Chương 1471 Đại Nhĩ Đóa (2)
Càng có hào khách đằng đằng sát khí điều khiển linh chu tạo hình kỳ lạ đi tới, nói chung, dọc theo con đường này, Diệp Chân mở mang tầm mắt, còn chưa tới Loạn Không đảo, cũng đã đã được kiến thức phồn hoa thị tập Vạn Giới.
Tứ hải Hồng Hoang đại lục, xưa nay có tên tuổi Vạn Giới thị tập.
Lai lịch cái tên này rất đơn giản, trong chín phần mười ngàn tộc vạn giới Chư
Thiên đại tiểu thế giới giao dịch với Hồng Hoang đại lục đều tập trung tại các chợ cỡ lớn trên các đảo lớn trong tứ hải Hồng Hoang đại lục.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu triều đình tứ hải đến nay có thể có địa vị ngang nhau với Đại Chu Đế Quốc, Ma tộc.
Kỳ thực, sớm nhất trước đây, loại chợ giao dịch kiểu này mọc lên như nấm, hơn nữa phần lớn đều tập trung tại cảnh nội Đại Chu Đế Quốc.
Nhưng Đại Chu Đế Quốc là một đế quốc thống nhất cực kỳ bá đạo, Đại Chu luật lại như một đạo lưỡi dao sắc bén treo lơ lửng trên đỉnh đầu mỗi người.
Mà loại chợ có thể tập trung ngàn tộc vạn giới trong Chư Thiên đại tiểu thế giới giao dịch tới Hồng Hoang đại lục, ẩn giấu bao nhiêu tấm màn đen, không cách nào tưởng tượng được.
Nói ra một ví dụ đơn giản, một Vương tộc Hoàng tử trong tiểu thế giới nào đó, muốn dựa vào vũ lực thu được hoàng vị nên đến Hồng Hoang đại lục cầu mua quân giới đại uy lực.
Thiên hạ này, luận chế tạo quân giới, Đại Chu nói thứ hai, không ai dám nói đệ nhất.
Đại Chu xuất phẩm những quân giới bị quản chế kia, chính là lựa chọn hàng đầu của tất cả mọi người.
Nhưng vấn đề đến, những quân giới có uy lực mạnh mẽ là nghiêm cấm tự mình buôn bán, đừng nói bán cho ngoại tộc, dù mình nắm giữ, một khi bị phát hiện, cũng phải bị bêu đầu.
Như vậy, nhu cầu của vị hoàng tử này như thế nào được giải quyết?
Khởi đầu, chỉ có thể ra giá cao cầu mua trong chợ tại cảnh nội Đại Chu Đế Quốc.
Chỉ cần lợi nhuận đủ cao, những vương công quý tộc Đại Chu sẽ không thể không động tâm.
Nhưng đừng quên, Đại Chu Tuần Tra Ti làm gì, còn có bí giám trực thuộc hoàng đế, tất cả đều dựa vào cái này ăn cơm, huống chi, vương công quý tộc nào không có mấy kẻ thù?.
Chuyện này làm lâu, chung quy sẽ phải lộ ra sơ sót rồi bị thanh toán.
Chỗ chết người nhất chính là, Đại Chu làm việc phi thường bá đạo, không chỉ có muốn thanh toán vương công quý tộc phạm tội, ngay cả Hoàng tử vị tiểu thế giới mua quân giới vi phạm lệnh cấm kia cũng sẽ bị thu thập.
Ngoài ra, tập trung đến những cái chợ này, thương nhân đến từ Chư Thiên Vạn Giới mang theo đủ loại thiên tài địa bảo hiếm thấy, còn có một ít bảo bối cực kỳ tốt, mà những quý tộc Đại Chu kia nếu tham lam, hoặc là nói tạo áp lực để mua giá thấp không hề có hạn cuối.
Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, thậm chí vận dụng lực lượng quân đội cũng phải đoạt tới tay.
Mà trong khái niệm Đại Chu, những dị tộc kia, cho dù là Nhân tộc, chỉ cần không phải con dân Đại Chu, chính là giun dế.
Đoạt liền đoạt, giết liền giết.
Không chỉ sẽ không trừng trị, còn có thể xem đây là vinh quang.
Đối với Diệp Chân từng có kinh nghiệm máu lửa giao chiến với dị tộc tới nói, trong đáy lòng Diệp Chân, cũng khá tán thành làm như vậy, tuy rằng vương công quý tộc Đại Chu ăn uống thực sự quá khó coi, quả thực không xưng đến hai chữ ăn uống.
Nhưng vấn đề là, người trong ngàn tộc vạn giới Chư Thiên đại tiểu thế giới ở ngoài Đại Chu cũng không ngốc.
Sau khi ăn qua một hai lần thiệt thòi, sẽ không ngốc đến đưa tới cửa để ngươi giết.
Kết quả là, những thương nhân kia bắt đầu tìm kiếm nơi giao dịch mới, rất nhanh, tứ hải Hồng Hoang đại lục tiến vào tầm mắt của bọn họ.
Tứ hải có diện tích cực kỳ rộng lớn, có người nói, cho đến bây giờ, còn có không có ai có thể do thám hết.
Đếm mãi không hết hòn đảo to nhỏ trong Tứ hải, quan trọng nhất chính là, triều đình tứ hải quản lý tứ hải phi thường phân tán, tuy có Long quân, Long Vương, Thủy Quân thống trị Thủy tộc, nhưng phi thường phân tán, ai cũng có thể đến, ai cũng có thể đi, toàn dựa vào thực lực nói thật.
Thời điểm những Thủy Quân, Long Vương đó muốn ăn đen nhưng không có năng lực tập quyền như Đại Chu, trước khi làm việc, còn phải suy nghĩ một chút hậu quả.
Dựa theo tình trạng này, một ít hòn đảo trong tứ hải dần dần thành tụ tập nơi Chư Thiên Vạn Giới giao dịch, thành nơi hàng hóa của cải Chư Thiên Vạn Giới lưu thông.
Năm đó, Đại Chu Đế Quốc không tiếc vốn liếng giết vào Bắc Hải, chưa chắc không có ý nghĩ thông qua thống trị Bắc Hải thậm chí là tứ hải, sau đó sẽ một lần nữa nắm chặt nơi hàng hóa Chư Thiên Vạn Giới giao dịch tập hợp vào trong tay.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn thất bại trầm trọng.
Cuối cùng, qua nhiều năm như thế, những thương nhân lớn nhỏ, quý tộc nhà giàu sau lưng xây dựng lên vô số hòn đảo giao dịch lớn nhỏ trong Hồng Hoang tứ hải, từng người hưng thịnh mấy ngàn năm, luân phiên phát triển.
Bất quá, chân chính có thể xưng Khư Thị cỡ lớn tụ tập gần như tất cả thiên tài địa bảo Chư Thiên Vạn Giới, trong Hồng Hoang tứ hải, cũng chỉ có mười nơi.
Con số này căn cứ theo quy mô giao dịch biến hóa.
Như khư thị giao dịch ở trên Loạn Không đảo chính là một khư thị cỡ lớn mới quật khởi lên gần năm ngàn năm qua.
Còn như Ngũ Tiên đảo thì khá là cổ xưa, có người nói, đã có lịch sử mấy trăm ngàn năm.
Cho tới các loại khư thị cỡ lớn khác đều phân bố ở ba biển mặt khác ngoài Bắc Hải.
Ngày thứ sáu, thời điểm Diệp Chân vừa bay lên tới không trung nhìn thấy Loạn Không đảo, trước hết hít vào một ngụm khí lạnh.
Loạn Không đảo trước mắt, diện tích ước chừng có chu vi hai ngàn dặm, nhưng toàn bộ trên đảo, xây dựng vô số kiến trúc lít nha lít nhít, trình độ chặt chẽ của các kiến trúc so với Lạc Ấp thì chỉ có hơn chứ không kém.
Các đại cảng mỗi bên xung quanh Hải đảo, dừng lại đầy thương thuyền lớn nhỏ, trong đó một nửa thậm chí nhiều hơn, tất cả đều đều thuộc về thương thuyền của quý tộc Đại Chu.
Không chỉ có thương thuyền, trong vô số hòn đảo giao dịch trong tứ hải, sau lưng ba phần mười hòn đảo đều có cái bóng của vương công quý tộc Đại Chu.
Chính như trước đây hiểu biết, Vạn Giới tập thị trong Hồng Hoang tứ hải, quản lý cực kỳ rộng rãi.
Không có bất kỳ kiểm tra gì, càng không có cái gọi là cửa thành thuế như khi tiến vào biên cảnh Đại Chu, cũng không có luật pháp như cấm không cho phép phi hành, rất dễ dàng tiến vào trên không đảo bay tới bay lui.
Giữa lúc Diệp Chân nhìn đầy lít nha lít nhít kiến trúc trong mấy vạn nhà thậm chí là mấy trăm ngàn nhà Thương gia mà phát sầu, hơn trăm đạo lưu quang đã bay lên từ trên đảo, trực tiếp nhằm phía Diệp Chân.
Tình cảnh này để Diệp Chân giật mình, còn tưởng rằng có người muốn xuống tay với hắn.
Nhưng rất xa, người xông lên nhanh nhất kia đã hướng về phía Diệp Chân mở ra hai tay, lớn tiếng noi.
- Vị công tử này, ta là môi giới đứng đầu nhất trên Loạn Không đảo, hết thảy trên Thương gia Loạn Không đảo, ta đều biết, tám phần mười Thương gia trên Loạn Không đảo đều có quan hệ với ta, có hơn năm phần mười Thương gia trên Loạn Không đảo đều sẽ đưa ra ưu đãi rất lớn cho ta.
- Ta một ngày, chỉ cần một viên hạ phẩm Niệm Linh Đan hoặc một trăm khối linh thạch trung phẩm làm tiền thù lao, ta tuyệt đối sẽ siêu.....
- Vị công tử này, ta mới là môi giới đứng đầu nhất Loạn Không đảo, ta.....
- Công tử, ta....
Trên trăm con con vịt đồng thời thét lên ầm ĩ là cảm giác gì, Diệp Chân hiện tại đang cảm giác được như thế.
Hơn trăm tên môi giới, tất cả hướng về phía Diệp Chân tự mình chào hàng, mỗi tên đều vỗ bộ ngực bảo đảm bản thân mình chính là môi giới đứng đầu nhất.
Nhưng Diệp Chân không tin.
Diệp Chân cảm giác, theo ánh mắt của tất cả những người đang đứng trước mặt, càng xem hắn như là một con dê béo đang đợi làm thịt, Diệp Chân rõ ràng, nếu thật sự thuê bọn họ, chỉ sợ sẽ không có kết quả gì tốt.
Nhưng hiện tại, Diệp Chân xác thực cần một môi giới để có thể dễ dàng tìm hiểu tình hình trên đảo, cũng như biết những thông tin mà mình cần biết.
Đột nhiên, ánh mắt Diệp Chân hơi động, ở phía ngoài đám môi giới đang vây tụ tới đứng xung quanh mình, hắn nhìn thấy một ánh mắt mang theo chờ mong rồi lại mang theo vài phần hờ hững.
Đó là một thanh niên gầy gò yếu yếu, một đôi lỗ tai hơi lớn hơn so người khác, làm cho hắn ở trong đám người đặc biệt lôi kéo sự chú ý của người ta.
-Ngươi, tên là gì?
Diệp Chân nhìn về phía tên thanh niên kia, lên tiếng hỏi.
-Bẩm báo công tử, ta tên Đại Nhĩ Đóa!
-Tiền thù lao một ngày của ta là ba viên hạ phẩm Niệm Linh Đan, hoặc là ba khối linh thạch thượng phẩm!
Thanh niên tên Đại Nhĩ Đóa đáp lời.
-À, tiền thù lao của ngươi lại đắc gấp ba lần của người khác?
Nghe được câu hỏi Diệp Chân, trong ánh mắt Đại Nhĩ Đóa toát ra vẻ thất vọng, trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lại đưa tay ngay về phía hắn.
- Vậy chọn ngươi đi!