Chương 1477 Trở Mặt
Thiếu chủ, là Ngôn đại chưởng quỹ Thông Thiên hào!
Hoa Trung quản gia đi ra ngoài liếc mắt nhìn, đã vội vã đến đây báo lại.
Nữ tử mặc một thân bạch y cung trang mới vừa vào cửa, hơi mỉm cười, ý xin lỗi hướng về phía Diệp Chân, xong đã chuyển hướng đến trước sảnh quán trà.
- Không nghĩ tới tiểu nữ tử vừa mới rời thuyền đã tìm kiếm một quán trà ngon để uống, lại có thể gặp phải Ngôn đại chưởng quỹ, thực sự là vinh hạnh của tiểu nữ tử!
- Hạ nhân không hiểu chuyện, kính xin Ngôn đại chưởng quỹ bao dung!
Vẻ mặt của Ngôn đại chưởng quỹ Thông Thiên hào khó chịu đứng chắp tay, thấy thế, cười ha ha, khẽ mỉm cười với nữ tử một thân bạch y cung trang.
- Đúng là đúng dịp, nếu như biết Trường Quân điện hạ tới, nói không chừng lão phu sẽ sớm chuẩn bị trà ngon, gặp qua Trường Quân điện hạ.
- Kính xin Trường Quân điện hạ đem danh sách thu mua lần này, đưa đến trong Thông Thiên hào, lão phu sẽ mau chóng chuẩn bị hàng cho Trường Quân điện hạ.
Ngôn Sí cười nói.
Điều này làm cho Diệp Chân đang ngồi ở trong thay đổi sắc mặt, không nghĩ tới, Ngôn Sí và Hoa Trường Quân này quen biết nhau, nghe ý tứ của hai người, hình như là đối tác trên phương diện làm ăn.
Hơn nữa, Ngôn Sí này gọi Hoa Trường Quân là điện hạ, danh xưng ‘điện hạ’ này, tuy rằng cũng không bị cấm dùng trên Hồng Hoang đại lục, nhưng cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện được gọi, có lẽ, thân phận của Hoa Trường Quân này cũng rất bất phàm.
Không tốt nhất cũng là nhi nữ của gia tộc vương công quý tộc gia được phong quốc.
- Như vậy, làm phiền Ngôn đại chưởng quỹ! Ngôn đại chưởng quỹ chính là đối tác làm ăn quan trọng của Hoa gia chúng ta, hôm nay tương phùng không bằng ngẫu nhiên gặp mặt, tốt nhất nên có mấy chén linh trà, đánh giá một, hai với Ngôn đại chưởng quỹ.
Hoa Trường Quân không nhanh không chậm nói.
Ngôn Sí đã vẫy vẫy tay.
- Trường Quân điện hạ chính là một trong những khách hàng của Thông Thiên hào chúng ta, nếu địa bàn đến Thông Thiên hào chúng ta, đương nhiên chúng ta sẽ tận tình tiếp khách.
- Nhưng, ngày hôm nay, lão phu đặc biệt đến tìm người khác, vì lẽ đó, chỉ có thể hôm nào lại mời tiệc Trường Quân điện hạ rồi!
- Tìm người khác?
Điều này làm cho Hoa Trường Quân còn có quản gia Hoa Trung có chút bất ngờ, hình như này trong quán trà, trừ bọn họ ra, không có người nào khác.
Trong nháy mắt tiếp theo, hai người đồng thời phản ứng lại, nhìn về phía Diệp Chân đang ngồi ngốc trongg tĩnh thất.
- Trường Quân điện hạ, Ngôn mỗ còn có chuyện quan trọng muốn nói với Địch công tử, nên xin mượn quán trà Trường Quân điện hạ bao, dùng một lát, có lẽ Trường Quân điện hạ sẽ không để tâm chứ?
Ngôn Sí nói.
Thần niệm trong con ngươi của Hoa Trường Quân thay đổi thật nhanh, trong giây lát đã ý thức được này vì sao Ngôn Sí lại đến vừa khéo như thế, vì sao phải làm việc bá đạo vọt vào quán trà như vậy?
Tất cả, đều vì Xích Âm thảo trong tay Diệp Chân.
- Á, cũng thật gian trùng hợp, Địch chưởng quỹ này cũng là khách mời tiểu nữ hẹn trước!
Ý thức được tầm quan trọng của Diệp Chân, Hoa Trường Quân lập tức chuyển biến thái độ.
- Á, thật sao?
Trên mặt Ngôn Sí bỗng lộ ra nụ cười để người rất không thoải mái, ngoài cười nhưng trong không cười.
- Đây cũng thật trùng hợp, hơn nữa càng trùng hợp chính là, Địch công tử này xuất ra mặt hàng là Xích Âm thảo. Nhưng, theo quy củ khư thị của Loạn Không đảo, lão phu coi trọng nhất là quy củ, chỉ có thể để lão phu nói chuyện trước.
Nói tới chỗ này, Ngôn Sí cười hì hì.
- Có lẽ Trường Quân điện hạ chọn mua thiên tài địa bảo, không chỉ có một loại Xích Âm thảo chứ?
Lời vừa nói, để trên mặt cười của Hoa Trường Quân treo lên một tầng sương trắng.
Đều đã lăn lộn trên thương trường, nàng làm sao có thể không biết ý vừa rồi của Ngôn Sí.
Giao dịch trên Loạn Không đảo, nhưng phải thủ quy củ, nếu không tuân theo quy củ, sẽ có thể có thể bị toàn thể Thương gia chống lại, đặc biệt là một trong mười đại cự đầu thương hội như Thông Thiên hào trên Loạn Không đảo.
Ngôn Sí đề cập đến vấn đề các nàng lần này chọn mua khẳng định không chỉ một loại Xích Âm thảo.
Ý uy hiếp kia rất rõ ràng, nếu ngươi muốn cướp Xích Âm thảo trước mắt này, vậy ngươi phải cân nhắc, hết ngày hôm nay, ngươi có thể thuận lợi chọn mua các hàng hóa khác từ Loạn Không đảo hay không?
Có lẽ, ngươi thu được một chút Xích Âm thảo giá rẻ, nhưng, hơn trăm loại thiên tài địa bảo khác trên danh sách chọn mua của ngươi, giá cả sẽ rất khó nói.
Càng đòi mạng chính là, tình huống như thế, trước đây, không phải chưa từng xuất hiện trên Loạn Không đảo.
Có người từ một hiệu buôn đi qua Loạn Không đảo, trực tiếp mua một nhóm Linh dược giá rẻ trong đảo hiệu buôn nơi đó cung cấp trên Loạn Không đảo, kết quả bị hiệu buôn phát hiện, bị tập thể nội bộ trong thương hội hạ lệnh chống lại, hàng hóa trên danh sách một nhà chọn mua kia, tất cả tăng giá gấp đôi.
Cuối cùng, bức nhà kia bóp mũi lại lấy giá cao gấp đôi giá thị trường, chọn mua hàng hóa khác, lại còn phải nhận lỗi xin lỗi, mới có thể qua một cửa như thế.
Suy nghĩ đến đây, Hoa Trường Quân đã quyết định từ bỏ!
Mặc dù Xích Âm thảo đối với các nàng cực kỳ quan trọng, nhưng tội gì bốc lên nguy hiểm lớn như vậy.
- Ha ha, tiểu nữ cũng rất hiểu nhất thủ quy củ, như vậy, Ngôn đại chưởng quỹ ngươi đến trước, xong, ta lại tâm sự với vị Địch chưởng quỹ này!
- Không dám!
- Địch chưởng quỹ, tiểu nữ xin được cáo lui trước!
Áy náy nói một câu này, Hoa Trường Quân mang theo một đám hầu gái và quản gia, rời đi quán trà này.
Nhìn Ngôn đại chưởng quỹ đi vào tĩnh thất, Diệp Chân lạnh lùng nói.
- Mũi của Ngôn đại chưởng quỹ, vẫn đúng rất thính!
- Lão phu có thể xem câu nói này là khen ngợi không?
Bị Diệp Chân chế nhạo, Ngôn Sí này không có bất kỳ không vui nào, ngược lại, ngồi đến trước mặt Diệp Chân, tự tay cầm lên một chén linh trà thổi.
Không mấy tức, một chén linh trà nóng hổi đã đặt ở trước mặt Diệp Chân.
- Địch công tử, lúc trước lão phu có sử dụng một chút thủ đoạn thương mại với Địch công tử, trêu Địch công tử không vui! Nhưng mà, thương nhân trục lợi, đây là bản tính, vì lẽ đó, những thủ đoạn kia, kính xin Địch công tử thứ lỗi.
- Lão phu lấy trà thay tửu, muốn bồi tội với Địch công tử!
Nói xong, một chén linh trà uống một hơi cạn sạch.
Sau đó, Ngôn Sí này cũng không cho Diệp Chân cơ hội mở miệng, trực tiếp nói.
- Lần này, lão phu mang theo thành ý đến tìm Địch công tử!
- Xích Âm thảo trong tay Địch công tử, mỗi cây lão phu đưa ra giá 50 khối linh thạch trung phẩm, bất luận bao nhiêu, thu mua sạch, hơn nữa là thu mua lâu dài!
Ngôn Sí đưa lên một tấm thẻ ngọc có viết hiệp ước thương mại.
Ngôn Sí thoải mái để Diệp Chân rất có chút bất ngờ, trở mặt này, biến hóa đúng là rất nhanh!
Lúc trước, khiến Diệp Chân tức giận như vậy, bây giờ lại thoải mái để hắn thấy có chút không đúng.
Nhìn Diệp Chân hơi kinh ngạc, Ngôn Sí lần thứ hai đưa lên một chiếc nhẫn trữ vật về phía Diệp Chân.
- Đây là một chút tâm ý Thông Thiên hào chúng ta, xong, mỗi một lần giao dịch, đều sẽ có một thành chỗ tốt số lượng giao dịch đưa cho Địch công tử!
Theo Ngôn Sí, loại hành vi thương mại này, đại thể đều là cách làm việc trong gia tộc, Vương quốc, thế lực, ai không muốn bản thân có chút chỗ tốt?
Nhưng trong mắt Diệp Chân, hành vi này của Ngôn Sí, đặc biệt buồn cười.
Hối lộ đến trên người người chủ trì là hắn, hiển nhiên, Ngôn Sí đã phán đoán sai lầm đối với thân phận của hắn.
Cái gọi là sự tình bất thường tất có nguy hiểm, sau đó, Diệp Chân cẩn thận suy tính một phen.
Đây là địa bàn của người ta, Diệp Chân vẫn phải cẩn thận một chút mới tốt.
Ngược lại, Xích Âm thảo trong tay Diệp Chân rất nhiều, xuất ra ngoài một chút cũng không sao cả, còn có thể ổn định Ngôn đại chưởng quỹ trước mắt, từ từ tiến hành điều tra.
- Ngôn đại chưởng quỹ, giá này, ta cũng rất hài lòng!
Bộ dáng của Diệp Chân diễn kịch rất có bài bản, vẻ mặt mừng rỡ thu lại hối lộ trong tay Ngôn đại chưởng quỹ, nhìn ra Ngôn Sí cười thầm không ngớt.
- Nhưng, lần này ta xuất ngoại, chỉ mang theo ba vạn cây Xích Âm thảo, ngày hôm trước, đã bán ra một chút, còn có gần hai mươi tám ngàn cây, có thể thành giao.
- Nhưng, phần hiệp ước thương mại này, ta cần nghiên cứu qua một chút, còn cần xin chỉ thị trưởng bối trong tộc, mới có thể quyết định được!
Diệp Chân cố ý nói dối Ngôn đại chưởng quỹ này.
- Không dám, không dám! Lão phu sẽ chờ tin tức tốt của Địch công tử!
Ngôn Sí nói.
Ngay sau đó, Diệp Chân đã giao dịch hai mươi tám ngàn cây Xích Âm thảo với Ngôn đại chưởng quỹ tại chỗ, tất cả giao dịch đều là linh thạch trung phẩm, giao dịch cực kỳ thuận lợi, lại lưu lại một bộ thông tin na di trận cỡ nhỏ dùng để liên lạc, lúc này, Ngôn đại chưởng quỹ mới cười híp mắt, rời đi quán trà.
Nhưng, khi bước ra khỏi cửa quán trà, gương mặt của Ngôn đại chưởng quỹ, đã trở nên cực kỳ u ám.
Nhanh chóng quay lại hiệu buôn Thông Thiên, vài tên chưởng quỹ cùng tiến lên, đồng thời Ngôn đại chưởng quỹ đã quát hỏi.
- Đã điều tra rõ chưa, tiểu tử đó làm sao liên lạc được với Hoa Trường Quân mới vừa tới Loạn Không đảo?