Chương 1479 Hoài Bích Cũng Có Tội
Thấy thế, Hoa Trường Quân lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Làm sao, lẽ nào hàng trong tay Địch chưởng quỹ còn nhiều hơn so với số lượng này, sợ chúng ta không mua nổi sao?
- Chỉ đúng một phần, một năm Trường Quân điện hạ chỉ có thể mua bảy, tám phần mười lượng hàng của chúng ta!
Lúc này Diệp Chân cũng phải rất khiêm tốn, gặp người chỉ nói ra ba phần là thật.
- Chỉ là, cũng như trước đó Trường Quân điện hạ cân nhắc, là muốn cân nhắc lợi ích lâu dài!
- Gia tộc sau lưng chúng ta, sản xuất Linh dược có hơn một nghìn loại, hàng năm sản lượng khá lớn.
- Dựa vào một nhà hai nhà là tuyệt đối không mua hết!
Vì lẽ đó, lần này ta đi ra, chính là muốn tìm Đại Thương gia có thực lực hùng hậu, xuất hàng nhanh, có uy tín, có con đường có thể hợp tác lâu dài, làm đối tác hợp tác.
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, Hoa Trường Quân lại nháy mắt một cái.
- Địch chưởng quỹ, ý ngươi nói, gia tộc sau lưng các ngươi là dựa vào Linh dược mà sống, sản xuất Linh dược có hơn một nghìn loại, hàng năm sản lượng còn rất lớn?
- Không sai, thì sao?
Diệp Chân gật đầu.
- Địch chưởng quỹ, kỳ thực, ngươi quá thiếu kinh nghiệm, các ngươi có nguồn hàng như thế, tìm những Đại Thương đó gia hợp tác, sẽ rất chịu thiệt à?
Hoa Trường Quân nói.
Diệp Chân bất đắc dĩ nở nụ cười.
- Chúng ta đương nhiên biết, nhưng, chuyện này có thể làm sao? Chúng ta có hàng trong tay, nhưng không có đường dây tiêu thụ, cũng không để hư trong tay chứ?
- Không con đường, bản thân các ngươi có thể thành lập đường dây tiêu thụ!
Hoa Trường Quân nói.
Nghe vậy, Diệp Chân lần thứ hai cười cợt.
- Trường Quân điện hạ lại trêu đùa, tự bản thân thành lập đường dây tiêu thụ, nói nghe thì dễ?
Hoa Trường Quân lần thứ hai chớp con mắt một hồi, dùng một loại ánh mắt như thấy tên ngốc, nói.
- Địch chưởng quỹ, trong tay các ngươi đang nắm giữ Xích Âm thảo, Lưu Thạch đằng gần như là loại tài nguyên Linh dược có thể tạo ra tính lũng đoạn.
- Tùy tiện tìm một vài hải đảo có thị trường buôn bán (khư thị) quy mô nhỏ hơn, không cần các ngươi động thủ, chỉ cần thả tin tức này ra ngoài, sẽ có vô số
Thương gia tới cửa, đường dây tiêu thụ tự nhiên sẽ thành lập, không cần ở đây bị
Thông Thiên hào cưỡng ép?
- Như người thành lập Loạn Không đảo này, năm đó không phải dựa vào Phá Không Huyền Thạch độc nhất vô nhị nhanh chóng quật khởi, phát triển trở thành quy mô bây giờ sao?
Nghe vậy, Diệp Chân ngẩn người!
Chỉ mấy câu nói ngắn ngủi của Hoa Trường Quân đã mở ra một phương hướng hoàn toàn mới cho Diệp Chân!
- Nếu có một ngày Địch chưởng quỹ thành lập Vạn Thông hào, chớ quên thông báo cho Trường Quân, bất luận quý tiệm ở nơi nào, Trường Quân nhất định sẽ đến ủng hộ.
Trước cửa quán trà, Hoa Trường Quân đưa tiễn Diệp Chân.
- Nhất định!
Chắp tay xong, hắn lập tức nhanh chân rời đi.
Trong quán trà, hai người Diệp Chân và Hoa Trường Quân đã trao đổi phương thức liên lạc.
Hoa Trường Quân vẫn rất có thành ý với Diệp Chân, hai người đã ước định, bất luận Diệp Chân tự mình thành lập đường dây tiêu thụ hay không, nửa năm sau, Hoa Trường Quân đều sẽ liên hệ Diệp Chân, chọn mua Xích Âm thảo từ trong tay Diệp Chân.
Kỳ thực chính là hiện tại, số lượng Xích Âm thảo trong tay Diệp Chân, vẫn như cũ hơn trăm vạn cây, nhưng không dám lấy ra thêm.
Diệp Chân vừa mới giao dịch cho Ngôn Sí gần ba vạn cây Xích Âm thảo, nếu lại lấy thêm ra lượng lớn Xích Âm thảo, sẽ bị Hoa Trường Quân không rõ lai lịch nhìn chằm chằm, rước lấy phiền phức, cũng sẽ không tốt.
Ngay hiện tại, vẫn cần phải cẩn thận.
Trong quán trà, Diệp Chân dưới sự dẫn dắt của Hoa Trường Quân đã chợt nảy sinh ý nghĩ thành lập đường dây tiêu thụ cho riêng mình.
Cũng như Hoa Trường Quân nói, tài nguyên trong tay Diệp Chân rất nhiều, nhưng tài nguyên trong một tiểu thế giới, còn có lượng lớn tài nguyên trên đất phong Bắc Hải quận của hắn.
Lượng lớn tài nguyên như vậy, nếu mỗi lần đều thông qua con đường tiêu thụ của những người khác, đừng nói giá trị xuất hàng thấp ba, bốn phần mười, cũng có thể thấp hơn nửa thành, nếu quanh năm suốt tháng tích lũy xuống, cũng là một con số trên trời.
Nhưng, thành lập đường dây tiêu thụ của riêng mình là chuyện khó khăn, rất phiền phức, nếu đường dây tiêu thụ không ổn, e sợ giá sau cùng còn không bằng ủy thác cho Đại Thương gia Thông Thiên hào.
Nhưng cũng như Hoa Trường Quân nói, trong tay Diệp Chân có tài nguyên độc nhất, nhanh chóng thành lập đường dây tiêu thụ bảo bối là tốt nhất.
Chỉ cần Diệp Chân lấy ra bảng hiệu, có một, hai người cổ động, sợ rằng không cần tốn nhiều thời gian, những thế lực khổng lồ kia có nhu cầu lượng lớn Xích Âm thảo ở khắp nơi cũng sẽ vươn tay tới.
Huống hồ, tính lũng đoạn tài nguyên độc nhất trong tay Diệp Chân, không chỉ riêng một loại Xích Âm thảo, còn có Lưu Thạch đằng và ít nhất năm loại Linh dược sinh ra từ Chân Huyền đại lục, đều là độc nhất.
Còn có hơn trăm loại thiên tài địa bảo, Hồng Hoang đại lục khá khan hiếm, nhưng ở Chân Huyền đại lục là thiên tài địa bảo có sản lượng khá lớn, những món đồ này chỉ cần lấy ra, thành lập đường dây tiêu thụ đối với Diệp Chân mà nói cũng không phải vấn đề.
Hiện nay, vấn đề duy nhất của Diệp Chân chính là thực lực!
Cái gọi là hoài bích có tội.
Nếu một ngày kia, trong tay Diệp Chân thật sự thành lập ra một đường dây tiêu thụ, những nhân vật mạnh mẽ kia sẽ như mèo con ngửi được mùi tanh chạy tới, cưỡng ép chen vào một chân.
Cùng nhau vui vẻ nói chuyện, muốn có một cổ phần danh nghĩa, lấy đi mấy phần mười lợi ích, nếu nói chuyện không vui vẻ, sợ là sẽ trắng trợn cưỡng ép Diệp Chân nuốt vào.
Tại sao một số đại năng một khi tu vi đột phá đến một cửa ải nào đó, lập tức có thể làm giàu trí phúc, nắm giữ lượng lớn của cải.
Không nói những người khác, chỉ Bích Lân Long Vương, khoảng thời gian khi tu vi còn ở Giới Vương cảnh, cũng rất bình thường, nhưng khi huyết mạch của hắn tăng lên hóa thành Chân Long, nắm giữ được sức mạnh và có cường giả Đạo cảnh chống lưng, lập tức lại không giống nhau.
Thế lực nhỏ trong tứ phương đều chủ động sẵn sàng góp sức, không cần hắn mở miệng, hải đảo và Thủy phủ tứ phương đều sẽ chủ động lấy lòng.
Như Loạn Không đảo này, tục truyền chủ nhân sau lưng nó chính là Bắc Hải Long Quân nắm giữ Bắc Hải, bằng không, những Thương gia kia có thể ngoan ngoãn giao nộp thuế không, có thể tuân thủ quy củ như vậy?
Có thể tưởng tượng được, nếu Diệp Chân thật sự xây dựng lên một đường dây tiêu thụ thích hợp, phiền phức sẽ tự nhiên sinh ra, nơi có lợi ích, sẽ có phân tranh.
Nhưng, cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn.
Đến khi đó, tự nhiên là binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn!
Trải qua một lời nhắc nhở của Hoa Trường Quân, Diệp Chân đột nhiên tỉnh ngộ, dựa vào đống tài nguyên trước mắt hắn đang quản lý, thành lập đường dây tiêu thụ cho riêng mình, không chỉ được bảo đảm lợi ích, hơn nữa, cũng chỉ có thành lập tự dây tiêu thụ của bản thân, mới có thể tiêu hóa hết lượng lớn tài nguyên đến từ
Chân Huyền đại lục.
Chỉ rời khỏi quán trà không bao lâu, Diệp Chân cũng đã đưa ra quyết định sẽ xây dựng đường dây tiêu thụ cho mình.
Nhìn thấy Diệp Chân đi ra, Đại Nhĩ Đóa đứng một bên chờ đợi, đã đuổi theo sát, quay lại tửu lưu nơi Diệp Chân đang ở, mới nói.
- Công tử, không biết ngày hôm nay thu hoạch như thế nào? Ngày mai có muốn lại tìm kiếm Thương gia khác hay không, nếu muốn tìm, để tiểu nhân chuẩn bị tốt sớm một chút!
Tuy rằng Đại Nhĩ Đóa nắm rất rõ chuyện ngày hôm nay của Diệp Chân như lòng bàn tay, cũng biết Diệp Chân và Đại chưởng quỹ Thông Thiên hào Ngôn Sí đã đạt được giao dịch, nhưng vẫn cố ý xin chỉ thị của Diệp Chân, vì muốn do thám ý của Diệp Chân.
Nếu Diệp Chân quyết định rời đi Loạn Không đảo, hắn sẽ phải chuẩn bị thật tốt.
Trước mặt Thông Thiên hào, một con quái vật khổng lồ như vậy, hắn thực sự không tính là gì.
- Ngày hôm nay, ta đã thành giao được chuyện làm ăn với Ngôn Đại chưởng quỹ
Thông Thiên hào, tuy rằng đều không phải thành giao với bên phía Hoa Trường Quân, nhưng cũng mượn thế của Hoa Trường Quân mới có thể có cuộc trao đổi thành công này.
- Vì lẽ đó, ban thưởng trước đó, ta đồng ý đưa cho ngươi vẫn hữu hiệu như cũ!
Nói xong, Diệp Chân đã lấy ra một ngàn khối linh thạch thượng phẩm cho Đại Nhĩ
Đóa.
Điều này làm cho Đại Nhĩ Đóa hơi có chút bất ngờ, một ngàn khối linh thạch thượng phẩm, đã xem như một phần của cải không nhỏ, tương đương với mười hai vạn khối linh thạch trung phẩm, hắn vốn tưởng rằng, chuyện làm ăn với Hoa gia ngày hôm nay không thành, Diệp Chân có thể sẽ làm khó phương diện này, nhưng không nghĩ tới Diệp Chân lại thoải mái như vậy.
- Tiểu nhân cảm ơn Địch công tử ban thưởng.
Đại Nhĩ Đóa nói.
Diệp Chân nhìn lướt qua Đại Nhĩ Đóa, bây giờ Diệp Chân đã khẳng định, Đại Nhĩ
Đóa này khẳng định không bình thường, bằng không, đội tàu của Hoa Trường Quân vừa tới một canh giờ, còn có danh sách chọn mua đều chưa kịp đưa ra bên ngoài, hắn là làm sao mà biết?
Chỉ là, Diệp Chân cũng rất rõ, ở tình huống bình thường, Đại Nhĩ Đóa sẽ không nói ra, giống như Diệp Chân, sẽ dám tiết lộ ra sự tồn tại của Thận Long châu sao?
- Đại Nhĩ Đóa, ngươi làm môi giới, ta rất hài lòng, lần sau ta đến đây, ta sẽ trực tiếp dùng phù tấn liên hệ ngươi, hi vọng ngươi không chối từ!
Diệp Chân nói.
Vẻ mặt của Đại Nhĩ Đóa hơi thay đổi.
- Làm sao, công tử sắp đi?
- Chuyện bên này cũng đã gần xong, ta cũng muốn rời khỏi, một hồi thu thập xong, ta sẽ rời đi.
Diệp Chân nói.