Chương 1450 Hàn Đàm Lão Quy Tái Hiện
Nói như thế nào đây, sau khi tự bước lên Long Đảo, Hắc Long linh trụ Diệp Chân liền du xảy, loại cảm giác đó, lại giống như con cá trở lại Đại Hải, Mãnh Hổ trở lại núi rừng, Long Đảo này tựa hồ có một loại cảm giác thân thiết không tên.
Loại cảm giác không tên trong lòng kia ngột ngạt, trên thực tế bắt nguồn từ sợ hãi.
Khí tức toàn bộ Long Đảo làm cho người ta có một loại sợ hãi bản năng xuất phát từ nội tâm, làm cho người ta có một loại cảm giác đối mặt với Hồng Hoang mãnh thú.
Theo cảm giác này, Diệp Chân dám cam đoan, toà Long Đảo trước mắt trăm phần trăm có quan hệ đến Hắc Long truyền thừa.
Rất nhanh, đám người Diệp Chân đã đến phần cuối xiềng xích, là một hồ sâu ở giữa Long Đảo, xung quanh có mấy toà cao phong vây quanh, Linh khí bàng bạc.
Trong đầm nước, một khối bia đá mọc đầy rêu cỏ xỉ đứng vững, bia đá tối tăm, phi thường bình thường, nhưng người vào đây, ai cũng sẽ không cho rằng như vậy.
Bởi vì xích sắt cực kỳ bình thường xuyên từ trong bia đá ra.
-Đại Thánh, ngươi xem, trên bia đá có phù văn thần bí, chúng ta sao chép lại dùng hình luyện chế thành phù, sẽ làm cho Cửu Đầu Trùng không dám có bất kỳ lỗ mãng nào!
Rất hiển nhiên, Thái Thượng đại trưởng lão Long Minh - Sử Huỳnh ở địa vị cao lâu ngày vẫn không chưa triệt để thích ứng việc làm cấp dưới của người khác, xưng hô tôn kính đối với Diệp Chân còn có chút cứng nhắc.
-Đáng tiếc, dùng phù văn sao chép trên tấm bia đá này luyện chế ngọc phù có thể làm cho này Cửu Đầu Trùng sợ hãi, chỉ có thể bảo vệ người chúng ta tự do cất bước ở bên cạnh Cửu Đầu Trùng, nhưng cũng không cách nào điều động Thái Cổ hung thú này, bằng không…
Trong lời nói Sử Huỳnh tràn đầy tiếc nuối, ý này không thể hiểu rõ hơn được, nếu bọn họ có thể điều động Cửu Đầu Trùng, chỉ sợ bọn họ đã sớm nhất thống toàn bộ
Ngoại Vực Tử Hải.
Điểm này, Diệp Chân không nghi ngờ, loại Thái Cổ hung thú như Cửu Đầu Trùng, đừng xem chỉ có tu vi Nhập Đạo Cảnh tam trọng, thế nhưng, tồn tại Thông Thần Cảnh bình thường đều không thể đối phó.
Trong cao thủ Chân Huyền đại lục Diệp Chân biết, ngay cả vị lão tổ tông Yêu Thần điện có huyết thống Đằng Xà cũng không phải đối thủ của nó.
-Bia đá?
Diệp Chân chậm rãi đưa tay sờ lên mặt bia đá, thần niệm lập tức theo bia đá mà hướng về chỗ sâu trong hồ nước.
Hồ nước rất sâu, nhưng để Diệp Chân khiếp sợ là chỗ sâu trong hồ nước có một cổ lực lượng kinh khủng.
Từng long hình phù văn (phù văn hình rồng) cực kỳ huyền ảo lăn lộn ở chỗ sâu trong hồ nước, thần niệm của Diệp Chân theo hồ nước tìm kiếm xuống dưới.
Chớp mắt thần niệm vừa chạm đến, long hình phù văn nằm dày đặc trong đầm nước trong nháy mắt này toàn bộ toả sáng.
Thoáng chốc, một luồng cự lực khủng bố liền bay lên từ hồ nước, giống như thủy triều vọt tới Diệp Chân.
Ầm!
Bàn tay Diệp Chân khoát lên bia đá bị bắn lên, sau đó, cỗ lực lượng này trực tiếp oanh vào trong cơ thể Diệp Chân, đánh Diệp Chân tung ra hơn trăm thước, miệng phun tiên huyết, trong cơ thể vang lên răng rắc răng rắc, tiếng gãy xương cực kỳ khó nghe.
Đám người Cái Quân kinh hô, mọi người dồn dập vây đến Diệp bên người Chân, gấp gáp hỏi thăm.
-Đại Thánh, ngươi ngươi không sao chứ?
-Đại Thánh?
Diệp Chân không nhúc nhích, giống như người chết, con ngươi không nhúc nhích lạnh lùng nhìn chằm chằm vào những gia hỏa vây lại đây, Diệp Chân muốn nhìn một chút khi hắn trọng thương, những người này sẽ có phản ứng gì.
Nếu có người dám to gan nổi lên dị tâm, Diệp Chân sẽ dạy hắn làm người!.
May mà, nhóm người từng trải kinh qua vô số mưa gió trước mắt không có một ai sinh ra dị tâm.
Sau mấy tức, Diệp Chân ra hiệu mọi người lui về phía sau.
Lực phản cực kỳ bá đạo oanh lùi giờ khắc này còn ngoan cố lưu lại trong cơ thể
Diệp Chân.
Nhưng may mắn là, Diệp Chân vận chuyển Hắc Long công pháp truyền thừa lại có thể chầm chậm hóa giải hấp thu loại lực lượng cực kỳ bá đạo này, thậm chí, trong quá trình hóa giải hấp thu, còn có thể mơ hồ lớn mạnh Hắc Thủy linh trụ của hắn.
Mỗi khi hóa giải một tia ánh sáng do long hình đạo văn bắn ra, Hắc Thủy linh trụ của Diệp Chân sẽ mạnh mẽ thêm một phần, Diệp Chân kinh ngạc phát hiện, mỗi khi luyện hóa một tia lực lượng lưu lại tương đương với hắn khổ tu một tháng.
Nửa canh giờ ngắn ngủi, Hắc Thủy linh trụ của Diệp Chân đã tăng cường hơn một nghìn đạo văn không trọn vẹn, Linh lực càng bão táp một đoạn dài.
Sau khi hóa sạch sẽ lực lượng phản chấn long hình phù văn trong cơ thể, Diệp Chân đột nhiên muốn tiếp tục dùng thần hồn tra xét bia đá kia.
Để long hình đạo văn trong long đàm lại phản kích hắn, lợi dụng lực lượng long hình đạo văn tàn dư ở trong người tu luyện, Diệp Chân nghĩ, làm thêm bốn, năm lần, hắn Hắc Thủy linh trụ có thể đạt đến Thông Thần Cảnh nhất trong đỉnh phong.
Đang lúc suy nghĩ, Diệp Chân đột nhiên cảm giác có ánh mắt nhìn kỹ, trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn thấy một bên bia đá phía trước Long Đàm, không biết khi nào đã xuất hiện thêm một đôi mắt to tròn, lúc này đang lặng lẽ nhìn kỹ Diệp Chân, ánh mắt thông suốt thanh minh.
Điều này làm cho Diệp Chân kinh hãi đến biến sắc, đây là thứ đồ gì, lại có thể lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong ngàn mét xung quanh hắn, nhìn kỹ hắn mà hắn còn không có cảm giác chút nào.
Hầu như là ngay khi ánh mắt Diệp Chân nhìn sang, sóng nước trong long đàm lăn lộn, một lão Quy vô cùng lớn hiện lên từ trong đàm, chớp mắt hiện lên, Diệp Chân kinh ngạc thốt lên một tiếng, biểu hiện lần thứ hai kịch biến.
Mấy người Cái quân, Sử Huỳnh cũng bị lão Quy đột nhiên xuất hiện dọa kinh hãi đến biến sắc.
Long Minh Thái Thượng đại trưởng lão - Sử Huỳnh càng chỉ vào này lão Quy nói.
- Ngươi là yêu nghiệt phương nào, làm sao xuất hiện trong trọng địa Long Đảo ta?
Lão Quy không chút nào để ý tới Sử Huỳnh, ánh mắt cực kỳ trong suốt lẳng lặng nhìn Diệp Chân, mang theo ẩn ý.
-Người là Quy lão tiền bối?
-Người là Quy lão tiền bối từng xuất hiện trong Hắc Thủy di phủ?
Diệp Chân năm đó mới xuất đạo, thời điểm thăm dò Hắc Thủy di phủ, ở trong hàn đàm gặp phải lão Quy thần bí kia, rõ ràng nắm giữ ánh mắt thông suốt thanh minh như lão quy trước mắt.
Chỉ là năm đó Diệp Chân cũng không dòm ngó toàn cảnh, lúc này cũng không cách nào kết luận lão quy trước mắt chính là lão quy năm đó.
-Không ngờ thiếu chủ vẫn ghi nhớ lão nô!
-Quy nô ra mắt chủ thượng!
Từng chữ chầm chậm mà trầm thấp, thân hình lão quy trước mắt loáng một cái hóa thành một lão giả thân thể tập tễnh, tuổi già sức yếu lưng còng.
-Thiếu chủ? Chủ thượng?.
Danh xưng này để vẻ mặt Diệp Chân lần thứ hai trở nên cực kỳ kinh ngạc.
Diệp Chân nhớ, hắn và Hàn Đàm lão Quy mới chỉ thấy mặt một lần, năm đó chính là bởi vì Hàn Đàm lão Quy này, hắn mới được Hàn Băng Linh Tinh, xem như là một nữa ân nhân của Diệp Chân.
Thế nhưng đột nhiên nghe đối phương gọi mình là Thiếu chủ, Diệp Chân có chút khó tiếp thu.
-Chân Huyền đại lục mười vạn năm qua, trăm vạn người trúng cử, chỉ có thiếu chủ một người có thể có đại khí vận, có thể rời khỏi Chân Huyền đại lục, lại thu Thiên Đạo.
-Dựa theo quy củ bộ tộc ta, ngươi chính là thiếu chủ bộ tộc ta tương lai phụng dưỡng.
Tiếng nói của Lão Quy vô cùng chậm rãi, nhưng câu nói này lại để Diệp Chân cực kỳ khiếp sợ, chuyện hắn rời khỏi Chân Huyền đại lục, trừ với hắn và đi mấy người trốn chui trốn nhủi, cũng chỉ còn sót lại vị lão tổ tông Yêu Thần điện kia, không còn người nào hiểu rõ, lão quy trước mắt làm sao biết?
Diệp Chân cũng còn tốt, nhưng sáu người Cái Quân, Ninh Sĩ Dị, Âu Đột, Sử Huỳnh, Văn Phụ Quốc, Hứa Nghi một bên nghe được lão Quy câu nói này giống như bị sét đánh, triệt kinh ngạc đến ngây người.
Rời khỏi Chân Huyền đại lục?
Lại thu Thiên Đạo?
Dĩ nhiên có phương pháp rời khỏi Chân Huyền đại lục thu được Thiên Đạo?
Mà phương pháp thì bị Trấn Hải Đại Thánh Diệp Chân trước mặt nắm trong tay.
Trong lúc nhất thời, sau khi sáu người ngạc nhiên mừng rỡ, mỗi người đều âm thầm vui mừng, vui mừng vì mình làm ra chính xác lựa chọn.
Tu vi bọn họ đã đến đỉnh, chuyện mong đợi nhất chính là rời khỏi Chân Huyền đại lục, nhìn Hồng Hoang thế giới trong ghi chép Thượng Cổ kia.
Đáng tiếc, nhiều năm như vậy, không có bất kỳ phương pháp nào.
Bây giờ, Diệp Chân vừa rồi thu cấm Thần hồn bọn họ có phương pháp.
Trong thời gian ngắn, hết thảy không tình nguyện lúc trước liền tiêu tan không còn một mống.
Cái Quân càng cực kỳ vui mừng, bởi vì hắn rõ ràng, theo lời lão quy trước mắt, có thể bị Diệp Chân thu cấm Thần hồn là một loại tư cách và vinh hạnh.
Bằng không, nhân gia dựa vào cái gì mang ngươi rời khỏi Chân Huyền đại lục?
Loại bí mật này, không phải người tuyệt đối có thể tin tưởng, không thể báo.
So với bọn họ, trọng điểm của Diệp Chân nhưng không ở điểm này.
- Quy lão tiền bối, trăm vạn người trúng cử, có ý gì?
- Rất đơn giản, cái gọi Hắc Thủy di phủ, Hắc Long Cổ Địa, đều là một loại phương thức chọn người nhân tuyển mà thôi, có rất nhiều cái gọi di phủ bí cảnh, vốn là do bộ tộc ta chế tạo ra.
Lão Quy nói để người nghe có chút kinh hãi, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại cũng có khả năng rất lớn.
Sau đó, Diệp Chân vẫy để đám người Cái Quân, Sử Huỳnh lui lại, đơn phương cẩn thận nói chuyện với lão Quy.
Mà Hàn Đàm lão Quy không nói thì thôi, nói ra lại làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết, nói cho Diệp Chân biết một cái lại một cái bí ẩn kinh thiên, nổi bật nhất là Long Đảo mà bọn họ đang đứng.
Chân thực, đây không phải đảo gì cả! (~^~).