Chương 1476
Anh rể, ngươi cứ yên tâm, chuyện này, đánh chết ta cũng sẽ không hé nửa lời.
Cũng trong lúc Ngôn đại chưởng quỹ và Mã chưởng quỹ gia trì mấy tầng linh lực kết giới trong tĩnh thất giao lưu, một góc nào đó trên Loạn Không đảo, Đại Nhĩ
Đóa đang dùng dùng một đôi lỗ tai, lấy một loại tần suất phi thường nhẹ nhàng, lắng nghe cuộc nghị luận, nhanh chóng rung động, vẻ mặt đột nhiên chấn động, trở nên cực kỳ kinh ngạc.
Không qua bao lâu, cảm xúc của Đại Nhĩ Đóa đã trở nên cực kỳ băn khoăn.
Khi băn khoăn tại chỗ một lát xong, Đại Nhĩ Đóa đột nhiên thở dài một tiếng, âm thầm nở nụ cười khổ.
- Không có thần thông, biết nhiều bí ẩn như vậy có thể làm gì?
- Chuyện như vậy, tuyệt đối không phải người như ta có thể xen vào!
- Nếu ta như tùy tiện dính vào, sợ là chết như thế nào cũng không biết! Sợ là ta bán tình báo cho người khác, sợ rằng người đạt được tình báo, cũng sẽ ngay lập tức giết ta diệt khẩu....
Liên tiếp thở dài mấy tiếng, Đại Nhĩ Đóa lắc lắc cái đầu, lắc một đôi tai có chút khổng lồ, đi về phía vị trí tửu lâu của Diệp Chân.
Nếu Diệp Chân biết, Ngôn đại chưởng quỹ kia chỉ dựa vào một lần biểu hiện ngắn ngủi, chỉ dựa vào lưu lượng hàng hóa hắn báo ra, đã có thể thể suy đoán ra hắn có khả năng có một tiểu thế giới hoàn toàn mới.
Như vậy, đánh chết Diệp Chân, cũng tuyệt đối sẽ không ở Loạn Không đảo giống như con ruồi không đầu, tán loạn tìm kiếm con đường xuất hàng.
Đáng tiếc chính là, tất cả những thứ này, Diệp Chân quay lại tửu lâu hoàn toàn không biết gì.
Nhưng, ngay khi Diệp Chân quay lại tửu lâu không bao lâu, Đại Nhĩ Đóa đã đi tới tửu lâu lần thứ hai, xin mời Diệp Chân đi ra ngoài.
- Công tử, ta tìm tới một vị thương gia nhập hàng, giá cả của bọn họ cũng rất cao, hơn nữa tiền vốn cũng rất hùng hậu!
Sau khi Đại Nhĩ Đóa đi vào, trực tiếp nói ra, chỉ có điều, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân có mấy phần quái dị, nhưng loại ánh mắt quái dị này sau một lát đã biến mất, Diệp Chân cũng không phát hiện dị thường gì.
- À, ở nơi nào?
- Bẩm báo công tử, bọn họ dừng chân ở bến tàu, nếu ngươi muốn tiếp xúc một chút, vậy thì ta mang ngươi tới!
Đại Nhĩ Đóa nói.
- Dẫn đường đi!
Thuyền lui tới Loạn Không đảo vô số, không chỉ có Nhân tộc Đại Chu, còn có Ma tộc, đặc biệt là phiến nô Ma tộc, chuyện làm ăn cực kỳ sôi động, lui tới thuyền rất nhiều.
Dưới tình huống này, bến tàu Loạn Không đảo cũng rất nhiều.
Vốn cũng không phải mọi địa điểm đều thích hợp xây dựng bến tàu, nhưng đối với tính nhẫn nhịn của đại năng võ giả mà nói, nếu không thích hợp, vậy thì cải tạo để nó thích hợp là sẽ được sao?
Nên tạo thành tình huống cứ trăm dặm Loạn Không đảo sẽ có một bến tàu, bên trong mỗi bến tàu, đều là cự hạm như mây, thuyền lớn dài hơn ngàn mét, tùy tiện đã có thể thấy được.
Nơi này, muốn tìm nơi vắng người, vẫn đúng là không tìm được chỗ.
Dọc theo đường đi, Diệp Chân nhìn thấy không ít Ma tộc, tuy rằng tác phong Ma tộc giống nhau chính là rất hoành hành bá đạo, nhưng ở đây, dù cho đi ngang qua thương nhân Nhân tộc, cũng sẽ không dám gây xung đột.
Hoà thuận thì phát tài, đại khái chính là như thế.
Không ngừng có lượng lớn Ma tộc cấp thấp, đặc biệt là những Ma tộc lấy sắc dọa người, tỷ như Khôi Ma, Xà Ma, còn có Địa Ma cực nhanh, cực thích hợp khai thác mỏ, thành tốp thành tốp bị đưa tới, đưa tới thị trường giao dịch nô lệ.
Số lượng không ít nô lệ các tộc, đặc biệt là nữ nô Nhân tộc, bị đuổi tới thuyền, ánh mắt thẫn thờ vô thần kia, Diệp Chân nhìn cũng có chút bất đắc dĩ.
- Công tử, đã đến, chủ nhân trong chiếc cự hạm này, lần này chính là đến chọn mua Xích Âm thảo và Lưu Thạch đằng, công tử trực tiếp nói rõ là có thể đi vào.
- Nhưng, thời khắc công tử đi vào, tốt nhất đến bến trong tĩnh thất đối diện tàu, tuyệt đối không nên lên thuyền!
- Có thể tới nơi này, đều không phải người hiền lành gì, tuy trên đảo còn có ít quy tắc bảo hộ, nhưng nếu trên thuyền của bọn họ, vậy thì khó nói!
Đại Nhĩ Đóa nhắc nhở một tiếng.
Gật đầu, Diệp Chân dùng một tấm thẻ ngọc nặn ra một phần bái thiếp, đưa về phía thủ vệ thuyền lớn.
Diệp Chân hỗn vào trên Loạn Không đảo lâu như vậy, xem như đã học được một hai.
Trong phần bái thiếp này, thân phận của Diệp Chân càng thêm đơn giản, Nhị chưởng quỹ Thiên Dực thương hào Địch Khoát Hải, đồng thời đưa bái thiếp xong, ghi chú rõ đặc sản Thiên Dực thương hào là Xích Âm thảo và Lưu Thạch đằng!
Hai tên thủ vệ đứng ở mũi tàu cự hạm đều có tu vi Thông Thần cảnh hậu kỳ, Diệp Chân đoán, thủ vệ đều dùng võ giả Thông Thần cảnh hậu kỳ, chỉ sợ trên Hoa Dương cự hạm có cường giả Giới Vương cảnh tọa trấn.
Hiển nhiên, Diệp Chân cũng không phải khách hàng của Hoa Dương hào, hai tên thủ vệ, ngay trước mặt Diệp Chân, kiểm tra bái thiếp, chỉ liếc nhìn, thủ vệ bên trái đã thầm nói.
- Ồ, nhanh như vậy, lần này, chúng ta vừa tới một canh giờ, đã có thương nhân đến.....
- Nói nhảm gì đó, có thứ chủ thượng cần, nhanh đi thông báo!
Một tên thủ vệ khác thúc giục một câu.
Hai tên thủ vệ này chỉ vô ý tán gẫu một câu, nghe vào tai của Diệp Chân, để ánh mắt của Diệp Chân chuyển động.
Trong việc này đã lộ ra huyền cơ.
Trong lúc vô tình, thủ vệ này đã để lộ ra ý, chiếc cự hạm này đến Loạn Không đảo mới một canh giờ, vẫn chưa tiến hành bất kỳ hoạt động thương nghiệp nào, thậm chí chủ nhân của bọn họ đều vẫn chưa rời thuyền, làm sao Đại Nhĩ Đóa biết lần này trên danh sách mua hàng của bọn họ có Xích Âm thảo cùng Lưu Thạch đằng?
Điểm này, dù cho Đại Nhĩ Đóa ghi nhớ thuyền của bọn họ, sợ cũng không được.
Dù Diệp Chân không biết làm thế nào biết được sự tình, nhưng mà mỗi lần đội buôn thương phẩm đi mua buôn, đại đa số đều không giống nhau, hơn nữa còn là loại bảo mật này.
Dưới tình huống này, Đại Nhĩ Đóa làm sao mà biết?
Không chờ Diệp Chân ngẫm nghĩ, một lão giả có bộ dáng quản gia đã chạy ra từ trên cự hạm, vội nhìn về phía Diệp Chân, nhìn thấy Diệp Chân, vẻ mặt tươi cười chắp tay nói.
- Lão phu gọi Hoa Trung, gặp qua Địch chưởng quỹ!
- Địch chưởng quỹ thứ lỗi, Thiếu chủ nhà ta này vừa mới tới Loạn Không đảo, đi đường mệt nhọc, nên cần nghỉ ngơi chốc lát.
- Một hồi rửa mặt xong, sẽ đến gặp chưởng quỹ, nên đặc biệt phái lão phu đến mời chưởng quỹ đi qua dùng trà!
Diệp Chân biết, trước mắt, thái độ của Hoa quản gia này đối với hắn như vậy là có liên quan đến Xích Âm thảo và Lưu Thạch đằng.
Nhưng, Diệp Chân vẫn từ trong lời nói của vị Hoa quản gia này, nghe ra được mấy phần đầu mối.
Chủ nhân chiếc cự hạm này đúng là chưa từng xuống thuyền, vừa mới đến, chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi, còn chưa tiến hành bất kỳ hoạt động thương nghiệp nào, Đại Nhĩ Đóa này làm sao biết được danh sách thu mua của bọn họ?
Diệp Chân nghi hoặc, nhưng lúc này cũng chỉ có thể đáp lời.
- Đã như vậy, mời Hoa quản gia, ta đến quán trà trên bến tàu kia, chờ thiếu chủ của ngươi!
Diệp Chân nhớ tới Đại Nhĩ Đóa dặn dò, chớ lên thuyền.
- Ta biết, nhưng, Thiếu chủ nhà ta có dặn, nhất định không thể để Địch chưởng quỹ phật lòng, Địch chưởng quỹ đợi chút, ta đi đặt bao hết cả quán trà bên dưới, rồi sắp xếp một hồi!
Nói xong, Hoa quản gia vẫy tay, đã mang theo một đội hầu gái bay lượn hướng về phía một gian quán trà đối diện, nhìn kỹ trong ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Chân, Hoa quản gia mang tới một đội hầu gái kia, bắt đầu nhanh chóng thay đổi dụng cụ trong quán trà, trải lên tế thảm phẩm chất tinh xảo, mà lão bản quán trà kia, thì đang hưng phấn, đếm linh thạch ở trước cửa.
- Thật sự quá coi trọng…!
Thầm than một tiếng xong, Diệp Chân đã bị Hoa quản gia mời đi vào quán trà được đặt bao hết.
- Địch chưởng quỹ, không biết số lượng ngươi có thể cung cấp Xích Âm thảo và Lưu Thạch đằng là bao nhiêu? Có số lượng ba ngàn cây hay không?
Hoa quản gia đầu tiên dò hỏi.
- Ba ngàn cây sao?
Diệp Chân thay đổi sắc mặt.
- Quý phương lần này chọn mua số lượng, chỉ có ba ngàn cây sao?
Nghe vậy, ánh mắt của Hoa quản gia vui vẻ.
- Nói như vậy, loại Linh dược này của quý hào rất nhiều? Nếu nhiều hơn, số lượng cụ thể thu mua, còn phải xem Thiếu chủ nhà ta...
- Không cần phải nói, Xích Âm thảo, có bao nhiêu thì chúng ta muốn bấy nhiêu!
Một âm thanh khá êm tai chợt truyền đến từ ngoài cửa, bức rèm che nhấc lên, một cô nương mặc áo trắng, tiến vào tĩnh thất.
- Thiếu chủ, đây chính là Địch chưởng quỹ Thiên Dực thương hào! Địch chưởng quỹ, đây chính là Thiếu chủ nhà ta, Hoa.....
Không chờ Hoa quản gia giới thiệu hết, ngoài cửa quán trà, đột nhiên nổi lên âm thanh náo động.
- Cút ngay, toàn bộ Loạn Không đảo, sẽ không có nơi lão phu không thể vào!
Vẻ mặt của Diệp Chân bỗng biến đổi, đây là âm thanh của Ngôn đại chưởng quỹ
Thông Thiên hào!