan viên quản lý nơi đó nói, bách tình thường dân vô cùng thông minh, những bách tính mất tích này, đại đa số đều biến mất trước khi lũ lụt dâng lên, sau khi lũ lụt rút xuống, phần lớn đều sẽ xuất hiện lần nữa.

- Mỗi người bị giết chết tương đương với mười khối Thượng phẩm Linh thạch, đây không thể nào! Bách tính Đại Chu các ngươi, dù bán làm nô lệ, thậm chí nam tử trưởng thành cường tráng cũng chỉ có giá nửa khối Thượng phẩm Linh thạch!

Bích Lân Long Vương thắc mắc hỏi.

- Long Vương các hạ cũng nói rồi, nửa khối Thượng phẩm Linh thạch đó là giá cả nô lệ. Nhưng, con dân Đại Chu ta chính là Hồng Hoang huyết mạch đời sau, cao quý cỡ nào, so với những tên bị gọi là nô lệ, cao quý hơn gấp trăm lần!

- Nói thật, Diệp mỗ không có lấy gấp trăm lần, giá cả mỗi người năm mươi khối Thượng phẩm Linh thạch, đã là rất phóng khoáng.

Lời này vừa nói ra, Bích Lân Long Vương suýt chút nữa thổ huyết tại chỗ, đây là người có lòng tốt?

Ta khinh!

Trong suy nghĩ của hắn, Thủy Tộc giết chết Nhân tộc, tuyệt đối sẽ không vượt quá năm mươi ngàn, nhưng Diệp Chân lại đem con số này khai gấp hơn hai mươi lần, thật sự quá vô liêm sỉ rồi!

- Một khối, một khối Thượng phẩm Linh thạch, đã là giá trên trời, bách tính Đại Chu các ngươi, gộp lại tài sản toàn gia, cũng chưa chắc có một khối Thượng phẩm Linh thạch!

Bích Lân Long Vương nói.

- Một khối, không thể, chín khối, ít nhất cũng phải chín khối Thượng phẩm Linh thạch!

- Chín khối tuyệt đối không thể...

Trải qua gần ba mươi phút, sau khi nước dãi bắn tứ tung, giá cả cuối cùng chốt ở năm khối Thượng phẩm Linh thạch cho một mạng người.

Điều này làm cho Bích Lân Long Vương có chút vui mừng, Diệp Chân đưa ra cái giá trên trời, hắn thương lượng giảm được một nửa, cũng giảm thiếu được chút tổn thất, dù sao trong tay Diệp Chân cũng đang nắm điểm yếu của hắn, nếu không hé miệng hạ giá, cuối cùng, hắn không đồng ý cũng phải đồng ý.

Nhưng cái giá này, vẫn làm cho hắn rất đau lòng, dù cho hắn nắm giữ hai mươi phần trăm địa bàn gần Bắc Hải, Bắc Hải rộng lớn cỡ nào, dù cho chỉ năm phần trăm địa bàn, diện tích này, cũng gần với hơn trăm châu lớn của Đại Chu!

Một trăm linh chín vạn người, tiền bồi thường mỗi người năm khối Thượng phẩm Linh thạch, tổng cổng là năm trăm bốn mươi vạn Thượng phẩm Linh thạch.

Đây chính là Thượng phẩm Linh thạch!

Tương đương với hơn năm tỷ khối Trung phẩm Linh Thạch.

Quao, con số này, cũng chỉ là một phần mười tổng thu vào một năm của Bích Lân Long cung mà, còn nếu chỉ tính thu không chính là một nửa!

Bích Lân Long Vương không đau lòng mới lạ.

Dù sao trên địa bàn do Bích Lân Long cung hắn nắm giữ, tương đương với hơn trăn châu lớn của Đại Chu, nhưng thu vào lại không bằng một phần mười hơn trăm châu lớn của Đại Chu.

- Bốn mươi bảy ngàn binh sĩ chết trận, hai trăm bảy mươi lắm nghìn người bị thương, Bắc Hải quận có tổng cộng chỉ hơn ba mươi vạn vạn binh sĩ, ngươi đây chính là liệt vào toàn bộ đại quân hả?

Bích Lân Long Vương ngoác mồm lè lưỡi nhìn về phía Diệp Chân.

- Long Vương các hạ, ngươi nói không sai, vì ứng đối với lần xâm lấn này do Thái tử Ngao Tranh của người chỉ huy, tất cả binh sĩ Bắc Hải quận chúng ta đều đã tham chiến, nói thật, còn phát động dân binh, ta vẫn chưa tính vào!

Diệp Chân nói.

- Nhưng lần này các ngươi tham chiến, toàn bộ đều bằng quân giới, làm sao có khả năng chết trận nhiều như vậy?

Vẻ mặt của Bích Lân Long Vương không tin!

Trong tin tức do Thủy Hạt Tướng quân Âm Thuyên gửi về, binh sĩ Bắc Hải quận thương vong nhiều, thế nhưng tổng số lính chết trận, tuyệt đối sẽ không vượt quá hai mươi ngàn!

Trên thực tế, tình báo này của Thủy Hạt Tướng quân Âm Thuyên vẫn không chính xác, binh sĩ Bắc Hải quận, chết trận hơn một vạn năm ngàn ba trăm người, người bị thương, chừng năm mười vạn.

Nhưng, cơ hội lừa đảo tốt như vậy, Diệp Chân không nắm lấy, chính là lãng phí.

Nói thật, binh sĩ chết trận chỉ báo lên bốn mươi bảy ngàn người, nhưng do da mặt Diệp Chân mỏng, muốn khai láo nhiều hơn nữa, lại không làm được, mới báo một con số như thế.

- Long Vương các hạ, không nói gạt ngươi, chính là hiện tại, những Bắc Hải Thủy Tộc chạy tán loạn kia, còn đang tùy tiện chiến đấu với đại quân dưới trướng ta, hiện tại con số chết trận này, vẫn chưa thống kê đủ, nếu không, bản Tử Tước lại để các Tướng quân một lần nữa thống kê lại?

Diệp Chân giả bộ có lòng tốt hỏi.

Vẫn như cũ!

Bích Lân Long Vương lại tức giận muốn thổ huyết.

Lại thống kê, con số chỉ có thể càng nhiều!

Nhưng lúc này, hắn chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn!

Nếu trước đó lấy ra năm triệu Thượng phẩm Linh thạch, lấy thêm một chút, cũng không phải chuyện lớn gì!

Trong nháy mắt tiếp theo, liếc mắt tới khoản bồi thường Diệp Chân đưa ra, dù cho Bích Lân Long Vương có hết sức, cũng hét rầm lên.

- Một tên chết trận, ngươi muốn một ngàn khối Thượng phẩm Linh thạch? Bị thương, ngươi muốn một trăm khối Thượng phẩm Linh thạch?

Binh sĩ Nhân tộc các ngươi chính là tu luyện tới Chú Mạch cảnh, cũng chỉ tiêu hao chưa tới mười khối Thượng phẩm Linh thạch mà? Con số này, tuyệt đối không thể!

Nằm ngoài dự liệu của Bích Lân Long Vương, lần này, Diệp Chân lại không có cò kè mặc cả với Bích Lân Long Vương, ngược lại đưa tay nói.

- Long Vương các hạ, trước khi đàm luận mục kế tiếp, ngươi trước tiên phải trả đủ bồi thường chiến tranh tử vong bách tính vừa rồi mới bàn xong, xong, chúng ta lại tiếp tục thương lượng!

- Đây không thể nào!

Trước tiên, Bích Lân Long Vương cực kỳ kiên quyết từ chối.

- Sau khi thương lượng xong tất cả, bản vương mới trả một lần!

Bích Lân Long Vương không ngốc, nếu trả sớm, e sợ đàm phán phía sau, sẽ càng ngày càng khó!

Nhưng, Diệp Chân còn cứng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Bích Lân Long Vương!

- Đã như vậy, vậy chúng ta cũng không cần thương lượng tiếp!

Nói xong, Diệp Chân đứng dậy, xoay người rời đi!

- Khoan.

Bích Lân Long Vương ngốc tại chỗ, nhìn bóng lưng Diệp Chân muốn rời đi, hung quang bắn ra bốn phía trong mắt, muốn ra tay lại không dám!

Nhưng, hắn lại không thể mặc cho Diệp Chân đi như vậy.