← Quay lại trang sách

Chương 1449 Chỉ Điểm Giang Sơn (2)

Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.

- Ta chán ghét loại buồn nôn này!

Âm thanh của A Sửu rất khó chịu.

- Tên này tinh thông các loại sức mạnh Ngũ Hành, còn có vài loại thiên phú thần thông cường hãn, tuy rằng sức chiến đấu cường hãn, nhưng ở thời kỳ Thái Cổ, vẫn thuộc về loại cấp bậc chó giữ cửa.

- Đại Năng Thái Cổ, thích nhất dùng cách gọi gia hỏa giữ nhà, phòng hộ động phủ.

- Đại gia ta mấy lần thất thủ trong tay tổ tông nó, tuy không nhiều, nhưng vẫn thuộc về kiểu buồn nôn, có thể trêu đùa trong tay!

A Sửu rất khó chịu nói.

A Sửu không nói như vậy còn tốt, nói như vậy, Diệp Chân không muốn thu nữa, đó mới là kẻ ngu si.

Có thể cho gia hỏa A Sửu thất thủ, tuyệt đối không yếu.

- Nhưng, tên kia so với để ta bị thất thủ, trước mắt gia hỏa buồn nôn này, vừa mới ra đời không khác nhau gì cả.

A Sửu nói rằng.

- Ta thu, ngươi làm Lão Đại nó không phải xong việc sao?

- Có biện pháp đơn giản cấp tốc thu thập cái tên này hay không?

Diệp Chân hỏi.

Trong các phương pháp ở Khóa Hồn thuật, có liệt kê vài cách Khóa Hồn thuật nhưng không cách nào khống chế sinh vật mạnh mẽ, Cửu Đầu Trùng - Thái Cổ Yêu thú chính là một loại trong đó.

Cửu Đầu Trùng mọc ra chín đầu, chín đầu này, tồn tại như chín thân thể thật, trong đầu mỗi tên, đều có một đạo Tiên Thiên Thần hồn.

Nhưng bản nguyên Tiên Thiên Thần hồn của nó giấu ở trong cái đầu nào, sẽ không biết được.

Chín cái đầu khổng lồ như thế, muốn đánh nó hôn mê, chính là chuyện không thể nào.

Dù đánh hôn mê, Diệp Chân dùng sức mạnh Thần Hồn, cào trong mỗi cái đầu, tìm kiếm một đạo bản nguyên Tiên Thiên Thần hồn, đợi đến khi tìm được, Cửu Đầu Trùng này cũng sẽ bị Diệp Chân hành hạ đến chết.

Đối mặt với thần hồn truyền âm của Diệp Chân, Cửu Đầu Trùng không có bất kỳ đáp lại, hình như cũng không có hứng thú, điều này làm cho Diệp Chân hơi lúng túng.

Để Diệp Chân tìm một phương pháp đơn giản nhất, hữu hiệu nhất, đánh cho khuất phục, thì dễ hơn không?

Vừa nghĩ đến, ánh mắt của Diệp Chân đã nhìn về phía Thái Thượng Đại trưởng lão Long Minh - Sử Huỳnh, ở chỗ của bọn họ, có thể có pháp môn khống chế Cửu Đầu Trùng này.

- Cái lão, thương lượng như thế nào?

Diệp Chân hỏi.

Sắc mặt của Cái Quân có chút khó coi.

- Đại Thánh, bọn họ đồng ý thần phục, để Đại Thánh điều khiển, nhưng, lại không muốn thả ra Thần hồn để Đại Thánh thu cấm!

Nghe vậy, Diệp Chân chợt cười lạnh thành tiếng.

- Thực sự là cho thể diện mà không cần, ngươi thật sự cho rằng, ngươi không thả ra Thần hồn, ta sẽ không có cách nào lấy?

- Vốn là muốn dùng các ngươi, nên muốn cho các ngươi mấy phần mặt mũi, hiện tại, thể diện này, là các ngươi không cần!

Nói xong, năm ngón tay của Diệp Chân hơi co lại, một cái búa nước khổng lồ đã ngưng tụ ra, rồi mạnh mẽ đánh vào sau đầu Thái Thượng Đại trưởng lão Long Minh -

Sử Huỳnh.

Thoáng chốc, con mắt của Sử Huỳnh lồi ra, liếc một cái, đã ngất đi.

Trước mặt mọi người, ánh sáng Tứ sắc Tiên Thiên thần hồn của Diệp Chân như đao, dò vào trong đầu của Sử Huỳnh, sau mấy tức, cả người của Sử Huỳnh bị kéo lên, một tia bản nguyên Tiên Thiên Thần hồn đã bị Diệp Chân thu vào bên trong đầu.

Sau đó, Diệp Chân ra lệnh cho Cái Quân lay Sử Huỳnh tỉnh lại.

Trong nháy mắt tiếp theo, thần niệm của Diệp Chân hơi động, Sử Vinh luôn luôn vững vãng như núi, không hề biến sắc, đã cực kỳ thê thảm, lăn lộn kêu thảm thiết lên.

Diệp Chân lại không có bất kỳ ý muốn dừng lại, ngược lại thôi thúc Thần hồn cấm pháp càng thêm lợi hại, sau mấy tức, Sử Huỳnh ngày xưa uy phong lẫm lẫm lại như con tôm, co thân thể lại, kêu thảm thiết cực kỳ thê thảm, dưới mấy tức, âm thanh rất thảm.

Thậm chí.... Không thể khống chế!

Nhưng, lại không có bất kỳ ai dám cười nhạo vị Thái Thượng Đại trưởng lão này cả, vẻ mặt của mỗi tên đều sợ hãi nhìn Diệp Chân, mạnh mẽ thu cấm Thần hồn, thủ đoạn này, quá kinh người.

Nổi bật là trước đây ba người Cái Quân, Ninh Sĩ Dị, Âu Đột an ổn thuận theo Diệp Chân, lúc này mới hô to vui mừng.

Bằng không, hiện tại Sử Huỳnh chịu đựng tất cả, sợ là bọn họ cũng phải trải qua một lần.

Loại Thần hồn cấm pháp này kéo dài không tới trăm hơi thở, ngay cả Thái Thượng Đại trưởng lão Long Minh - Sử Huỳnh nổi danh cứng đầu, uy phong lẫm lẫm đều kêu cực kỳ thê thảm.

- Đại Thánh, ta..... Phục, ta..... Phục a...

Lúc này, Diệp Chân mới thu Thần hồn cấm pháp, xong, ngạo nghễ nói.

- Còn có ai muốn nói điều kiện, thử xem, cứ can đảm đứng ra!

Trong lúc nhất thời, những kẻ mạnh nhất trong Long Minh không ai dám đối diện với Diệp Chân, ngay cả Thái thượng Nhị Trưởng lão - Văn Phụ Quốc và Tam Trưởng lão - Hứa Nghi, cũng ngoan ngoãn cúi đầu nhìn mặt đất.

Diệp Chân giống cách khống chế như Vạn Tinh Lâu, chỉ khống chế thủ lĩnh, bên phía Long Minh, chỉ là ba vị Thái Thượng trưởng lão, còn có tân Long Vương và Long Vương tiền nhiệm chín vực, cùng với tân Minh chủ Giang Tác còn chưa chấp chưởng quyền lực đã bị khống chế Thần hồn.

- Đem hải đồ của ngoại vực Tử Hải lại đây!

Sau khi Diệp Chân thu cấm Thần hồn của mỗi thành viên Long Minh, đột nhiên ra lệnh.

Sau mấy tức, Diệp Chân cầm tấm hải đồ to do đám người Sử Huỳnh, Văn Phụ Quốc lấy tới, tiện tay vẽ mấy cái vòng, còn có một phương hướng.

- Từ hôm nay trở đi, trừ hai địa phương này, còn có những hòn đảo Vạn Tinh Lâu đang khống chế ở bên ngoài, còn ta lấy khu vực Tây Hải vực, còn lại toàn bộ giao cho Long Minh các ngươi khống chế.

- Hơn nữa, nhất định phải khống chế hết, trong vòng ba năm, các ngươi phải triệt nhất thống vùng Tây Hải vực của ngoại vực Tử Hải!

- Có thể làm được hay không?

Diệp Chân nhìn về phía ba người Sử Huỳnh, còn có Văn Phụ Quốc, Hứa Nghi vừa mới bị thu cấm Thần hồn.

Ba người liếc mắt nhìn nhau, Văn Phụ Quốc mở miệng.

- Đại Thánh, ngoại vực Tử Hải cực kỳ rộng lớn, nếu muốn khống chế hết, dựa vào sức mạnh Long Minh chúng ta, mà chỉ có thời gian ba năm, sợ là không đủ!

- Nếu thêm vào cái này, có đủ hay không?

Diệp Chân tiện tay quăng ra một cái trữ vật giới chỉ, bên trong có ba ngàn bộ hồn khí đặc chế cho cấm quân Đại Chu trên Hồng Hoang đại lục sử dụng, còn có ba vạn bộ thượng phẩm Linh khí đặc chế.

Phải biết, ở Chân Huyền đại lục, có rất võ giả Khai Phủ cảnh, đừng đừng nói thượng phẩm Linh khí, ngay cả hạ phẩm Linh khí cũng chưa được dùng tới.

Chớ nói chi là đặc chế, có thể tưởng tượng được, ba vạn bộ trung phẩm Linh khí đặc chế, sẽ có thể tăng lên sức chiến đấu của binh sĩ dưới trướng cỡ nào?

- Đủ, có những thứ này, tuyệt đối đủ, thậm chí còn không cần ba năm!

Hai mắt của Văn Phụ Quốc tỏa sáng, nói.

Tình cảnh này để các võ giả chứng kiến đột nhiên thì có một loại ước ao vô hình.

Tiện tay vung lên, ngoại vực Tử Hải khổng lồ đã bị Diệp Chân chia làm hai, chỉ điểm giang sơn.

- Vậy thì tốt, trên tấm thẻ ngọc có liệt kê vật liệu, phải toàn lực thu mua, càng nhiều càng tốt, nếu như có thể để ta thoả mãn, sẽ không thiếu chỗ tốt cho các ngươi!

Diệp Chân đưa ra một tấm thẻ ngọc giống như đúc tấm thẻ ngọc của Vạn Tinh Lâu.

Những thứ này, tất cả đều là Diệp Chân đang chuẩn bị, vì Hoàng Kim thông đạo sau này.

- Được, hiện tại, có thể nói cho ta nghe một chút các ngươi làm sao khống chế con Cửu Đầu Trùng này?

Diệp Chân hỏi.

Đến lúc này, đám người Long Minh sẽ không còn dám giấu giếm điều bất kỳ điều gì, bọn họ nhìn Diệp Chân, chút bí mật, căn bản sẽ không tính là cái gì.

Trời sinh!

Nói cho đúng là, xiềng xích khống chế Cửu Đầu Trùng này là trời sinh đã có.

Trong ghi chép của các đời Long Minh, khi người sáng lập Long Minh phát hiện Long Đảo, đã thì có một cái xiềng xích như vậy, ở phần cuối xiềng xích, phát hiện một ít cấm chế có thể lợi dụng.

Xong, bọn họ lợi dụng những cấm chế này, chế tác vài ngọc phù đặc thù, chỉ cần cầm trong tay loại ngọc phù đặc thù này, Cửu Đầu Trùng sẽ không công kích, ngược lại, sẽ rất vâng lời.

Ngay cả đối diện với một Khai Phủ cảnh ngũ trọng cũng không ngoại lệ.

Lâu dần, Cửu Đầu Trùng này biến thành Yêu thú phòng hộ Long Đảo, bất luận là ai cố gắng đi vào vòng xoáy Hải Nhãn hoặc võ giả xông tới trong lúc vô tình, đều sẽ biến thành đồ ăn của Cửu Đầu Trùng.

Mới để Long Đảo thành công ẩn giấu nhiều năm trong đáy biển như vậy, không bị ai phát hiện.

- Phần cuối xiềng xích có cấm chế đặc thù?

- Dẫn đường đi!

Diệp Chân ra lệnh.

Sau mấy tức, Diệp Chân đặt chân lên Long Đảo, bỗng trong lòng nổi lên một loại cảm giác ngột ngạt khó có thể hình dung và thân thiết hơi quỷ dị!